Đại Mộng Chủ

Chương 151

Dịch: Vì anh vô tình

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Từng luồng thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng không ngừng hội tụ đến đây, không chỉ từ trong ao, còn đến từ thiên địa. Kinh mạch bình thường căn bản không thể hấp thu nhiều linh khí như vậy, chỉ hấp thu một chút, nhưng hai mươi cây pháp mạch thì dù có bao nhiêu cũng không từ chối. Nó dễ dàng hấp thu những linh khí này, đặc biệt là những huyệt khiếu nằm trên pháp mạch, giống như từng chiếc miệng lớn, tham lam nuốt lấy toàn bộ linh khí tràn vào.

Tốc độ nhanh hơn trước không chỉ gấp mười lần!

Những linh khí này ở trong pháp mạch nhanh chóng di chuyển, cuối cùng tụ hợp vào trong đan điền.

Đan điền không ngừng tràn đầy, pháp lực dư thừa liền từ đan điền chảy ra, hòa vào trong hai mươi cây pháp mạch. Khiến cho ánh sang màu lam bên ngoài thân của Thẩm Lạc càng thêm đậm.

Sau một khắc đồng hồ, hai mươi cây pháp mạch ở đan diền của hắn liền tràn đầy, pháp lực trong cơ thể cũng tăng nhiều hơn gấp hai so với khi trước.

Ngay lập tức bản thân liền cảm nhận được sự dư thừa pháp lực trong cơ thể. Nó như con sông lớn tùy ý chảy xuôi, trong đan điền càng nóng bỏng như lửa, Thẩm Lạc phảng phất có cảm giác như cách một thế hệ.

"Ta vậy mà lấy hai mươi cây pháp mạch tiến nhập vào Tích Cốc kỳ? Đạo Thể đỉnh giai cũng không cách nào làm được! Bộ thân thể này rốt cục đã xảy ra chuyện gì? dịch tại bạch ngọc sách" Hắn vẫn có chút không dám tin tưởng, nhưng mọi việc đã diễn ra muốn không tin cũng không thể!

Thẩm Lạc từ từ mở mắt, vận ngự thủy chi thuật, đưa tay vung lên.

Trong cánh tay phải của hắn mấy đạo pháp lực trong pháp mạch lập tức bay vọt ra dịch tại bạchngọc sách. Trong nháy mắt nó liền đến đầu ngón tay, "Soạt" một tiếng, ao nước ở dưới chân liền dâng lên một dòng nước to như cánh tay, quấn quanh tại đầu ngón tay.

Thẩm Lạc nhìn tay phải, con mắt lóe sáng.

Từ khi hắn đưa tay thi pháp, thì hầu như không có sự gián đoạn nào, so với trước kia khi thi triển Ngự Thủy Thuật nhanh hơn gấp mấy lần.

Hắn nghĩ lại cũng thấy đúng, thứ này tương đương với việc đan điền sinh trưởng ở trong cánh tay phải. Sau này khi bản thân sử dụng cánh tay phải làm phép, chỉ cần không phải loại pháp thuật hao tổn nhiều pháp lực kia, thì có thể giảm bớt thời gian vận chuyển pháp lực đi, nên tất nhiên trước kia không thể so sánh được.

Hắn bấm niệm pháp quyết rồi điểm một cái, dòng nước quấn tại đầu ngón tay lập tức hóa thành một đạo thủy tiễn, để lại trên không trung một bóng trắng mơ hồ, đánh vào trên cây dâu lớn ở gần bên.

"Xùy" một tiếng, thân cây cỡ một người ôm không hết dễ dàng bị xuyên qua.

Thủy tiễn cũng không dừng lại, tiếp tục bắn nhanh về phía trước, đánh vào trên tường viện, tiếp tục đâm xuyên qua, thì lúc này mới vỡ vụn ra.

Thẩm Lạc bình tĩnh khẽ vuốt cằm, không vì uy năng cường đại của thủy tiễn mà giật mình.

Theo sự hiểu biết của Thẩm Lạc, bây giờ pháp lực trong cơ thể hắn đã nhiều gấp ba lần so với tu sĩ Tích Cốc kỳ sơ kỳ bình thường, cũng có thể không kém bao nhiêu khi so với tu sĩ Tích Cốc trung kỳ, thành ra Ngự Thủy Thuật có uy năng như thế là rất bình thường.

Thẩm Lạc cúi đầu nhìn thoáng qua giếng nước bên cạnh, linh quang trong đầu lóe lên như đột nhiên nghĩ đến việc gì đó.

Hắn nhảy ra khỏi ao nước, hai tay kết thành một cái thủ ấn cổ quái, trong miệng niệm chú.

Khắp người của Thẩm Lạc nổi lên một tầng lam quang, rất nhanh sau đó lại hóa thành một tầng lam mang hơi mờ daì gần tấc. Phía trên nó chớp động một tầng sóng lớn màu lam, làm quanh người như được bao phủ một tầng lồng sóng nước.

Thẩm Lạc đánh giá tầng lam quang quanh người một chút, hoạt động thử tay chân, phát hiện không có cảm giác bất thường, giống như tầng lam quang này căn bản không tồn tại. hắn liền đi đến bên cạnh giếng nước, thả người nhảy lên, thân thể thẳng tắp rơi vào trong đó.

Ngoài dự đoán của hắn, là khi nhảy vào nước, lại không gây nên chút động tĩnh nào, lam quang quanh người giống như một giọt nước lớn. Nó không chút tiếng động liền chui vào trong nước giếng, thậm chí đều không tạo ra bao nhiêurung động.

