Đại Mộng Chủ

Chương 520

Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Thẩm Lạc lật tay lấy ra phù lục màu vàng, bấm tay một cái.

Phù lục "Xoẹt" một tiếng, hóa thành một đoàn hỏa diễm màu đỏ to bằng cái thớt, bao trùm thi thể hai người cháy hừng hực, rất nhanh biến chúng thành tro tàn.

Đây là gần đây hắn học được một môn phù lục mới Liệt Hỏa Phù, mặc dù chỉ phóng thích một đám lửa mà thôi, nhưng dùng hủy thi diệt tích lại khá thuận tiện.

Làm xong những thứ này, Thẩm Lạc đi tới trước sao biển do Nữ Xuyến biến thành, ánh mắt băng lãnh cong ngón tay búng ra.

Hai đạo kiếm khí màu đỏ lập tức bắn ra, "Phốc" "Phốc" hai tiếng, xuyên thủng nửa thân dưới sao biển màu trắng.

Những kẻ này trăm phương ngàn kế muốn hại chết hắn, hắn đương nhiên sẽ không thương hoa tiếc ngọc. Bất quá hai người khác đã chết, Nữ Xuyến còn sót lại, hắn tạm thời chưa muốn lấy tính mệnh nàng.

Sao biển màu trắng bị xuyên thủng hai cái lỗ thủng, nhưng không có nhiều máu tươi chảy ra, như cũ không phản ứng chút nào nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích.

"Khôi phục hình người kẻ này lại." Thẩm Lạc nhăn mày, nói với Bạch Tinh bên cạnh.

"Vâng." Bạch Tinh há miệng phun một cái, một đạo bạch quang chui vào thể nội sao biển.

Trên thân sao biển màu trắng hiện ra một trận bạch quang, mấy hơi thở sau lại biến thành hình người.

Chỉ là mắt, mũi, khóe miệng Nữ Xuyến đều chảy ra một đạo máu đen, khuôn mặt vốn xinh đẹp giờ vặn vẹo, tràn đầy vẻ hoảng sợ, đã không còn khí tức.

"Uống thuốc độc tự vẫn rồi? Không đúng, nhìn dạng này, không giống như chính nàng ta tự ra tay, hẳn là phụ cận còn có người khác?" Thẩm Lạc bỗng nhiên nhìn lại chung quanh, thần thức lan tràn ra, dò xét tình huống chung quanh, chỉ là không cảm ứng được gì.

"Chủ nhân, nữ nhân này cũng không phải là trúng độc, mà là chết bởi một loại cấm chế quỷ dị, ta có thể cảm giác vị trí nơi trái tim nàng có một đoàn âm khí, ngươi xốc y phục của nàng lên sẽ thấy." Thanh âm Quỷ Tướng đột nhiên từ trong túi càn khôn truyền ra.

Thẩm Lạc nghe lời này, vung tay lên.

Một đạo kiếm khí màu đỏ xẹt qua ngực Nữ Xuyến, áo bào đen trên thân nàng vỡ ra, trên da vị trí trái tim hiện ra một đường vân huyết hồng hình con nhện.

"Đây là Hồng Chu Huyết Chú!" Con ngươi Thẩm Lạc hơi co lại.

Trên « Luyện Thân Bí Điển » hắn đã thấy qua cấm chế huyết chú này, chỉ cần người hạ chú thi pháp thôi động, cho dù cách rất xa, cũng có thể lấy tính mệnh đối phương.

Xem ra có người đã nhận ra Nữ Xuyến bị bắt, lo lắng tiết lộ bí mật, nên thi chú diệt khẩu.

Thẩm Lạc lần nữa nhìn lại chung quanh, giờ phút này sắc trời đã trở nên lờ mờ, dù nhãn lực của hắn trác tuyệt, cũng nhìn không xa lắm, không cách nào xác định có người nhòm ngó trong bóng tối, hay là dùng thủ đoạn khác nhận ra tình hình chiến đấu nơi này.

Bất quá bây giờ thực lực hắn đại tiến, dù tu sĩ Xuất Khiếu kỳ xuất thủ, hắn cũng có mấy phần nắm chắc chạy thoát, ngược lại cũng không quá e ngại.

Thẩm Lạc rất nhanh thu lại tầm mắt, phất tay phát ra một đạo lam quang lên thân Nữ Xuyến, còn quét qua mặt đất bốn phía một vòng, cuốn ba kiện vật phẩm trở về.

Một chiếc nhẫn màu xanh, khối ô kim thiết bài, còn có châm nhỏ màu đen kia.

Chiếc nhẫn màu xanh chính là pháp khí trữ vật Nữ Xuyến, hắn vận khởi thần thức quét qua một cái, phát hiện trân tàng trong đó rất nhiều, tiên ngọc gần ngàn khối, còn có một số pháp khí, đan dược phổ thông.

Hiện tại trong tay hắn pháp khí tinh phẩm rất nhiều, những pháp khí phổ thông này cơ bản không cần, nhưng những đan dược kia còn có thể phát huy chút tác dụng.

Thẩm Lạc lấy ra những vật này, chuyển dời vào trong Lâm Lang Hoàn, sau đó cầm lấy khối ô kim thiết bài kia, thần thức chui vào trong đó cảm ứng, khóe miệng lộ ra vẻ vui mừng.

Khối ô kim thiết bài này ẩn chứa bảy tầng cấm chế, chất liệu cũng không tệ, là một kiện pháp khí phòng ngự.

Mặc dù kém xa so với Kim Giáp Tiên Y, nhưng hiện tại hắn đang thiếu pháp khí phòng ngự, khối ô kim thiết bài này vừa vặn dùng được.

