Chương 834: Sức chiến đấu tăng 32%
Chương 834: Sức chiến đấu tăng 32%
Khắp nơi bên tường vây đều tiến vào giai đoạn đánh sáp lá cà.
Các hãn phỉ rất nhanh liền phát hiện một vấn đề khiến chúng rất hoảng sợ.
Những công nhân này, mỗi người đều rất khoẻ, sức khoẻ vô cùng tốt!
Mặc dù võ nghệ của họ không ra gì, còn có một chút sợ chiến khiếp chiến, nhưng khi thật sự giao thủ với họ liền phát hiện, mỗi người họ đều to khoẻ, cái cục phình ra trên cánh tay không phải bắp thịt là cái gì?
Người như thế, ngươi không trêu chọc hắn thì không cảm thấy gì, thật sự chọc hắn khùng lên rồi, một quyền một cước của hắn sẽ nặng đến đáng sợ.
Trong bụng tặc binh chỉ biết la lên gặp quỷ!
Con mẹ nó quái vật gì thế này?
Con mẹ nó, mặc kệ, đã công vào tường vây rồi, hiện tại tuyệt đối không thể lùi bước, thắng bại ngay tại một chữ liều, ai càng ác hơn kẻ đó càng có thể thắng...
Đúng lúc này, trên con đường xi măng phía tây đột nhiên vang lên tiếng gầm giận dử, mấy trăm nam thanh niên giơ các loại binh khí hình nông cụ đang lao tới, người dẫn đầu la to: "Các huynh đệ của xưởng Vận Cương ráng cầm cự! Dân binh xưởng xi măng Vận Thành đến đây trợ giúp."
Thì ra, tài xế của xe thí nghiệm số 2 kia là lái xe chạy về thành Hà Đông, chạy không được bao xa, trên đường đi qua xưởng xi măng Vận Thành, tài xế liền gọi bảo an trước cửa nhà xưởng nói là xưởng Vận Cương bị tặc binh tập kích.
Sau đó tiếp tục lái xe chạy về thành Hà Đông.
Người của xưởng xi măng vừa nghe thế đâu thể chịu được? Tặc binh dám đánh huynh đệ nhà xưởng của ta?
Lập tức tổ chức 2,300 người tại chỗ, cầm hỏa súng, mang theo các loại công cụ dùng để đào đá, quấy xi măng và xông qua đây.
Đám người này vừa đến, xưởng Vận Cương liền mở ra cửa tây.
Dân binh của xưởng xi măng lập tức từ cửa tây chạy vào trong nhà xưởng, lại lao về phía đông bắc. Đội sinh lực quân này vừa đến, tặc binh lập tức cảm thấy cật lực, cục diện vừa mới sắp chiếm được ưu thế, trong nháy mắt lại bị áp đảo ngược lại.
Hạ Tông Hán giận dữ, quát lên: "Giết! Liều mạng, con mẹ nó giết sạch cái đám dám đối nghịch với chúng ta đi."
Chiến đấu kịch liệt tiếp tục...
Đánh chưa đến mười phút, trên quan đạo phía tây lại vang lên tiếng gầm giận dữ: "Các huynh đệ xưởng Vận Cương, xưởng xi măng cầm cự, dân binh xưởng dệt đến đây tiếp viện."
"Xưởng dệt? ***!"
"Xưởng dệt! ! !"
Tề Thành và Trần Nhị Cẩu quay đầu nhìn, tới từ xưởng dệt toàn là nữ binh, cả một đám phụ nữ to khoẻ, cầm đủ loại vật dụng đang chạy tới.
Tề Thành toát mồ hôi: "Xưởng dệt tới làm gì chứ!"
Đầu lĩnh viện quân của xưởng dệt là một phụ nhân tay to chân to, vóc người tròn vo, thoạt nhìn chính là đại mụ điển hình, trên tay cầm một con dao phay to tướng, miệng quát lên: "Ta làm cơm tại xưởng dệt giết cá đã ba năm, đao của ta còn lạnh hơn lòng của ta, tặc binh ở đâu? Lão nương một đao một tên, không chừa đứa nào."
Tề Thành: "..."
"Giết!" Đám đại mụ nấu cơm gào lên, các nữ binh cũng gào theo, sau đó hùng hổ xông tới.
Khi họ chưa tới, các nam dân binh còn có chút sợ chiến, nhát chết. Những nữ nhân này vừa đến, tình huống liền thay đổi trong nháy mắt.
"Con mẹ nó, không thể để cho nữ nhân khinh thường."
"Con mẹ nó ta nhất định không thể bại bởi nữ nhân."
Các nam dân binh đột nhiên nhận được BUFF, BUFF gọi là "Bị nữ nhân coi thường còn khó chịu hơn cả so với bị tặc binh chém chết", sức chiến đấu trong nháy mắt tăng lên 32%.
Nhất là độc thân cẩu, sức chiến đấu tăng lên càng cao hơn nam nhân bình thường, ngoại trừ có 32% của nam nhân bình thường, độc thân cẩu còn thêm BUFF "Nếu như ta lợi hại sẽ được nữ công xưởng dệt coi trọng", lại tăng thêm sức chiến đấu 32%.
Cái này chồng lên còn phải nói.
Tặc binh tức thì bị chém cho chỉ biết gào khóc...
Mắt thấy chiến đấu càng lúc càng khó khăn, ba tên thủ lĩnh cũng nổi giận: "Vì sao nhà xưởng này nhiều viện quân như vậy? Xưởng xung quanh dựa vào cái gì đi giúp họ? Quá khó hiểu! Con mẹ nó! Lên, chúng ta cũng xông lên."
