Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 253 - Chương 256: Duệ Vương Lựa Chọn (2)

Chương 256: Duệ Vương Lựa Chọn (2) Chương 256: Duệ Vương Lựa Chọn (2)Chương 256: Duệ Vương Lựa Chọn (2)

"Vì sao?"

Triệu Hoằng Nhuận không thể hiểu được.

Một Tề quốc công chúa, đã có thể bắt cóc thành viên Cơ thị ưu tú nhất trong thế hệ trẻ?

"Tê Vương ép ngươi?"

Triệu Hoằng Nhuận tức giận, trong số các vương huynh, người hắn kính trọng nhất chính là Lục ca, tiếp theo là Ung Vương và Yến Vương, còn những người khác, bao gồm thái tử, thì đều là người xa lạ.

Nên hắn không thể chịu đựng, việc Lục ca mà hắn kính trọng lại bị ép sống ở nước Tề. Nghe câu này, Triệu Hoằng Chiêu nghiêm túc sửa lời Triệu Hoằng Nhuận: "không, Hoằng Nhuận, Tề Vương không có uy hiếp vi huynh, vi huynh kính trọng hẳn, như kính trọng phụ vương..."

F....J

Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc, hẳn không ngờ rằng Triệu Hoằng Chiêu lại đặt Tê Vương ngang hàng với Ngụy Vương, thật không thể tưởng tượng nổi!

Nhìn Triệu Hoằng Chiêu một lúc, Triệu Hoằng Nhuận hỏi: "đây là... Lựa chọn của ngươi?"

"Đúng, đây là lựa chọn của ta." Triệu Hoằng Chiêu thản nhiên nói lại.

"Thật là.. Hoang đường!” Triệu Hoằng Nhuận tự giễu lắc đầu, hắn thực sự không thể hiểu được ý nghĩ của Triệu Hoằng Chiêu, nhưng vì đây là lựa chọn của Triệu Hoằng Chiêu, nên Triệu Hoằng Nhuận dù có không thoải mái, cũng không nói phản đối.

Dù sao, đó là Triệu Hoằng Chiêu tự quyết định cuộc đời mình.

Triệu Hoằng Nhuận, không có tư cách can thiệp.

"Lúc nào đi gặp phụ vương?" Triệu Hoằng Nhuận hỏi.

Nghe câu này, Triệu Hoằng Chiêu cười khổ: "cho vi huynh thêm chút thời gian suy nghĩ cách nói..."

Triệu Hoằng Nhuận liếc qua: " ở Hoạt huyện nửa tháng, còn chưa nghĩ kỹ?"

Triệu Hoằng Chiêu nghe vậy lắc đầu, đổi chủ đề: 'Hoằng Nhuận, Đại Ngụy cần đồng minh."

".." Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày.

Nhìn thấu tâm tư Triệu Hoằng Nhuận, Triệu Hoằng Chiêu lắc đầu nói: "không phải tiểu quốc như Vệ quốc, mà là có thể trợ giúp Đại Ngụy chống lại Sở, Hàn!"

Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy liền trêu: "Lục ca, thật ra huynh mới là sứ giả nước Tê đúng không?”

Triệu Hoằng Chiêu không để ý đệ đệ trêu chọc, trầm giọng nói: "Hoằng Nhuận, Đại Ngụy vẫn còn rất nhiều điều bất ổn."

"Tỉ như?”

"Tỉ như Nam Cung đất Tống."

F...J

Triệu Hoằng Nhuận nhíu mày: "là ý gì?

Triệu Hoằng Chiêu nhấp ngụm trà, chầm chậm nói: "tin đồn hàng tướng Nam Cung ý đồ khôi phục nước Tống, vốn dĩ ta tưởng rằng là lời đồn của các nước khác nhằm vào Nam Cung. Nhưng lúc ở Lâm Truy, Tê Vương đã xác nhận việc đó."

"Nam Cung định khôi phục nước Tống?' Triệu Hoằng Nhuận cười mỉm, nói: "quốc chủ Tống quốc, không phải do hẳn giết sao?"

"Đúng vậy" Triệu Hoằng Chiêu nghiêm túc nói: "trước đây Nam Cung hi vọng có thể nhờ vào đó lấy được niềm tin của người Ngụy, nhưng sự thật chứng minh, không những người Tống hận hắn thấu xương, ngay cả người Ngụy cũng không tin hắn!... Nãng Sơn Doanh Tư Mã An, trong khi Cố Lăng Quân Hùng Ngô xâm chiếm đất Tống, từ đầu tới cuối chỉ khoanh tay đứng nhìn, ngươi biết không?"

