Đại Ma Đầu

Chương 981 - Bức Bách Viêm Ma Vương

Vốn tưởng rằng bị một đám con kiến hôi triệu hoán qua đây, là đối phó một đám kiến hôi khác. Trăm triệu không nghĩ tới là, đối mặt với địch nhân dĩ nhiên là...Đối với Lôi Động, Viêm Ma Vương ấn tượng vẫn là khắc sâu a. Tiểu tử kia là yêu nghiệt, ngay cả Xích Quỹ Vương thực lực hầu như tương đương với mình cũng thiếu chút nữa thua trong tay tiểu tử này. Về sau, Luyện Ngục Ma Vương cũng không thể từ trong tay hắn, mạnh mẽ lấy đi hỏa diễm tinh phách.

Có thể thấy được, tiểu tử này mạnh mẽ tới trình độ nào. Hiện tại hắn bắt đầu nghe nói, Luyện Ngục Ma Vương đối với tiểu tử này có chút tán thưởng, rất có bộ dáng muốn kết làm tri kỷ. Mẹ nó, đồ vật bị người đoạt, dĩ nhiên còn muốn vì đối phương nói tốt... Tuy rằng Viêm Ma Vương đối với điều này rất khinh thường, lại không thể không thừa nhận tiểu tử này rất lợi hại.

Nói chung, Viêm Ma Vương biết, dựa vào thực lực của chính mình nếu như tiểu tử này bên phía Khôi Lỗi mà nói, song phương giao đấu, xác suất chiến thắng của mình rất thấp.

Thế giới này quy tắc đó là ai nắm tay lớn người đó chính là lão đại. Vì thế Viêm Ma Vương từng nếm rất nhiều thiệt thòi, đối với những lời này đặc biệt khắc sâu, đem làm tín điều. Lúc này, liền đảo mắt cười ha hả:

- Nguyên lai là huynh đệ ngươi a. Đó thật đúng là đại thủy trùng Long Vương miếu, người một nhà không nhận ra người một nhà. Sớm biết ngươi ở đây, ta sẽ không tới giúp vui. Tốt tốt, ngươi bận rộn, ta đi trước đây.

Lời này, thiếu chút nữa khiến Pháp Thánh phun ra một ngụm máu. Bản thân nỗ lực trả nhiều đại giới như vậy đem Viêm Ma Vương này triệu hoán qua đây, còn chưa tấn công, hắn liền sợ hãi địch nhân muốn chạy. Thứ nhất là địch nhân cường đại khiến hắn kinh hãi không thôi. Thứ hai là Viêm Ma Vương này cũng quá khách khí, không biết khế ước tinh thần gì đó sao? Nếu để hắn rời khỏi như vậy, đối với sĩ khí bên mình đả kích cũng là tai họa.

Bất quá, Viêm Ma Vương này thoạt nhìn thực lực cực kỳ cường đại, cũng đối với chủ thượng nhà mình sợ hãi chịu thua. Lại khiến đám người bên phía Lôi Động sĩ khí bạo tăng. Một lòng kích động không có theo nhầm người.

Pháp Thánh kia vừa định ngăn cản, Lôi Động lại dẫn đầu cười lạnh:

- Còn muốn chạy? Hừ, Viêm Ma Vương, ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, cái này cũng quá không để ta vào mắt đi sao!

- Họ Lôi, ngươi muốn thế nào?

Viêm Ma Vương cũng bị chọc tức, có chút thở gấp nổi giận mắng:

- Bản vương chỉ là cho ngươi mặt mũi mà thôi, đừng tưởng rằng bản vương sợ ngươi.

Chỉ là lời này, nghe thế nào cũng đều có vẻ yếu nhược.

- Hừ!

Lôi Động khinh thường hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi thứ nhất đã giết mấy trăm thuộc hạ của ta, không nói một lời nào với ta, ngươi đã muốn đi? Chẳng lẽ, ngươi khi Lôi mỗ là bùn đất sao?

- Ách!

Viêm Ma Vương cũng là tự cảm thấy một trận đuối lý, có vẻ vừa xuất hiện muốn làm kinh sợ toàn trường, thật sự giết mấy trăm, đó là côn trùng. Tuy rằng nói Viêm Ma Vương không hề tiếp thu cái loại côn trùng đầy khắp núi đồi này sao có thể là thuộc hạ của Lôi Động. Nhưng mà dù sao cũng là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, khí thế hơi chút yếu đi, cười gượng vài tiếng:

- Ha hả, việc này là bản vương không tốt. Như vậy đi, bản vương bồi thường, bồi thường ngươi một nghìn vạn viên Hỏa Linh Ngọc. Vả lại ngươi làm xong sự tình ở đây, sau đó phải đi Luyện Ngục Vực tìm ta, sẽ không thiếu của ngươi một viên.

