Chương 733: Lại có chuyện
Chương 733: Lại có chuyệnChương 733: Lại có chuyện
Trong nháy mắt nhìn thấy tuần phủ đại nhân, các thư sinh học sinh đều nghĩ trong lòng: Hôm nay tới nhà sách này là đúng rồi.
Bình thường muốn thấy tuần phủ một lần không dễ dàng thế nào, không ngờ vào trong nhà sách này xem sách lại có thể tiếp xúc gần với tuần phủ, thật sự là lãi to.
Mọi người vội vàng đứng dậy hành lễ.
Trần Kỳ Du nhìn bọn họ một cái rồi phất tay, ý bảo họ làm gì thì làm đi.
Các thư sinh vội vàng ngồi xuống, làm bộ đọc sách, nhưng trên thực tế lực chú ý lại hoàn toàn ở trên người Trần Kỳ Du.
Trần Kỳ Du cũng biết điều này, nhưng hắn đâu thèm để ý tới một đám thanh niên, mỉm cười nói với Cao Sơn: "Tiệm sách này của ngươi, bản quan trông mong lâu lắm rồi đấy."
Cao Sơn cười nói: "Đa tạ tuần phủ đại nhân nâng đỡ, lần trước viết một tờ giấy nhỏ cho tại hạ, giúp quá trình khai trương của tại hạ được thuận lợi, bọn nha dịch cũng không tới làm khó tại hạ."
Trần Kỳ Du cười: "Đây là việc nên làm, tiệm sách này của ngươi mở ở đây, với dân với nước đều có lợi, bản quan giúp một tay cũng là nên làm."
Cao Sơn: "Tuần phủ đại nhân muốn chọn mấy quyển sách không?"
Trần Kỳ Du mỉm cười nói: "Bản quan dẫn theo vài người tới đây để chọn mấy quyển sách tham khảo."
Hắn đã sớm nghe hạ nhân báo cáo, nói trong nhà sách Tân Thôn có một khu vực chuyên "sách tham khảo", bên trong có rất nhiều sách kỹ thuật thực dụng, cho nên liền dẫn theo một nhóm người của quan phủ qua đây chọn lựa.
Cao Sơn cùng bọn họ đi vào, bản thân Trần Kỳ Du cũng không để ý lắm, nhưng người của hắn lại nghiêm túc xem từng quyển sách trên giá.
Chẳng mấy chốc, tượng sư trong đội ngũ liền lôi ra mấy quyển sách trên giá: "[Biện pháp ưu hoá chất lượng sắt thép], [Làm sao chế tạo đao kiếm không dễ gãy], [Chi tiết kỹ thuật khống chế nhiệt độ lò], [Đao văn của đao võ sĩ Oa quốc tạo thành thế nào]."
Tượng sư mở ra xem, càng xem càng kinh hãi.
Vài giây sau, hắn quay về Cao Sơn hành đại lễ: "Cao tiên sinh, mấy quyển sách này của ngươi đều là tuyệt học truyền tử bất truyền nữ của đỉnh cấp đại sư a." Cao Sơn mỉm cười: "Năm chữ truyền tử bất truyền nữ này, nói ra ở thôn Cao Gia chúng tôi là sẽ phải bị đòn!"
Hắn nói vậy cũng không phải nói bậy, người thôn Cao Gia đều biết, Thiên Tôn rất ghét cách nói "truyền tử bất truyền nữ" này. Những lời này có hai phương diện gợi đòn, một chính là trọng nam khinh nữ, đây là hành vi Thiên Tôn vô cùng khinh bỉ. Hai chính là bất lợi với kỹ thuật lưu truyền mở rộng, trở ngại tiến bộ khoa học.
Cho nên, ở trong thôn Cao Gia, nếu như ngươi nói một câu truyền tử bất truyền nữ, chỉ nháy mắt sẽ bị người qua đường phê phán, nhẹ thì mắng một trận, nặng thì bắt đến trước mặt tượng Thiên Tôn, muốn ngươi kiểm điểm một chút tam quan của mình đối với tượng thánh Thiên Tôn.
Toàn bộ kỹ thuật đã phát minh ra của thôn Cao Gia đều sau khi nhận được tiền thưởng "khích lệ phát minh khoa học" sẽ được bán đứt quy làm "thôn hữu", sau đó làm ra sách thuyết mỉnh tương quan, cung cấp cho toàn bộ học sinh học tập.
Lần này Cao Sơn mang qua đây chính là một số sách kỹ thuật tương đối sơ cấp.
Đương nhiên, hắn sẽ không mang qua đây loại rất cao cấp, thứ nhất là lo lắng kỹ thuật lộ ra ngoài, sau này khi thôn Cao Gia và triều đình trở mặt, triều đình cầm súng trường Chassepot đối oanh với dân đoàn thôn Cao Gia, vậy không tốt lắm. Thứ hai, có một số kỹ thuật cho dù lộ ra ngoài, người bên ngoài cũng xem không hiểu.
Sách người khác xem không hiểu đương nhiên sẽ không mua, đó cũng không phù hợp với lợi ích kinh thương của hắn.
Những sách kỹ thuật sơ cấp của thôn Cao Gia này đối với người ngoài thôn mà nói đã là "kỹ thuật cao cấp", đẳng cấp "truyền tử bất truyền nữ".
