Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 151 - Chương 153: Phiên Hiệu Bình Dương Quân

Chương 153: Phiên Hiệu Bình Dương Quân Chương 153: Phiên Hiệu Bình Dương QuânChương 153: Phiên Hiệu Bình Dương Quân

Quả nhiên, sau khi Cốc Lương Uy, Vu Mã Tiêu rời đi, liền lập tức đến gặp Triệu Hoằng Nhuận, nói hết mọi chuyện.

Và đúng như Khuất Thăng đoán, Triệu Hoằng Nhuận không hề hứng thú, nói vài câu an ủi, liền theo ý hai người, để bọn hắn giám sát Khuất Thăng.

Dù sao Khuất Thăng cũng nắm nhiều binh quyền, có thêm vài người giám sát cũng không phải chuyện xấu.

Hơn nữa, Triệu Hoằng Nhuận trước đó đã phải 4 tông vệ đi giám sát Khuất Thăng, cũng đã nói thẳng với hắn, nên có tăng thêm Cốc Lương Uy, Vu Mã Tiêu, cũng sẽ không ảnh hưởng quan hệ giữa Triệu Hoằng Nhuận và Khuất Thăng.

Ngược lại, cách Khuất Thăng bố trí, làm Triệu Hoằng Nhuận phi thường hài lòng.

Nhất là Khuất Thăng đã cân nhắc đến thái độ Tuấn Thủy quân, giới hạn chức vụ chỉ ở Tam Thiên tướng, điều này làm Triệu Hoằng Nhuận càng thêm tin Khuất Thăng có tài của đại tướng.

Chiều hôm ấy, Triệu Hoằng Nhuận tự mình đi tới chỗ hàng quân đóng quân, quả nhiên thấy binh Sở đang xếp hàng dưới sự chỉ huy của đám hàng tướng, từng đội từng đội sắp xếp rất chỉnh tề.

Lúc này, Yến Mặc cũng đang tuần tra, giám sát đại quân chỉnh đốn, thấy Triệu Hoằng Nhuận dưới sự bảo vệ Trâm Úc, Trương Ngao cùng với một đội binh Ngụy đi tới, cảm thấy kinh hãi, chân chờ một lúc vẫn quyết định chủ động tiến lên chào hỏi.

"Mạt tướng Yến Mặc, gặp qua Túc vương!"

Đối với Túc vương, Yến Mặc cũng quỳ một chân hành lễ, dù sao, Khuất Thăng đã đi theo Túc vương điện hạ, làm Khuất Thăng thuộc hạ, hắn hành đại lễ với Túc vương, cũng không sai.

Tiếc rằng, Triệu Hoằng Nhuận và tất cả người Ngụy ở đây đều không biết vì sao Yến Mặc quỳ xuống, chỉ cho rằng là quân lễ Sở quốc, điều này làm Yến Mặc có chút lúng túng.

"Yến Mặc tướng quân đúng không?... Đã nghĩ ra tên cho đội quân chưa?"

"Tên?" Yến Mặc ngẩn người. Cảm thấy Túc vương có lối suy nghĩ hơi khác người thường, theo lý mà nói, trước tiên không phải nên hỏi tiến độ chỉnh quân Sao.

Nhận ra Yến Mặc đang kinh ngạc, Triệu Hoằng Nhuận cười giải thích: "bản vương giao toàn quyền cho Khuất Thăng. Thì sẽ không can thiệp, Mặc tướng quân được Khuất tướng quân tin tưởng chắc cũng là tướng tài, sẽ không làm ra điều gì sai sót."

Không thể không nói, câu "tướng tài" do người khác nói ra, Yến Mặc sẽ cảm thấy bình thường, nhưng từ chính miệng Túc vương nói ra, Yến Mặc liền cảm thấy vui vẻ, cảm thấy mình được coi trọng

"Được Túc Vương điện hạ khen ngợi, Yến Mặc không dám nhận."

Yến Mặc trong lòng cảm khái, Túc vương thực sự rất độ lượng đúng như Khuất Thăng nói, đó tấm lòng rộng lượng cỡ nào, phải biết, làm gì có ai dám để một hàng tướng dân đầu một đám hàng tướng còn để hắn chỉ huy 5 vạn hàng binh? Nếu là Khuất Thăng đột nhiên phản bội, vị Túc vương này cùng 2 vạn Tuấn Thuỷ quân, 1 vạn Yên Lăng binh dưới trướng, e rằng đều phải mất mạng ở nơi đây.

Nhưng không thể phủ nhận, được tin tưởng có cảm giác thật tốt, nhất là sau khi đầu hàng, lại được Túc vương điện hạ tin tưởng và coi trọng.