Hắn thu hồi vật này, dự định sau này sẽ tế luyện, sau đó cầm lấy châm nhỏ màu đen cuối cùng kia.

Châm này lúc trước mặc dù bị hắn tránh thoát, nhưng pháp khí âm hiểm như thế, còn có tốc độ nhanh như thiểm điện kia, khiến cho hắn phi thường khắc sâu ấn tượng.

Thẩm Lạc lại lần nữa vận khởi Cửu Cửu Thông Bảo Quyết, dò xét phẩm cấp châm này, con mắt theo đó sáng lên.

Cây hắc châm này nhìn nhỏ bé, không quá thu hút, lại là một kiện thượng phẩm pháp khí, mà lại ẩn chứa tám đạo cấm chế.

Không chỉ như vậy, trên hắc châm này còn hiện ra màu xanh lá, hiển nhiên ẩn chứa kịch độc.

Hắn mừng thầm thu hắc châm này vào trong tay áo, lập tức vận khởi Cửu Cửu Thông Bảo Quyết luyện hóa, đồng thời lấy ra một tấm Liệt Hỏa Phù biến thi thể Nữ Xuyến thành tro tàn.

"Tiên sứ đại nhân, ngài không sao chứ?" Trung niên tướng quân kia đi tới, ân cần hỏi han.

Trước đó lúc Nữ Xuyến đánh lén Thẩm Lạc, vị tướng quân này phản ứng khá nhanh, lập tức lui về sau, không bị cuốn vào trong chiến đấu.

"Không việc gì, những yêu nhân này giảo quyệt, khả năng còn có âm mưu khác, báo cho binh sĩ các ngươi cẩn thận một chút." Thẩm Lạc khuyên bảo một tiếng.

"Vâng." Trung niên tướng quân nhìn thấy Thẩm Lạc không việc gì, nhẹ nhàng thở ra.

Đối mặt những quỷ vật kia, binh lính bình thường đưa đến tác dụng có hạn, còn phải nhờ dạng tiên sư như Thẩm Lạc đi trước, nếu ở nơi này xảy ra chuyện, sau đó sẽ phiền toái.

Cũng may thực lực Thẩm Lạc kinh người, lấy một địch ba cũng tuỳ tiện chiến thắng.

Thẩm Lạc lấy ra một viên đan dược khôi phục pháp lực ăn vào, luyện hóa khôi phục pháp lực vừa mới tiêu hao, đồng thời phất tay triệu hồi ra Quỷ Tướng.

Trung niên tướng quân kia giật nảy mình, nhưng nhìn thấy Quỷ Tướng cung kính hành lễ với Quỷ Tướng, lúc này mới tỉnh hồn đánh giá nó vài lần.

"Ngươi đi qua chỗ Chu Mãnh, Triệu Đình Sinh nhìn xem, nếu bên kia chiến đấu căng thẳng, liền trợ giúp bọn hắn một chút, không được để những cương thi này công phá phòng tuyến." Thẩm Lạc phân phó Quỷ Tướng.

"Vâng, chủ nhân." Quỷ Tướng đáp ứng một tiếng, thân ảnh nhoáng một cái biến mất không thấy gì nữa.

Những ngày qua cùng một chỗ hành động, bọn người Chu Mãnh, Triệu Đình Sinh biết Quỷ Tướng tồn tại, ngược lại sẽ không xuất hiện tình cảnh người một nhà đánh nhau.

"Tại hạ Tần Bình, xin hỏi tính danh tiên sư đại nhân?" Trung niên tướng quân nhìn thấy thủ đoạn Thẩm Lạc tầng tầng lớp lớp, cảm thấy thán phục, cung kính hỏi.

"Thẩm Lạc, Tần tướng quân khách khí." Thẩm Lạc gật gật đầu với trung niên tướng quân, cũng muốn bay đi, điều tra một chút tình hình chiến đấu ở nơi khác.

Nhưng vào lúc này, một trận tiếng bước chân ù ù đột nhiên từ phía trước truyền đến, khiến cho động tác Thẩm Lạc ngừng lại, theo tiếng động nhìn lại.

Chỉ thấy trong bóng tối phía trước có vô số thân ảnh cao lớn lờ mờ nổi lên, nhìn kỹ là từng bộ cương thi, số lượng nhiều gấp nhiều lần mấy đợt công kích trước đó, còn có không ít cương thi màu đen hỗn tạp bên trong.

Mặt đất rung động ù ù, vô số cương thi như sấm oanh nộ trào tuôn tới.

"Không ổn, những quỷ vật này hẳn là muốn phát động tổng tiến công?" Sắc mặt Thẩm Lạc biến đổi, lật tay lấy ra một ngọc phù màu đỏ bóp nát.

Đây là Hà Văn Chính cho hắn, chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thỉnh cầu tiếp viện.

"Nhanh chuẩn bị chiến đấu!" Tần tướng quân thấy cảnh này, sắc mặt đại biến, quay người chạy tới chiến trận xa xa, cuồng hống một tiếng.

Thẩm Lạc bóp nát ngọc phù, lập tức một tay giương lên ngưng ra một dòng nước xoáy, mở ra một thông linh thủy động, đồng thời gọi nhanh Bạch Tinh:

"Ngươi về trước đi, chiến đấu tiếp theo mới thực sự là chém giết, năng lực của ngươi không quá thích hợp ứng đối."

Bạch Tinh nhu thuận không nhiều lời, thả người chui vào thủy động, bạch quang lóe lên biến mất không thấy.
Bình Luận (0)
Comment