Chương 262: Cuối Tháng Tư
Chương 262: Cuối Tháng TưChương 262: Cuối Tháng Tư
Mấy ngày cuối tháng 4, Triệu Hoằng Nhuận từ Hộ Bộ điều động một lô lương thảo, yêu cầu quan viên Thương ty dùng thuyền hàng chuyên chở, vận chuyển đến Thương Thủy.
Trên danh nghĩa là chuyển cho Thương Thủy quân, nhưng thực tế, Triệu Hoằng Nhuận sớm đã phái người đưa thư cho Cốc Lương Uy, lệnh hắn giao số lương thảo này đến Trần huyện hoặc Hạng thành, bí mật giao cho Bình Dư Quân Hùng Hổ.
Đây là đợt lương thảo đầu tiên Triệu Hoằng Nhuận thầm giúp Dương Thành Quân Hùng Thác.
Đây là hành vi thông địch, mặc dù Triệu Hoằng Nhuận là vì nâng đỡ Hùng Thác, thúc đẩy hắn và Hùng Thịnh nội đấu, hơn nữa Ngụy Vương đã ngầm đồng ý chuyện này, nhưng kể cả thế, chuyện này cũng không thể lộ ra, nếu chuyện lộ ra, cho dù hắn có là Ï Túc vương, , sợ rằng cũng bị người Ngụy chỉ trích.
May mắn người đứng đầu Thương Thủy huyện là Cốc Lương Uy, hắn là người trung thành với Triệu Hoằng Nhuận.
Mặc dù tài năng của Cốc Lương Uy kém xa Yên Thủy quân chủ soái Khuất Thăng, nhưng hẳn lại không có dã tâm, điểm này, hắn và phó tướng Vu Mã Tiêu giống nhau, đều là người trung thành có trách nhiệm.
Đương nhiên, điều này có nghĩa là Khuất Thăng, Yến Mục không đáng tin, nói đúng hơn, Khuất Thăng có dã tâm khá lớn, một lòng muốn nổi danh ở nước Ngụy, dạng người này, thường thường coi trọng lợi ích hơn ân huệ. Đừng thấy Khuất Thăng bây giờ đối với Triệu Hoằng Nhuận nói gì nghe nấy, đấy chẳng qua là vì Triệu Hoằng Nhuận địa vị cao, có thể một lời quyết định Khuất Thăng sống chết, nhưng nếu Triệu Hoằng Nhuận thất thế, chưa chắc Khuất Thăng còn ngoan ngoãn nghe theo.
Cũng may phó tướng Yến Mục là người trung thực, lại thêm Yên Thủy quân trú đóng ở Yên Thủy bị Phần Hình Tắc, Thương Thủy huyện, An Lăng huyện bao vây. Bằng không, Triệu Hoằng Nhuận đúng là không yên lòng để Khuất Thăng và Yên Thủy quân ở bên ngoài.
Đương nhiên, Triệu Hoằng Nhuận rất hiểu: chỉ cần từ đầu đến cuối hắn có đủ quyền lực giết chết Khuất Thăng. Thì Khuất Thăng sẽ không dám phản bội hắn, dù sao khi khuyên hàng bọn hắn, Triệu Hoằng Nhuận đã cảnh cáo bọn hắn. Tính đến thời điểm này, vụ sứ giả nước Sở bị tập kích và hậu quả của nói, cuối cùng đã kết thúc.
Tính ra, Đại Ngụy mất đi không ít trung thần, cũng như tổn thất hơn 10 vạn quân dân Dĩnh Thủy, nhưng vì Triệu Hoằng Nhuận dụ dỗ được 40 vạn người Sở đến Ngụy, nên nhân khẩu Đại Ngụy không giảm mà còn tăng.
Điều đáng lo là, Yên Lăng, Trường Bình, Thương Thủy đều là người Sở, mà An Lăng, Triệu Lăng, Hoài Dương đều là người Ngụy, hơn nữa, còn có không ít người Ngụy trải qua chiến tranh với Sở, nên hai bên sẽ căm thù lẫn nhau, không có bảy tám năm, thì e rằng không thể hóa giải thù hận.