Nghĩ một lúc, Yến Mặc thận trọng nói: "không bằng để mạt tướng nói cho điện hạ quá trình chỉnh đốn?"

"Ừm, nói một chút đi, để bản vương nghe một chút." Triệu Hoằng Nhuận gật đầu một cái.

Thấy vậy, Yến Mặc chắp tay, trịnh trọng nói: "điện hạ cũng biết, hàng quân bao gồm quân Hùng Hổ và quân Hùng... Ừm, Hùng Thác quân tạo thành, hai bên có thù oán. Vậy nên, Khuất tướng quân dự định trộn lẫn hai đội quân..." Nói đến đây, hắn lén nhìn Triệu Hoằng Nhuận, dành thời gian cho Triệu Hoằng Nhuận nói ý kiến.

Thật không ngờ, Triệu Hoằng Nhuận chỉ "ừm ừm' gật đầu, không hề nói gì.

Thế là, Yến Mặc đành nói tiếp, chuyện Khuất Thăng phân chia binh quyền ra làm sao, ... Nói cho Triệu Hoằng Nhuận.

Không thể không nói, đến đoạn Tả Tuân, Hoa Du, Công Dã, Tả Khâu Mục dẫn 5 ngàn quân, mà Yến Mặc thay Khuất Thăng thống lĩnh 15 ngàn quân, Yến Mặc trong lòng hơi thấp thỏm, sợ từ trên mặt Triệu Hoằng Nhuận tìm thấy sự thiếu tin tưởng.

Nhưng Triệu Hoằng Nhuận lơ đãng "ừm ừm' vài tiếng, ánh mắt nhìn về nơi xa, hoàn toàn không để ở trong lòng. Thấy vậy, Yến Mặc vừa sợ vừa nghị, hỏi dò: "điện hạ không lo sao?"

"Cái gì?" Triệu Hoằng Nhuận "ừm ừm" một lúc, cuối cùng mở miệng, bối rối nhìn Yến Mặc.

"Mạt tướng muốn nói, điện hạ không lo lắng sao? Là hàng tướng, mà †ay nắm binh quyền, chẳng lẽ điện hạ sẽ không lo sao?"

Triệu Hoằng Nhuận liếc mắt nhìn Yến Mặc, thấy hắn lộ vẻ lo nghĩ, liền cười nói: "có sai lầm, bản vương sẽ tìm Khuất Thăng."

FA?j

Yến Mặc ngạc nhiên nhìn Triệu Hoằng Nhuận, giữ im lặng.

"Lời bản vương rất khó hiểu sao? Không phải chứ." Triệu Hoằng Nhuận nhìn Yến Mặc, giải thích: "bản vương cho Khuất Thăng quyền, tự có Khuất Thăng giám sát Yến Mặc tướng quân, mà Yến Mặc tướng quân phụ trách giám sát tướng lĩnh bên dưới, tướng lĩnh bên dưới lại giám sát binh sĩ, cứ lần lượt như vậy không phải tốt sao? Bản vương không có thời gian đi giám sát 5 vạn người."

"Không phải mạt tướng không hiểu ý điện hạ, chỉ là..." Yến Mặc vẻ mặt phức †ạp.

Mặc dù Triệu Hoằng Nhuận nói rất rõ, nhưng trên thực tế, nếu lòng dạ không độ lượng, ai có thể làm được?

Ít nhất Yến Mặc thầm nghĩ, nếu hắn là Triệu Hoằng Nhuận, hắn chưa chắc dám giao 5 vạn quân vào tay hàng tướng như Khuất Thăng, cho dù là đồng ý, cũng tất nhiên sẽ xếp vào trong quân toàn tướng lĩnh Ngụy quốc, nào dám giống Triệu Hoằng Nhuận.

"Bản vương biết ngươi muốn nói cái gì" Thấy Yến Mặc căng thẳng, Triệu Hoằng Nhuận an ủi nói: "bản vương nghĩ, nếu các ngươi đã đầu hàng Đại Ngụy, bất luận là bản vương hay Đại Ngụy, cũng sẽ không bạc đãi, nếu như các ngươi ở Đại Ngụy có đãi ngộ tốt hơn, liệu có mấy người phản?”

"." Yến Mặc há miệng, không phản bác được.

"Việc các ngươi cần nghĩ là phiên hiệu mới. Cứ hàng quân hàng quân, thật khó nghe... Bản vương nói rồi, các ngươi đã đầu hàng Đại Ngụy, bản vương sẽ đối xử như nhau. Không phân biệt người Ngụy, người Sở... Quyết định xong phiên hiệu, nhớ phái người nói cho bản vương."

Nói xong, vỗ vai Yến Mặc, Triệu Hoằng Nhuận dẫn theo đoàn người rời đi, chỉ để lại Yến Mặc ngây ngốc đứng đó.