Ba tên thủ lĩnh dẫn theo tặc binh dũng mãnh nhất của mình, cùng nhau xông lên.
Nhưng mà, ba người vừa mới chạy tới bên tường vây liền nghe được từ xa vang lên tiếng gầm giận dử: "Các huynh đệ tỷ muội xưởng Vận Cương, xưởng xi măng, xưởng dệt cầm cự, dân binh xưởng phân hóa học đến đây tiếp viện..."
"Chúng tôi cũng tới rồi! Dân binh xưởng muối tới đây."
"Dân binh xưởng nuôi heo đến đây tiếp viện!"
...
Ba tên thủ lĩnh vừa nhìn thế trận này, tức thì choáng váng...
5000 tặc binh thấy cảnh này cũng choáng váng...
Mình đã chọc vào tổ ong vò vẽ nào thế này?
Không xong rồi!
Ba tên xoay người bỏ chạy, ngay cả bộ hạ cũng mặc kệ.
Nhưng mà, chúng vừa mới nhanh chân bỏ chạy, liền nghe được tiếng còi hơi u u.
Xe thí nghiệm số 2 đã trở về.
Hắn chạy đến đạo Hà Đông báo tin cho Hình Hồng Lang, sau đó lại lập tức chạy về.
Lúc này trên xe không chỉ có tài xế, còn có Hình Hồng Lang vẻ mặt hầm hầm vì tức giận.
Hình Hồng Lang ngồi xe một mình đến đây trợ giúp trước một bước!
Về phần 500 thủ binh của thành Hà Đông dưới trướng nàng thì hiện tại đang vắt giò lên cổ cố sức chạy qua đây, nhưng bọn họ làm gì chạy nhanh bằng xe hơi? Bây giờ còn cách xa nơi này vạn dặm.
Hình Hồng Lang gầm lên: "Đâm chết ba tên chó chết kia."
Tài xế toát mồ hôi: "Không được, đây là xe thí nghiệm rất quý giá."
Hình Hồng Lang: "Ta mặc kệ xe gì của ngươi, không thể để ba tên chó kia chạy thoát, đuổi theo, đụng vào!"
Tài xế bất đắc dĩ, hắn cũng không dám không nghe lời Hình Hồng Lang, vị nữ hảo hán này có khuôn mặt tinh tinh, sát khí khổng lồ, người như tài xế ngay cả cãi lại cũng phải cần dũng khí.
Hắn đành phải kiên trì, lái xe chạy thẳng về phía ba tên tặc tù.
Xe hơi khổng lồ chạy ầm ầm trên con đường xi măng, sau khi vượt qua xưởng Vận Cương, bên này không có đường xi măng nữa. Nhưng Sơn Tây đã nửa năm không có mưa, mặt đường đất rất cứng, xe hơi vẫn có thể chạy băng băng trên con đường đất cứng rắn, tiếp tục lao về phía trước.
Bánh xe khổng lồ khiến cho cát đá bay tứ tung.
Chiếc xe đáng sợ này khiến cho đám tặc binh sợ quá ngẩn ra, không dám lộn xộn.
Chiếc xe vèo một cái vượt qua đám tặc binh, đuổi theo ba tên thủ lĩnh đang chạy như điên.
Hình Hồng Lang lớn tiếng mắng: "Chết đi! Đám bại hoại các ngươi."
Xe hơi đuổi theo ba tên thủ lĩnh, sau đó "ầm" một tiếng va vào phía sau lưng ba người, lực đâm khổng lồ lại đáng sợ khiến ba người bay lên cao, rời xa mặt đất, khoảng cách phải gần ba vạn thước Anh... (1 thước Anh bằng 0,3048 mét)
Khi ba người rơi xuống đất, đã biến thành thi thể vặn vẹo không ra hình dáng.
Xe thí nghiệm số 2 chạy đi thật xa, cua một vòng lớn, lúc này mới ngừng xe lại. Tài xế nhảy xuống xe rồi nhìn đầu xe, tức thì la toáng lên: "Không xong rồi! Mặt trước bị đụng lõm rồi, kính chắn gió cũng vỡ. Bạch công tử sẽ giết ta, a a a a."
Bạch công tử đang ở bản thôn thôn Cao Gia xa xôi bỗng hắt xì một cái: "Cứ cảm thấy không đúng chỗ nào, vì sao cảm giác có người đang cầm phát minh của ta làm loạn?"
5000 tặc binh, a không đúng, là hơn 4000 tặc binh, hiện tại đã mất đi thủ lĩnh của họ, tất cả mọi người biết đại thế đã mất.
Các tặc binh vội vàng buông vũ khí, giơ hai tay tiếp nhận đầu hàng.
Hình Hồng Lang nhảy xuống xe, tay phải xách đao, chậm rãi đi về hướng các tặc binh.
Các tặc binh nhìn thấy cảnh một mẫu tinh tinh thật lớn, mặt cau có đi tới, sợ hãi thiếu chút nữa tiểu tiện không thể khống chế.
Hồi lâu, mới nghe được Hình Hồng Lang trầm giọng nói: "Kéo hết trở về, trước tiên bỏ đói hai ngày, sau đó ném vào doanh Cải Tạo."
Nói xong, nàng lại chuyển sang Tề Thành và Trần Nhị Cẩu: "Hai các ngươi lần này đã lập đại công, ta sẽ lập tức viết thơ cho thôn ủy hội thôn Cao Gia, xin đặc xá giúp các ngươi."
Tề Thành và Trần Nhị Cẩu mừng rỡ, liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời hoan hô.