Lời này của Viêm Ma Vương cũng là cực kỳ âm hiểm giả dối, ngoài miệng tuy rằng tỏ ra yếu kém. Nhưng mà, nếu Lôi Động thực dám đi Luyện Ngục Vực sào huyệt củahỏa diễm nguyên tố tìm, như vậy tình thế nghịch chuyển, chưa hắn sẽ để Lôi Động dễ chịu.

Đám người Huyết Ma, Bạch Cốt kích động không thôi. Đối phương rõ ràng là cường giả Hóa Thần Cấp dĩ nhiên e ngại Lôi Động như vậy, đây là uy phong cỡ nào?

- Ha hả, bồi thường?

Lôi Động cười nhạt không ngừng nói:

- Cũng đúng, ngươi giết mấy trăm thuộc hạ của ta, xác thực là nên bồi thường. Như vậy đi, Viêm Ma Vương ngươi đuổi ngựa cho ta ba trăm năm, ta để lại ngươi một con ngựa. Bằng không, ngươi tới rồi, cũng đừng nghĩ chạy được.

Lôi Động vừa nói ra lời này, khiến mọi người đều kinh ngạc đến ngây người. Dĩ nhiên muốn cho một cường giả Hóa Thần Cấp làm người hầu, há mồm còn là ba trăm năm?

Viêm Ma Vương nghe vậy, sau khi ngẩn ra một lúc, một cỗ cảm giác nhục nhã tự nhiên sinh ra, cũng không giận, cười lại:

- Tốt, tốt. Giỏi cho họ Lôi ngươi, muốn bản vương làm người hầu cho ngươi ba trăm năm, cuồng vọng, thật sự là quá cuồng vọng. Nói cho ngươi, ngay cả Luyện Ngục lão ma, cũng không dám mở miệng nói với ta việc này.

Bất quá giận thì giận, nhưng Viêm Ma Vương cũng hiểu được tình thế. Biết giờ khắc này, tuyệt đối không phải địa phương tốt để hắn cùng Lôi Động lập tức trở mặt. Lúc này đánh kéo dài qua một bước, muốn chui vào lỗ thủng không gian, chạy về nhà lại nói.

Lôi Động đã sớm ngờ tới hắn ngoài mạnh trong yếu, chạy trốn mới là thượng sách. Nào dể hắn thực trốn thoát? Bằng không, lời vừa nói, liền đắc tội người, lại không kiếm đượcchỗ tốt gì? Hoàn toàn không phải phong cách của hắn.

Lúc này, Lôi Động khí thế liền hơi ngưng lại, chắp hai tay sau lưng, mà khí thế tựa như quân lâm thiên hạ. Bàn tay vừa nhấc, trong miệng phun ra mấy từ mười phần uy nghiễm:

- Trẫm nói, không gian sụp đổ.

Theo tiếng nói của Lôi Động vừa dứt, thông đạo không gian do Pháp Thánh và một đám Pháp sư lấy tính mệnh làm đại giới tạo ra kia, trong sát na tan vỡ sụp xuống. Viêm Ma Vương coi như là lá gan lớn bằng trời, cũng không dám chạy về phía thông đạo không gian đang sụp đổ.

Nhưng mà sau khi đường chạy về nhà đã bị sụp đổ, trong lòng Viêm Ma Vương phát lạnh, đồng thời quay đầu lại tàn bạo trừng mắt với Lôi Động. Phảng phất như đang nói, chờ xem! Thân hình thật lớn thu lại, hóa thành một viên vẫn thạch, chuẩn bị thi triển Vẫn Thạch Độn, chạy làm thượng sách. Hắn cũng không tin, trong hoàn cảnh này cùng Lôi Động hành động theo cảm tình lại có quả ngọt gì để ăn.

Hóa Thần Khôi Lỗi Mạc Da chờ ở một bên sớm đã không chịu nổi, khi thu được thần niệm ba động của Lôi Động, thân hình nhoáng lên, hiện ra ở bên cạnh Viêm Ma Vương. Giơ lên cự hình chiến thương, liền đem Viêm Ma Vương vừa mới thu mình thành một đoàn, tựa như trái cầu đánh bay đi. Mà phương hướng hắn đánh tới, lại là chỗ đại quân hộ vệvừa mới tập kết. Dù là đám hộ vệ kia không kém, đều phi động tránh né. Nhưng vẫn thạch Viêm Ma Vương rơi xuống đất vẫn oanh giết mấy trăm người.

Vô cùng nhục nhã, cái này đối với Viêm Ma Vương mà nói là một sự tình vô cùng nhục nhã. Nhưng hắn biết, hiện tại cũng không thời khắc hắn phản kích. Chỉ là điên cuồng phóng lửa, thiêu đốt đám hộ vệ nhân loại, sau đó liền lại muốn bỏ chạy.

- Còn muốn chạy? Nào có sự tình dễ dàng như vậy!

Bình Luận (0)
Comment