Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 234 - Chương 236: Nhậm Chức

Chương 236: Nhậm Chức Chương 236: Nhậm ChứcChương 236: Nhậm Chức

Mấy ngày sau cuộc trò chuyện với Chu Yên, Triệu Hoằng Nhuận cũng không đến Dã Tạo ty, vì hắn còn bận rất nhiều việc.

Mà việc đầu tiên chính là kết thúc mọi chuyện liên quan đến số sản vật khổng lồ.

Mất mấy ngày, dưới sự giám sát của Binh Bộ và Công Bộ, quan viên Hộ Bộ mới kiểm kê xong số sản vật khổng lồ kia.

Bởi vì số sản vật có giá trị quá lớn nên khi Thương ty đưa ra ý kiến: do bọn hắn phụ trách bán ra các thành trì trong Đại Ngụy, thì cả Triệu Hoằng Nhuận và quân đội, đều không phản đối.

Dù sao đây đích thật là một vấn đề rắc rối. Tuy nhiên, số hàng kia sẽ mẩt một khoảng thời gian để bán, nên Triệu Hoằng Nhuận đề nghị Hộ Bộ kết toán trước một khoản bằng bạc hoặc tiền đồng, còn phần còn lại thì có thể khất nợ.

Đề nghị này được Thương ty ủng hộ, dù sao giá trị ước tính mà Triệu Hoằng Nhuận đưa ra cho bọn hắn, mặc dù khá cao, nhưng vẫn nằm trong dự tính, chỉ cần Hộ Bộ chịu một thời gian, bán bớt số đồ kia, thì số tiền thu được sẽ còn trên cả ước tính của Triệu Hoằng Nhuận.

Nhưng đối với việc này, ai cũng không quan tâm.

Không phải bọn hắn không rõ lợi nhuận trong đó, vấn đề là bọn hắn không có thời gian để làm mấy việc lằng nhằng rắc rối đó.

Ví dụ, Thương Thủy quân và Yên Thủy quân được 1/10 số đồ đó, nhưng chủ soái hai đội quân, đều mong sẽ nhận được tiền mặt hoặc quân nhu, vật liệu có giá trị tương đương.

Dù sao khu vực Thương Thủy, Yên Lăng, Trường Bình đang cần xây dựng lại thành trì cho 40 vạn dân chúng nước Sở.

Hiện tại, tất cả dân Sở vẫn còn đang ngủ trong lều và để khôi phục được thành trì thì cần một lượng lớn nguyên vật liệu.

Cuối cùng, dưới sự thống nhất của Triệu Hoằng Nhuận và Hộ Bộ, Hộ Bộ đồng ý lập tức trợ giúp vật tư cho Thương Thủy, Yên Lăng, Trường Bình, do Thương ty chủ trì, lập tức điều động lương thực, quần áo, nông cụ và những thứ thiết yếu cho sinh hoạt, những thứ này sẽ theo đường thủy chuyển tới Yên Lăng.

Giá trị của những vật tư này cùng với chi phí vận chuyển, tất cả đều được khấu trừ từ 1/10 lợi nhuận mà Thương Thủy quân và Yên Thủy quân được nhận, nhưng đổi lại, thuế của 3 thành Thương Thủy, Yên Lăng, Trường Bình từ năm thứ 3 đến năm thứ 5, cho các đội quân đóng ở 3 thành giữ lại.

Lúc nghe thấy điều kiện này, Triệu Hoằng Nhuận đã cảm thấy Hộ Bộ đáng thương, vì... Điều kiện này phơi bày sự thiếu hụt tài chính của Hộ Bộ, nếu không, sao lại lấy phần thưởng của quân đội trước, sau đó bù bằng cách khác?

Xem ra, Hộ Bộ là quyết tâm muốn nắm số đồ kia trong tay, thỉnh thoảng mới đưa ra bán, hy vọng bán được giá cao... .I

Mặc dù hiểu suy nghĩ của đám quan viên Hộ Bộ, nhưng Triệu Hoằng Nhuận vân lắc đầu, vì hắn cảm thấy, cách làm của Hộ Bộ có thể tối đa hóa lợi nhuận, nhưng cực kỳ tốn thời gian mà hiệu suất cũng thấp.

