Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 709 - Chương 709: Thăng Chức Cho Mấy Người Này

Chương 709: Thăng chức cho mấy người này Chương 709: Thăng chức cho mấy người nàyChương 709: Thăng chức cho mấy người này

Tháng 12, năm Sùng Trinh thứ 5, quân đoàn thôn Cao Gia rút về nơi đóng quân.

Cùng tháng, Lý Tự Thành cùng bát kim cương, đột xuất kỳ binh, từ trong Thái Hành sơn đánh ra, vào canh năm ngày 24 tháng 12, nhất cử công phá Liêu Châu (nay là huyện Tả Quyền).

Tổng đốc Tuyên Đại Trương Tông Hành và tổng binh Sơn Tây Vưu Thế Lộc hoàn toàn ngoài dự liệu.

Vì vậy, Vưu Thế Lộc liền dẫn quân vào ngày 28 tháng 12 chạy tới dưới thành Liêu Châu, trải qua hai ngày vây công, Lý Tự Thành bỏ lại hơn 1300 thi thể, lần thứ hai lui về Thái Hành sơn.

Tháng giêng năm Sùng Trinh thứ 6, kinh thành ngự thư phòng.

Chu Do Kiểm lật xem tấu chương, ngũ quan cơ hồ nhăn thành một cục.

"Sáu năm rồi! Tiễu phỉ đã tròn sáu năm, thiên hạ vẫn là một mớ lộn xộn."

Đại thái giám giám Tào Hóa Thuần bên cạnh vội vàng nói: "Đây không phải sai lầm của hoàng thượng, hoàng thượng cần chính yêu dân, chăm lo việc nước, là minh quân thiên cổ khó gặp, đều là quan viên phía dưới không làm việc tốt."

Lời này Chu Do Kiểm thích nghe.

Hắn tiện tay lại mở ra một bài tấu chương, là thủ bị Bồ Châu Lão Nam Phong đưa lên, nói chính là về trận chiến Hầu Gia Trang, đương nhiên, phần tầu chương này chính là cái Trình Húc thêm mắm thêm muối, cái gì quân địch mười vạn, cái gì kéo cung cài tên bắn tứ phía, cái gì một tiễn một tặc tù...

Tâm tình của Chu Do Kiểm giống như ngồi trên máy bay phản lực.

"Trận này đánh quá đẹp, sẽ không lại là nói dối quân tình, dụ trẫm vui vẻ nữa chứ?"

Hắn mang theo hoài nghi như vậy, lại mở ra tấu chương của Xuyên trung Bạch Can binh Trương Phượng Nghỉ gửi lên, lại còn nói "Xem bọn họ viết là được", nói rõ Trương Phượng Nghỉ cũng không phản đối tấu chương của Lão Nam Phong.

Tâm tình của Chu Do Kiểm lại một lần nữa ngồi trên máy bay phản lực.

"Tiễu phỉ có công, nên trọng thưởng." Chu Do Kiểm mừng rỡ: "Người người này kế tiếp nên thăng lên gì mới tốt?"

Tào Hóa Thuần nghĩ nghĩ: "Hiện tại hắn là thủ bị Bồ Châu, chính ngũ phẩm, lập đại công như vậy, quan thăng một cấp là không quá đáng. Có thể thăng cho hắn làm du kích tướng quân tứ phẩm, để sau này hắn phụ trách tiếu phỉ. Có du kích tướng quân hàm, hắn truy kích lưu khấu khắp nơi cũng sẽ càng thêm danh chính ngôn thuận."

Chu Do Kiểm: "Chuẩn! Cứ viết chỉ như vậy."

Nói xong, hắn lại chỉ tên của hai người Vương Tiểu Hoa, Thạch Kiên: "Hai thiên tổng này làm không tệ, nên thăng chức cho họ."

Tào Hóa Thuần: "Vừa lúc, tri phủ Bình Dương thượng thư, nói phủ Bình Dương thiếu thủ quân. Xin triều đình giữ lại Vương Tiểu Hoa trú đóng ở Bình Dương."

Chu Do Kiểm: "Được, thăng nhiệm Vương Tiểu Hoa làm thủ bị Bình Dương. Thạch Kiên kia thì sao?"

Tào Hóa Thuần: "Thủ bị Hà Tân thế nào?"

Chu Do Kiểm gật đầu: "Chuẩn."

Sự chú ý của hắn rơi vào Hình Hồng Lang: "Người này là lưu khấu nhận chiêu an đúng không? Tại sao lại ngồi ở vị trí binh bị đạo? Binh bị đạo rõ ràng là quan văn."

Tào Hóa Thuần đè thấp giọng nói: "Binh bị đạo cũng phải kiêm quản quân vụ địa phương. Mà đạo Hà Đông kia, lúc đó mới đánh qua một trận lớn, quan văn bình thường nào dám đi? Tuần phủ Sơn Tây liền kéo một lưu khấu tới quản diêm chính. Mặc dù Hình Hồng Lang này là lưu khấu, nhưng đã từng làm buôn muối lậu, đầu tư rất nhiều sản nghiệp, rất giỏi kinh doanh. Tuần phủ Sơn Tây chắc là coi trọng năng lực chính vụ của người này, mới để cô ta làm vị trí binh bị đạo."

Chu Do Kiểm: "Hồ đồ, dù thế nào cũng không thể để một lưu khấu lại thêm buôn muối lậu đi quản diêm chính, đây không phải để con chuột trông coi kho thóc hay sao?"

