Đại Ma Đầu

Chương 990 - Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh

Vãn bối không có ý này, chẳng qua người đánh chết Ẩn Vương, chính là một tiền bối Dực Thần tộc. Có lẽ, lúc đó vị tiền bối kia đã coi Minh Vương Phiên là chiến lợi phẩm đem đi cất dấu. Mà Thánh Diệu tiền bối cũng vừa vặn có được thứ đồ kia, chẳng qua, Thánh Diệu tiền bối lại không biết đó là Minh Vương Phiên mà thôi!

Đạm Thai Băng Vân tỏ ra ung dung nói, phảng phất như không để Thánh Diệu Vương thực lực cường đại đứng trên đỉnh cao của thế giới vào mắt.

Thánh Diệu Vương bị thái độ của nàng làm cho tức giận mà bật cười:

- Tốt, tốt. Dù cho Minh Vương Phiên có bị phủ bụi ở trong bảo khố của bản vương thì có sao? Băng Vân ngươi vừa tới, liền đã hùng hổ dọa người, đâu có đem bản vương để vào mắt?

A Gia Na càng nghe càng kinh hãi, rất sợ hai người sẽ phát sinh xung đột, vội vàng khuyên giải:

- Thúc thúc, ngài đừng nóng vội, để cho ta tới nói chuyện một chút cùng với Băng Vân.

Ngừng một chút, quay đầu đi, sắc mặt A Gia Na dường như cũng không quá tốt, có chút tức giận nói:

- Băng Vân, dù cho ngươi muốn hỏi thăm thúc thúc về Minh Vương Phiên, cũng không cần phải nói trắng ra như vậy chứ?

Đạm Thai Băng Vân thở dài một hơi nói:

- Cũng không phải Băng Vân cần vật này, chẳng qua Băng Vân cũng chỉ phụng mệnh làm việc mà thôi!

- Phụng mệnh?

A Gia Na kỳ quái hỏi:

- Ngươi phụng mệnh ai? Dường như tông phái các ngươi cũng đâu có cường giả Hóa Thần? Ai có thể ra lệnh cho một cường giả đường đường là Nguyên Anh đỉnh phong như ngươi đi làm việc như vậy?

Đạm Thai Băng Vân không nói gì mà lại lấy ra một khối lệnh bài mà vàng kim, lệnh bài này hình dạng cổ xưa mà nặng nề, không có quá nhiều hoa văn trang trí. Nhưng bất kể một ai nhìn qua, cũng đều có thể cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại uy nghiêm ập vào mặt. Vẻn vẹn chỉ là một khối lệnh bài mà thôi, lại có thể khiến cho người ta cảm thụ được, khí tức lưu chuyển trên lệnh bài kia, cường đại mà kinh khủng tới mức tận cùng. Hơn nữa, nếu như là người hiểu biết thì có thể thấy được, tấm lệnh bài này không ngờđược luyện chế ra từ Hỗn Độn Kim.

A Gia Na thấy tấm lệnh bài này thì phản ứng cũng không lớn, chẳng qua chỉ mơ hồ cảm nhận được trên lệnh bài còn lưu lại một cỗ khí cơ cường đại, cực kỳ bất phàm mà thôi.Nhưng Thánh Diệu Vương cũng kinh hãi đến nhảy dựng, vô ý thức đứng bật dậy hô lên:

- Cái gì? Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh?

Thoáng cái sắc mặt của hắn cũng trở nên phi thường cổ quái, dường như có sợ hãi, hoảng hốt, không dám tin, thậm chí là có chút kháng cự, đám mất đi tâm tính lúc bình thường.

- A?

A Gia Na cũng bật dậy, không dám tin tưởng nói:

- Đây dĩ nhiên lại là Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh? Thúc thúc, điều này sao có thể? Có phải là ngài nhìn nhầm hay không?

Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh, chính là chi lệnh mà Tiên tộc chí tôn ban phát ra, nghe nói vẻn vẹn chỉ có mười hai tấm. Mà mỗi một tấm đều đại biểu cho quyền uy của Tiên tộc chí tôn. Người đưa ra lệnh bài này, cũng tương đương với Tiên tộc chí tôn tựa mình đưa ra, nếu như dám trái lệnh, vậy cũng giống như trái lệnh của Tiên tộc chí tôn.

Một tấm lệnh bài cường đại như vậy, đương nhiên sẽ khiến cho một tồn tại như Thánh Diệu Vương cũng phải giật mình. Không nói Đạm Thai Băng Vân đưa lệnh bài này ra cho Thánh Diệu Vương xem, mà đổi lại đưa ra cho mất kỳ một vương giả nào xem, họ cũng đều sẽ bị dọa sợ nhảy dựng.

