Đại Minh Trong Chiếc Hộp (Bản Dịch)

Chương 84 - Chương 84: Vấn Đề Giao Thông Phải Coi Trọng

Chương 84: Vấn đề giao thông phải coi trọng Chương 84: Vấn đề giao thông phải coi trọng

Ngoài đại môn Cao Gia bảo.

"Trình tướng quân, đã lâu không gặp, thực sự là quá lâu quá lâu không thấy rồi."

Tam Thập Nhị cười nói: "Từ khi Bạch Thủy Vương Nhị làm loạn, ta chạy ra ngoài huyện thành, từ đó không gặp tướng quân nữa. Hôm nay nhìn thấy, thực sự là [vui vô cùng]."

Trình Húc liếc xéo hắn: "Mấy ngày hôm trước ta còn tới nơi này một lần, lúc đó không phải ngươi còn tới chào hỏi với ta hay sao?"

Tam Thập Nhị: "Ơ? đâu có việc này?"

Trong lòng Trình Húc đang đánh trống, thầm kêu: Quả nhiên, lúc đó tới vốn không phải thôn Cao Gia sao? Chắc là đã trúng yêu pháp đi tới quỷ thôn, có cả nữ quỷ biến thành dáng dấp của Tam sư gia, muốn gạt ta vào thôn. Cũng may lúc đó không đi vào, bằng không thì đã bị nữ quỷ ăn sạch sẽ rồi.

Nghĩ tới đây, mồ hôi như hạt đậu chảy xuống ào ào.

Bỏ đi, sự việc đã qua, bây giờ lão tử vẫn còn tốt, không còn phải lo lắng nữa. Trình Húc xốc lại tinh thần, chỉ vào Cao Gia bảo: "Thôn Cao Gia nho nhỏ này, lúc nào xây thành gia bảo to thế này rồi?"

Tam Thập Nhị mỉm cười: "Đây là tiền của Bạch tiên sinh của Bạch gia bảo chi, tại hạ cũng góp một số bạc trong đó, lại thêm toàn bộ thôn dân của mười dặm bát thôn phụ cận đều tới hỗ trợ, thật vất vả mới dựng lên nó được. Cái này gọi là [hợp mưu hợp sức]."

"Bạch Diên chi tiền sao?"

Trình Húc cũng không biết có nên tin hay không, mẹ nó tường bảo cao ba trượng này một hương thân có thể xây được sao? Có điều bỏ đi, hiện tại căn bản không phải lúc gây thêm rắc rối, lão tử chỉ có thời gian ba ngày, huyện lệnh của đảng Đông Lâm sắp đến nhậm chức rồi, không có thời gian quản chuyện vớ vẩn nào nữa, làm bộ không phát hiện mới là đúng đắn.

Trình Húc vội vàng hỏi: "Ta nhận được tin tức, buổi tối ngày hôm trước, Bạch Thủy Vương Nhị tập kích Cao Gia bảo, bị Bạch Diên suất lĩnh dân đoàn thôn Cao Gia phục kích, giết Chủng Quang Đạo và Trịnh Ngạn Phu, không biết việc này có thật không?"

Tam Thập Nhị cũng đã sớm nghe được Vương Nhị thả ra tin tức, đã hiểu nỗi khổ tâm của hắn, sao lại không có đạo lý không phối hợp, liền làm vẻ mặt rất vênh váo nói: "[Thiên chân vạn xác]."

Trình Húc: "Thi thể của Trịnh Ngạn Phu và Chủng Quang Đạo ở đâu?"

Tam Thập Nhị chỉ sườn núi bên cạnh: "Chôn ở đó, ừm, ngươi xem, chỗ đó còn có hai tảng đá, ngay ở phía dưới."

Trình Húc mừng rỡ, vội vàng phái người đi đào, chỉ đào mấy xẻng liền đào ra mấy thi thể cháy đen, đã hư thối cực kỳ nghiêm trọng, toả ra mùi rất khó ngủi.

Trình Húc lại không ghét bỏ, cũng lười nghiệm minh chính thân, những năm này chưa có thủ đoạn kỹ thuật nào có thể nghiệm thi: "Chặt đầu hai cái cục than này, bỏ vào trong túi."

Thủ hạ binh đinh vội vàng nghe theo.

Chuyện này quá buồn nôn, nhưng thủ hạ của gã không hổ là quân chính quy, mấy thứ thi thể đã thấy rất nhiều, mặc kệ là thi thể cháy hay là thi thể thối, mày cũng không nhăn lấy một cái.

Trình Húc tâm tình rất tốt: "Tam sư gia, ngươi và Bạch tiên sinh đều lập công lớn, trở về đợi tân huyện lệnh nhậm chức rồi, ta sẽ đưa các ngươi đến trước mặt hắn giành công cho, dù sao cũng phải cho các ngươi chút chỗ tốt mới được."

Tam Thập Nhị: "Chúng ta chỉ giết mấy tên vặt vãnh, mà hai tặc tù này đều là Trình tướng quân tự tay chém giết, toàn bộ thôn dân thôn Cao Gia ta đều nhìn thấy, tướng quân mới là chân chính [công lao hiển hách]."

Trình Húc nhếch môi nở nụ cười: "Tam sư gia, ngươi đúng là hiểu chuyện."

Cười xong, sắc mặt gã lại trầm xuống: "Vương Nhị đào tẩu hướng nào?"

Tam Thập Nhị chỉ tay về sườn núi phía bắc: "Bên kia!"

Hắn không nói láo, mà thật sự đã chỉ ra phương hướng Vương Nhị rời khỏi, bởi vì hắn biết nếu Vương Nhị đã dám thả ra tin tức, vậy khẳng định đã sớm có kế hoạch.

