Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 303 - Chương 303: Thành Lập Kỵ Binh Doanh

Chương 303: Thành lập Kỵ Binh doanh Chương 303: Thành lập Kỵ Binh doanh

Tạo Oanh đã có chút dao động.

Đang hạn hán, mã tặc quả thật không dễ làm.

Cướp của lão bách tính thì không hạ thủ được, cướp của quan phủ lại càng lúc càng không dễ dàng, ngày hôm qua nàng bị gia đinh của Hồng Thừa Trù rượt truy sát một hồi, quả nhiên khiến trong lòng nàng hơi hoảng, lần đầu tiên cảm thấy lo lắng cho tương lai của nghề mã tặc rất có tiền đồ này.

Nếu lão quỷ đầu, Hình Hồng Lang, Điểm Đăng Tử Triệu Thắng đều có thể sinh sống ở chỗ này rất thoải mái, vậy thì mình... cũng có thể?

Tam Thập Nhị dẫn nàng tham quan xong, để lại một mình nàng đứng đó suy nghĩ một chút, sau đó liền trở về chủ bảo.

Tạo Oanh tiếp tục lang thang một mình trong thôn Cao Gia, đi hết một vòng lại trở về phía trước binh doanh, vừa lúc thấy người của dân đoàn đang xử lý 500 con chiến mã mới cướp về ngày hôm qua.

Xung quanh Thôn Cao Gia vẫn luôn có mưa, cây cỏ mọc rất tốt, ngựa ở chỗ này cũng không lo ăn uống, chúng nó đều đã ăn no nê rồi, đang thỏa mãn vung vẩy cái đuôi.

Cao Sơ Ngũ dắt một con ngựa cao to, đang cười nham nhở với Trịnh Đại Ngưu: "Đại Ngưu, ngày hôm qua ngươi lên ngựa vẫn là ta đỡ lên, tự mình có thể lên được chưa?"

Trịnh Đại Ngưu: "Hừ hừ, lên ngựa có cái gì khó? Xem ta lên cho ngươi xem."

Hắn hai tay giữ lưng ngựa rồi nhảy lên trên, vù một tiếng liền leo lên, động tác vẫn rất nhanh nhẹn.

Có điều...

Cú nhảy này hơi quá, từ bên này ngựa nhảy lên lại lập tức ngã xuống bên kia ngựa, ngã phịch trên mặt đất, thân thể to lớn khiến bụi đất tung toé.

Cao Sơ Ngũ: "Ha ha ha ha! Đại Ngưu, ngươi đúng là ngốc."

Trịnh Đại Ngưu: "Ta không phải ngốc, ngươi nhìn kỹ đây."

Hắn hai tay giữ lưng ngựa, vù một tiếng lại leo lên.

Lần này rốt cuộc ngồi vững rồi, nhưng chiến mã hình như không thích cách hắn leo lên ngựa thô lỗ như thế, rất khó chịu lắc lắc cái mông. Trịnh Đại Ngưu còn chưa kịp giẫm lên bàn đạp đã bị nghiêng người, ngã phịch một tiếng xuống đất.

Ha ha ha ha!

Cao Sơ Ngũ ở bên cạnh cười như điên.

Tạo Oanh lắc đầu, đi qua: "Xem cho kỹ, ta chỉ làm mẫu một lần thôi đấy, lên ngựa phải như vậy."

Một chân trước xỏ vào bàn đạp, sau đó người nhẹ nhàng leo lên, một chân khác ở giữa không trung vẽ ra một đường vòng cung rất đẹp, ngồi vững vàng, con ngựa cũng không tỏ ra kháng cự chút nào, rất nhu thuận phì mũi một cái, tỏ vẻ như rất sẵn sàng để rong ruổi sa trường.

Cao Sơ Ngũ: "Oa, cô nương lợi hại!"

Trịnh Đại Ngưu: "Thì ra là thế."

Trình Húc từ bên cạnh đi ra: "Mã thuật của Tạo đại đương gia quả nhiên rất giỏi."

Tạo Oanh lắc đầu, than thở: "Vẫn còn kém xa người Mông Cổ với Kiến Nô."

Trình Húc: "Chúng ta đừng so với Mông Cổ và Kiến Nô làm gì, cứ so người mình với người mình trước đi, cô hẳn có thể nhìn ra, người của ta còn kém xa lắm."

Tạo Oanh gật đầu.

Trình Húc: "Cho nên thôn Cao Gia chúng tôi, thật sự muốn mời Tạo đại đương gia ở lại đây, sau này đội kỵ binh của thôn Cao Gia mới tính có chút linh hồn được, bằng không... Chỉ dựa vào mấy tên ngốc này, cho dù có ngựa, chúng tôi cũng không thành lập được đội kỵ binh."

Tạo Oanh: "Quý thôn tính toán rất nhiều a."

Trình Húc mỉm cười: "Cũng lớn mà cũng không lớn."

Tạo Oanh: "Giải thích thế nào?"

Trình Húc: "Nói không lớn, là bởi vì thôn Cao Gia chúng tôi cũng không mưu thiên hạ này."

Tạo Oanh: "Vậy lớn thì sao?"

Trình Húc: "Nói lớn thì, chúng tôi mưu chính là cứu vớt toàn bộ thương sinh thiên hạ."

Trong nhất thời Tạo Oanh lại không biết phải mỉa mai thế nào mới tốt, vài giây sau mới trợn trắng mắt: "Ngươi trông rất giống quan, lời hay chỉ nói bằng cái miệng, câu trước còn đường hoàng, câu sau lại lộ ra ý đồ rồi."

Trình Húc cười ha ha: "Lời này ta cũng không nói với người bình thường, cũng chỉ đối với nhân vật như Tạo đại đương gia, nói hay không cô cũng nhìn ra được mà."

Tạo Oanh đã hiểu: những người này đang mưu phản! Chỉ là phương thức mưu phản của họ hình như rất cao minh, họ trốn ở trong một sơn thôn nhỏ giáp ranh giữa huyện Trừng Thành và huyện Hợp Dương, thành lập thành trấn, làm tốt nông canh, dự trữ lực lượng... Nhưng trên giang hồ lại chỉ nghe nói tên tuổi của Vương Nhị, Sấm Vương, Vương Gia Dận, Không Dính Bùn, Vương Tả Quải, không có nhân vật số 1 thôn Cao Gia này.

Nếu mình không phải đi tới nơi này, thậm chí cũng không biết ở đây đang cất giấu một cỗ lực lượng khổng lồ như vậy.

Chuyện này, Minh sơ có một vị đại lão đã làm.

Xây tường cao, tích lương nhiều, hoãn việc xưng vương.

Tên của ông ta gọi Chu Nguyên Chương!

Tạo Oanh: "Thành thật mà nói, ta quả thật rất muốn gia nhập, nhưng ta tự do tự tại đã quen, không thích bị người tiết chế. Nếu như ta gia nhập, xem như đương gia thứ mấy? Có mấy người sẽ ở trên đầu ta ra lệnh?"

Trình Húc rất nghiêm túc suy nghĩ một chút vấn đề này, buông tay: "Đáng tiếc, chúng tôi không có cách nói đương gia thứ mấy này."

Tạo Oanh trong đầu liền có dấu hỏi nổi lên.

Trình Húc cười nói: "Thôn Cao Gia bắt đầu từ số 0, bách phế đãi hưng, cho nên các bộ môn đều đang trong quá trình bắt đầu thành lập. Ta quản không được Hình Hồng Lang, cũng quản không được Điểm Đăng Tử Triệu Thắng, quản không được Tam quản sự... Đương nhiên, họ cũng không quản được ta, chúng tôi ai làm chuyện của người đó, chỉ quản khu vực của mình. Nếu Tạo đại đương gia tới đây, khẳng định sẽ quản Kỵ Binh doanh, đó cũng là một bộ môn độc lập, chắc cũng sẽ không có ai quản cô đâu."

Tạo Oanh "Ồ" một tiếng: "Vậy rốt cuộc ai lớn nhất?"

Trình Húc chỉ chỉ bầu trời: "Đương nhiên là Thiên Tôn lớn nhất!"

Tạo Oanh: "Thiên Tôn ở đâu?"

Trình Húc: "Thiên Tôn là một thần tiên, nếu như ngài muốn xuất hiện, thì sẽ xuất hiện, nếu như không muốn xuất hiện, ai cũng không thấy lão nhân gia được. Nếu Tạo đại đương gia nhất định muốn tìm một người quản mình, vậy sau này khẳng định là Thiên Tôn quản cô rồi."

Tạo Oanh ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bầu trời.

Bầu trời vạn lý không mây, một màu xanh ngắt.

Lý Đạo Huyền đã đậy nắp hộp lại, cho nên người ở bên trong căn bản không nhìn thấy y, ngay cả đám mây thấp đại biểu cho y cũng đã biến mất.

Tạo Oanh nhịn không được thầm nghĩ: Sau khi tới thôn này đã nghe nhiều lần về Thiên Tôn Thiên Tôn rồi, nhưng vẫn chưa thấy, nói cách khác, thật ra thôn này căn bản là không có người nào quản.

Một nơi tự do rất tốt a!

Tạo Oanh: "Vậy ta có thể ở lại đây được."

Trình Húc cười: "Vô cùng hoan nghênh."

Tạo Oanh: "Kế tiếp, ta phải làm gì?"

Trình Húc: "Ta nghĩ, đầu tiên chắc phải thành lập Kỵ Binh doanh. Ở gần đây, tìm một nơi thích hợp để xây mã trường, quây lại, sau đó Tìm tam quản sự, bảo hắn phái dân công xây dựng khu nhà ở cho kỵ binh. Nếu như Thiên Tôn thấy hứng thú, có lẽ sẽ trực tiếp từ trên trời ban thưởng một khu nhà ở cho cô, nếu như Thiên Tôn không hứng thú, vậy từ từ xây dựng cũng không sao."

"Trước khi Kỵ Binh doanh xây xong, người của cô có thể ở tạm chỗ của ta trước, dù sao thì chúng ta đều là phụ trách đánh trận, đều là người một nhà."

Tạo Oanh: "Kế tiếp chính là chiêu binh mãi mã rồi?"

Trình Húc gật đầu: "Chiêu mộ kỵ binh, chăn nuôi chiến mã, huấn luyện kỵ binh... việc này khẳng định cô sẽ hiểu hơn ta. Ta sẽ không nhiều lời nữa, tất cả vật tư cần thiết, đều có thể tìm Tam quản sự sắp xếp."

Tạo Oanh ôm quyền: "Đa tạ chỉ giáo."

Bình Luận (0)
Comment