Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 264 - Chương 267: Ngu Ty Nhập Bọn

Chương 267: Ngu Ty Nhập Bọn Chương 267: Ngu Ty Nhập BọnChương 267: Ngu Ty Nhập Bọn

"Cố lên, thêm chút sức!"

"Này này, mấy người tới lấy nến ở khuôn thứ 3 rat"

"Dầu nến, ở đây thêm dầu nến!"

Lúc Chu Bồi tới Dã Tạo ty, Dã Tạo ty đang điên cuồng làm nến, hàng trăm người vây xung quanh 10 cái khuôn sắt, liên tục sản xuất nến.

Ở bên cạnh, Lang quan Dã Tạo ty đang ghi chép số liệu, những số liệu này, sẽ được dùng để cải tiến những khuôn sắt trong tương lai.

Nhìn những rương nến được tạo ra, Chu Bồi chỉ cảm thấy càng thêm lo lắng.

Tuy nói Ngu ty cũng không phải chỉ dựa vào bán nến để nuôi sống nha môn, nhưng không thể phủ nhận, số nến dân chúng tiêu thụ rất nhiều, và là nguồn thu quan trọng của Ngu ty ..

Nhưng bây giờ, Dã Tạo ty sản xuất với một tốc độ khó tin, điều này khiến hẳn cảm thấy cay đẳng.

"Chu đại nhân?" thấy Chu Bồi đứng ở đẳng xa, nhìn đám thợ, một quan viên nhỏ trong Dã Tạo ty tiến lên nhắc nhở.

"A?"Chu Bồi mới sực tỉnh, lúc này mới nhớ ra mục đích của mình: "xin lỗi... Mời tiếp tục dân đường."

"Mời!"

"Mời!"

Dưới sự dẫn đường của viên quan kia, Chu Bồi đi tới phòng làm việc của Vương Thích.

Lúc này, Vương Thích đang tính toán bổng lộc của nhân viên, dù sao Triệu Hoằng Nhuận đưa ra "phụ cấp", khiến lượng công việc của hắn đột ngột tăng thêm.

"Cốc cốc cốc." tiếng gõ cửa truyền đến.

Vương Thích đang loay hoay mấy que tính, nghe tiếng động, mạch suy nghĩ bị cắt đứt, không vui nhìn ra cửa: "mời vào!"

Vừa dứt lời, tên quan viên kia liền dẫn Chu Bồi bước vào trong phòng, chắp tay nói: "đại nhân, Ngu ty Ty Lang Chu đại nhân đến thăm."

"." Vương Thích giật mình nhìn Chu Bồi, vội vàng đứng dậy, chắp tay: "Chu đại nhân."

"Vương đại nhân" Chu Bồi cũng chắp tay hành lễ.

"Dâng trà."

Dặn dò tên quan viên kia xong, Vương Thích mời Chu Bồi ngồi xuống, cười nói: "Chu đại nhân hôm nay đến Dã Tạo ty, đã làm cho nơi nhỏ bé này sáng lên."

Vương Thích biết rõ Chu Bồi vì sao mà đến, nhưng không biết khơi chuyện thế nào, dù sao Dã Tạo ty chuẩn bị cướp bát cơm của người ta.

Nhưng Chu Bồi không có tâm trạng nghe Vương Thích khách sáo, xua tay cười khổ nói: "Vương đại nhân, chúng ta từng là Công Bộ đồng liêu, Chu mỗ cũng không vòng vo... Nghe nói quý ty mới chế tạo 10 khuôn đúc làm nến, một tiếng có thể tạo 4 ngàn ngọn nến, phải không?"

"Việc này... thấy Chu Bồi đi thẳng vào vấn đề, Vương Thích không khỏi lúng túng, ngượng ngùng nói: "thực tế, hẳn chưa tới con số này..."

Chu Bồi cay đắng, tán thưởng: "lần này Dã Tạo ty thực sự kiếm lớn... Nhưng cũng khiến Ngu ty gặp khó, quý ty nỡ lòng nào? Vương đại nhân, Dã Tạo ty và Ngu ty, cùng xuất phát từ Công Bộ... Quý ty chẳng lẽ muốn ép Ngu ty vào đường chết?"

Vương Thích nghe vậy lúng túng, dĩ vãng Công Bộ vẫn luôn đoàn kết, nên phải đạp lên Ngu ty để kiếm tiền, Vương Thích cũng không muốn.

Nhưng hắn cũng không còn cách nào.

Vương Thích thấp giọng, bất đắc dĩ nói với Chu Bồi: "Chu đại nhân, chuyện này không do Vương mỗ làm chủ... Vị kia muốn dùng nến kiếm tiền, vì Dã Tạo ty gom góp kinh phí..."

Chu Bồi gật đầu nhẹ nhõm, hắn biết, người làm chủ Dã Tạo ty lúc này đã là Túc vương, còn Vương Thích tuy giữ chức Ty Lang, nhưng chỉ là nhân vật số 2, hỗ trợ cho Túc Vương quản lý Dã Tạo †y.

Nên Chu Bồi cũng không làm khó Vương Thích, thấp giọng khẩn cầu: "xin hãy dẫn tiến."

"Chu đại nhân muốn gặp Túc vương điện hạ?"

"A" Chu Bồi gật đầu, nói rõ ý đồ: "Chu mỗ muốn gặp Túc vương điện hạ, hy vọng chuyện này còn khả năng cứu vãn, bằng không... Ngu ty năm nay e rằng thật sẽ..." chưa nói xong câu cuối cùng, hắn lắc đầu bất đắc dĩ.

Bởi vì đều là đồng liêu, Vương Thích có hơi do dự, sau đó gật đầu đồng ý, đồng thời đưa ra lời khuyên: " Túc vương điện hạ thích mềm không thích cứng, Chu đại nhân nói chuyện với điện hạ, đừng có nóng nảy mà nói lời không hay." Ta có lá gan này sao? j

"Ta hiểu." Chu Bồi nhìn Vương Thích, thầm nhủ: sau khi Lại Bộ, Binh Bộ, Hộ Bộ chịu thiệt trong tay Túc Vương, trong triều ai còn dám coi thường Túc Vương? Đây không phải là tự tìm đường chết sao?

Dặn dò xong, Vương Thích liền dẫn Chu Bồi tới chỗ Triệu Hoằng Nhuận.

Cùng lúc đó, Triệu Hoằng Nhuận đang xem hai cây nến vừa được chế tạo, đang nghĩ cách tiêu thụ số nến này.

Triệu Hoằng Nhuận không muốn cậy nhờ Thương ty, dù sao làm vậy là phải chia cho Hộ Bộ một phần, bằng không, Hộ Bộ sao phải giúp hắn?

Tự mình xây dựng kênh tiêu thụ?

Thế phải đợi đến khi nào?

Con đường tiêu thụ của Thương ty là con đường kiếm tiền chính của triều đình, không còn bất kỳ mạng lưới bán hàng nào hoàn thiện hơn nó.

Nên cho dù Triệu Hoằng Nhuận không muốn, cũng chỉ có thể nhờ vả Thương ty.

Vấn đề ở đây, là nên chia bao nhiêu lợi nhuận cho Thương ty?

Cho ít Thương ty không hài lòng, cho nhiều Dã Tạo ty lại chịu thiệt, nên vấn đề này làm khó Triệu Hoằng Nhuận rất lâu.

Hắn định tính ra số liệu cụ thể, rồi mới đi Thương ty thương lượng với Khuôn Kha.

"Cốc cốc cốc."

Tiếng gõ cửa vang lên.

"Mời vào." Triệu Hoằng Nhuận thuận miệng hô. Lời vừa dứt, Vương Thích dẫn Chu Bồi đi vào trong phòng, hai người cung kính hành lễ với Triệu Hoằng Nhuận: "hạ quan bái kiến Túc vương điện hạ."

Triệu Hoằng Nhuận ngẩng đầu nhìn Chu Bồi, nghi hoặc hỏi: "vị này là?”

Nghe vậy, Vương Thích liền vội vàng giải thích: "điện hạ, vị này là Ngu ty Tỉ Lang Chu Bồi Chu đại nhân."

Triệu Hoằng Nhuận sững sờ, lập tức hiểu ý, đứng dậy cười nói: "thì ra là Chu đại nhân."

Chu Bồi cười khổ trong lòng, nhìn sang Vương Thích, nhớ lại những lời trước đó, chắp tay quỳ xuống đất trầm giọng nói: "mong Túc vương điện hạ cứu lấy Ngu ty!"

"." Triệu Hoằng Nhuận không hiểu nhìn Chu Bồi, vội vàng đỡ hắn lên, trấn an nói: "Chu đại nhân không cần phải hành đại lễ như vậy, xin đứng lên nói chuyện."

Nói xong, hắn thấy Chu Bồi vẫn quỳ trên

mặt đất, bất đắc dĩ nói: "chỉ là vài ngọn

nến, cần làm thế sao? Đưng dậy rồi nói!" Ï Chỉ là vài ngọn nến? ,j

Chu Bồi không vui, thầm nhủ Túc vương trong miệng "chỉ là vài ngọn nến", nhưng sẽ khiến Ngu ty chịu thiệt hại lớn!

3 người ngồi xuống, lúc này, Trầm Úc dâng cho Vương Thích và Chu Bồi hai chén trà.

Đáng tiếc Chu Bồi hoàn toàn không có hứng thú uống trà, thấp thỏm nói với Triệu Hoằng Nhuận: "điện hạ, khuôn đúc nến của Dã Tạo ty, đã khiến hạ quan mở rộng tâm mắt, hạ quan không ngờ việc chế tạo ngọn nến lại đơn giản đến mức này, chỉ là... Ngu ty phải gặp nạn, điện hạ có thể giơ cao đánh khẽ, để cho Ngu ty không mất đi hoàn toàn nguồn lợi này..." "Có thể." Triệu Hoằng Nhuận uống trà, cười nói: "10 cái khuôn đúc, bản vương có thể giao cho Ngu ty, hơn nữa còn có thể để thợ trong Dã Tạo ty dạy người của Ngu ty cách làm nến bằng kỹ thuật mới"

PÀI? j

Chu Bồi vốn muốn kể khổ một lúc, sau đó khẩn cầu, không ngờ Triệu Hoằng Nhuận thẳng thắn như vậy.

Đang vui vẻ, hắn bỗng nhiên ngây người.

Ï Cái gì? Đưa toàn bộ 10 khuôn sắt cho Ngu ty và dạy cách dùng cho quan viên Ngu ty? Vậy chẳng phải...

Chu Bồi ngạc nhiên nhìn, đang muốn mở miệng, thì Vương Thích cướp lời hỏi: "điện hạ, ngài muốn giao cả 10 cái khuôn đúc cho Ngu ty? Không thểi Không thể" Hắn liên tục lắc đầu.

Ï Sao ngươi lại như vậy! ,I

Nhìn Vương Thích đột nhiên thay đổi thái độ, Chu Bồi tức giận, nhưng không tiện mở miệng, dù sao Vương Thích là tâm phúc bên cạnh điện hạ, địa vị cao hơn hắn nhiều, nên hắn chỉ đành giương mắt nhìn Triệu Hoằng Nhuận, cố nén sự vui mừng hỏi: "thật... Thật sao?"

Triệu Hoằng Nhuận xua tay ra hiệu Vương Thích đừng nói, gật đầu cười: "bản vương không nói chơi!... Ngu ty và Dã Tạo ty, đều từng thuộc Công Bộ, bản vương sao có thể làm khó?"

Thợ của Dã Tạo ty là những người Triệu Hoằng Nhuận muốn dùng để phát triển kỹ thuật đỉnh cao, để bọn hắn đi làm nến, thật quá lãng phí tài năng.

Triệu Hoằng Nhuận đã sớm muốn đến Ngu ty bàn bạc chuyện này. Nghe Triệu Hoằng Nhuận khẳng định, Chu Bồi hoàn toàn yên tâm.

Hắn không khỏi cảm khái: có tin đồn, trong lục bộ Túc Vương chỉ đối xử khác biệt với Công Bộ, thực sự chuẩn xác!

Nghĩ tới đây, hẳn vui vẻ nói: "như thế, hạ quan thay Ngu ty cảm tạ Túc vương điện hạ !"

"Ài, chậm đã, bản vương tuy muốn dạy Ngu ty kỹ thuật làm nến, nhưng lợi nhuận thì phải... Chia đôi!"

Ï Không tính là gì. ¡

Chu Bồi hoàn toàn yên tâm, cười tươi nói: "đa tạ Túc vương điện hại"

Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận cố ý nói: "Chu đại nhân phải biết, Dã Tạo ty chỉ phụ trách dạy thợ của Ngu ty làm nến, ngoại trừ việc sửa chữa khuôn sắt, còn chuyện khác, Dã Tạo ty sẽ không hỏi đến" Ï Thế này còn gì tốt hơn?

Chu Bồi vui mừng hớn hở.

Hắn biết ý của Túc vương, nói thẳng ra thì là để Ngu ty làm thay cho Dã Tạo †y, nhưng thế thì sao?

Với kỹ thuật mới, 1 tiếng có thể sản xuất 4 ngàn cây nến, chỉ cần tạo thêm nhiều khuôn đúc, sản lượng sẽ tăng lên, tuy lợi nhuận phải chia một nửa cho Dã Tạo ty, nhưng không thể phủ nhận, nếu Dã Tạo ty không chịu chia lợi nhuận cho Ngu ty, thì Nguy ty đừng hòng lấy được chút lợi nhuận nào.

Hơn nữa, theo Chu Bồi tính, Ngu ty dù có chia một nửa lợi nhuận cho Dã Tạo ty, thì Ngu ty vân kiếm lời hơn trước đây.

Với kỹ thuật mới, sản xuất nến quá nhanh, hơn nữa sản lượng 4 ngàn ngọn nến 1 tiếng chỉ giới hạn ở 10 khuôn, nếu tăng số khuôn thì càng làm được nhiều, thậm chí vượt qua lượng tiêu thụ của Đại Lương không phải là không thể. Chu Bồi nghĩ, đến lúc đó, Ngu ty có thể bán sang nước khác, tỉ như Vệ quốc. Đúng lúc này, lại vang lên tiếng gõ cửa. "Điện hạ, Đồng công công xin gặp." Ï Đồng Hiến? Triệu Hoằng Nhuận đang uống trà, nghe vậy sững sờ, cảm thấy khó hiểu. Hắn tới Dã Tạo ty làm gì?
Bình Luận (0)
Comment