Trình Húc không nói hai lời, liền chỉ tay về sơn lâm phía Bắc: "Đuổi!"

Gã mang theo hơn trăm thủ hạ chui vào sơn lâm, không bao lâu đã đi rất xa.

Lúc này Tam Thập Nhị mới thu ánh mắt lại, rủa một tiếng rồi trở lại trong bảo. Hắn đứng trên tường bảo cao cao, suy nghĩ vài giây: "Thảo nào Bạch Diên nói đường đi huyện thành lập tức sẽ thông thoáng, thì ra là thế... Tin tức Vương Nhị trọng thương vừa truyền ra, Trình Húc lại hoạt động liền, đám phản tặc xung quanh sẽ phải an tĩnh lại.

Hắn xoay người, quay về trong thôn hô lớn: "Cao Sơ Ngũ, Trịnh Đại Ngưu, chuẩn bị chuẩn bị, đợi Trình Húc náo động vài ngày, bên ngoài sẽ an toàn, chúng ta đi huyện thành mua mấy con ngựa về, ta còn muốn đi huyện thành thuê mấy bang nhàn."

Cao Sơ Ngũ thò đầu ra từ một nóc nhà: "Ồ? Đâu có ai biết cưỡi ngựa, sau khi mua ngựa rồi, cũng không có cách nào cưỡi ngựa về thôn đâu nha?"

Trịnh Đại Ngưu thò đầu ra từ một nóc nhà khác: "Là muốn hai người chúng ta khiêng ngựa về sao?"

Cao Sơ Ngũ há hốc miệng cười ngây ngô: "Ơ, đúng rồi, hai người chúng ta cùng nhau khiêng, đủ sức mà."

Trịnh Đại Ngưu: "Ta đối với sức lực là rất có lòng tin."

Tam Thập Nhị: "Hai tên ngu xuẩn im miệng, cho dù không biết cưỡi ngựa cũng có thể dắt ngựa về mà, vì sao nhất định phải khiêng? Người cưỡi ngựa hay là ngựa cưỡi người?"

Hai người nghẹn họng.

Lý Đạo Huyền nghe hai tên khờ nói cũng cảm thấy buồn cười, sau khi cười xong lại suy đi nghĩ lại, Cao Sơ Ngũ ngờ nghệch, nhưng hắn đã đưa ra một vấn đề then chốt, đó chính là "cưỡi ngựa là một môn kỹ thuật cao cấp."

Môn kỹ thuật này không dễ luyện!

Những thôn dân Cao gia cho dù có ngựa rồi, muốn học được cưỡi ngựa cũng là một quá trình rất dài, cuối cùng có thể sử dụng được ngựa, khả năng cũng chỉ được vài người.

Hơn nữa năng lực vận tải của xe ngựa cũng rất có hạn, sau này nếu như các thôn dân muốn vận chuyển một số đồ vật lạ mình cho, tỷ như máy ném đá bằng nhựa lần trước, dùng xe ngựa chỉ sợ không làm được.

Vấn đề giao thông phải coi trọng.

Lý Đạo Huyền liền dứt khoát lên diễn đàn lịch sử quân sự, giấu tên đăng bài: các vị đại lão, tại là tôi đây, muốn hỏi một câu, dưới tình huống có kỹ thuật tư liệu, vật liệu của hiện đại, thời kì Minh triều có thể làm ra phương tiện giao thông trên đất liền nào, có thể đạt đến tình trạng gì cao nhất?

Trả lời 1: Tàu Apollo.

Trả lời 2: Chôn sống thằng trả lời số 1 trước. Cho dù có vật liệu hiện đại, kỹ thuật tư liệu hiện đại, người Minh triều cũng xem không hiểu, cho nên không có cách nào làm ra những đồ vật nghiêm chỉnh, chờ bồi dưỡng ra nhân tài có thể đọc hiểu những tư liệu này đã là câu chuyện 10 năm sau rồi, vẫn là chơi xe ngựa đi.

Trả lời 3: Ta xem tiểu thuyết xuyên về Minh triều từng nhìn thấy xe lửa hơi nước.

Trả lời 4: Người ta đều viết sảng văn thôi, đẩy nhanh tốc độ phát triển Khoa học Công nghệ. Dưới tình huống cơ sở khoa học không đạt tiêu chuẩn, toàn bộ kỳ tư diệu tưởng cũng chỉ có thể dừng ở trên giấy, tựa như Võ Bị Chí của Minh triều, vũ khí cổ quái trong đó cũng một đống, nhưng bạn thật sự thấy qua người nào làm ra nó chưa? Tiểu thuyết xuyên việt viết mà bạn cũng tin?

Trả lời 5: Ta tin! Nhất là tình tiết mua mấy chục tiểu thiếp về nhà mở đại hội khoả thân, tính thao tác cao cực kỳ, tại Minh triều hoàn toàn có thể thực hiện.

Tất cả đều phản hồi mắng: "Sao tên này còn chưa bị cấm?"

MOD đâu? MOD lại chạy đi đâu rồi?

Lý Đạo Huyền phát hiện, rất khó thu được tin tức hữu dụng ở trên diễn đàn.

Mình lại không thể nói rõ là bàn tay vàng của mình rốt cuộc vận hành thế nào, cư dân mạng không thể giúp được y nhiều.

Mà thôi, vẫn là tự mình tìm vậy!

Mở toàn bộ trang web mua sắm, tìm tòi đồ chơi vi mô...

Có câu nói rất đúng, chỉ cần ngươi động suy nghĩ muốn mua cái gì, đồ vật đó lại không trái pháp luật, trên mạng nhất định có thể mua đạt được, chỉ xem ngươi có chịu tìm hay không.

Bình Luận (0)
Comment