Tuy nhiên, Hộ Bộ đã đưa ra lựa chọn, thì Triệu Hoằng Nhuận cũng chẳng muốn nói thêm. Hắn chỉ cần đảm bảo số tiền bên mình nhận đủ là được.

"Bên mình" ở đây không gồm Tuấn Thủy doanh, Nãng Sơn doanh, Phần Hình Tắc, vì Hộ Bộ tuyệt không dám dây dưa với đội quân này.

Nhưng Thương Thủy quân, Yên Thủy quân thì khác, Triệu Hoằng Nhuận sẽ phải đứng ra lo liệu cho hai đội quân này để tránh một số kẻ thiển cận động tay động chân.

Điều đáng nói là, để tạo điều kiện cho 40 vạn dân Sở ở Thương Thủy, Yên Lăng và Trường Bình, Ngụy Vương đã cho phép chọn người Sở làm Huyện Lệnh. Việc bổ nhiệm cuối cùng lại rơi vào tay Triệu Hoằng Nhuận, thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận liền đề bạt Dương Thiệt Đạo và 2 tộc trưởng của hai gia tộc nhỏ thân cận với người Ngụy, lên làm Huyện Lệnh, còn các chức vụ khác do ba người tự quyết định.

Còn về Đô Úy, thì lại càng không cần quan tâm, dù sao Thương Thủy quân và Yên Thủy quân đều có biên chế 3 vạn người, có hai đội quân này thì việc trị an là dư xài.

Sau khi tin tức truyền đến Thương Thủy, Yên Lăng, Trường Bình, 40 vạn dân Sở đối với việc Ngụy Vương cho phép "tự trị" đều giật mình và vui vẻ, trong nhất thời, danh tiếng Ngụy Vương vang vọng trong lòng dân Sở.

Dù sao trong lòng dân Sở vẫn còn nỗi lo, lo sau khi bản thần đến Ngụy thì sẽ bị đối xử tệ bạc, nhưng giờ có chính sách Ngụy Vương đưa ra, bọn họ không cần lo nữa ..

Đương nhiên, không gì là tuyệt đối, có khá nhiều gia tộc vừa và nhỏ, cùng với nhưng gia tộc lớn bị Triệu Hoằng Nhuận thu sạch của cải, thấy mấy người Dương Thiệt Đạo lên làm Huyện Lệnh thì ghen ty và khinh bỉ.

Nhất là Dương Thiệt Đạo, không ít người thấy hắn trơ trến vì đưa cháu gái cho Túc vương làm thiếp.

Nhưng Dương Thiệt Đạo thì không quan tâm, bởi vì đúng như Triệu Hoằng Nhuận nghĩ, da mặt lão dày như tường thành vậy.

Ngày 20 tháng 4, Khuất Thăng, Yến Mục, Vu Mã Tiêu và đám hàng chuẩn bị rời Đại Lương, trở lại nơi bọn hắn đóng quân.

Trước khi rời đi, Triệu Hoằng Nhuận mời những tướng lĩnh này một bữa, đồng thời ưng thuận một số chuyện với bọn hắn.

Triệu Hoằng Nhuận vẫn khá quan tâm đến Thương Thủy quân và Yên Thủy quân, dù sao tướng lĩnh của hai đội quân đều đã thề trung thành với hẳn, Triệu Hoằng Nhuận còn chưa nằm quyền đội quân nào ở Đại Ngụy, nên có thể xưng Thương Thủy quân và Yên Thủy quân là quân đội trực thuộc của hắn cũng không sai.

Các tướng lĩnh của hai đội quân đều hiểu rõ điều này, nên lòng trung thành của họ là không thành vấn đế

Mà khi các tướng lĩnh rời khỏi Đại Lương, thì Triệu Hoằng Nhuận cũng liền nhàn rồi.

