Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 665 - Chương 665: Nhậm Chức Huyện Ôn

Chương 665: Nhậm chức huyện Ôn Chương 665: Nhậm chức huyện ÔnChương 665: Nhậm chức huyện Ôn

Tháng chín năm Sùng Trinh thứ năm, tri huyện Từ Triệu Kỳ nhậm chức chỉ bảy ngày đã bị lưu khấu giết chết.

Chu Do Kiểm nhìn bản tấu chương trước mắt, tâm tình giống như ngồi trên tháp rơi tự do.

Rất tức giận, đồng thời cũng rất khó chịu.

Tri huyện mới nhậm chức bảy ngày a!

Dù cho vô tình nhất đế vương gia, cũng sẽ có lòng trắc ẩn. Chu Do Kiểm buồn bã: "Trấn an người nhà của Từ Triệu Kỳ, cho thêm chút tài sản."

Đại thái giám Tào Hóa Thuần đáp: "Tuân chỉ."

Hắn lại đổi giọng: "Hoàng thượng, hiện tại có một vấn đề nho nhỏ."

Chu Do Kiểm: "Sao?"

Tào Hóa Thuần thấp giọng nói: "Quan viên trong triều không ai muốn đi Thiểm Tây và Sơn Tây làm quan nữa. Trước đây nếu có trống vị trí như tri châu, tri huyện, các quan văn nhất định sẽ kéo bè kết phái, tiến cử lẫn nhau, hận không thể xếp người của mình vào. Thế nhưng gần đây Thiểm Tây và Sơn Tây đang trống vài vị trí tri huyện tri châu nhưng lại không có ai chịu đi. Mọi người đùn đẩy lẫn nhau, ai cũng không chịu tiến cử hiền tài. Quan viên bị Lại bộ điểm danh lại còn kéo quan hệ, tặng tiền tài, để người của Lại bộ hỗ trợ đổi người khác đi Thiểm Tây và Sơn Tây."

Tâm tình Chu Do Kiểm vừa mới tốt lên lại lần nữa ngồi trên tháp rơi tự do. Hắn cho rằng vừa rồi đã rơi xuống một tầng, kết quả nơi này vẫn là tầng 22, còn có thể rơi xuống dưới nữa.

"Đám quan chết tiệt này!" Chu Do Kiểm giận dữ: "Lúc thuận lợi thì duỗi tay thật dài, khi cần họ phân ưu cho trẫm thì người nào lo trốn của người đó."

Tào Hóa Thuần đè thấp giọng nói: "Nhậm chức bảy ngày liền... ặc... loại tình huống này. .. bọn họ không muốn cũng là bình thường."

Chu Do Kiểm nặng nề mà thở dài: "Không có chút tin tức tốt nào sao?"

Tào Hóa Thuần: "Tin tức tốt cũng có, sau khi lưu khấu công phá Trạch Châu, thu thập lượng lớn thuyền, muốn hướng nam vượt qua Hoàng Hà, tiến vào huyện Mạnh Tân. . ."

Hắn nói đến đây, Chu Do Kiểm đã hốt hoảng: "Ôi trời, đó không phải là phụ cận Lạc Dương sao?"

Tào Hóa Thuần: "Hoàng thượng chớ vội, kế qua sông của lưu khấu đã không thể thực hiện được. Một hương thân tên là Bạch Diên tổ chức dân đoàn, thủ ở ven bờ Hoàng Hà. Theo quan viên phía dưới báo cáo, Bạch Diên kia tổ chức mười vạn cung thủ, mũi tên đầy đủ, dùng thoải mái. Bên bờ Hoàng Hà tên bay như mưa, lưu khấu không dám lên bờ, phải lui về Sơn Tây."

"Mười vạn cung thủ?" Chu Do Kiểm nghe những lời này, vẻ mặt không phải kinh ngạc, mà là tức giận: "Lại báo cáo số liệu sai với trẫm?"

Tào Hóa Thuần thấp giọng nói: "Lão nô cũng cảm thấy mười vạn vô lý, chắc chỉ khoảng mấy nghìn cung thủ thôi, khả năng là dựa vào Hoàng Hà thuỷ văn phức tạp, tặc khấu lên đất liền không dễ, nên mới lấy cung tiễn đẩy lùi được."

Lúc này Chu Do Kiểm mới gật đầu: "Ngăn cản lưu khấu vượt qua Hoàng Hà, điều đó vẫn rất tốt!"

Tâm tình thật giống như lại ngồi lên trên máy bay phản lực.

Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Nhân quân chỉ năng trí trì giả, vi kỳ hữu hiền nhân nhỉ vi chỉ phụ dã. Sơn lâm chỉ sĩ đức hành văn nghệ khả xưng giả, hữu tỉ thải cử, trẫm tương nhâm dụng chỉ, dĩ đồ chí trì."(*)

(Trích trong chiếu thư của Chu Nguyên Chương về tầm quan trọng của hiền tài trị quốc: Quân chủ phải có hiền nhân phụ tá mới có thể thống trị tốt quốc gia; thứ hai là mệnh lệnh quan viên có liên quan phải coi việc đề cử nhân tài như một đại sự phải làm. )

Tào Hóa Thuần: "Hoàng thượng anh minh."

Chu Do Kiểm vỗ mạnh lên bàn một cái: "Hai nơi Thiểm Tây và Sơn Tây, các quan viên đều không muốn đi đúng không? Vậy được! Vậy chọn hiền tài dân gian tới đảm nhiệm. Để cho quan viên các nơi đề cử, xem có nhân tài ưu tú như Bạch Diên, nguyện ý thay trẫm phân ưu hay không, liền an bài họ đến Thiểm Tây và Sơn Tây làm quan." -

Gió thu mưa thu dần dần lạnh hơn.

Tháng 10 mùa thu đã đến.

Lý Đạo Huyền và Cao Nhất Diệp ngồi trên một con thuyền hoa, chạy trên Hoàng Hà giữa trời thu.

Thuyền hoa đương nhiên không phải là thuyền hoa bình thường, mà là một con thuyền hoa bằng nhựa, đến từ tay của Thái Tâm Tử, dùng mô-tơ điện làm động lực. Phần lâu thuyền điêu lan họa trụ, hết sức lộng lẫy.

Trên thuyền bày các loại món điểm tâm hiện đại.

Đương nhiên, trên thuyền hoa cũng không chỉ hai người họ, còn có đội hô vê của Cao Nhất Diên. mắt khác còn có môê† người: nhân tài tu †ú nhất trong số tốt nghiệp sinh sơ trung khoá đầu tiên của thôn Cao Gia, Trần Nguyên Ba.

Sau khi Trần Nguyên Ba tốt nghiệp sơ trung, đi tới Bồ Châu, làm thủ tịch sư gia cho tri châu Thu Thiên Phiên một thời gian, kết quả của lý luận và thực tiễn chính là chuyển hoá lượng lớn "tri thức không có hiệu quả" hắn học ở trong trường học thành "tri thức có hiệu quả".

Hiện tại Trần Nguyên Ba đã là một nhân tài kiểu thực dụng có thể một mình đảm đương một phía.

Mấy ngày trước, Chu Do Kiểm hạ thánh chỉ, nói rằng huyện lệnh huyện Ôn nhậm chức bảy ngày đã bị tặc tử sát hại, yêu cầu một huyện lệnh mới, bảo mọi người tiến cử.

Kết quả các đại quan trên triều đình tịt ngòi tập thể, lần này chết sống cũng không chịu an bài người mình đi tiếp nhận.

Vì vậy, tri châu Bồ Châu Thu Thiên Phiên thượng thư triều đình, nói sư gia Trần Nguyên Ba của hắn là một hiền tài dân gian rất lợi hại, có thể đảm nhiệm chức tri huyện huyện Ôn.

