Chương 670: Hoa Thanh Cung đã xây lại
Chương 670: Hoa Thanh Cung đã xây lạiChương 670: Hoa Thanh Cung đã xây lại
Cuối tháng 10, đã vào đông.
Mà mùa đông, chính là thời tiết tốt nhất để tắm suối nước nóng.
Cao Nhất Diệp ngồi xe ngựa, dưới sự bảo vệ của lượng lớn hộ vệ, chậm rãi chạy vào phủ Tây An, nhưng mà trực tiếp đi tới hậu viện cửa hàng phân hóa học.
Thiên Tôn test-01 xách theo lồng chim đợi nàng đã lâu.
Trên mặt Cao Nhất Diệp là nét cười nghịch ngợm: "Chao ôi, pho tượng Thiên Tôn này không chế tác tinh xảo bằng cái đặt ở Tiểu Lãng Để nữa."
Lý Đạo Huyền cười: "Đây là người máy mà, khẳng định không tốt bằng loại chỉnh sửa."
Cao Nhất Diệp cười đưa tay ước lượng trên người y: "Vóc người thật ra như nhau, trên đường ta tới đây, cũng làm cho người máy một bộ đồ hiệp sĩ"
Nàng vừa nói vừa đi tới, giúp Lý Đạo Huyền cởi ra thắt lưng, thay bằng trang phục hiệp sĩ. Bộ đồ lần này có vẻ càng đẹp hơn, giống như bộ tiểu vương gia mà Dương Khang mặc do Miêu Kiều Vĩ thủ vai khi luận võ chọn rể với Mục Niệm Từ, quả nhiên là đẹp trai hết nước chấm.
Dương Khang đẹp trai nhất trong lịch sử! Không có nhưng.
Lý Đạo Huyền cũng rất thoả mãn đối với bộ đồ này, hớn hở soi gương: "Tay nghề may vá của Nhất Diệp thực sự là không tệ."
Hai người đang nói đến đó, trong điếm đột nhiên ồn ào, một đám phú thương vây quanh trước cửa, mồm năm miệng mười, đang nói cái gì.
Cao Nhất Diệp: "A, bên ngoài xảy ra chuyện gì rồi?"
Lý Đạo Huyền cười nói: "Hôm nay là ngày khu du lịch suối nước nóng của chúng ta khai trương đại cát, ta vẫn giấu diếm bọn họ, chưa tuyên bố khu du lịch suối nước nóng ở đâu. Những người này không đợi được nữa rồi, ngày hôm nay muốn đi theo chúng ta qua đó, ngày đầu tiên khai trương đã muốn vào ở."
Cao Nhất Diệp: "Ha ha, vậy ta tới thật đúng lúc, có thể được tắm suối nước nóng rồi."
"Ừ, đi thôi.
Lý Đạo Huyền xách theo lồng chim, dắt tay của "phu nhân", hai người tay trong tay cùng nhau đi ra ngoài cửa hàng phân hóa học, trên đường bên ngoài toàn là phú thương, quan viên, chật ních cả con đường. Tuy nhiên, Tần Vương thế tử Chu Tồn Cơ lại không ở đây, hắn đường đường thế tử của thiên hạ đệ nhất phiên phong, không có mặt mũi mà chen nhau với các thương nhân và quan viên nhỏ, rất mất thân phận của hắn. Cho nên xa giá của hắn đang đợi ở một con đường khác.
Đi là khẳng định phải đi, nhưng không thể chen chúc trong đám người.
Đây là "cách ly giai cấp" giữa người bình thường và người giàu có.
"Lý viên ngoại, mau dẫn đường đi."
"Vợ con cả nhà ta đều ở đây, cả nhà cùng đi tham quan làng du lịch."
"Hắc, lần này ta đã chuẩn bị để viết mấy bài thơ rồi."
"Phu thê" Lý Đạo Huyền lên xe ngựa.
Chiếc xe ngựa này của y là đặc chế, chắc chắn hơn nhiều so với xe ngựa bình thường, lốp xe còn bao cao su, dùng tới tám con ngựa lớn kéo. Làm như vậy không phải vì phô trương, mà là bởi vì y quá nặng, nếu không làm vậy, xe ngựa bình thường sợ là sẽ bị đè sập mất.
Có điều, cách giải quyết như vậy đặt ở trong mắt người khác lại là vì phô trương.
Trong lòng các thương nhân và tiểu quan viên đều suy nghĩ: Quy cách xe ngựa này của Lý viên ngoại cũng quá trang bức rồi, làm như vậy có phải chơi ngông quá không. Bỏ đi, việc này chúng ta không nên xen vào.
Lượng lớn xe ngựa, kết thành đội xe, còn có gia đỉnh nô bộc của các vị quan to quý nhân mang theo, đội ngũ quả nhiên là lớn đến vô lý.
Đi ra thành Tây An, đi về hướng đông mấy chục dặm.
Lý Đạo Huyền cũng không nói cho họ suối nước nóng ở đâu, công phu dưỡng khí của các quan to quý nhân rất tốt, cũng không hỏi, chỉ đi theo.
