Chương 285: Chỗ Dựa
Chương 285: Chỗ DựaChương 285: Chỗ Dựa
"Ha ha ha -"
"Ha ha ha ha -"
Sau khi trở lại Văn Chiêu các, nhớ lại bản khế ước "thuê Bác Lãng Sa", Triệu Hoằng Nhuận liền vui mừng không thôi.
Mới đầu, hắn chỉ định hợp tác với nhánh Nguyên Dương Vương, không hi vọng lấy được mảnh đất này vào trong tay, nói một cách đơn giản, sau khi bến cảng xây xong, hắn nhiều lắm là người điều hành, nắm một phần quyền lợi mà thôi.
Nhưng bây giờ, vùng đất kia không khác gì đã thuộc sở hữu của hắn, tự mình sở hữu và quản lý thay cho triều đình với nhánh Nguyên Dương, là hai phạm trù khác nhau! Nhưng Triệu Hoằng Nhuận cao hứng chưa bao lâu, hắn liền nhận được lời mời từ Tông phủ, nhị bá Triệu Nguyên Nghiễm mời hắn đến Tông phủ một chuyến.
"Tông phủ biết thật nhanh..."
Nhận được tin, Triệu Hoằng Nhuận lẩm bẩm một câu.
Hiển nhiên, việc hắn giao 15 vạn lượng bạc đến Nguyên Dương đã bị Tông phủ biết, không cần đoán cũng biết, nhị bá Triệu Nguyên Nghiễm đã hoài nghị, nên phái người đến Nguyên Dương thăm dò.
Còn nhị bá Triệu Nguyên Nghiễm phải chăng đã biết giao dịch giữa hắn và Triệu Thành Tú chưa, Triệu Hoằng Nhuận mặc kệ.
Dù sao Tông phủ là nha môn đặc biệt, chỉ làm chuyện liên quan đến Cơ thị. Nếu Triệu Hoằng Nhuận không đoán sai, nhị bá hắn, Triệu Nguyên Nghiễm hẳn là đã biết được chuyện này, nên mới vội gọi hắn qua hỏi.
Còn thái độ của Triệu Nguyên Nghiễm, Triệu Hoằng Nhuận tạm đoán không ra, vị nhị bá này vẫn luôn có xu hướng giữ hòa thuận, thậm chí từng thăm dò thái độ của Triệu Hoằng Nhuận với Cơ thị, nên Triệu Hoằng Nhuận không dám chắc vị này sẽ để yên.
Suy cho cùng, Triệu Hoằng Nhuận chiếm được lợi ích là từ thành viên trong tộc, nói trắng ra là, Triệu Hoằng Nhuận xâm phạm lợi ích của nhánh Nguyên Dương Vương, dựa theo Triệu Nguyên Nghiễm nguyên tắc, khả năng hắn đứng về phía Triệu Hoằng Nhuận rất thấp.
Nên Triệu Hoằng Nhuận không vội vã đi Tông phủ gặp nhị bá hắn, để tránh việc bị ép trả khế ước. Trước khi đi, Triệu Hoằng Nhuận phải nghĩ kỹ đường lui, hoặc tìm một người có quyền hơn nhị bá hắn.
Mà phụ vương Triệu Nguyên Tư, chính là ứng viên tốt nhất.
Chỉ cần được phụ vương ủng hộ, Triệu Hoằng Nhuận có tư cách đàm phán với Triệu Nguyên Nghiễm.
Hôm nay phụ vương hành trình... J
Triệu Hoằng Nhuận nghĩ một lúc, nhận ra phụ vương sẽ không đến Ngưng Hương cung.
Ngụy Vương cũng không thể mỗi đêm đều ở Ngưng Hương cung, bằng không, dù Trâm thục phi không màng danh lợi, cũng sẽ bị các hậu phi khác ghen ghét.
Ngụy Vương chỉ dám thỉnh thoảng đến Ngưng Hương cung, thêm nữa, vì Trầm thục phi thân thể yếu ớt, nên sau khi ăn cơm ở Ngưng Hương cung, hắn phải đến Mai cung ngủ lại.
Triệu Hoằng Nhuận vì chuyện này mà trêu phụ vương hẳn "ngày đêm vất vả".
"Đi! Đi Thủy Cùng điện!"
Báo với các tông vệ một câu, Triệu Hoằng Nhuận trực tiếp đi thẳng đến Thủy Cùng điện.
Khi Triệu Hoằng Nhuận tới Thủy Cùng điện, đúng vào giờ Mùi, Ngụy Vương đang phê duyệt tấu chương, nghe con trai đến, không khỏi kinh ngạc.
"Nhi thần thỉnh an phụ vương."
Triệu Hoằng Nhuận hiếm thấy đúng quy củ hành lễ, thái độ kính cẩn, hù Ngụy Vương lắc tay phải, vô ý vẩy mực lên tấu chương. F...J
Ngụy Vương kinh ngạc nhìn con trai, im lặng một lúc.
Hắn giật mình.
Đứa con này đã bao giờ lễ phép như vậy? Mọi khi tới Thủy Cùng điện, một câu "phụ vương" xem như đã khách khí, nếu tâm tình không tốt, thậm chí còn châm chọc người làm cha là hắn.
Hôm nay sao lại? Mặt trời mọc đẳng tây sao?
Nhìn chằm chằm Triệu Hoằng Nhuận một lúc, Ngụy Vương bình tĩnh đặt bút lông xuống, ngay lập tức nhìn về phía con trai.
Nếu không có chuyện, đứa con trai này sao có thể tới đây.
Cùng phụ vương hẳn nói chuyện tình cảm? Cho dù trời sập, Ngụy Vương cũng không tin con trai sẽ nói chuyện như vậy.
Ngụy Vương càng nghiêng về hai giả thuyết: hoặc là nghịch tử này vì chuyện gì đó mà đến bới móc hắn; hoặc là nghịch tử này muốn tìm sự trợ giúp.
Nghĩ đến đây, Ngụy Vương cẩn thận nhớ lại, từ sau lúc tế trời, hắn đã không còn làm gì để đứa con này bất mãn, vậy cũng chỉ còn một cách giải thích.
Nghịch tử này tới tìm kiếm trợ giúp.
Ï Thực sự kỳ lạ... J
Ngụy Vương sắc mặt kỳ lạ, hắn biết rõ năng lực của con trai, thủ đoạn khó lường của tiểu tử này đã khiến các bộ chịu khổ liên tục, đáng lẽ không còn người dám chọc mới đúng.
Nhưng từ thái độ kính cẩn của con trai không khó để đoán, chuyện này e rằng dính dáng cực lớn, bằng không, con trai sẽ không tìm trợ giúp.
Nghĩ tới đây, Ngụy Vương đứng dậy, bước ra ngoài điện, qua chỗ Triệu Hoằng Nhuận, hắn nháy mắt ra hiệu: ra ngoài rồi nói.
"Bệ hạ”
Đám Trầm Úc nhìn thấy Ngụy Vương bước ra, cung kính hành lễ.
"Bình thân. Ngụy Vương gật đầu, dẫn con trai đến hoa viên.
Trong lúc đó, đám Trầm Úc canh chừng chung quanh, đề phòng trong cung có người nghe trộm, tính cảnh giác để Ngụy Vương thầm khen.
"Những ngọn nến kia, tiến triển thế nào?"
Đến cạnh một cái ao, Ngụy Vương quay đầu nhìn Triệu Hoằng Nhuận.
Triệu Hoằng Nhuận nhún vai, nói: "chuyện này nhi thần đã toàn quyền ủy thác cho Ngu ty và Thương ty."
Ngụy Vương nghe vậy không hề ngoài ý muốn, gật đầu tán thưởng: "chuyện này, ngươi làm rất tốt."
"Nhưng trâm nghe nói, ngươi sai người chuyển tới rất nhiều quặng sắt, lại cho xây số lượng lò nung bên ngoài, định luyện sắt sao?" Ngụy Vương tò mò hỏi.
Với chuyện này, Ngụy Vương rất để ý, dù sao Dã Tạo ty là nơi cải tiến kỹ thuật luyện sắt Đại Ngụy.
Hắn thấy, Dã Tạo ty dù có cải tiến quy trình sản xuất nến, đó là "không làm việc đàng hoàng", may mà con trai không bị lợi nhuận che mờ mắt, chuẩn bị lượng lớn quặng và cho xây lò nung, hiển nhiên là muốn làm một vố lớn, điều này khiến Ngụy Vương dần yên tâm hơn.
"Đúng vậy, phụ vương." Triệu Hoằng Nhuận nghiêm túc nói: "nhi thân cho rằng, cách Dã Tạo ty luyện phôi sắt quá cũ kỹ, qua lạc hậu, nhi thần nghĩ, thay vì làm từng tý, không bằng xây nhiều lò nung, luyện cả trăm thạch (trăm kg) quặng cùng một lúc."
F... J
Ngụy Vương ngạc nhiên, hắn biết "thạch" trong miệng con trai là "túc thạch", mấy trăm túc thạch quặng, phải nhiều bao nhiêu?
"Những lò nung vừa làm xong, chính là vì luyện phôi sắt?" Ngụy Vương nhíu mày hỏi.
Triệu Hoằng Nhuận gật đầu: "đúng vậy!"
".." Ngụy Vương trịnh trọng nhìn con trai, nghi hoặc hỏi: "ngươi đã có chủ ý, vì sao chưa khởi công?”
"Vì nguyên liệu không đủ... Nhi thân đã tính qua, dựa theo cách nhi thân luyện sắt, Dã Tạo ty khởi công nửa tháng, sẽ phải dừng nửa năm."
"Không đủ quặng?" Ngụy Vương nghe vậy vui vẻ, lắc đầu nói: "quặng sắt ở Đại Ngụy xem như giàu có..."
"Nói thì như thế, nhưng mỏ quặng không ở Đại Lương, với năng lực vận tải đường thủy hiện tại của Thương ty, tốc độ không đủ để hỗ trợ Dã Tạo ty luyện sắt lượng lớn..."
Ï Hóa ra... J
Ngụy Vương giật mình nhìn con trai, đánh giá một lúc, châm chậm gật đầu.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận thấp giọng nói: "nên nhi thân có ý xây hai bến cảng ở bắc và nam Đại Lương, đồng thời học theo kỹ thuật đóng tàu của nước Sở...
Ï Đây là chuyện tốt nha. . .¡ Ngụy Vương không hiểu, lẩm bẩm, sau đó hắn híp mắt hỏi: "ngươi nhìn trúng mảnh đất nào?"
"Phía nam Tường Phúc cảng, cùng với Bác Lãng SaI"
Ï' Bác Lãng Sa? .
Ngụy Vương nhướng mày, mơ hồ
đoán được mục đích đến của con trai.