Ngoài ra, nước giếng chung quanh cũng bị lồng ánh sáng màu lam này ngăn cách ở bên ngoài, không thể chảy vào, hô hấp ở đây không khác gì trên mặt đất.

Không chỉ vậy, tầng lồng ánh sáng màu lam cùng nước giếng chung quanh, dường như cũng sinh ra một chút liên hệ.

Thẩm Lạc âm thầm vận pháp lực, gợn sóng màu lam trên lồng ánh sáng đột nhiên sáng lên một cái, nước giếng chung quanh như bị điều khiển, bắt đầu phun trào lên, sinh ra một cỗ lực đẩy.

"Sưu" một tiếng, cả người hắn mang lồng ánh sáng hướng về phía dưới đi tới, so với bơi lội còn nhanh hơn không ít, ngang bằng với người bình thường khi chạy trên mặt đất.

"Tị Thủy Quyết đúng là huyền diệu!"

Trong lòng Thẩm Lạc mừng thầm, hiện giờ tay chân không đụng đến nước, đang buồn rầu về việc làm thế nào hành động được trong nước. Thì Tị Thủy Quyết lại có công dụng này, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Chiếc giếng lớn này rất sâu, chừng bảy tám trượng, cũng không biết làm sao đào ra. Nhưng giờ tốc độ chìm xuống của hắn rất nhanh, chỉ lát nữa sẽ đến dưới đáy.

Thẩm Lạc đứng tại đáy giếng, nhún vai, không gian trong giếng nước chỉ lớn đến vậy, căn bản không thể để cho hắn thoải mái trườn một phen.

Thế nhưng hắn lại cảm thấy Tị Thủy Quyết còn một công dụng khác.

Lúc đầu Thẩm Lạc lặn xuống nước đến chiều sâu này, đã bị áp lực trong nước truyền đến làm cho cả người khó chịu dị thường, hành động cũng không thuận tiện. Nhưng hiện giờ, nhờ có Tị Thủy Quyết hắn đã không có cảm giác khó chịu gì nữa.

Xem ra sau này, sự ngăn cách giữa thuỷ vực và lục địa đối với mình sẽ không tồn tại nữa.

Nghĩ đến điều này, Thẩm Lạc vô ý nắm chặt hai tay lại, có loại xúc động không thể kìm nén được.

Khoảng thời gian lúc trước, khi bản thân bị bệnh phải nằm trên giường, ngoài việc đọc một chút quyển sách liên quan đến việc tu luyên của Thần Tiên và Quỷ quái, cũng có nhìn qua về kỳ văn dị chí. Ở trong đó có nói, tại trong Đại Thiên thế giới này, trên lục địa giống loài phát triển, số lượng rất nhiều, mà có vài nơi linh sơn bảo địa sẽ sinh ra các loại thiên tài địa bảo. Ở trong thủy vực mênh mông kia cũng giống như vậy, sinh vật nhiều vô số không thể điếm hết, lại có linh tài trân quý nhiều hơn xa lục địa.

Những con sông lớn trải rộng khắp nơi bốn phương kia, thật ra chính là những tòa bảo khố tự nhiên ẩn chứa vô số trân bảo.

Cũng do tu sĩ nhân loại không phải Thủy tộc, không cách nào ở trong nước lâu được, nên đã ngăn cản số lượng lớn tu sĩ vào nước tầm bảo.

Mà bây giờ, hắn lại nắm giữ Tị Thủy Quyết, sau này nếu muốn đi trong nước thăm dò liền dễ dàng hơn nhiều.

Mà không đi tầm bảo, cũng có thể nhờ vào đó lặn xuống nước để đi, tương đương với một thủ đoạn bảo mệnh khác.

Như lần trước, hắn bị Cổ Hóa Linh đuổi theo chạy trốn khắp nơi, cuối cùng xém chút nữa đã chết một cách oan uổng. Nếu khi ấy bản thân nắm giữ được Tị Thủy Quyết, thì chỉ cần lặng lẽ lặn xuống nước, mặc cho tốc độ của Cổ Hóa Linh nhanh thế nào, cũng vô pháp tìm được mình.

Thẩm Lạc không tiếp tục nghĩ ngợi nữa, bấm niệm pháp quyết thúc giục, màu lam của lồng ánh sáng lưu chuyển. Cả người hắn lập tức trồi lên, rất nhanh đã tới mặt nước, nhưng cách miệng giếng còn một đoạn.

Hắn vung tay lên, thi triển Ngự Thủy Thuật ngưng tụ ra một sợi dây thừng bằng nước, một đầu bay tới cây dâu ở phía trên, đầu còn lại thì quấn quanh thân thể mình, định nhờ vào đó để bay ra khỏi giếng.

Nhưng dây thừng đụng phải lồng ánh sáng, lại phát ra một tiếng thanh thúy, bị bắn ngược ra ngoài, không cách nào tiến vào lồng ánh sáng.

"A, Tị Thủy Quyết này còn có tác dụng phòng ngự?" Thẩm Lạc nói khẽ, sau đó một tay bắt lấy dây thường dùng sức kéo mạnh. Lập tức, cả người hắn như mang theo lồng chim bay lên trời, tốc độ cực nhanh, mạnh mẽ vọt tới đầu dây kia ở trên cây dâu.

"Phanh" một tiếng, Thẩm Lạc đâm mạnh vào trên cành cây, phát ra một tiếng vang trầm thấp, tiếp đó bị một cỗ cự lực bắn ngược về, loạng choạng ngã trên mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment