Đại Ma Đầu

Chương 870 - Giai Nhân Tương Trợ.

Cái bàn tay không lồ kia phảng phất giống như là tuyết đọng vậy, tan rã không còn thấy tăm hơi. Cùng lúc đó có một tiếng quát lớn.

- Triệu trưởng lão, cháu gái của bản tôn không cần ngươi phải dạy dỗ?

Đạo kim quang kia nhìn có chút quen mắt, cùng với thanh âm quen thuộc kia cũng khiến cho Lôi Động nở một nụ cười khổ.Đây rõ rằng là con khôi lỗi màu vàng cấp hóa thần thiếu chút nữa đã đánh chết hắn. Quả nhiên một đạo kim sắc hình người chợt lướt qua rồi xuất hiện ở bên cạnh Lý Sở Sở. Cái con khôi lỗi kia chỉ cao có hơn một trượng, tuy rằng hình thể rất nhỏ nhưng mà cũng tỏa ra cảm giác uy áp cường đại mà khủng bố. Mặc dùlà tồn tại mạnh mẽ như Lôi Động cũng cảm thấy có chút ngạt thở.

Vừa rồi tuy rằng đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt ngắn ngủi. Nhưng mà dưới tình thế cấp bách Lôi Động cũng không cónhìn kỹ ngoại hình của con khôi lỗi này. Giờ phút này nó cứ như vậy buông thõng hai tay lẳng lặng trôi nổi ở bên cạnh Lý Sở Sở, nhưng như vậy thật khiến cho Lôi Động có thể thấy rõ ràng. Chỉthấy con khôi lỗi màu vàng này cao khoảng chừng hơn một trượng, trên mặt giống như là đeo một cái mặt nạ uy nghiêm màu vàng. Cả người khoác chiến giáp ánh vàng rực rõ, uy phong mà lẫm lẫm.

- Hừ, thì ra là Lý trưởng lão đại giá quang lâm.

Triệu trưởng lão kia ở giữa không trung dường như chỉ có tu vi nguyên anh kỳ đỉnh phong, nhưng ngữ khí cũng không chịu rơi xuống hạ phong.

- Triệu mỗ thân là một trong những thái thượng trưởng lão ở trong Vạn Khôi Môn, tự nhiên là có tư các dạy dỗ đệ tử trong môn. Hay là Lý trưởng lão ngươi làm việc luôn luôn công chính hôm nay lại muốn lấy việc công để làm việc riêng, bao che cho cháu gái ngươi?

Con khôi lỗi kia hơi ngừng lại một chút, phảng phất như là nghe người ta truyền âm với nó vậy. Chợt bên trong ánh mắt lộ ra mộtđạo kim quang kiến cho người ta cực kỳ sợ hãi bắn thẳng về phía Lôi Động. Dường như là tràn ngập kinh ngạc, phẫn nộ và nghi ngờ không thể tin được. Lực lượng mười phần uy áp như vậy dùlà Lôi Động ở thời kỳ toàn thịnh cũng có có khả năng chống cựlại được chứ đừng nói là hiện tại đã bị thương rất nặng, hơi thởđã được thu liễm xuống trúc cơ kỳ.

Lôi Động bị đại kim quang này quét trúng, cả người đột nhiên sinh ra một cỗ cảm giác sợ hãi, tâm thần lay động gần như làđứng không vững. May mà con khôi lỗi màu vàng kia chỉ nhìn LôiĐộng trong nháy mắt sau đó liền dời ánh mắt về phía Triệu trưởng lão, thanh âm có chút nén giận nói.

- Bản tôn cứ tưởng là đã xảy ra chuyện gì, thì ra chỉ là một ít vướng mắc tình cảm của tiểu nữ nhi mà thôi. Triệu trưởng lão, dầu gì thì ngươi cũng đường đường là một thái thượng trưởng lão, hiện giờ ở trong môn xảy ra đại sự lớn như vậy ngươi lại không đi truy lùng bắt lấy hung thủ mà lại ở chỗ này dây dưa với hai tiểu bối đang cái nhau về chuyện tình cảm. Đây là có dụng ýgì?

- Hừ, Công Tôn Động này bộ dạng khả nghi, miệng phun máu, bộ dạng giống như là vừa mới bị người ta đả thương vậy.

Triệu trưởng lão kia vẫn không chịu buông ta nói.

- Hay là hắn chính là tên tặc tử vừa mới bị Lý trưởng lão ngàiđánh bị thương rồi ngụy trang? Không bằng để cho bản tôn dùng Vấn Tâm Thuật tra khảo hắn một phen xem sao.

- Họ Triệu, ngươi, ngươi ngậm máu phun người.

Trong lòng của Lý Sở Sở quýnh lên, có chút thẹn quá hóa giận nói.

