Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 541 - Chương 541: Bắn Vào Mặt Hắn Một Phát

Chương 541: Bắn vào mặt hắn một phát Chương 541: Bắn vào mặt hắn một phátChương 541: Bắn vào mặt hắn một phát

Lưu khấu tới rồi!

Theo một tiếng la của Đậu Văn Đạt, khắp nơi trên đầu thành vang lên tiếng chuông, tiếng la, tiếng ống tre... Các lão bách tính Bình Dương gõ ầm ĩ tất cả những thứ có thể gõ vang trong tay lên.

Trời vừa mới sáng, toàn phủ thành Bình Dương đã tiến vào bầu không khí khẩn trương.

Vương Nhị bò lên trên thành lâu, nhìn ra xa hướng tây, Bạch Miêu cũng leo lên theo: "Đại ca, tới là lộ người nào?"

Vương Nhị nói: "Phiên Sơn Diêu!"

Bạch Miêu: "A, là tên đó."

Lúc hai người còn dưới trướng Vương Gia Dận đã gặp qua Phiên Sơn Diêu, đó là một nam tử tướng mạo vô cùng anh tuấn, cha mẹ cho hắn một gương mặt dễ nhìn, đẹp hơn nam nhân bình thường ít nhất trên 320%, cho nên rất dễ khiến người khác lưu lại ấn tượng.

Bạch Miêu: "Tên kia rất đẹp trai, không biết vì sao, mỗi lần ta thấy hắn, đều muốn bắn vào giữa mặt hắn một phát."

Hắn vừa mới nói xong câu đó, liền nghe được Thiên Tôn búp bê vải ở trên vai mở miệng cười nói: "Này, ngươi như vậy gọi là đố kị, rất nguy hiểm."

Thì ra, cuối cùng Lý Đạo Huyền cũng thức dậy!

Chuyện thứ nhất sau khi thức dậy chính là tiện tay chuyển tầm nhìn, xem các người tí hon của mình, kết quả vừa lúc chuyển đến trên người Thiên Tôn búp bê vải, liền nghe được phát ngôn của Bạch Miêu.

Bạch Miêu giật mình: "A, Thiên Tôn tới rồi? Đến đây lúc nào?"

Thiên Tôn búp bê vải giơ cục tay vải lên: "Khi các ngươi nói đến Phiên Sơn Diêu."

Bạch Miêu xấu hổ cười cười, hay rồi, đố kị với khuôn mặt đẹp trai của người khác bị Thiên Tôn phát hiện, cái này rất mất mặt.

Hắn đang muốn nói mấy lời kéo chút thể diện, liền nghe được Thiên Tôn búp bê vải rất khó chịu nói: "Ta cũng sớm nghe nói người này rất đẹp trai, thật sự muốn nhìn xem hắn đẹp trai thế nào, lát nữa chuẩn bị sẵn kính viễn vọng, xem hắn có đẹp trai bằng ta không, nếu như đẹp trai bằng ta, thì bắn vào giữa mặt hắn một phát, nếu như không đẹp bằng ta, có thể bắn vị trí khác."

Bạch Miêu: "..." Vương Nhị: "..."

Mặc dù lời nói của Lý Đạo Huyền có chút tính chất đùa giỡn, nhưng y thật sự muốn nhìn xem bộ dạng của Phiên Sơn Diêu rốt cuộc là như thế nào, bởi vì vẻ đẹp của tên này đúng là có viết vào trong sách sử! Biệt hiệu Phiên Sơn Diêu này của hắn không quá nổi danh, nhưng tên thật của hắn là Cao Kiệt thì lại rất nổi danh, một trong "Nam Minh tứ trấn" nổi tiếng.

Theo sách sử ghi lại, người này là đồng hương của Lý Tự Thành, cũng là người Mễ Chi, nhưng ngay từ đầu hắn không phải là bộ hạ của Lý Tự Thành, mà là tự mình dẫn theo một nhánh đội ngũ, sau đó Lý Tự Thành càng chơi càng lớn, Phiên Sơn Diêu cũng rất tự nhiên nương nhờ vào dưới trướng Lý Tự Thành.

Hắn ở dưới trướng Lý Tự Thành không lập chiến công, nhưng đã làm một việc đặt vào hiện tại cũng rất chấn động, chính là câu dẫn lão bà Hình thị của Lý Tự Thành, tục xưng câu dẫn đại tẩu.

Hình thị nhìn thấy người này rất đẹp trai, đẹp hơn người bình thường 320%, đương nhiên là không có sức chống cự, liền vụng trộm với Phiên Sơn Diêu.

Sau đó Phiên Sơn Diêu cũng lo lắng bị Lý Tự Thành bắt gian, liền dẫn theo Hình thị cùng nương nhờ vào triều đình, khôi phục tên thật là Cao Kiệt, theo Hạ điên kiếm ăn, sau đó Hạ điên chết, Cao Kiệt liền tiếp nhận vị trí của Hạ điên, không nghe Minh đình điều khiển, dưỡng binh tự trọng, cuối cùng trở thành một trong Nam Minh tứ trấn tướng quân nổi tiếng.

Ngươi nói xem, một đại soái danh lưu sử sách chạy đến trước mặt ngươi, đưa khuôn mặt đẹp trai hơn ngươi đánh thành trì của ngươi, ngươi có muốn bắn vào giữa mặt hắn một phát không?

Một binh sĩ dân đoàn rất nhanh cầm kính viễn vọng tới, vốn định đưa cho Thiên Tôn, thế nhưng hắn nhìn cục tay của Thiên Tôn, quyết đoán đưa kính viễn vọng vào tay Bạch Miêu.

Bạch Miêu giơ kính viễn vọng lên, trước tiên quay về ngoài thành nhìn một chút, tìm được vị trí của Phiên Sơn Diêu rồi, lại đưa kính viễn vọng tới trước mặt Thiên Tôn búp bê vải: "Mời Thiên Tôn xem."

Hai con mắt của Thiên Tôn búp bê vải là hai đường chỉ may, hiện tại một con mắt tất cả đường chỉ đều nhăn lại với nhau, một con mắt khác thì sợi chỉ căng lên thật to, nhìn vào kính viễn vọng...

Ngoài thành có một lá cờ rách rưới, phía trên viết ba chữ to "Phiên Sơn Diêu", dưới cờ chính là bản trận của Phiên Sơn Diêu, bên trong có một đại tướng, thật sự có một khuôn mặt rất đẹp trai.

Cá điều. Khuân mặt này nhải nói như thế nào? Đẹp thì đẹp, chỉ là không có khí chất.

Khí chất của người, cũng không chỉ ngũ quan đẹp là có thể có, khí chất này còn đến từ chính nội tại, người nội tại tu dưỡng càng tốt, tri thức càng phong phú, có thể phản xạ đến vẻ ngoài của mình, khiến người đẹp trai hơn một bậc.

Mà Phiên Sơn Diêu này, chính là trai đẹp điển hình loại uỷ mị, có khuôn mặt dễ nhìn, nhưng không có khí chất chống đỡ. Cũng chỉ có thể lừa gạt loại lão bà của thổ phỉ như Hình thị, đụng phải đại tiểu thư nghiêm chỉnh, hắn khẳng định không có cửa.

Thiên Tôn búp bê vải chống nạnh cười to: "Ha ha ha, người này không đủ gây sợ hãi, căn bản không đẹp trai bằng ta. Được rồi, không cần bắn mặt hắn nữa, bắn chỗ khác cũng được."

Bạch Miêu: "...."

Vương Nhị: "..

Lưu khấu ngoài thành sau một hồi la ó, đã bắt đầu công thành.

Vương Nhị thoắt cái nhảy lên đằng trước, chỉ huy 200 hỏa súng binh, đoàng đoàng đoàng khai hỏa, 200 vệ sở binh cũng gắng sức kéo cung bắn tên, tri phủ Đậu Văn Đạt thì chỉ huy lượng lớn dân đoàn, không ngừng đem gỗ lăn đá tảng đập xuống dưới.

Phủ thành Bình Dương lập tức biến thành một chiến trường thật lớn, cung tiễn bay loạn khắp nơi, hỏa súng ầm vang, đá bay khắp bầu trời.

Dưới sự cố gắng của 200 hỏa súng binh, rất nhanh, tặc quân ngoài thành đã bị đánh cho sụp đổ sĩ khí, chật vật rút lui, thế nhưng Phiên Sơn Diêu cũng không tiến vào tầm bắn của hỏa súng, không thể giết được tặc tù, quân của hắn có thể trở lại bất cứ lúc nào.

Vương Nhị và Bạch Miêu thừa dịp thời gian chiến đấu tạm nghỉ lui về nghỉ ngơi.

Lại thấy tri phủ Đậu Văn Đạt mặt mày cau có chạy tới, vội hỏi: "Hỏa súng của các người, còn bao nhiêu đạn dược?"

Bạch Miêu: "Không nhiều lắm... trên người mỗi binh sĩ khoảng chừng còn mấy chục viên."

Đậu Văn Đạt: "Cái này... cái này sao mà đủ?"

Bạch Miêu: "Đừng nóng vội! Viện quân của chúng ta rất nhanh sẽ đến." -

Viện quân của thôn Cao Gia, thật ra hai ngày trước đã xuất phát.

Cũng chính là sáng sớm ngày thứ hai sau khi tặc quân quy mô tiến chuyển tới trên người Thiên Tôn búp bê vải, sau đó lập tức chuyển về thôn Cao Gia, thông báo cho Trình Húc.

Nhưng Trình Húc không lập tức xuất phát.

Bởi vì địa bàn bên thôn Cao Gia cũng không nhỏ, gã không an bài tốt sào huyệt, sẽ không thể tuỳ tiện xuất kích.

Nhất là bên cốc Cải Tạo, tình thế rất phức tạp, cốc Cải Tạo của thôn Cao Gia trước sau tiếp nhận ba nghìn hàng tặc, ba vạn người nhà lưu khấu, dưới chân núi Tích Thành lừa gạt tới năm nghìn hãn phỉ, tù binh từ bên Vương Quốc Trung qua hơn hai nghìn hãn phỉ, bắt từ Thần Nhất Khôi chín vạn hàng tặc.

Trong sơn cốc núi Hoàng Long, hiện tại đã nhét tới mười vạn phạm nhân.

Khi Trình Húc dẫn quân tọa trấn thôn Cao Gia, đương nhiên không sợ những người này xằng bậy, nhưng nếu toàn bộ dân đoàn rời khỏi thôn Cao Gia, chạy đến Sơn Tây, vậy những phạm nhân này cũng rất bất ổn.

Trình Húc trước tiên phải an bài tốt quân lưu thủ, khi đó mới có thể xuất kích.
Bình Luận (0)
Comment