Vô Cực thánh địa, mười năm mở núi thu nhận đệ tử một lần, phải biết ở phía đông Tinh Thần đại lục này, làm đệ tử của Vô Cực thánh địa tương đương địa vị cao không thể chạm đến.
Dù cho ngươi là một thường dân, chỉ cần có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Vô Cực thánh địa, thì gia tộc ngươi ở trần thế cũng sẽ một bước tiến lên một bước, khắp các gia tộc quyền quý khác sẽ kết thân cùng gia tộc của ngươi, vinh hoa phú quý là sài không hết.
Những người đến tham gia tuyển chọn hôm nay đều có thân phân siêu nhiên, có gia tộc lớn, có hoàng tử hoàng nữ vương thất hoàng triều, cũng có một số phàm nhân ôm tâm tư thử vận may.
Trưởng bối dẫn theo con cháu trong nhà bọn họ mỗi khi đến đây đều sẽ dặn dò phải chú ý kết giao, có thể trong số những kẻ này tương lai là đệ tử nội môn thậm chí chân truyền đó nha, không thể vì xuất sinh cao hơn người khác mà nhìn người ta bằng một con mắt được.
Nghe đồn mấy năm trước có một hoàng tử vì khinh thường một tên phàm nhân, tên phàm nhân kia không biết làm sao bái vào vô thượng tông môn, một đường giết trở về, một mình một kiếm phá hủy một vương triều.
Đến nay sự việc đó càng rúng động tu tiên giới nha. Nên mỗi năm đến ngày lễ tuyển chọn, các thế lực dù cao quý đến đâu cũng không dám mắt chó khinh thường người khác, sợ một ngày đi theo vết xe đổ vương triều kìa.
Mỗi lần Vô Cực thánh địa tuyển người, đều là mấy chục ngàn người tham gia, số lượng đông đúc, nên phải mất mấy ngày mới có thể xong nha.
Xung quanh chân núi lúc này, mấy ngày trước dưới sự chỉ đạo của phó thánh chủ, đã xây dựng mấy trăm căn nhà, cửa hàng càng là mọc lên như nấm, còn có cửa hàng bán đồ lưu niệm của Vô Cực thánh địa. Tất nhiên ăn ở là không miễn phí, phải tốn linh thạch nha.
Lúc này Lục Phàm lái phi kiếm nhìn dưới chân núi, trong lòng thở dài một hơi:
"Chậc chậc, nếu sư tôn không bế quan, chỉ cần trong lần tuyển chọn đệ tử nhập môn này, mình ra tay làm việc tốt, có thể nói trực tiếp phi thăng con được."
Nhưng ông trời luôn phụ người có tâm, lần này Lục Phàm thay sư tôn nhận đồ đệ, nằm trong hàng ngũ ban giám khảo, cũng không thể tự ý buôn bán nha.
__
Lục Phàm bay đến khu vực tuyển chọn đã thấy một biển người tụ tập dưới đài kiểm tra linh căn. Dù mỗi năm đề mục mỗi khác, nhưng cửa ải đầu tiên luôn là kiểm tra linh căn, ba linh căn xem như hợp lệ vượt ải.
Nhìn thấy phía dưới từng ánh mắt hâm mộ nhìn mình, Lục Phàm lúc này mới biết vì sao các nhân vật chính thường yêu thích vạn chúng chú mục (nhiều ánh mắt tập trung vào mình).
Lục Phàm bay lên đài cao, thì nhìn thấy ở đây có để sẵn chín cái ghế, ở trên cao càng là có hai ghế, dành cho thánh chủ cùng phó thánh chủ. Các ghế ngồi dành cho chín vị trưởng lão của chín phong, nguyên bản ghế cuối cùng dành cho Vô Vi chân nhân, nhưng chân nhân đang đột phá, mà Vô Vi phong chỉ có một đệ tử nên Lục Phàm được đặt cách thay sư phụ nhà mình thu đồ.
Lục Phàm cuối chào thánh chủ, phó thánh chủ cùng các vị trưởng lão. Các vị trưởng lão ngày thường cũng là nghe đến tiếng tăm làm việc tốt của Lục Phàm, thường giúp đỡ đệ tử nhà mình, nên cũng không xa cách với vị tiểu bối này.
Nhưng Lục Phàm trúc cơ kỳ, ngồi cùng một đám đại lão Độ Kiếp sơ kỳ, phía trên con có Độ Kiếp đỉnh phong thánh chủ, trong lòng thấy hơi có chút không thoải mái nha.
Lúc này một vị sắc đẹp như yêu, nhìn tựa như thiếu nữ mười bảy mười tám, kỳ thật đã 3000 tuổi, nàng là lục trưởng lão, tên là Thôi Tịnh Tuyền, quay qua nhìn Lục Phàm cười nói:
"Lục sư điệt đừng ngại nha, cứ thoải mái là được." Lục Phàm quay qua nhìn vị lục sư bá này của mình, phải gọi là lục bà ngoại tổ mới phải, nghe đồn sư tôn của hắn, Vô Vi chân nhân, lúc còn nhỏ được Thôi Tịnh Tuyền rửa đít qua đó nha, cho nên hai bên cũng phải nói là đi lại rất gần.