Đang đi, Ngô Sân trái lại đã nhìn ra cái gì: "Con đường chúng ta đi, phía trước không xa, hình như là di chỉ Hoa Thanh Cung? Mùa xuân năm nay, chúng tôi còn tới nơi này đạp thanh nữa."
Sử Khả Pháp thoáng cái nghĩ tới: "Đúng đúng đúng, di chỉ Hoa Thanh Cung! Mùa xuân năm nay, khắp nơi là tường đổ nát, cỏ dại mọc thành bụi, khiến người không khỏi thổn thức. Nhớ tới Hán Đường thịnh thế cùng thiên hạ khốn khổ hôm nay, hạ quan cũng không khỏi buồn bã..."
Hai người đang ở chỗ này thương xuân bi thu.
Chu Tồn Cơ cố ý rớt lại phía sau, vẫn không tiếp cận đội ngũ, cũng đang ở trong xe ngựa nói với thế tử phi nhà mình: "Phía trước hình như chính là vị trí của Hoa Thanh Cung, khu du lịch suối nước nóng mà Lý viên ngoại này nói, chắc không phải là Hoa Thanh Cung chứ? Ở đó chỉ là một Thế tử phi thấp giọng nói: "Chắc chúng ta không phải bị hắn đùa giỡn chứ? Nhiều người đi tới đây như vậy, đi mấy chục dặm đường, cuối cùng lại thành trò cười."
Chu Tồn Cơ nhíu mày: "Mặc dù Lý viên ngoại này có hơi không hiểu lễ nghỉ, nhưng cũng là một người làm việc lớn, tuyệt đối không đến mức hồ đồ trên loại chuyện này đâu, chỉ là đưa chúng ta đến đây, vẫn cảm thấy là lạ. Nếu đã qua di chỉ Hoa Thanh Cung mà hắn còn chưa nói muốn đi đâu, chúng ta đừng đi theo nữa, đi xa quá không an toàn."
Hắn vừa mới nói đến đây, các phú thương đi tuốt đằng trước lớn tiếng la lên: "Oa! Oa! Hoa Thanh Cung! Hoa Thanh Cung được xây lại rồi."
Chu Tồn Cơ: "Cái gì?"
Ngô Sân và Sử Khả Pháp phía trước cũng nghe mà sửng sốt: "Cái gì?"
Tất cả mọi người đều vội vàng chạy một đoạn về phía trước, vòng qua một rừng cây, tầm nhìn trở nên trống trải, lại ngẩng đầu nhìn về phía trước. Chỉ thấy phía trước xa xa có một quần kiến trúc to lớn, cột đỏ ngói đen, chạm trổ tinh xao, vô cùng lộng lẫy.
Trong nháy mắt Ngô Sân và Sử Khả Pháp như phát điên: "Mùa xuân... mùa xuân vẫn là một vùng đất hoang mà."
Chu Tồn Cơ cũng xốc lên màn che xe ngựa, ở phía sau từ xa nhìn mà ngơ ngác: "Di chỉ Hoa Thanh Cung trở nên đẹp như thế sao?"
Thật ra Tần Vương phủ của hắn cũng rất đẹp, thế nhưng mỗi ngày hắn ở trong Tần Vương phủ, nhìn chán rồi. Hiện tại liếc mắt liền thấy được một cung điện mới tuyệt đẹp đứng sừng sững trước mắt, mặc dù không hiểu nhiều, thế nhưng cảm giác rất chấn động.
Chu Tồn Cơ ngồi lên ngựa, chạy một lúc liền vọt lên phía trước đội ngữ, sóng vai với xe ngựa của Lý Đạo Huyền, vừa đi vừa hỏi: "Lý viên ngoại, làng du lịch này của ngươi có phải xây... vượt quá quy định rồi không?"
"Không có." Lý Đạo Huyền cười: "Mặc dù thoạt nhìn như một cung điện, trên thực tế nó chỉ là một khách điếm, chẳng qua làm đẹp một chút mà thôi. Bên trong tuyệt đối không có long bào, phượng phục gì đó đâu, tuyệt đối không có."
Nghe y nói như vậy, Chu Tồn Cơ mới thở phào nhẹ nhõm.
Thật sợ bên trong làm mấy thứ vượt quá quy định, người thường có lẽ không sao, phiên vương như hắn thì phải chú ý. Nếu như hắn không cẩn thận ngồi xuống trên cái giường thoạt nhìn rất giống long sàng, mặc bộ y phục màu vàng phía trên có rồng... Không khéo ngày hôm sau Cẩm Y Vệ liền đánh tới. gàng sạch sẽ đứng ở cửa, chủ động giúp Chu Tồn Cơ dắt ngựa, sau đó liền dẫn theo Lý Đạo Huyền, Chu Tồn Cơ và mọi người đi vào bên trong.
Khi ở bên ngoài nhìn vào cũng đã cảm giác nơi đây vô cùng xa hoa, đi vào trong lại cảm giác thực sự là phong cách.
Trong khu du lịch khắp nơi là kiến trúc như cung điện giả cổ, trái một cung điện, phải một tửu lâu, phía trước là đình, phía sau là hoa viên, đẹp như bức tranh.