Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 1363 - Chương 1363: Chiến Dịch Siêu Việt Ngọa Long

Chương 1363: Chiến Dịch Siêu Việt Ngọa Long Chương 1363: Chiến Dịch Siêu Việt Ngọa Long

Chu Do Kiểm chính là kẻ ngang bướng, mọi người càng muốn hắn làm gì, hắn càng không muốn làm.

Hơn nữa hắn còn là một hoàng đế vô cùng tự phụ, một khi phát hiện có người đánh giá mình không tốt, hắn sẽ nổi điên, sau đó càng ngày càng đi xa hơn trên con đường làm ngược lại.

Tính cách này thường xuất hiện ở những người có trình độ học vấn thấp, từ nhỏ thiếu thốn tình thương, nhạy cảm và tự ti.

Mấy điều này, Chu Do Kiểm đều chiếm hết!

Tình hình Đại Minh vốn đang trên đà phát triển tốt đẹp, dưới tính cách cố chấp của Chu Do Kiểm, bắt đầu tụt dốc không phanh.

Các nơi, đám sĩ tử học sinh ngày nào cũng náo loạn.

……

Cùng lúc đó, Thịnh Kinh chìm trong bầu không khí u ám.

Hoàng Thái Cực cầm quyển [Tam Quốc Diễn Nghĩa] trong tay lật đến sờn cả sách mà vẫn chưa tìm được chiến thuật nào phù hợp với tình hình hiện tại.

Hắn không khỏi thở dài một hơi, buông quyển sách trong tay xuống.

Phạm Văn Trình từ bên ngoài đi vào, chắp tay nói: "Hoàng thượng, xe sắt của chúng ta rốt cuộc đã chế tạo thành công."

Câu nói này khiến Hoàng Thái Cực lập tức phấn chấn: "Mau, mau mang tới cho trẫm xem."

Vừa nói ra lời này, sắc mặt Phạm Văn Trình liền trở nên khó xử: "Xe sắt đã chế tạo xong, nhưng mà... nhưng mà..."

Hoàng Thái Cực sốt ruột: "Nhưng mà cái gì?"

"Nhưng mà nó... không thể động." Phạm Văn Trình vẻ mặt đầy xấu hổ: "Nó giống hệt xe sắt của địch quân, không khác một chút nào, chúng thần hiện tại vẫn chưa rõ tại sao nó lại không thể động."

Hoàng Thái Cực: "..."

Lúc trước, đống bản vẽ mà Bân Thắng mang tới, vỏ ngoài, trục bánh xe, đủ loại cơ quan gì đó đều đầy đủ, thứ duy nhất không có chính là bản vẽ nội bộ của động cơ hơi nước, chỉ có một bản vẽ vỏ ngoài của động cơ hơi nước.

Cho nên, xe sắt mà Mãn Thanh chế tạo ra chỉ có hình mà không có tâm.

Như vậy làm sao mà động được?

Hoàng Thái Cực: "Bên trong nhất định có thứ gì đó có thể khiến cả chiếc xe di chuyển, các ngươi đã nghiên cứu kỹ chưa?"

Phạm Văn Trình: "Chúng thần đã nghĩ ra mọi biện pháp, nhưng nó vẫn không thể động."

Hoàng Thái Cực: "..."

Thật là xấu mặt!

Hắn không khỏi ngửa mặt lên trời: "Việc này phải làm sao? Đa Nhĩ Cổn chết rồi, A Tề Cách cũng chết rồi, trẫm mất đi hai viên đại tướng, Mông Cổ ở phía bắc, Cao Ly ở Nam Hán đều đang rình rập, đại quân Đại Minh bất cứ lúc nào cũng có thể đánh thẳng vào Thịnh Kinh, hiện tại trẫm phải làm sao? Quân Minh vì sao còn chưa đánh tới? Rõ ràng bọn họ có thể đánh tới, vì sao còn chưa đánh tới?"

Phạm Văn Trình: "Thần nghe nói, nguyên nhân duy nhất khiến Đại Minh hiện tại không đánh tới chính là Chu Do Kiểm đang cố chấp. Bên trong Đại Minh, tiếng nói chủ chiến ngày càng dâng cao, nhưng tiếng nói càng lớn thì Chu Do Kiểm lại càng cố chấp."

Hoàng Thái Cực: "Nói cách khác, Đại Thanh ta hiện tại còn có thể chống đỡ được là nhờ Chu Do Kiểm cố chấp?"

Phạm Văn Trình: "Đúng vậy!"

Một quân vương, một bề tôi, hai tay siết chặt nhìn nhau, lệ rơi đầy mặt.

Không biết đã im lặng bao lâu, Phạm Văn Trình đột nhiên hai mắt sáng lên: "Thần chợt nghĩ ra một kế."

Hoàng Thái Cực: "Kế gì?"

Phạm Văn Trình nói: "Gian tế của chúng ta ở Đại Minh cũng có thể hoạt động một chút, giúp đỡ phe chủ chiến bên đó tạo thanh thế, để Chu Do Kiểm tiếp tục đi trên con đường cố chấp đến cùng."

Nói xong, ông ta hạ giọng, nhanh chóng nói ra một loạt sắp xếp.

Hoàng Thái Cực nghe xong mừng rỡ: "Còn có thể như vậy sao!"

Phạm Văn Trình: "Cũng chỉ có thể kéo dài thời gian bằng cách này thôi."

Hoàng Thái Cực: "Tốt, mau đi. Kế này hay đến nỗi trong [Tam Quốc Diễn Nghĩa] cũng chưa từng viết, Đại Minh tuyệt đối không thể nhìn thấu được, trẫm đặt cho nó một mật danh, gọi là 'Chiến dịch Siêu việt Ngọa Long' !"

……

Kinh thành!

Một đám gian tế Mãn Thanh lặng lẽ viết xong di thư.

Bọn họ là thuộc hạ trung thành của Hoàng Thái Cực, là kiểu người sẵn sàng chết vì Hoàng Thái Cực bất cứ lúc nào, là tâm phúc trong số tâm phúc, là tử sĩ trong số tử sĩ.

Chuyện bọn họ sắp làm có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng không một ai sợ hãi, cũng không một ai lùi bước, viết xong di thư, trên đầu quấn một dải khăn trắng, bên trên còn viết mấy chữ đỏ: "Hôn quân hại nước".

Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, một đám người cầm vũ khí, từ nơi ẩn nấp lao ra ngoài.

Vừa ra ngoài, bọn họ liền trực tiếp lao về phía Tử Cấm Thành.

Tử Cấm Thành, đó chính là hoàng cung!

Cửa thành canh phòng nghiêm ngặt, trên quảng trường còn có một đội binh lính đang tuần tra qua lại.

Đám tử sĩ Mãn Thanh đi tới quảng trường, còn chưa kịp làm gì đã thu hút sự chú ý của đội tuần tra, có người đi về phía bọn họ, chuẩn bị đuổi đám người lai lịch bất minh này đi.

Đám gian tế lặng lẽ nhìn nhau một lúc, dùng ánh mắt cổ vũ lẫn nhau, sau đó đồng thời lớn tiếng hô to: "Hôn quân hại nước, bỏ lỡ thời cơ, chúng ta yêu cầu hôn quân lập tức hạ chiếu sám hối, sửa đổi sai lầm, lập tức xuất binh tấn công Thẩm Dương, đánh đuổi Kiến Nô, khôi phục giang sơn."

"Đánh đuổi Kiến Nô, khôi phục giang sơn."

"Đánh đuổi Kiến Nô, khôi phục giang sơn."

Đám gian tế lớn tiếng la hét, trong nháy mắt, cả quảng trường đều vang vọng tiếng hô của bọn họ.

Lần này đội tuần tra sợ hãi, tên võ quan dẫn đầu vội vàng nói: "Các ngươi đang nói gì vậy? Mau im miệng. Còn muốn sống nữa không?"

Đám gian tế nào có im miệng, ngược lại còn dùng giọng lớn hơn la hét.

Trong lúc nhất thời, cả khu vực cổng thành đều trở nên náo nhiệt, đội tuần tra nhanh chóng chạy về phía này, bách tính đi ngang qua cũng kinh ngạc quay đầu nhìn, đám đông túm tụm lại.

Đội trưởng đội tuần tra chạy đến trước mặt đám gian tế, giơ tay tóm lấy tên đứng đầu tiên.

Nào ngờ tên gian tế đó cắn răng, rút phắt một con dao găm ra, đâm thẳng vào eo đội trưởng đội tuần tra.

Cùng lúc đó, tất cả gian tế đều rút đao, tấn công những người trong đội tuần tra.

Có người lớn tiếng gầm lên: "Hôn quân hại nước, chúng ta liều mạng với hôn quân."

"Hôm nay thề giết hôn quân, ủng hộ minh quân thượng vị, đánh thẳng vào Thẩm Dương."

"Chỉ cần giết chết Chu Do Kiểm, hoàng đế tiếp theo nhất định sẽ hạ chỉ đánh Thẩm Dương."

"Các huynh đệ, xông lên!"

Đám gian tế giả vờ kích động, dùng giọng phẫn nộ gầm lên.

Trận chiến thảm liệt bắt đầu!

Võ nghệ của đám gian tế đều là nhất đẳng nhất, cao thủ trong Ô Chân Siêu Cáp.

Võ công của đám tuần tra binh kém hơn rất nhiều so với bọn họ.

Vì vậy, ngay từ khi bắt đầu, trận chiến đã nghiêng về một phía, đội tuần tra trong nháy mắt đã chết bảy tám phần.

Nhưng nơi này là Tử Cấm Thành!

Đội tuần tra này vừa mất, lập tức có đội thứ hai, đội thứ ba, đội thứ tư... Lính canh cổng Tử Cấm Thành cũng bắt đầu bao vây về phía này, một đám đại nội thị vệ điên cuồng chạy đến.

Một đội nhỏ gian tế thì có thể đánh được bao nhiêu người?

"Phập!"

Có người vừa mới đâm ngã một tên tuần tra binh, lập tức trúng ba nhát đao, chết không thể chết hơn.

Có người chém chết hai tên tuần tra binh, nhưng lại bị mười cây trường mâu của mười tên tuần tra binh đồng thời đâm vào người.

Có người nhảy lên nhảy xuống, nhưng lại bị cấm vệ thân thủ nhanh như chớp quấn lấy, một đao chém bay đầu.

Không bao lâu sau...

Đám gian tế ngã xuống la liệt...

Cuối cùng, mấy tên còn sống đột nhiên không đánh nữa, giơ đao lên, đặt trên cổ mình, lớn tiếng gầm lên: "Hôn quân hại nước, anh hùng thiên hạ đâu hết rồi, cùng liều mạng với hôn quân."

Nói xong, dùng sức cứa một nhát, máu tươi phun ra xa cả trượng.
Bình Luận (0)
Comment