Đương nhiên, việc hóa giải thù hận giữa hai bên, Triệu Hoằng Nhuận ném cho Hộ Bộ, dù sao Hộ Bộ lấy của Triệu Hoằng Nhuận nhiều tiền như vậy, cũng phải làm vài việc chứ?
Về điểm này, Lễ Bộ cũng góp sức, phái 2 Lang quan dẫn theo vài người đến Yên Lăng, Trường Bình, Thương Thủy, đi cùng bọn hắn là sách của Đại Ngụy.
Lễ Bộ quan viên dự định áp dụng "Vương đạo giáo hóa”, dạy dân Sở biết chữ Nguy, học tập tiếng Ngụy, thích ứng phong tục Đại Ngụy, một khi dân Sở đã quen với mọi thứ ở chỗ sống mới, thì dân Sở sẽ thành dân Ngụy.
Hơn nữa, vì hòa hoãn mâu thuẫn giữa hai nhóm người, Lễ Bộ và Hộ Bộ khuyến khích nam nhân Triệu Lăng, An Lăng, Hoài Dương cưới Sở nữ Thương Thủy, Yên Lăng, Trường Bình, đồng thời đưa ra rất nhiều ưu đãi.
Nam Ngụy cưới Sở nữ, thứ nhất có thể giảm thuế, hơn nữa, sẽ được quan viên địa phương trợ cấp một số thứ. Dù sao, Hùng Hổ và Hùng Thác đã chiêu mộ 16 vạn trai tráng vào trong quân, mà còn sống đầu hàng Triệu Hoằng Nhuận chỉ còn hơn 5 vạn người, tức 11 vạn nam nhân đã chết.
Điều này có nghĩa gì?
Điều này có nghĩa, nếu mỗi binh Sở chết trận đã kết hôn, thì nước Ngụy hiện †ại có 11 vạn quả phụ.
Đương nhiên, số lượng quả phụ không có nhiều như vậy, nhưng ước tính sơ, chỉ sợ cũng có 4,5 vạn, đây là còn chưa tính số lượng nữ nhân chưa kết hôn, tình trạng này, khiến người Sở ở Yên Lăng, Thương Thủy, Trường Bình mất cân đối giữa tỉ lệ nam nữ, điều này khiến các nước rất khó cùng người thân sinh sống ở Sở vì không có trụ cột gia đình.
Vì vậy, Lễ Bộ cùng Hộ Bộ hy vọng những góa phụ kia gả cho người Ngụy, làm vậy có thể giảm bớt mâu thuẫn giữa hai bên, đồng thời cũng để những cô nhi quả phụ kia có một người đàn ông trụ cột giúp họ sống tốt hơn ở Ngụy.
Nhưng chuyện này, Triệu Hoằng Nhuận không để ý lắm, hiện tại, hắn không có thời gian giải quyết hậu quả chiến tranh.
Mà ngoài nhân khẩu ra , Đại Ngụy còn thu được rất nhiều lợi ích, không những kiếm được số tiền bồi thường lớn, hơn nữa còn ký hiệp ước với cả Tề và Sở, chắc chắn trong 3 đến 5 năm tới, khi Tề Vương Hi còn sống, sẽ có một khoảng thời gian yên bình hiếm có.
Trừ phi Tê Vương Hi biết mình không còn sống được bao lâu, vì ngăn chặn nước Sở tấn công nước Tề, mà phát động liên mình 3 nước Tề Lỗ Ngụy đánh một lần cuối cùng vào nước Sở, nếu không thì phía nam nước Ngụy sẽ yên bình một khoảng thời gian rất dài.
Đặc biệt, Hùng Thác đạt được sự hiểu ngầm với Triệu Hoằng Nhuận, thêm nữa Triệu Hoằng Nhuận đã bố trí thêm quân ở Dĩnh Thủy quận, nên Dĩnh Thủy quận không còn là điểm yếu vủa Ngụy,
Bây giờ, mối uy hiếp lớn nhất của Đại Ngụy là phương bắc.
Mặc dù năm ngoái Hàn quốc không tận dụng thời cơ Sở tấn công Ngụy để xâm chiếm, nhưng bất luận là Triệu Hoằng Nhuận hay các quan viên trong triều cũng điều biết, Hàn quốc không phải là không muốn đánh, mà lý do, chỉ sợ là vì tin tức không đủ: đợi đến lúc Hàn quốc chuẩn bị đánh Ngụy, thì Triệu Hoằng Nhuận đã dẫn theo đại quân tiến vào đất Sở.