Không biết qua bao lâu, Yến Mặc bỗng nhiên cảm giác có người vỗ vai của mình.

Quay đầu thì thấy Khuất Thăng đang nhìn hắn.

"Làm sao?" Khuất Thăng hỏi.

Yến Mặc thở dài, nói: "vừa rồi, Túc vương tới tuần sát..."

"ồ" Khuất Thăng ngẩn người, rồi hỏi: "có cảm giác gì?"

Chỉ thấy Yến Mặc suy nghĩ một hồi, cười khổ nói: "cảm giác, muốn so Hùng Thác đại nhân... Ừm, so Hùng Thác tốt hơn nhiều, rất ôn hòa..."

F Ôn hoà? j

Khuất Thăng vẻ mặt kỳ lạ nhìn Yến Mặc. Đó là do ngươi chưa nhìn thấy Túc vương buộc ta đầu hàng, lúc đó hung ác quyết đoán, nói sai một chữ chính là chết. Nhưng bình thường, Túc vương đúng là rất ôn hòa... ¡

Suy nghĩ kỹ lại, Khuất Thăng mới đồng ý Triệu Hoằng Nhuận có ôn hòa, nhưng chính hẳn vẫn sợ hãi Triệu Hoằng Nhuận, dù sao Triệu Hoằng Nhuận phát hiện hẳn giả hàng ép hắn đâm lao phải theo lao, đầu hàng Đại Ngụy.

Lần đó, từng câu từng chữ như đao nhọn làm Khuất Thăng khó quên.

Lắc đầu, bỏ hết những hồi ức tồi tệ, Khuất Thăng đổi chủ đề hỏi: "chuyện chỉnh đốn, Túc vương nói gì?"

Chỉ thấy Yến Mặc nhún vai, nói: "Túc vương để chúng ta nghĩ phiên hiệu. Nói là, luôn hàng quân hàng quân, không dễ nghe."

Phiên hiệu... Ta đây vẫn không nghĩ tới.

Khuất Thăng sửng sốt, nhìn bốn phía, đáng tiếc không thấy Triệu Hoằng Nhuận đâu.

"Có cần thiết không?"

"Đương nhiên là có." Khuất Thăng nhìn Yến Mặc, cảm khái nói: " Điều đó quan trọng hơn việc chỉnh đốn... Chỉ có phiên hiệu mới, mới khiến binh sĩ quên đi quá khứ, dân dân quên đi Sở quốc... Đừng thấy Túc vương tuổi còn trẻ, nhưng suy nghĩ rất chu toàn."

"Ta cũng có cảm giác này." Yến Mặc gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy chúng ta... Lấy phiên hiệu gì?"

Chỉ thấy Khuất Thăng đứng tại chỗ, mắt nhìn 5 vạn quân Sở ở phía xa, trầm tư một lúc.

Thật lâu sau, hắn hùng hồn nói: "Bình Dương quân!"

Ï Bình... Dương... Quân? ¡ Yến Mặc nghe vậy mặt biến sắc.

Phiên hiệu có ngụ ý quá rõ ràng: dẹp yên Dương Thành Quân Hùng Thác!

Chú ý tới vẻ mặt Yến Mặc, Khuất Thăng nghiêm túc nói: "trước mắt, chúng ta phải cân nhắc, làm sao được Túc vương tin tưởng, đồng thời có một chỗ đứng ở Ngụy quốc."

Yến Mặc suy nghĩ một lúc, cắn răng nặng nề gật đầu.

"Ừm!"

Trước khi mặt trời lặn, Khuất Thăng cùng Yến Mặc làm việc hết công suất, cuối cùng cũng hoàn thành công việc chỉnh đốn.

Đồng thời, cũng nói phiên hiệu "Bình Dương quân" cho Triệu Hoằng Nhuận.

Không thể không nói, Triệu Hoằng Nhuận nghe được phiên hiệu "Bình Dương quân" xong, vẻ mặt kỳ lạ, trong lòng hiểu rõ: đây nhất định là Khuất Thăng, Yến Mặc bày tỏ tấm lòng với hắn.

Đây là một dấu hiệu tốt.

Vậy là, Triệu Hoằng Nhuận sai người lấy ra rượu thịt lấy được từ chỗ Hùng Thác, khao thưởng tam quân.

Chờ đến buổi trưa hôm sau, sau khi tất cả binh sĩ đã no nê, 2 vạn Tuấn Thuỷ quân, 1 vạn Yên Lăng binh, 5 vạn Bình Dương quân, chính thức xua quân công Sở.

Lúc này, dưới trướng Triệu Hoằng Nhuận, binh lực đã đạt tới 8 vạn người!
Bình Luận (0)
Comment