Chương 314: Lò Lửa Rèn Sắt
Chương 314: Lò Lửa Rèn SắtChương 314: Lò Lửa Rèn Sắt
Hiển nhiên, 5 vạn quân bị, gần như là vì Nam Lương Vương mà chuẩn bị.
Triệu Hoằng Nhuận cũng rất hiếu kì, nếu phụ vương hẳn quyết định trợ giúp Lũng Tây, thì sẽ điều đội quân nào trong sáu doanh thường trú đến Lũng Tây? Dù sao, sáu doanh thường trú đều đóng quân ở nơi quan trọng.
Bây giờ, tình huống đã rất rõ ràng: triều đình có lẽ đã quyết định chiêu mộ, huấn luyện một đội quân, do Nam Lương Vương Triệu Nguyên Tá thống lĩnh, đi trợ giúp Ngụy gia ở Lũng Tây.
Dưới xu hướng này, Dã Tạo ty nếu lại "giở trò' từ chối giúp Binh Đúc ty chế †ạo binh khí, e rằng không những không có hiệu quả, thậm chí sẽ khiến Ngụy Vương tham gia vào, mất nhiều hơn được.
Đã như vậy, còn không bằng Dã Tạo ty chủ động, cướp lấy một phần công việc, dù sao Binh Đúc ty cũng không làm được một mình.
Đây là cơ hội tốt để cướp việc của Binh Đúc ty, đồng thời quang minh chính đại giành quân công!
Triệu Hoằng Nhuận vuốt cằm, trong đầu có ý nghĩ: "Vương Thích, Dã Tạo ty, có thợ giỏi chế tạo vũ khí không?”
Vương Thích sững sờ, sắc mặt trở nên nghiêm túc: chỉ khi điện hạ có chuyện quan trọng, mới gọi thẳng tên hắn.
"Điện hạ chẳng lẽ là... Muốn thay thế Binh Đúc ty chế tạo quân bị?"
Vương Thích không ngốc, lập tức đoán được ý định của Triệu Hoằng Nhuận. Triệu Hoằng Nhuận cũng không che giấu, nói: "hỗ trợ luyện phôi sắt có thể kiếm lời mấy đồng? Nếu Dã Tạo ty có thể chế tạo binh khí, sao phải luyện phôi sắt cho Binh Đúc ty... Dã Tạo ty, có thợ rèn am hiểu chế tạo binh khí không?"
Nếu không phải người trước mắt đang chủ trì Dã Tạo ty, Vương Thích chắc sẽ chỉ vào đối phương mà mắng: đùa sao?! Binh Đúc ty chế tạo vũ khí, áo giáp, đều tham chiếu từ Dã Tạo ty, nói Dã Tạo ty không am hiểu chế tạo vũ khí?
Vấn đề là, Dã Tạo ty là nha môn nghiên cứu phát minh và cải tiến, Binh Đúc ty mới là nha môn phụ trách sản xuất vũ khí, cả hai phân công rõ ràng, không phải muốn chế tạo là có thể chế †ạo.
"Điện hạ, Binh Đúc ty chế tạo binh khí, áo giáp, đều lấy tiêu chuẩn của Dã Tạo ty. Bọn hắn có thể chế tạo, chúng ta cũng có thể chế tạo, ngược lại, chúng ta có thể chế tạo, bọn hắn chưa chắc có thể chế tạo, vấn đề là... Không hợp quy củ." Vương Thích tự hào, sau đó thận trọng khuyên.
Ï Lại là quy củ... J
Triệu Hoằng Nhuận khó chịu tặc lưỡi, vô cảm nói: "bản vương hiểu ý ngươi, nhưng nếu không phải Dã Tạo ty muốn cướp việc của Binh Đúc ty, mà là Binh Đúc ty không đủ năng lực chế tạo quân bị thì sao?"
"Ý của điện hạ là..."
Triệu Hoằng Nhuận thì thâm vào tai Vương Thích, chỉ thấy Vương Thích mặt mày hớn hở, liên tục gật đầu.
"Nhưng việc luyện phôi sắt... Vẫn làm theo ý Binh Đúc ty, miễn cho bọn hắn bắt được cái chuôi."
"Hạ quan hiểu." Cùng Vương Thích, Triệu Hoằng Nhuận đi ăn ở tiệm cơm trong Dã Tạo ty, sau đó cả nhóm ngồi xe ngựa, đi thẳng đến chỗ lò nung gạch ở ngoại thành.
Lúc này, thợ trong lò nung đã bắt đầu luyện phôi sắt, bọn hắn chất củi thành một cái bệ trong lò, tiếp đến bỏ quặng sắt vào, sau đó đặt lớp củi khác lên, rồi lại tiếp tục bỏ quặng sắt lên, đổ đầy trong lò nung.
Khi đám người Triệu Hoằng Nhuận đến nơi, lò lửa đã được đốt, mười mấy người thợ cởi trần, đẩy ống bẽ, liên tục đẩy không khí vào tăng sức lửa trong lò.
Nhiệt độ trong lò cao khủng khiếp, mặc dù gạch chịu lửa đã ngăn nhiệt độ tràn ra ngoài, nhưng trong lò đất vẫn rất cao.
Trong quá trình buồn tