Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 1024 - Chương 1024: Cao Thủ

Chương 1024: Cao thủ Chương 1024: Cao thủ

Lần này náo nhiệt rồi!

Người đi đường lập tức lui sang hai bên, trốn dưới mái hiên bên đường, trốn càng xa càng tốt.

Thân vệ vương phủ trong nháy mắt có mấy chục người chui ra, phía trước, phía sau, bên trái, bên phải, bao vây Lão Hồi Hồi ở giữa.

Lão Hồi Hồi nhìn xung quanh, trong lòng thầm kêu không ổn.

Một thân vệ nhảy lên Khố Lý Nan, đứng chắn trước mặt Chu Tồn Cơ, nói lớn: “Ngươi là kẻ nào? Vì sao hành thích thế tử điện hạ?”

Lão Hồi Hồi nhíu mày, không nói.

Chu Tồn Cơ: “Bắt lấy trước đã, sau đó chậm rãi hỏi.”

Các thân vệ: “Tuân mệnh!”

Nói xong, vài người cùng xông về phía Lão Hồi Hồi.

Lão Hồi Hồi nghiêng đầu một cái, tránh một nắm đấm, trở tay bắt lấy cánh tay của tên thân vệ kia, vung một cái cho tên kia bay lên, nện về phía người đang xông lại đây.

Rầm một tiếng, ba thân vệ ngã thành một đống.

Bên cạnh lại có hai người cùng lúc tấn công, Lão Hồi Hồi bên trái một nắm đấm, bên phải một cước, cùng lúc đẩy lùi hai người.

Lần này các thân vệ hét càng to hơn: “Cao thủ, là cao thủ! Cao thủ hiếm thấy, gọi thêm vài người đến giúp.”

Thân vệ vương phủ cùng xông lên.

Lão Hồi Hồi cắn răng, chấn chỉnh tinh thần, phía trước chắn, phía sau đỡ, lên trên, xuống dưới, như phim Thành Long đóng, trên đường lớn ra tay đánh tứ tung, một chọi mấy chục thân vệ, đánh cho cả con đường gà bay chó sủa.

Bọn họ ồn ào như vậy lập tức lớn chuyện.

Có người vội vàng đi thông báo quan phủ…

Cũng có người chạy đi thông báo dân đoàn…

Nha dịch của quan phủ vừa vặn ở con đường bên cạnh, đến rất nhanh, nhưng vừa nhìn thấy là Tần vương phủ đang bắt người, lập tức lui xa ra, căn bản không xen vào.

Còn người của dân đoàn thì cách xa hơn một chút, đến cũng chậm hơn.

Nhưng, người bên dân đoàn vừa đến liền là nhân vật nặng ký, tuần kiểm Phương Vô Thượng đến.

Tuy rằng Lý Đạo Huyền đã lâu không chú ý đến Phương Vô Thượng, nhưng trên thực tế Phương Vô Thượng vẫn luôn thăng quan, theo khu vực Thiên Tôn chiếm đóng được mở rộng, “ tuần kiểm ti Thôn Cao Gia” tự nhiên phải mở rộng, không thể luôn thủ ở chỗ Trừng Thành nhỏ bé kia.

Tuần kiểm ti bắt đầu tăng cường nhân sự!

Một khi tăng cường nhân sự, thành viên cũ tự nhiên sẽ thăng cấp, tiểu đầu mục sẽ thăng thành đại đầu mục, mà đại đầu mục sẽ thăng thành đại lãnh đạo.

Phương Vô Thượng liền thăng cấp thành “tổng lãnh đạo”, tất cả phân bộ Tuần kiểm ti của khu giải phóng Thiên Tôn hiện tại đều do hắn quản lý.

Hôm nay hắn vừa vặn đến Tây An thị sát Tuần kiểm ti phân bộ Tây An, kết quả lại nghe nói có người đánh nhau trên đường, ồn ào rất ghê gớm.

Phương Vô Thượng nhất mã đương tiên, là người đầu tiên xông tới hiện trường.

Vừa đến liền nhìn thấy thân vệ của Tần vương phủ đang bao vây một người ăn mặc rất kỳ quái, trên ngực cũng không thêu hình Thiên Tôn.

Như vậy không cần phán đoán, không thêu hình Thiên Tôn, trước tiên định nghĩa là “người ngoài”, mà thân vệ của Tần vương phủ tất nhiên định nghĩa là “người mình”.

Người mình và người ngoài gây chuyện, không quản là bên nào, trước tiên khống chế người ngoài sau đó lại hỏi ai đúng ai sai.

Phương Vô Thượng xoạt một cái, xông về phía Lão Hồi Hồi.

Lão Hồi Hồi vừa mới một cước đá ngã một thân vệ, quay đầu lại, liền nhìn thấy một nắm đấm bay tới, tốc độ thật nhanh.

Hắn thầm kinh hãi: Cao thủ đến rồi.

Ngửa người ra sau, nắm đấm kia vút một tiếng lướt qua mặt.

Vốn tưởng rằng tránh được, nhưng Phương Vô Thượng biến chiêu cực nhanh, nắm đấm vừa đánh hụt, lập tức chuyển thành khuỷu tay nện xuống dưới…

Lão Hồi Hồi giật mình, cái này nếu nện trúng chính là ngực và bụng, ngực và bụng sao chịu nổi khuỷu tay?

Giữa lúc nguy cấp hắn xoay người một cái, thế mà lấy tư thế Thiết bản kiều, giữa không trung xoay một vòng, lộn ra ngoài.

Phương Vô Thượng khuỷu tay đánh hụt, trong lòng cũng kinh hãi: Cao thủ!

Hai người cùng lúc lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách, sau đó lại cùng lúc nhảy về phía trước, vung nắm đấm, bịch bịch, cùng lúc đánh trúng ngực đối phương, hai người cùng nhau ngã về phía sau, đụng ngã hai thân vệ.

Phương Vô Thượng vừa ngã, lập tức lý ngư đả đĩnh đứng bật dậy.

Nhưng Lão Hồi Hồi vừa ngã, liền không đứng dậy nổi, hai thân vệ vương phủ nhào lại, đè lên người hắn, còn chưa đợi hắn giãy ra, càng nhiều thân vệ vương phủ nhảy tới, người này tiếp người kia đè lên.

Rất nhanh, Lão Hồi Hồi liền bị đè không nhúc nhích nổi.

“Bắt được thích khách rồi, haha, bắt được rồi.”

Thân vệ vương phủ vui mừng.

Phương Vô Thượng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Tên này lợi hại thật, may mà chúng ta người đông, nếu không ta chưa chắc đánh lại hắn.”

Một đám người lôi lôi kéo kéo, kéo Lão Hồi Hồi dậy.

Lão Hồi Hồi toàn thân bị khống chế, hiện tại muốn phản kháng cũng không được, chỉ có thể hắng giọng nói: “Ta thua rồi, muốn giết muốn chặt, tuỳ các ngươi.”

“Sao lại động một tí là muốn giết muốn chặt.” Phương Vô Thượng: “Ở đây đã xảy ra chuyện gì? Ta phải làm rõ trước đã.”

Lão Hồi Hồi: “Còn làm rõ làm gì? Ta thân phận thấp hèn, va chạm thế tử, trực tiếp chém rồi không phải tốt sao.”

Phương Vô Thượng: “Im miệng! Nếu như đoán án như vậy, còn thiên lý sao? Còn pháp luật sao? Pháp luật trước mọi người đều bình đẳng, không quản ngươi là phận thấp hèn hay là thế tử, đều phải giải thích cho rõ ràng.”

Những lời này khiến Lão Hồi Hồi ngây người.

Phương Vô Thượng quay sang Chu Tồn Cơ: “Thế tử điện hạ, ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Chu Tồn Cơ từ bên cạnh thò đầu ra: “Bản thế tử tốt bụng nói chuyện với hắn, hắn đột nhiên vươn tay nắm cuống họng của bản Thế tử, thân vệ vương phủ liền đánh nhau với hắn.”

Phương Vô Thượng quay sang Lão Hồi Hồi: “Ngươi đang êm đẹp lại nắm cuống họng người ta làm gì?”

Lão Hồi Hồi: “Hắn… Hắn…”

Hắn nhất thời cứng họng, chung quy không thể nói “hắn nhận ra ta” chứ?

Chu Tồn Cơ lại cười hì hì nói: “Bản thế tử vừa nãy cũng có chút bối rối, nhưng nghĩ kỹ lại, hiểu rồi. Tổng tuần kiểm, chúng ta đừng ở trên đường thẩm vấn tên này nữa, đưa đến nơi vắng vẻ chậm rãi nói chuyện đi.”

Phương Vô Thượng: “?”

Chu Tồn Cơ ghé vào tai hắn, hạ giọng nói: “Người này hơi giống lưu khấu Lão Hồi Hồi.”

Phương Vô Thượng thầm giật mình, vội vàng nói: “Tốt, đi phòng bên cạnh.”

Rất nhanh, ba người chui vào căn phòng bên cạnh, căn phòng này là một gian hàng của thôn Cao Gia, Phương Vô Thượng muốn dùng, chưởng quầy đó tất nhiên là lập tức mời vào, đóng cửa ra vào, bên ngoài có thân vệ vương phủ canh gác.

Phương Vô Thượng ra vẻ thoải mái, Chu Tồn Cơ cũng nở nụ cười: “Hoá ra là Lão Hồi Hồi đến.”

Lão Hồi Hồi ngớ người: “Các ngươi nhận ra ta? Không đưa ta đến quan phủ, mà đưa vào phòng tối cười hí hí hỏi chuyện?”

Chu Tồn Cơ: “Đây không phải nói nhảm sao? Bên bọn ta người hơi có danh tiếng, có thể tiếp xúc với tư liệu nội bộ, đều biết ngươi là bạn của bọn ta.”

Lão Hồi Hồi: “!!!”

Ánh mắt của hắn vội vàng nhìn vào ngực của Chu Tồn Cơ, hình Thiên Tôn thêu, lại còn là kim tuyến.

Chu Tồn Cơ: “Là ta không đúng, ta không nên nói lời đó trên đường lớn, đổi thành ai trong trường hợp đó cũng phải sốt ruột.”

Phương Vô Thượng cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, thế tử điện hạ, sau này ngài nói chuyện trước tiên vẫn phải suy nghĩ cho kỹ, thân phận của Lão Hồi Hồi, sao có thể công khai trước mặt mọi người?”

Lão Hồi Hồi: “Ơ ơ ơ?”

Chu Tồn Cơ quay đầu nhìn Lão Hồi Hồi, nháy mắt ra hiệu nói: “Ta biết vì sao ngươi đến Tây An, ngươi nhất định là đến du lịch, đúng không? Muốn nhìn một chút thế giới rộng lớn trở nên như thế nào, ta rất hiểu tâm trạng này của ngươi.”

Lão Hồi Hồi: “???”

Tên công tử bột trung niên này rốt cuộc đang nói gì? Ta du lịch cái rắm á! Ta là đến xem thử khu giải phóng Thiên Tôn rốt cuộc là như thế nào.

Có điều … hiện tại hình như, có vẻ, đã nhìn thấy một chút rồi.
Bình Luận (0)
Comment