- Động lang nhà ta sao có thể là tặc tử được? Ngươi muốn dùng Vấn Tâm Thuật rõ ràng là muốn quan báo tư thù, muốn báo thùcho Triệu Võ nhà ngươi. Gia gia, ngài phải làm chủ cho Sở Sở!

- Câm mồm.

Thanh âm giận dữ của con khôi lỗi màu vàng kia vang lên, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lý Sở Sở.

- Chuyện tình Triệu Võ là sao?

Lời nói của con khôi lỗi màu vàng kia vừa phát ra, cái bộ dáng hung thần ác sát cũng khiến cho nội tâm của Lý Sở Sở được buông lỏng. Cái này biểu lộ cho việc gia gia nhất định sẽ nhúng tay vào chuyện này. Nàng liền bày ra một bộ dạng đáng thương, trên mặt có nước mắt ròng ròng nhỏ giọng thêm mắm thêm muối nói ra chuyện xung đột với Triệu Võ.

Mà cũng lúc đó thì Lôi Động vừ sợ hãi vừa thán phục con khôi lỗi màu vàng này. Tới hiện giờ hắn cũng dần dần phát hiện ra những chỗ bất đồng của con khôi lỗi màu vàng này so với những con khôi lỗi tầm thường khác. Căn bản là không có người thao tác ở sau lưng, đồng dạng thực sự cũng không phải là dựa vào khí linh thao tác. Điều khiến cho người khác kinh ngạc không thôi chính là con khôi lỗi màu vàng này lại là Lý trưởng lão, Lý trưởng lão lại là con khôi lỗi màu vàng này.

Thủ đoạn như thế, quả nhiên là khiến cho người ta xem mà chỉcó thể than thở không thôi. Gần như là con khôi lỗi được Minh Vương luyện chế, tuy rằng cũng dùng quỷ tộc để làm linh trí. Nhưng mà quỷ tộc có các loại ưu thế trời sinh, con người không thể so sánh. Huống hồ, Minh Vương sử dụng đều là quỷ tộc cấp hóa thần.

Mà Lý trưởng lão này, rõ ràng thực lực của bản thân chỉ lànguyên anh kỳ đỉnh phong. Nhưng mà sau khi dung hợp với con khôi lỗi thì liền có được thực lực cấp hóa thần chân chính. Nguyên lý này khiến cho Lôi Động có nghĩ nát óc mà cũng vẫn không rõ. Không nghĩ ra cũng là cực kỳ bình thường. Vạn Khôi Môn người ta tiêu phí nhiều tâm huyết và thời gian nhiều như vậy mới nghiên cứu ra loại kỹ thuật này. Làm sao lại có thể đểcho người ta tùy tiện suy ngẫm là có thể nghĩ ra được?

Nhưng mà Lôi Động cũng có một chút phỏng đoán, loại kỹ thuật này dường như vẫn còn chưa được hoàn thiện. Nếu không Vạn Khôi Môn có hai con khôi lỗi cấp hóa thần. Cái tên Triệu trưởng lão kia rõ ràng cũng là tồn tại cấp nguyên anh kỳ đỉnh phong, vìsao lại không dung hợp với khôi lỗi? Để có được chiến lực cấp hóa thần. Chỉ sợ là không phải là hắn không muốn mà là không thể. Bởi vì dựa theo ngữ khí và phương thức biểu lộ hành vi của hắn thì hắn rất là hâm mộ và ghen tị đối với Lý trưởng lão.

Sau khi con khôi lỗi màu vàng kia nghe Lý Sở Sở nói xong, cũng xoay người lại liên tục cười lạnh.

- Triệu trưởng lão, ngươi đúng thật là có tiền đồ. Đều là người cótuổi mà lại có thể bá đạo không nói lý lẽ như vậy, đem tức giận phát tiết lên trên người tiểu bối. Hừ rõ ràng là Triệu Võ nhàngươi gây chuyện sinh sự trước, sợ là sau này nắm quyền thừa kế thì cũng sẽ dọn sạch cả lão tổ tông nhà ngươi. Tuyển chọn hạng người có lòng dạ hẹp hòi như vậy để thừa kế, sợ là không thành được đại sự.

Bên trong lời nói này của hắn dường như hơi có chút hương vịchỉ gà mắng chó.

- Ngươi…

Triệu trưởng lão hoàn toàn không dự đoán được mình còn chưa kịp giáo huấn tên tiểu tử kia, mà ngược lại trộm gà không được còn mất nắm gạo. Nhưng mà hắn chạy đến giáo huấn Lôi Động thay cho đứa cháu của mình vốn cũng là tiện tay mà thôi. Trong lần tranh đoạt quyền lãnh đạo của Vạn Khôi Môn này, bởi vì Lýtrưởng lão dung hợp được với khôi lỗi cấp hóa thần mà hắn thất bại.

Bình Luận (0)
Comment