Dù sao thì cũng không có ai chịu đi, Chu Do Kiểm vung bút phê duyệt.

Vì vậy Trần Nguyên Ba liền bỏ xuống công việc sư gia, mặc vào một bộ thanh y, mang theo một đội học sinh trung học do thôn Cao Gia phái ra tiếp viện hắn, lại dẫn theo 500 dân đoàn thôn Cao Gia, bước lên con đường nhậm chức huyện Ôn.

Trần Nguyên Ba xuất phát từ bến đò Vĩnh Tế Cổ Độ, dẫn theo đội ngũ khổng lồ hơn 500 người, ngồi lên thuyền vận tải đến huyện Ôn, đi ngang qua Tiểu Lãng Để, ở chỗ này gặp phải thuyền hoa của Thiên Tôn.

Hắn đương nhiên rõ ràng, Thiên Tôn khẳng định là cố ý chờ hắn ở giữa sông.

Vì vậy liền chủ động cho mạn thuyền tiếp cận, lên thuyền hoa của Thiên Tôn.

"Tham kiến Thiên Tôn!" Trần Nguyên Ba cung kính thi lễ.

Lý Đạo Huyền mỉm cười với hắn: "Ngươi sắp làm huyện lệnh rồi, tâm tình thế nào?"

Trần Nguyên Ba nói: "Thực không dối gạt Thiên Tôn, tại hạ nghe nói tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên dẫn quân cứu viện phủ Hoài Khánh, kết quả không đánh thắng lưu khấu, bị đánh cho xám xịt bỏ chạy. Lưu khấu vẫn còn hoạt động xung quanh phủ Hoài Khánh, thật sự tại hạ vẫn còn hơi sợ."

Lý Đao Huyền cười: "Không cần sơ có 500 hỏa súng binh dân đoàn của chúng ta cùng đi, chỉ cần canh giữ ở trong huyện thành không ra, lưu khấu rất khó công vào được, hơn nữa...

Hắn chỉ vào ngân tuyến Thiên Tôn thêu trên ngực Trần Nguyên Ba: "Ta sẽ thường xuyên qua thăm ngươi, nếu có tặc tử đánh huyện thành, ngươi chỉ cần dùng hỏa súng binh thủ chặt, ta sẽ đưa viện quân tới cứu ngươi. Huyện Ôn ngay bên bờ Hoàng Hà, dân đoàn của chúng ta có thể ngồi thuyền đến đây, tốc độ hỗ trợ sẽ không chậm."

Trần Nguyên Ba nghe vậy cũng an tâm hơn: "Có điều, nếu như tại hạ thu lại ở trong huyện thành, sẽ rất khó triển khai những sản nghiệp của thôn Cao Gia chúng ta."

Nhà xưởng của thôn Cao Gia, mỗi một cái đều chiếm diện tích cực lớn, không thể hoàn toàn phát triển trong huyện thành nhỏ hẹp, nhất định phải xây ở ngoài thành, vậy thì một khi lưu khấu đến, những nhà xưởng này có thể không thủ được.

Đương nhiên Lý Đạo Huyền cũng biết điểm này.

Y cười phất tay: "Ngay từ đầu đừng làm lớn, làm vài nhà xưởng thủ công nhỏ thôi, chịu khó chen chúc trong huyện thành, đợi lưu khấu Iui rồi lại phát triển lớn mạnh, linh hoạt một chút."

Trần Nguyên Ba: "Tuân lệnh!"

Hai người nói xong chính sự, Cao Nhất Diệp ở bên cạnh rốt cuộc tìm được cơ hội lên tiếng: "Ta nghe nói nguồn gốc của cái tên huyện Ôn này, là bởi vì trong huyện có hai suối nước nóng, đúng không? Ta rất muốn đi tắm suối nước nóng."
Bình Luận (0)
Comment