Chương 756: Ngươi hỏi hắn nhiều hơn
Chương 756: Ngươi hỏi hắn nhiều hơn
Phi Thiên Thử cười hắc hắc: "A, ca đã lâu không ở giang hồ, không ngờ trên giang hồ còn lưu truyền tên của ca?"
Vương Thành Công hơi chấn động, thật sự không nghĩ tới, lại gặp được tiền bối tạo phản của Hoành Sơn ở chỗ này, lòng kính ngưỡng, quả thật như thao thao giang thủy, liên miên bất tuyệt.
"Phi Thiên Thử đại ca, sau khi ngươi gia nhập đại quân Vương Gia Dận, đã mất đi tin tức, người trong giang hồ đều nghĩ ngươi đã chết, không ngờ...ngươi lại ở chỗ này?" Vương Thành Công có vẻ tò mò.
Phi Thiên Thử: "Việc này nói đến cũng là xui xẻo. Khi đó ta theo Vương Gia Dận cùng tiến vào chiếm giữ huyện Hà Khúc, khi đánh huyện thành Hà Khúc, ta xung phong đi đầu, kết quả bị thương."
Vương Thành Công: "Đại ca chính là đại ca, mọi việc đều xông phong đầu tiên."
Phi Thiên Thử: "Ta bị thương quá nặng, mấy tháng không thể xuống giường đi lại, vẫn nằm liệt trên giường. Kết quả đúng lúc này, quan binh vây công huyện Hà Khúc, Vương Gia Dận dẫn người đột kích, bỏ chạy...còn ta bị thương nằm ở trên giường thì bị bỏ lại."
Vương Thành Công: "Cái này..."
Việc này có phần xấu hổ.
Phi Thiên Thử: "Ta xen lẫn trong mấy vạn người già và phụ nữ trẻ em không thể đột phá vòng vây, bị coi trở thành người già yếu bình thường, giao cho ngự sử Ngô Sân, kết quả Ngô Sân lại giao ta cho Sử Khả Pháp, Sử Khả Pháp dẫn bọn ta đi, cuối cùng đi đến nơi này."
Giờ thì Vương Thành Công đã hiểu: "Phi Thiên Thử đại ca tới nơi này lâu chưa?"
Phi Thiên Thử: "Đã nhiều năm rồi, ta tỉnh thử, một, hai...ôi, phiền phức quá, tính rõ ràng làm gì, dù sao đã tới nơi này mấy năm rồi."
Vương Thành Công: "Vết thương của đại ca đã khỏi chưa?"
Phi Thiên Thử: "Khoẻ từ lâu rồi."
Vương Thành Công đè thấp giọng nói: "Vậy vì sao không trốn đi? Hình như nơi này cũng không trông coi nghiêm ngặt lắm."
"Trốn?" Phi Thiên Thử cười: "Vì sao phải trốn? Ở chỗ này có ăn có uống, không tốt hơn so với lưu lạc bên ngoài sao?"
Vương Thành Công: "Có ăn...có uống? Ở đây...không phải là nơi tập trung tù binh lại bắt lao động sao? Nếu không chịu khó làm việc liền dùng hỏa súng bắn một phát vào đầu sao?"
Phi Thiên Thử lấy làm lạ: "Ngươi nghe ai nói?"
Vương Thành Công: "Là thủ lĩnh ở đây, nói với tham tướng La Hi."
Hắn nhanh chóng nói lại tình huống lúc đó.
Phi Thiên Thử nở nụ cười: "Đó là Thạch Kiên vì cứu các ngươi, không cho triều đình giết các ngươi, mới cố ý nói dối như vậy, dùng để lừa gạt tham tướng La Hi."
Vương Thành Công: "A, cứu ta?"
Phi Thiên Thử: "Không cần hoài nghi, chính là cứu ngươi. Ngươi không phải nói Thạch Kiên hỏi ngươi vì sao không thừa dịp người Mông Cổ xung phong cùng nhau xông lên sao? Chính là ở đây, câu trả lời của ngươi khiến cho Thiên Tôn thoả mãn, cho nên Thiên Tôn quyết định tha cho ngươi không chết."
Vương Thành Công đực mặt ra, vẫn không hiểu gì.
Phi Thiên Thử đang muốn triển khai nói chuyện với hắn, lại thấy Chủng Cao Lương mang theo một đám ngục tốt đi qua, từ xa vẫy tay với Vương Thành Công: "Này, ngươi chính là Vương Thành Công mới tới phải không?"
Phi Thiên Thử thấp giọng nói: "Đó là Chủng cai ngục, đối với người khác rất tốt, các huynh đệ trong ngục giam đều kính trọng hắn, ngươi cũng đừng trêu chọc hắn, bằng không thì...các phạm nhân khác sẽ xử lý ngươi đó."
Vương Thành Công không hiểu lắm, lần đầu tiên nghe nói tù phạm trong ngục giam ra mặt cho cai ngục trông giữ bọn họ...Tình huống quái quỷ gì thế này?