Lúc đấy, sao Hàn quốc dám tấn công nước Ngụy? Người Hàn chỉ có thể thở dài, bọn hắn đã mất cơ hội tốt nhất tấn công nước Ngụy.
Nếu như Triệu Hoằng Nhuận và Hùng Thác còn đang giằng co, Hàn quốc liên xuất binh tiến đánh nước Ngụy, như vậy, nước Ngụy không những phải vứt bỏ thành trì ở Thượng Đảng vì không đủ binh lực, mà thậm chí ngay cả Hà Đông quận cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Đáng tiếc, Hàn quốc chậm một bước, khi bọn hắn muốn xuất binh, thì Triệu Hoằng Nhuận đã chuẩn bị xong, tùy lúc có thể điều binh là phía bắc, hỗ trợ Nam Yến quân đánh quân Hàn.
Đương nhiên, ngoại trừ lợi ích ra, thì trận chiến trước đó cũng đã gây một vài xáo trộn bên trong nước Ngụy.
Ví dụ, Ngọc Lung công chúa đã được tự do, dựa theo thỏa thuận giữa Triệu Hoằng Nhuận và Ngụy Vương, sau này Ngụy Vương sẽ không được can thiệp vào chuyện của Ngọc Lung công chúa nữa.
Một ví dụ khác, là Lục ca mà Triệu Hoằng Nhuận kính trọng, Duệ Vương Triệu Hoằng Chiêu, người tài giỏi nhất †rong số con cháu Cơ thị,
Bất quá lời nói đi cũng phải nói lại, trở lên những thứ này thay đổi, đối với Outsiders mà nói e rằng cũng không tính cái gì, vì cuộc chiến với Sở đã đến Tề làm con tin, bây giờ đã kết hôn với công chúa Tê quốc, sau chuyến đi cuối cùng về quê hương thì phải trở lại Tê và có khả năng phải sống vĩnh viễn ở đó.
Nhưng những thay đổi này không là gì với người ngoài cuộc.
Đối với dân chúng, sinh hoạt của bọn hắn vẫn như lúc trước, nhiều lắm là tiếc cho Duệ Vương phải đến Tề hoặc tán gẫu về việc đột nhiên xuất hiện rất nhiều sản vật của Sở trên thị trường.
Lục bộ cũng vẫn hoạt động như trước, điều khác biết duy nhất là đại chiến giữa Văn Tuyển ty do thái tử chủ trì và Đốc Tập ty do Ung vương chủ trì đã bắt đầu.
Mặc dù không thể nói là lấy quyền mưu tư, nhưng không thể phủ nhận Ung Vương đã bắt đầu ra tay với những quan viên đã nghiêng về phe thái tử, thủ đoạn thường dùng nhất là kiểm tra hối lộ.
Dọa cho thái tử dù có quyên đề cử, bố trí người vào các nha môn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ bị Ung Vương để mắt, sau đó bị Ngự Sử đài xử phạt.
Nhưng thái tử dưới sự giúp đỡ của Lạc Tần cũng bắt đầu phản kích, tấu lên Ngụy Vương, vạch tội Đốc Tập ty gây tin đồn, nhiều loạn Văn Tuyển ty hoạt động, mà Ngụy Vương thấy phiền phức, vậy là ném cho Ngự Sử đài đi xử lý.
So với thái tử và Ung vương, thì mấy vị vương tử khác im ắng hơn nhiều, chăm chú phát hiện nha môn mình quản lý giống Triệu Hoằng Nhuận.
Sau khi đưa ra "quy định mới”, thì Dã Tạo ty cuối cùng cũng có một dự án kiếm tiền.
Bán nến.
Đừng xem thường giá trị của nến, trong thời đại không có điện, thì số lượng nến được tiêu thụ hàng ngày là một con số khổng lồ.
Nên trong mắt Triệu Hoằng Nhuận, miễn là hắn chiếm được một phần nhỏ trong thị trường khổng lồ này, thì Dã Tạo †y cũng đã kiếm đủ.