Lúc này sắp đến tháng 5, theo Triệu Hoằng Nhuận thấy, chính là khoảng thời gian tốt để đi chơi, nhưng đáng tiếc, công việc ở Dã Tạo ty đang đón chờ hắn.

Ï Đành vậy, hôm nay liền đi Dã Tạo †y xem một chút. ¡

Triệu Hoằng Nhuận giữ vững tinh thần, dẫn theo tông vệ đi tới Công Bộ Dã Tạo ty.

Lúc này, thái tử, Ung Vương, Tương Vương, Khánh Vương đã sớm đến chỗ nha môn mình chọn, cố gắng bồi dưỡng thân tín, duy chỉ có Triệu Hoằng Nhuận là chưa đến Dã Tạo ty.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vương tử như Triệu Hoằng Nhuận không phải mỗi ngày đều cần đến đúng giờ, chỉ cần cuối năm có thành tích, thì sẽ không bị Ngự Sử đài nói gì.

Giống như Triệu Hoằng Nhuận mấy ngày nay, bởi vì đủ chuyện, nên ngay cả khi hăn chưa đến Dã Tạo ty, thì Ngự Sử đài cũng không thúc giục, Ngụy Vương cũng không nói gì.

Nhưng nếu mỗi ngày Triệu Hoằng Nhuận đều chơi bời lêu lổng, thì tin chắc rằng phụ vương hắn và Ngự Sử đài, sẽ không còn mở một mắt nhắm một mắt.

Sau khi xong dùng xong bữa trưa, Triệu Hoằng Nhuận liền dẫn tông vệ đến Dã Tạo ty.

Ty Lang Dã Tạo ty tên Vương Thích, 200 chiếc chiến xa cải tạo, chính là qua tay người này.

Khi nghe tin Triệu Hoằng Nhuận hôm nay đến, Ty Lang Vương liền vội vàng ra đón.

Hiện tại không giống ngày xưa, lúc trước Triệu Hoằng Nhuận đến là vì giao cho Dã Tạo ty công việc, nhưng bây giờ, Dã Tạo ty đã thành nơi Túc vương quản lý, nếu đón tiếp chậm trễ, để vị điện hạ này tức giận tước đi chức vị của hắn, thì Công Bộ Thượng Thư, cũng không dám nói gì.

Mà Triệu Hoằng Nhuận cũng hiểu rõ điểm này, nên khi hắn thấy Vương Thích đầu đầy mồ hôi, hốt hoảng chạy ra nghênh đón, liền cười trấn an hắn: "Vương Ty Lang không cần khách sáo... Bản vương và Dã Tạo ty, chính là bạn cũ, chẳng lẽ Vương Ty Lang còn không tin bản vương?"

Nghe câu này, Vương Thích an tâm hơn nhiều.

Nghĩ kỹ lại, thì trong lục bộ, quan hệ giữa Triệu Hoằng Nhuận và Công Bộ là tốt nhất, chính xác hơn là Dã Tạo ty.

Nhớ lúc Triệu Hoằng Nhuận làm diều, còn có lô sáp ong được làm gấp rút trong đêm thi hội, tắt cả đều xuất từ tay các thợ trong Dã Tạo ty, thậm chí, trong những người mà Công Bộ Tả Thị Lang Mạnh Ngỗi dẫn theo hỗ trợ Triệu Hoằng Nhuận, có rất nhiều người đến từ Dã Tạo ty.

Nên Túc Vương có thể coi là bạn cũ của Dã Tạo ty.

Nghĩ như vậy, Vương Thích mới thấy an tâm, lau mồ hôi trên chán, vừa cười vừa nói: "hạ quan thất thố, để Túc vương điện hạ chê cười... Hôm nay Túc vương điện hạ đến đây, sao không vào xem cách Dã Tạo ty làm việc?”

"Làm phiên Vương Ty Lang

"Sao dám sao dám... Túc vương điện hạ mời."

"Mời."
Bình Luận (0)
Comment