Chủng Cao Lương đi tới trước mặt, tự giới thiệu hai câu, sau đó phân phó: "Vương Thành Công, ngươi và 2000 huynh đệ này, bởi vì mới đến, ta cũng không biết các ngươi có sở trường gì. Hơn nữa các ngươi cũng chưa quá quen thuộc tình huống nơi này, trước hết tạm thời an bài các ngươi phụ trách khai hoang đi. Sườn núi bên cạnh cốc Cải Tạo số 32 đang tiến hành hoạt động khai hoang quy mô lớn, muốn làm đất lại toàn bộ, sau đó trồng ngô, khoai lang, khoai tây, cách trồng bây giờ các ngươi còn chưa biết, cho nên các ngươi phụ trách làm đất, việc trồng thì giao cho người của Phi Thiên Thử làm."
Phi Thiên Thử cười đáp lại: "Được!"
Thấy Vương Thành Công sững sờ, hắn khẽ vỗ vai Vương Thành Công một cái: "Trả lời đi."
Vương Thành Công vẻ mặt mờ mịt: "A, được!"
Chủng Cao Lương mỉm cười: "Ta biết ngươi có rất nhiều chuyện không hiểu, ngươi cứ hỏi Phi Thiên Thử nhiều hơn, hắn đã sống ở đây rất nhiều năm, cái gì cũng biết."
Chủng Cao Lương đi rồi.
Vương Thành Công đang chưa biết làm gì thì thấy ngục tốt đi qua, dẫn hắn và mọi người đi an bài ký túc xá.
Hơn 2000 người, cứ 8 người một phòng, phải bố trí mấy trăm gian phòng.
Vương Thành Công lúc này mới phát hiện, cốc Cải Tạo số 32 này rất lớn, mấy trăm phòng trống nói an bài liền an bài, hơn nữa, còn có rất nhiều phòng trống chưa dùng tới.
Phi Thiên Thử quay về hắn cười đắc ý: "Lợi hại không? Những căn nhà này đều là người của ta xây. Năm đó người của ta đánh trận không muốn sống, hiện tại xây nhà cũng không muốn sống."
Vương Thành Công nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể xấu hổ cười.
"Đông! Đông!"
Đột nhiên, trong ngục giam vang lên âm thanh "đông đông đông", không biết là nhạc khí kỳ quái gì đang tấu vang.
Phi Thiên Thử cười nói: "Ồ, tới giờ xem tin tức rồi."
"Tin tức?" Vương Thành Công lấy làm lạ: "Là thứ gì?"
Phi Thiên Thử: "Cái này gọi là 'Tân Văn Liên Bá', là một tiết mục giải trí quan trọng của cốc Cải Tạo. Những người ở trong núi như chúng ta hầu như không biết gì về thế giới bên ngoài, hoàn toàn dựa vào xem tin tức, mới có thể biết bên ngoài đã xảy ra cái gì. Đi thôi, gọi người của ngươi đi cùng."
Vương Thành Công dẫn người của hắn đi theo Phi Thiên Thử.
Chỉ thấy trong các ký túc xá của cốc Cải Tạo số 32 đều có người đang đi ra ngoài, tập trung lại với người của Vương Thành Công, cuối cùng hình thành một đại bộ đội 5000 người.
Mọi người đi tới một quảng trường thật lớn, chính giữa quảng trường có đặt một máy tính bảng thật lớn.
Vương Thành Công vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, ngẩn người hỏi: "Đây là cái gì?"
Phi Thiên Thử cười nói: "Đây là tiên gia bảo kính, là Thiên Tôn từ thiên cung đặt xuống nhân gian, dùng thứ này có thể thấy được việc ngoài nghìn dặm."
Vương Thành Công: "Ngươi nói gì?"
Chỉ thấy Chủng Cao Lương nhảy tới trước tiên gia bảo kính kia, đưa tay chạm vào trên mặt bảo kính, phía dưới cùng bảo kính có một biểu tượng kỳ quái hình vuông. Chủng Cao Lương vỗ lên mặt ba ba hai cái, hình như là chọn cái gì.
Tiếp theo, toàn bộ tiên gia bảo kính sáng trưng lên, hình ảnh xuất hiện.
Là Cao Nhất Diệp! Chất đầy màn hình là Cao Nhất Diệp rất to.
Vương Thành Công nhìn mà kinh hãi: "Ôi trời! Đây...đây là tiên nữ phải không?"
Phi Thiên Thử: "Là thánh nữ."
Chỉ thấy Cao Nhất Diệp hé đôi môi, quay về bên ngoài màn hình nói: "Hôm nay là ngày 19 tháng 6, năm Sùng Trinh thứ sáu, ngày hôm nay mang đến cho mọi người đầu tiên, là tin tức liên quan đến khai phát núi Hoàng Long...Tất cả các phạm nhân của cốc Cải Tạo số 10 núi Hoàng Long, đồng tâm hiệp lực, cuối cùng phá được con dốc 'Nan Thượng Thiên', đưa một con đường xi măng xuyên qua 'Nan Thượng Thiên', khiến cho lạch trời biến thành đường cái."