Bàn tay của Tiên giới, Tiên tộc, mặc dù nói rằng muốn vươn xuống hạ giới tương đối khó khăn. Nhưng điều đó cũng không phải khẳng định là tuyệt đối không vươn xuống được. Chỉ cần đồng ý bỏ ra một cái giá đủ lớn, tiên giới hiện nay thừa thực lực tiêu diệt bất kỳ một cường giả nào dưới hạ giới.

Dực Thần tộc, nguyên bản chính là một chủng tộc phụ thuộc dưới trướng Tiên tộc, đã từng đi theo Tiên tộc đánh đông dẹp bắc. Tuy rằng hôm nay lưu lạc tới bên trong Quang Minh Thánh Vực, tựa hồ đã thoát ly Tiên tộc mà đứng độc lập. Nhưng dù Quang Minh Thánh Vực trải qua nhiều đời vương giả như vậy, cũng không có một ai dám tuyên bố Dực Thần tộc độc lập, không còn là chủng tộc phụ thuộc Tiên tộc nữa.

Bởi vậy Dực Thần tộc từ trước tới nay vẫn như trước hiểu hiện ra sự cung kính đối với Tiên tộc, mặc dù trong lòng muốn được độc lập đến phát điên rồi, nhưng lại không ai dám nói ra lời này.

Thánh Diệu Vương cũng là như thế, hắn càng nhận ra được Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh, sứ giả đại biểu cho Tiên tộc chí tôn. Đạm Thai Băng Vân đột nhiên đưa ra Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh, quả nhiên là đánh cho hắn không kịp trở tay. Trong lúc nhất thời, trong lòng Thánh Diệu Vương cuồn cuộn không thôi, đủ loại ý niệm hỗn loạn ào ào tràn đến.

Lệnh bài kia là giả? Không có khả năng, phía trên nó có lưu lại một tia khí tức của Tiên tộc chí tôn, muốn làm giả cũng không có khả năng. Lệnh bài này là do nàng trộm được? Càng không thể, Tiên Tộc Chí Tôn Lệnh là đại biểu cho ý chí của Tiên tộc chí tôn, làm sao có thể đánh mất, bị trộm, bị cướp mất lệnh bài mà không hề có chút phản ứng nào? Trên thực tế, nếu như không được khí linh bên trong lệnh bài chân chính tán thành, kẻ nào dám can đảm lấy lệnh bài này ra mà nói, chính là đứng mũi chịu sào, hứng chịu sự phản phệ của khí linh trong lệnh bài.

Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Thánh Diệu Vương cũng chỉ có thể khẳng định lệnh bài kia là thực. Mà Đạm Thai Băng Vân này, vô cùng có khả năng chính là sứ giả mà Tiên tộc phái xuống hạ giới. Lúc này, Thánh Diệu Vương vô cùng thành thật kéo tay A Gia Na đồng thời quỳ xuống:

- Chủng tộc phụ thuộc Dực Thần tộc Thánh Diệu, A Gia Na, tham kiến chí tôn sứ giả!

- Thánh Diệu tiền bối, A Gia Na tỷ tỷ, xin miễn lễ.

Lúc này Đạm Thai Băng Vân, "đại biểu" cho Tiên tộc chí tôn, cũng thay mặt cho Tiên tộc chí tôn nhận một lễ này. Sứ giả của Tiên tộc chí tôn, thân phận tôn quý ra sao? Nếu như không tiếp nhận lễ bái của kẻ khác, ngược lại chính là đại bất kính đối với Tiên tộc chí tôn. Đợi sau khi bọn họ đứng dậy, Đạm Thai Băng Vân mới thở dài nói:

- Thánh Diệu tiền bối, hiện tại chắc ngài đã tin rằng vãn bối là bất đắc dĩ chứ? Mệnh lệnh mà phía trên truyền xuống, muốn vãn bối tới lấy Minh Vương Phiên. Cũng không phải là vãn bối cố ý làm khó dễ Thánh Diệu tiền bối.

Minh Vương Phiên, kỳ thực đối với một Dực Thần nhân tu luyện Đại Quang Minh Quyết như Thánh Diệu Vương mà nói, căn bản là vô dụng. Sở dĩ có ở bên trong bảo khố, chẳng qua cũng chỉ là một phần cất giấu cùng chiến lợi phẩm, nói cách khác, có thể sử dụng vật này để trao đổi lấy một vài báo bối thích hợp với bản thân mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment