Chương 517: Thuẫn xa tới rồi
Chương 517: Thuẫn xa tới rồiChương 517: Thuẫn xa tới rồi
Thời gian ba ngày thoáng cái trôi qua.
Ngoài thành Bồ Châu.
Vương Quốc Trung nhìn 15 chiếc thuẫn xa xếp thành hàng ngang trước mắt, còn có bốn cái máy ném đá, bốn cái xe đụng, trong lòng có phần thoả mãn.
"Nhìn đi, đây là lợi ích khi trở thành quan binh." Vương Quốc Trung chỉ vào những khí giới cỡ lớn mới tỉnh này, không khỏi chí đắc ý mãn: "Trước đây lão tử theo Vương Gia Dận kiếm ăn, đã thấy quan binh cầm những thứ này đánh lão tử, hiện tại bản thân lão tử đã thành quan binh rồi, có thể điều động dân phu, chế tạo khí giới cỡ lớn, sau đó cầm đánh người khác, quá sảng khoái, ha ha ha ha."
Một tên bộ hạ đi tới gần, cười hắc hắc: "Chúng tôi theo Vương tướng quân kiếm ăn, cũng coi như thơm lây, có những khí giới cỡ lớn này, đánh thủy trại nho nhỏ của loại buôn muối lậu tép riu như Hình Hồng Lang kia, đương nhiên là dễ như trở bàn tay."
Ha ha ha!" Vương Quốc Trung vỗ vai bộ hạ: "Nói rất đúng! Truyền lệnh toàn quân, lên đường."
Quân Vương Quốc Trung bắt đầu hành động, 3000 hãn phỉ, mang theo một đống khí giới công thành, bắt đầu tiến quân hướng về thủy trại Vĩnh Tế Cổ Độ.
Tri châu Bồ Châu Thu Thiên Phiên đứng ở trên đầu thành, nhìn theo nhánh quân đội này xuất phát, trong lòng cũng không khỏi thở dài một tiếng: ngươi vô duyên vô cớ cứ đòi đi đánh Hình Hồng Lang, nếu như chọc giận cô ta, trước tiên giết chết ngươi, lại phản công đến thành Bồ Châu, không may lại là ta, ài... Hy vọng mọi chuyện đừng đi quá xa.
"Tới rồi! Quân Vương Quốc Trung bắt đầu hành động rồi."
Thám báo nhanh chóng báo cáo lên.
Tin tức này vừa đến, cả bến tàu Vĩnh Tế Cổ Độ cũng bắt đầu hành động. Tạo Oanh tự mình suất lĩnh lượng lớn ky binh từ trong thủy trại xông ra ngoài, ở bên ngoài tìm kiếm thám báo của Vương Quốc Trung.
Một trận thám báo chiến kịch liệt khai hỏa trước tiên.
Thám báo hai bên đầu tiên dùng những từ ngữ văn minh lễ phép thân thương như "Dit mẹ ngươi","Dit em gái ngươi","chơi chết tổ tông mười tám đời nhà ngươi" để ân cần thăm hỏi đối phương, sau đó xách cung tiễn, mã đao, bắt đầu truy đuổi chiến. Số lượng thám báo của Vương Quốc Trung đương nhiên không thể so được với toàn bộ Ky Binh doanh của Tạo Oanh, 300 ky binh ở bên ngoài rượt chém một hồi, không mất bao lâu đã đuổi hết thám báo của quân Vương Quốc Trung ra xa hơn mười dặm.
Xác thực xung quanh đã không có thám báo hành động, 200 Hỏa thương binh Chassepot cùng với 100 Tuyến thang thương binh mang theo lương khô cùng túi nước ra khỏi thành, chia làm năm đến sáu người một tổ, đi tới bên những cái hố đã đào sẵn trước đó hai bên chiến trường.
Họ xốc lên thảm cỏ và ván gỗ phủ trên mặt hố rồi nhảy vào trong hố, sau đó lại che hố lại, thảm cỏ trở về vị trí cũ.
Năm sáu binh co lại trong một hố tán binh, yên tĩnh chờ đợi.
Đợi thẳng đến chạng vạng.
Sắc trời đã sắp tối đen, quân Vương Quốc Trung mới chậm rãi đi tới bên ngoài thủy trại cách 10 dặm.
Hắn mang theo khí giới công thành cồng kềnh, cả ngày mới đi được 20 dặm.
Sắc trời tối đen nên không tiện công thành, Vương Quốc Trung đành phải tạm thời hạ trại bên ngoài cách 10 dặm. Hắn xuất thân từ lưu khấu, cũng chưa học qua tri thức hành quân nghiêm chỉnh gì, hạ trại linh tỉnh, cái này nếu như gặp phải quân địch dạ tập, chỉ sợ sẽ khiến thương vong thảm trọng.
Thế nhưng mặc dù dạ tập địch doanh dễ thành công, nhưng cũng bị tướng địch thừa dịp trời tối chạy trốn, thôn Cao Gia không muốn đả thảo kinh xà, nên đêm hôm đó cũng không tập kích hắn.
Chỉ là khổ cho những binh sĩ đã trốn vào hố tán binh, họ đành phải qua đêm trong hố, lấy ra lương khô ăn đỡ đói, lại mở túi nước uống hai ngụm, cuối cùng dựa vào vách hố mà ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau...
Tiếng kèn u u vang lên, quân Vương Quốc Trung bắt đầu chuẩn bị công trại.
Vẫn là sứ giả kia, lại thêm một lần chạy tới cổng thủy trại: "Hình Hồng Lang, cho ngươi một cơ hội nhận chiêu an cuối cùng!"
Hình Hồng Lang hừ một tiếng: "Trở lại nói cho Vương Quốc Trung, cái loại ngay cả đại ca đồng tộc của mình cũng phản bội, thiên hạ ai dám tin? Chịu hắn chiêu an? không có cửa!"
Cùng lúc đó, tam biên tổng đốc Dương Hạc đang tới Vĩnh Tế Cổ Độ chuẩn bị bàv "hàn nhân tu" đt nhiên nửa đường aăn nhải mêt tín eứ. Tín sứ kia vừa nhìn thấy hắn liền oà khóc: "Dương đại nhân, Dương đại nhân, tôi là thủ hạ của Vĩnh Tế Hình Hồng Lang, chúng tôi bị người ta khi dễ rồi."
Dương Hạc "ơ" một tiếng: "Trước tiên ngươi phải bình tĩnh, không được hoảng, nói cho bản quan nghe xem nào."
Tín sứ khóc to: "Chúng tôi đóng quân tại bến tàu Vĩnh Tế Cổ Độ, chờ Dương đại nhân đến chiêu an chúng tôi, không ngờ, phó tướng Bồ Châu mới nhậm chức Vương Quốc Trung kia, vừa mới nhậm chức liền muốn thu thập chúng tôi. Chúng tôi cố gắng giải thích, nói đã chuẩn bị đầu hàng, nhận chiêu an với Dương đại nhân rồi, thế nhưng Vương Quốc Trung căn bản không để ý, hắn cứ đòi đánh chúng tôi."
Dương Hạc giận dữ: "Vì sao? Rõ ràng các ngươi cũng muốn chiêu an, sau này sẽ đồng điện vi thần, vì sao hắn còn muốn đánh các ngươi?"
Tín sứ: "Không biết a! Hay là... có lẽ trước đây chúng tôi không nghe Vương Gia Dận điều khiển, Vương Quốc Trung còn ghi hận trong lòng cũng nên."
Dương Hạc nhíu mày, hơi nghĩ nghĩ, hình như đã hiểu cái gì: khẳng định là hai tên đầu sỏ này trước đây có thù cũ, sau khi Vương Quốc Trung được chiêu an trở thành quan binh, liền lấy đầu lĩnh lưu khấu có thù cũ để khai đao, vừa có thể giết cừu nhân, còn có thể khoe thành tích với triều đình, có thể nói nhất cử lưỡng tiện!
Đúng rồi, nhất định là như vậy!
Loại sự tình này ở trong quan trường, quá thông con mẹ nó thường.
Dương Hạc vội vàng nói với các thủ hạ: "Mau mau mau, bảo xe ngựa đi nhanh một chút, bản quan muốn khẩn trương tới bến tàu Cổ Độ. .
"Thuẫn xa phía trước, từ từ tiến lên."
Lần đầu tiên Vương Quốc Trung chơi khí giới cỡ lớn mà quan binh mới có thể chơi, thật đúng là chí đắc ý mãn, lại vung tay lên: "Máy ném đá cũng đi theo."
Đám binh sĩ dưới trướng hắn cả người phỉ khí, tạm thời còn chưa có chút khí tức quan binh gì, lập tức đẩy thuẫn xa thật lớn bắt đầu tiếp cận thủy trại.
Mười lăm chiếc thuẫn xa xếp hàng chữ nhất, phía dưới là tường gỗ dày có bánh xe, song song đỉ tới, giống như một bức tường thật lớn tiến lên phía trước.
Đây quả thật là biện pháp tốt để đối phó hỏa súng binh!
Hữn nữa. biên nhán này ti#na đối thâng duna. Bất luận là Đại Minh, Châu Âu, hay là Nhật Bản chiến quốc, đều không hẹn mà cùng phát triển ra loại "công nghệ cao" như thuẫn xa này để đối phó hỏa súng binh, chỉ có thể nói trí tuệ của nhân loại là rất giống nhau.
Tuy nhiên, các hỏa súng binh của thôn Cao Gia thấy loại đồ vật này lại vẻ mặt bình tĩnh, căn bản không có chút sợ hãi, không ít người quay đầu đi, nhìn về phía năm tổ pháo binh trốn phía sau tường trại.
Các pháo binh giơ tay lên, quay về các hỏa súng binh phất tay, làm một thủ thế vô cùng tiêu sái, biểu thị "Yên tâm, giao cho chúng tôi".
"Đừng vội vã xuất thủ!" Lão Nam Phong lớn tiếng nói: "Pháo binh không được nóng lòng xuất thủ, tầm bắn của các ngươi quá xa, hỏa súng binh theo không kịp, đừng có mà quân địch vừa tiến vào tầm bắn thì các ngươi nã pháo. Chờ cho ta, chờ đến khoảng cách hỏa súng binh cũng có thể xuất thủ thì các ngươi hãy đánh."
Các pháo binh đồng thanh đáp: "Tuân lệnh!"
Các pháo binh cố chịu hai tay ngứa ngáy của mình, bắt đầu mong chờ quân địch mau chóng tiến vào tầm bắn của mình.
Mà bên Vương Quốc Trung thấy được chính là, trong thủy trại của Hình Hồng Lang im ắng, toàn bộ binh sĩ đầu trong trạng thái "nhìn thuẫn xa chỉ có thể trơ mắt ếch".
Tâm tình không khỏi tốt hơn: "Ha ha ha ha, Hình Hồng Lang thấy được thuẫn xa của ta, chỉ biết há hốc mồm, cô ta há hốc mồm, hiện tại cô ta khẳng định đang suy nghĩ nên chạy trốn thế nào."