Cũng khó trách tượng sư của phủ Duyên An thấy mà kích động vạn phần.
Trần Kỳ Du quay đầu, nói với tượng sư: "Số sách này tốt vậy sao?"
Tượng sư gật mạnh đầu: "Rất tốt! Truyền tử bất truyền nữ."
Trần Kỳ Du cười mắng: "Người ta in ra cả giá sách rồi, đặt ở chỗ này cho mua thoải mái, ngươi còn nói cái gì truyền tử bất nữ? Mua thêm mấy quyển cầm về đi, phát cho mỗi tượng hộ một bộ."
Tượng sư dở khóc dở cười nói: "Các tượng hộ không biết chữ a, trong sách này chữ tuy ít, chủ yếu là đồ, nhưng văn tự vẫn phải có."
Trần Kỳ Du: ".. ."
Chẳng lế òn nhải mời môêt naười đc sách để đc cho các †r#na hâ^2 Không có người đọc sách nào sẽ chịu làm loại loại chuyện này.
Trần Kỳ Du thở dài: "Ài!"
"Tuần phủ đại nhân!" Một quan viên chủ chưởng nông nghiệp đi theo đến nói: "Ta tìm được ở đây rất nhiều sách về nông nghiệp [Lợi ích của đông canh đối với gieo hạt năm tới], [Phương pháp trồng khoai tây, ngô, khoai lang], [Làm sao cho cây bông tăng sản lượng]."
Trần Kỳ Du: "Cũng là cấp độ truyền tử bất truyền nữ sao?"
Quan viên kia có vẻ xấu hổ: "Có thể... coi là như vậy."
Trần Kỳ Du gật đầu: "Ừm, mua mua mua, phổ biến thật mạnh lên. Các nông dân không biết chữ cũng không sao, để cho tiên sinh biết chữ trong thôn giúp bọn họ đọc, cái này càng quan trọng hơn so với kỹ thuật công tượng."
Quan viên cổ đại trọng nông khinh công, Trần Kỳ Du cũng không ngoại lệ.
Vừa rồi về kỹ thuật công tượng hắn cảm thấy không có cách nào tìm một người đọc sách đọc cho các tượng hộ, thế nhưng đến phiên nông nghiệp, hắn liền cảm thấy có thể.
Tiêu chuẩn kép là như thế!
Lý Đạo Huyền thấy cảnh này cũng không tiện nói cái gì, chỉ có thể thầm than trong lòng.
Từ từ sẽ đến, chậm rãi thay đổi. ..
Quan viên phụ trách quản nông nghiệp ghé sát tới, thấp giọng nói bên cạnh Trần Kỳ Du: "Tuần phủ đại nhân, có một chuyện..."
Trần Kỳ Du: "Sao thế? Muốn nói lại thôi?"
Quan viên thấp giọng nói: "Năm ngoái nước mưa đầy đủ, Hoàng Hà còn xảy ra lũ lụt, thế nhưng đến năm nay, nước mưa đó, lại, lại có chút... Ài... Năm nay chỉ sợ lại sắp xảy ra hạn hán rồi."
"Cái gì?" Trần Kỳ Du kinh hãi: "Dựa vào đâu nói vậy? Hiện tại mới tháng 3, ngươi đã dám nói lời này?"
Quan viên: "Tuần phủ đại nhân, ngài ngẫm lại, đã bao lâu không trời mưa rồi?"
Trần Kỳ Du cứng đờ cả người.
Lý Đạo Huyền cũng không khỏi nhíu mày: lại hạn? Vậy... lưu khấu thật vất vả vừa mới thu thập, chỉ sợ sẽ tro tàn lại cháy rồi.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến! vào, quỳ phịch một tiếng ngay cửa nhà sách: "Báo cáo tuần phủ đại nhân, lưu khấu Vương Thành Công được chiêu an hai năm trước, thừa dịp Mông Cổ xâm phạm biên cảnh, tổng binh Vương Thừa Ân không có mặt, lại tụ tập vây cánh phản loạn tại Tây Xuyên, đã tấn công cướp đoạt Song Hồ Dục, hiện giờ đóng quân tại Vương Gia Xá, binh lực hùng mạnh, đạt hơn 2000 người."
Lý Đạo Huyền: ôi mẹ ơi!
Trần Kỳ Du cũng cứng đờ cả người: "Không xong! Lại tới rồi?"
Hắn do dự không đến ba giây, liền lấy lại tinh thần, phất tay nói: "Nhanh đi mời Thạch Kiên Thạch thủ bị tới đây."
Lý Đạo Huyền nhìn vẻ mặt động tác của hắn, có một loại như trong [Tây Du Ký], khi Tôn Ngộ Không đại nháo thiên cung, Ngọc Đế trốn ở phía dưới bàn, đưa tay la to "Nhanh đi mời Như Lai phật tổ".
Trần Kỳ Du: "Gọi tín sứ lần trước, hắn đi một lần rồi, quen đường."
Bộ hạ: "Báo cáo tuần phủ đại nhân, tín sứ lần trước đã trốn rồi, không biết chạy đi đâu."
Trần Kỳ Du đầu đầy dấu chấm hỏi: "2 2 ?"