Tư Mã An... j Nghĩ tới vị đại tướng quân kia, Triệu Hoằng Nhuận nhớ lại hình ảnh: Tư Mã An cầm đao, tay còn lại nắm dây cương, hô to "không phải tộc ta ắt có dị tâm", tiếp đó lệnh binh sĩ, giết sạch toàn bộ kẻ thù.

Nếu như nói Từ Ân đại tướng quân chỉ căm hận người Sở, thì đại tướng quân Tư Mã An chính là phần tử có chủ nghĩa dân tộc cực đoan.

Vì vậy, Triệu Hoằng Nhuận không ngạc nhiên khi Tư Mã An, mặc kệ Hùng Ngô tấn công đất Tống, phớt lờ lời xin chỉ viện từ Nam Cung.

Với Tư Mã An, người dân ở đất Tống, chỉ là đám người Tống mang danh người Ngụy mà thôi, không đáng để hắn phải hi sinh tính mạng binh sĩ dưới trướng.

Còn Tuy Dương quân và đại tướng quân Nam Cung, lại càng không cần nói nhiều: hàng quân, hàng tướng. Chú ý tới biểu cảm của Triệu Hoằng Nhuận, Triệu Hoằng Chiêu xua tay nói: "vi huynh cũng không muốn phán xét hành động của Tư Mã đại tướng quân. Nam Cung từ lúc đầu hàng đến này, không được triều đình tin tưởng. Mà hắn, cũng ý thức được điểm này..."

"Hắn cảm thấy khôi phục nước Tống, nâng đỡ hậu nhân Tống quốc quốc chủ, là có thể được người Tống ủng hộ?"

"Chuyện này, vi huynh không biết, nhưng... Ngươi phải chú ý." Nhìn Triệu Hoằng Nhuận, Triệu Hoằng Chiêu nghiêm túc nói: "để mắt tới Nam Cung, nghĩ cách thay thế Tuy Dương quân!... Nhưng cố đừng gây chiến, tóm lại, những người Tống đó đã nhập vào nước Ngụy, trở thành Đại Ngụy con dân."

Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, nhưng hắn vẫn nghi hoặc không hiểu hỏi: 'vì sao Lục ca nói với ta chuyện này?" Triệu Hoằng Chiêu nhìn Triệu Hoằng Nhuận một lúc, nghiêm túc nói: "bởi vì vi huynh cảm thấy, ngươi trong đám huynh đệ là người duy nhất cân nhắc cho Đại Ngụy, mà không vì mục đích tranh quyền đoạt lợi."

Nói đến đây, ánh mắt hắn lóe sáng, nhẹ nhàng nói: "hy vọng ngươi có thể gánh vác trách nhiệm mà vi huynh không thể thực hiện."

Ï Người duy nhất... Sao? ¡j

Nhìn Triệu Hoằng Chiêu vẫn đang suy tính vì Đại Ngụy, Triệu Hoằng Nhuận thực sự không thể chỉ trích được gì.

Hai người nói thêm vài câu, Triệu Hoằng Nhuận mới cảm thấy không còn gì để nói, thế là, hắn đứng dậy cáo từ.

"Lục ca đi gặp phụ vương và Ô quý †ần, nên theo Lục tẩu."

Triệu Hoằng Chiêu mỉm cười, không biết là xấu hổ hay tự giễu, hắn tức giận nói: "vi huynh biết!"

Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận chắp tay, đứng dậy cáo từ.

Nhìn Triệu Hoằng Nhuận rời đi, Triệu Hoằng Chiêu thở dài, vào nội các gọi Lữ Cơ, cùng đi tới bái kiến phụ vương cùng mẫu phi hắn.

Hắn không đi Thủy Cùng điện, mà trực tiếp đến chỗ mẫu phi hắn, Mai cung.

Bởi vì Triệu Hoằng Chiêu biết rõ, thái giám là tai mắt của phụ vương hẳn, nên bất kể việc hắn dẫn Điền Đam tới Tử Thần điện, hay dẫn theo Lữ Cơ vào cung, đều không thể qua được phụ vương hắn.

Nếu như hắn đoán không sai, ở Mai cung hắn sẽ không chỉ gặp được Ô quý †ần, mà còn cả phụ vương hẳn.