(Diêm chính: công việc hành chính liên quan đến ngành công nghiệp muối)

Tào Hóa Thuần: "Cái này..."

Chu Do Kiểm nghĩ nghĩ: "Người này không thể thăng lên nữa, đã thăng quá nhiều rồi, vẫn cứ để nó đóng ở đạo Hà Đông đi. Hơn nữa, con chuột trông coi kho thóc là không được. Phương diện diêm chính, trẫm phải chọn một người khác quản lý mới được."

Tào Hóa Thuần đè thấn diona nói: "Hoàng thưởno. hiên †ai Sơn TÂv quá loạn, các quan văn đều không muốn đi a."

Chu Do Kiểm: "Quan văn đi trẫm cũng lo lắng, vẫn nên phái người một nhà đi mới được. Phải chọn ra một thái giám từ nhỏ theo trẫm, trung thành và tận tâm đi đạo Hà Đông, giúp trẫm quản lý diêm chính."

Tào Hóa Thuần mừng thầm trong bụng: Hắn thích mệnh lệnh này! Cái này có thể an bài một tiểu thái giám tâm phúc của mình đi đạo Hà Đông quản muối rồi. Diêm chính chính là chức quan béo bở, ngồi vào vị trí này, khẳng định có thể kiếm được không ít tiền.

Chu Do Kiểm tự nhận đã giải quyết một vấn đề lớn, thực sự là một hoàng đế anh minh cơ trí, tiếp tục lật xem tấu chương kế tiếp.

Không xem không biết, vừa xem giật mình.

Diêm Chính Hổ chiếm Giao Thành, đánh vào Thái Nguyên, công Thái Nguyên không được, quay đầu đánh phá Tập Châu. Thượng Thiên Long từ Ngô thành tiến sát Phần Châu, cũng không công được Phần Châu, quay sang đánh Dương thành.

Kỳ quái nhất chính là, Lý Tự Thành đã một trận công phá Liêu Châu, sau đó bị tổng binh Sơn Tây Vưu Thế Lộc đánh bại, đuổi vào Thái Hành sơn.

Nhưng không ngờ Lý Tự Thành dứt khoát trực tiếp nhảy qua Thái Hành sơn, tiến vào khu vực kỳ phụ*, xuất hiện tại cảnh nội hai phủ Thuận Đức (nay là khu vực Hình Đài tỉnh Hà Bắc), Chân Định (Chính Định ngày nay).

*Kỳ phụ(vùng gần kinh thành)

Chu Do Kiểm cầm trên tay tấu chương do cấp sự trung Mạnh Quốc Tộ đưa lên: "Kỳ Nam là trọng địa, Thuận Đức là đại bình nguyên, nghìn dặm thẳng đến kinh sư, không còn núi non để che đậy."

Tâm tình của Chu Do Kiểm lại giống như ngồi trên tháp rơi tự do.

"Có lầm không vậy? Lưu khấu đã sắp công vào kinh thành rồi?"

Chu Do Kiểm tức giận đến mức nhảy dựng lên: "Hứa Đỉnh Thần ăn không ngồi rồi hả? Đường đường tuần phủ Sơn Tây, trên tay nắm giữ toàn bộ quân đội Sơn Tây, vậy mà để lưu khấu nhiều lần chạy thoát được, hiện tại đã chạy đến khu vực kỳ phụ rồi! Buồn cười, quả thật là buồn cười."

Tào Hóa Thuần: "Hoàng thượng bớt giận."

"Không bớt được!" Chu Do Kiểm tức giận muốn ném đồ: "Cách chức, lập tức cách chức Hứa Đỉnh Thần, trẫm không muốn nhìn thấy người này nữa, bảo hắn vĩnh viễn đừng tới gặp trẫm nữa."

Tào Hóa Thuần: '"Ặc... Hứa Đỉnh Thần nhậm chức mới hơn một năm, Chu Do Kiểm: "Trẫm mặc kệ, phải cách chức."

Tào Hóa Thuần: "Thế nhưng... các quan viên. .. đều không muốn... ."

Các quan viên không muốn cũng không phải là việc nhỏ, kéo bè kết phái, đùn đẩy lẫn nhau, mỗi lần cãi cọ trên triều đình là có thể kéo dài đến mấy năm. Nhưng vị trí tuần phủ không thể để không mấy năm, phải mau chóng xác định mới được.

Chu Do Kiểm: "Để trẫm nghĩ lại, đúng rồi, Đái Quân Ân! Để Đái Quân Ân đi làm tuần phủ Sơn Tây."

Đái Quân Ân là ai?

Thi nhân tác gia nổi tiếng, biệt hiệu Lan Giang Si Tẩu.

Chu Do Kiểm cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, lôi một thi nhân và tác gia đi làm tuần phủ Sơn Tây, về phần hiệu quả có được hay không thì hắn liền mặc kệ.

Hiện tại việc cấp bách của hắn là quan tâm đến việc lưu khấu đã cách kinh sư không xa.

Chu Do Kiểm vội vàng điều binh Thông Châu 2000. binh Xương Bình 2000. cùng với 8000 người của tổng binh Bảo Định Lương Phủ, phối hợp với binh bị đạo Đại Danh Lô Tượng Thăng và quan quân Sơn Tây bao vây tiêu diệt.

Vì vậy, lại một mãnh nam Minh Mạt là Lô Tượng Thăng, suất lĩnh Thiên Hùng quân của hắn, leo lên sân khấu lịch sử.
Bình Luận (0)
Comment