Thôi Tịnh Tuyền là phong chủ của Tiên Nữ phong, mấy lần Lục Phàm cũng muốn ghé thăm để làm việc thiện, nhưng nơi đây chỉ cho con gái tiến gần. Không tiếp nhận người ngoài cho nên cũng đành thôi. Lục Phàm cũng là lần đầu thấy dung nhan của vị sư bá này, chỉ nghe đồn trong truyền thuyết, không ngờ lại trẻ như vậy.
Phái dưới lúc này có mấy trăm tên đệ tử đang chủ trì việc tuyển chọn, thánh địa còn cố ý xây hẳn mười mấy cái đài kiểm tra linh căn, nếu không một tháng chưa hẳn là kiểm tra xong.
Phía dám đám người đang nghị luận ôm xồm, tiếng nói có thể vang vọng tinh thần đại lục, may là có trận pháp cách âm.
"Ây da, đó có phải là thánh chủ Vô Thiên, một thân Độ kiếp kỳ đại năng, nhìn từ xa mà uy áp phát ra thật lớn nha."
"Còn có phó tông chủ Mộng Nhược Vy, mấy ngày trước ta gặp ngài ấy đang chỉ đạo xây phòng ở dưới núi."
"Im miệng. Dám gọi thẳng tên Mộng tiền bối."
"Ai nha, ta muốn gia nhập đại tưởng lão, làm một tên kiếm tiên."
"Lục trưởng lão quá xinh đẹp, nhưng Tiên Nữ phong không nhận nam nhân nha."
"Còn người trẻ tuổi kia là ai, sao lại ngồi cùng các trưởng lão".
"Hừ,đúng là ngu dốt, ta qua đường dây quen biết, mới biết được năm nay Vô Vi chân nhân bế quan đột phá, nên đại đệ tử Lục Phàm sư huynh sẽ thay thầy nhận đồ, đừng nhìn Lục Phàm sư huynh còn trẻ như thế, thật ra đã là trúc cơ kì đại năng."
"Thật hâm mộ nha".
"Ngươi biết cái rắm hâm mộ, ta còn nghe được Lục Phàm sư huynh là tấm gương người tốt ở thánh địa, mấy năm trước một vị tỷ tỷ trong tộc ta còn được sư huynh giúp qua nha."
Đám người nghe vậy thì nhao nhao gật đầu.
Nhưng mà ngồi trên đài lúc này Lục Phàm đã muốn chết tại chỗ, người khác đang xem kiểm tra còn cậu đang giả chết. Cậu bây giờ đang có cảm giác mình là học sinh ngồi kế bên một đám địa vị siêu nhiên nha.
Thậm chí có cảm giác, chỉ cần chịu đựng được thêm một chút uy áp, là có thể đột phá kim đan.
Kim đan ở trần thế là có tư cách khai tông lập phái, được xưng kim đan lão tổ. Một số đệ tử nếu như thấy đột phá vô vọng, có thể lựa chọn xuống núi trở về thế tục khai tông lập vương triều, chỉ cần đăng ký cùng hằng năm cống nạp tài nguyên cho thánh địa là được.
Lục Phàm lúc này nghe các vị trưởng lão bàn tán sôi nổi.
Ngũ trưởng lão Lạc Thiên Cơ, phù đạo thiên tài của thánh địa nói ra:
"Năm nay không tệ, nhiều mầm móng tốt, đơn linh căn càng là một đống lớn".
Đại trưởng lão Kiếm Vô Tình khuôn mặt lạnh lùng, toàn thân tỏa ra kiếm khí, nhưng giọng nói lại ôn hòa dễ nghe nói:
"Có mấy tên là kiếm linh căn, không được ai tranh giành với ta."
Đám người nghe thế thì khinh thường, ở đây trừ thánh chủ, ai dám cùng ngươi đoạt, phải biết đừng nhìn Kiếm Vô Tình gọng nói ôn hòa, nhưng chấn chính xảy ra chuyện, sẽ có thể nổ chết ngươi tại chỗ, ở Tinh Thần đại lục danh xưng dưới Độ Kiếp vô địch thủ.
Các trưởng lão khác cũng là phụ họa đánh giá, thấy Lục Phàm không nói lời nào, Thôi Tịnh Tuyền lúc này mới ghé đầu qua hỏi:
"Không biết Lục sư điệt đã chọn được đối tượng."
Lục Phàm chữi thầm trong lòng, đến bây giờ hắn mới hiểu vì sao sư tôn không có ai làm đệ tử, thì ra mỗi lần đến lúc tuyển chọn, sư tôn nhà mình chỉ mới 300 tuổi, một đám lão già lão bà nãy ít cũng là 2000 tuổi, ở đâu ra mà tranh lại bọn họ.
Nhưng không thể để mất mặt nhà mình sư tôn, Lục Phàm nói:
"Vô Vi phong coi trọng chữ duyên, không dám cưỡng cầu."
Đám trưởng lão nghe vậy thì khịt mũi coi thường, chỉ có mình Thôi Tịnh Tuyền là cảm thấy thú vị