Sự thật chứng minh, Triệu Hoằng Chiêu đoán không sai, lúc hắn dẫn theo Lữ Cơ đến Mai cung, Ngụy Vương và Ô quý tần quả nhiên đang đợi hắn đến.

Hơn nữa, sự xuất hiện của Lữ Cơ, không hề làm bất ngờ Ngụy Vương hay Ô quý tần.

Hiển nhiên, Ngụy Vương đã sớm nói cho Ô quý tần biết trước, vì Triệu Hoằng Chiêu có thể thấy, khóe mắt mẹ hắn có vết nước mắt khô.

Trong sảnh Mai cung, Ngụy Vương và Ô quý tần ngồi trên ghế, trước mặt bọn hắn, Triệu Hoằng Chiêu và Lữ Cơ đang bổ sung nghi lễ của một người con trai và con dâu.

Sau đó, Ô quý tần liền dẫn Lữ Cơ vào phòng ngủ, cho Ngụy Vương và Triệu Hoằng Chiêu một không gian riêng.

Bầu không khí trở nên rất xấu hổ, xấu hổ đến mức hai cha con không biết nên nói cái gì. Cuối cùng, vẫn là Ngụy Vương nói một câu trêu đùa phá vỡ sự yên tĩnh.

"Ngươi đang lo lắng, mẹ ngươi sẽ làm gì vị công chúa kia sao?"

"Sao có thể" Triệu Hoằng Chiêu cười lắc đầu.

"Chưa chắc đâu." Ngụy Đế thở dài, giọng trêu đùa nhưng chất chứa sự phiền muộn nói: "tóm lại, nữ nhân kia sắp bắt cóc đứa con ưu tú nhất của nàng, khiến mẫu tử xa nhau..." Nói đến đây, Ngụy Vương lại thở dài: "Tê Vương đúng là có bản lãnh, cứ vậy bắt cóc đứa con ưu tú nhất của trầm..."

Triệu Hoằng Chiêu yên lặng một lúc, rồi cười nói: "nhi thần không phải là đứa con ưu tú nhất? Hoằng Nhuận mới là ngươi kiệt xuất nhất trong số huynh đệ!"

"Phải không?" Ngụy Vương lắc đầu, lộ ra vẻ mặt "không đồng ý" : "tiểu tử kia chỉ biết bày ra đủ trò khiến trẫm tức chết! Trâm cũng không biết kiếp trước đã tạo nghiệp gì."

Triệu Hoằng Chiêu không nhịn được cười, dù sao, các Bát đệ và phụ vương tăng tiến tình cha con thực sự khiến người ngoài không hiểu.

Nhưng bầu không khí này không duy trì được bao lâu

Sau khi cùng con trai nói vài câu, Ngụy Vương dần cảm thấy không biết nên nói gì tiếp theo, rơi vào đường cùng, hắn đành đi thẳng vào vấn đề mà hắn không muốn hỏi nhất: "khi nào... Khởi hành?"

Nghe được câu hỏi này, Triệu Hoằng Chiêu không thể giữ nổi nụ cười nữa, phức tạp nói: " Điền Đam tướng quân sẽ ở Đại Lương vài ngày, để đàm phán với Lễ Bộ Thượng Thư Xã Hựu, còn nhi thần... Dăm 3 ngày nữa."

"Vội vã như vậy?" Ngụy Vương nhíu mày, hơi căm tức Tề Vương.

"Không phải do Tê Vương thúc giục, chỉ là... Ở lâu càng thêm bi thương thôi." Triệu Hoằng Chiêu ngẩng đầu nhìn Ngụy Vương, cười khổ nói.

".." Ngụy Vương trầm mặc, hắn hiểu ý con trai.

Hai cha con yên lặng một lúc, Ô quý Tần liền dẫn Lữ Cơ về sảnh, lúc này nhìn Lữ Cơ, vẻ mặt ngượng ngùng, nhưng cũng thả lỏng hơn lúc trước.

Đồng thời, trên tay, trên tóc của nàng, cũng thêm mấy món trang sức.

Đêm đó, Ngụy Vương ở trong Mai cung, cùng Ô quý tần trò chuyện cả đêm với Triệu Hoằng chiêu, để con trai kể về những gì nhìn thấy ở Tê quốc. Thật lòng, cả Ngụy Vương và Ô quý tần đều không quan tâm đến điều đó.
Bình Luận (0)
Comment