Là Đại sư huynh của Thanh Minh Kiếm Các, tông môn có thêm một vị khách
khanh, sao có thể không hay biết?
Ngay cả Tô Văn Nghiên còn gọi hắn là "Lâm tiền bối", mặc dù vậy, người này
lại dùng giọng điệu ngang hàng, trong lời nói còn mang theo chút địch ý.
Lâm Mang đặt sách xuống, thản nhiên nói: "Hai người cứ nói chuyện, ta đi
trước đây."
Nói rồi, hắn xoay người rời khỏi lầu các.
Không cần nói cũng biết, hắn có thể đoán được người này đang nghĩ gì.
Tô Liệt chỉ có một người con gái, mà Tô Văn Nghiên đối với đệ tử trong tông
môn vốn chẳng có vẻ gì tốt, giờ lại vây quanh mình, thấy hắn ở bên cạnh Tô
Văn Nghiên, tất nhiên sẽ thấy không vừa mắt.
Nhưng mà lòng chiếm hữu này thực sự là khá mạnh, có lẽ cũng lo hắn cướp mất
thân phận phò mã của mình.
Thấy Lâm Mang rời đi, Tô Văn Nghiên vội nói: "Sư huynh, ta còn có việc, lát
nữa nói chuyện sau."
Thấy Tô Văn Nghiên rời đi, nụ cười trên mặt Thẩm Vinh Thiên dần biến mất,
trở nên u ám.
Ngày tháng ở Thanh Minh Kiếm Các trôi qua bình lặng.
Mượn sự tiện lợi của Thanh Minh Kiếm Các, Lâm Mang cũng hiểu biết rõ ràng
hơn về thế giới này.
Thanh Minh Kiếm Các dù sao cũng là đại môn phái ở Tuyên Châu, hiểu biết xa
hơn so với người bình thường, ghi chép của tông môn cũng chi tiết hơn.
Theo ghi chép của cổ tịch trong Tàng Kinh Các, Thanh Minh Kiếm Các tọa lạc
ở đây đã có hơn sáu trăm năm lịch sử.
Nhưng ghi chép về người sáng lập ra Kiếm Các lại không nhiều lắm.
Nhiều bí tịch võ học trong Thanh Minh Kiếm Các này đều tương tự như võ học
của Thục Trung Kiếm Các.
Hắn cũng hiểu biết sâu hơn về những điều thường thức ở giới này, không đến
nỗi như lúc mới đến đây, ngay cả Tam Thập Lục Đao Trại cũng không biết.
Tô Văn Nghiên bọn họ không nghi ngờ, không có nghĩa là người khác sẽ không
nghi ngờ.
Thanh Minh Kiếm Các cũng chỉ có thể xếp hạng ở phía nam của Đông Vực, xét
về toàn bộ Đông Vực thì không được coi là gì cả.
Thế lực lớn thực sự ở giới này đều có Võ Tiên trấn giữ.
Đây cũng không được coi là bí mật gì cả.
Trước đó không hỏi Tô Văn Nghiên là vì sợ gây ra hoài nghi.
Dù sao, không biết Tam Thập Lục Đao Trại còn có thể nói không phải là người
Đông Vực, nhưng mà ngay cả những thứ này cũng không biết thì đúng là nên
gây ra hoài nghi rồi.
Lúc ở Hạ Giới, hắn từng đọc ghi chép để lại của Lưu Bá Ôn, ghi trên đó cảnh
giới sau Thông Thiên cảnh là cảnh giới "Bỉ Ngạn".
Đi trên cầu phi thăng, đến được Bỉ Ngạn!
Đương nhiên, đây là cách gọi trong ghi chép của Lưu Bá Ôn, ở giới này thì
cường giả võ đạo vượt qua được Thiên Địa Chi Kiều gọi là Chí Tôn.
Sau Chí Tôn mới là Võ Tiên!
Thật ra dù là Chí Tôn hay Võ Tiên, thì cũng chỉ là một cách xưng hô tôn kính.
Bởi vì giống như Lưu Bá Ôn gọi là Bỉ Ngạn, người ở giới này cũng không có
định nghĩa chính xác.
Niết Bàn, Thông Huyền... đủ loại nói pháp không giống nhau.
Lâm Mang ngày nào cũng thong thả ở Thanh Minh Kiếm Các, nhưng dạo này
Tô Liệt lại nóng như lửa đốt.
Thậm chí, gần đây toàn bộ Thanh Minh Kiếm Các cũng có chút hỗn loạn, nhiều
đệ tử sắc mặt hấp tấp.
Với những chuyện này, tuy Lâm Mang cũng để ý tới nhưng lại không mấy quan
tâm, mỗi ngày đều ở trong Tàng Kinh Các.
Ngay lúc này, một đệ tử của Thanh Minh Kiếm Các bước vào Tàng Kinh Các,
kính cẩn nói: "Lâm khách khanh, Các chủ cho mời, xin ngài vào hội nghị đường
nói chuyện."
Lâm Mang cau mày, vốn không định để ý, nhưng nghĩ lại thì hiện giờ mình
cũng treo chức Khách khanh của Thanh Minh Kiếm Các, nên gật đầu, nói: "Biết
rồi."
Lâm Mang đặt sách xuống, bước ra khỏi Tàng Kinh Các.
...
Hội nghị đường,
Khi Lâm Mang tới, bên trong phòng nghị sự đã ngồi đầy người.
Trên ghế thái sư ở vị trí trên cùng, Tô Liệt ngồi thẳng, giữa lông mày mang theo
nét ưu tư.
Bên tay trái hắn ta là một loạt các trưởng lão của Thanh Minh Kiếm Các, tổng
cộng có bốn người.
Lâm Mang tùy tiện liếc mắt nhìn một cái, trong lòng kinh ngạc.
Bốn vị trưởng lão này đều là cảnh giới Thông Thiên ư?
Nói thật, hắn vào Thanh Minh Kiếm Các cũng đã vài ngày rồi mà chưa từng
gặp những trưởng lão này.
Nhìn thế này, chỉ riêng Thanh Minh Kiếm Các này thì thế lực đã không kém gì
Phật Môn trước đây rồi.
Bên tay phải phía dưới Tô Liệt là ba người đàn ông trung niên, cả ba đều là
Khách khanh của Thanh Minh Kiếm Các.
Nhìn thấy Lâm Mang bước vào phòng nghị sự, mọi người trong phòng đều
quay đầu nhìn lại, trong mắt mang theo ý thăm dò.
Thấy Lâm Mang tới, Tô Liệt đứng dậy giới thiệu: "Mọi người, vị Lâm huynh đệ
này là Khách khanh mới của Thanh Minh Kiếm Các chúng ta, Lâm Mang."
"Có lẽ dạo này mọi người đều nghe nói rồi."
Tô Liệt nhìn Lâm Mang, nhẹ giọng nói: "Lâm huynh đệ, bốn vị này là trưởng
lão của Thanh Minh Kiếm Các ta."
"Vị này là Đại trưởng lão."
Giới thiệu xong mấy vị trưởng lão, Tô Liệt lại quay người nói: "Ba vị này giống
Lâm huynh đệ, đều là Khách khanh của Thanh Minh Kiếm Các ta."
Bốn vị trưởng lão không biểu lộ gì.
Về tình hình của Lâm Mang, bọn họ cũng hiểu được sơ qua, biết rằng đây là
người mà Các chủ mời tới.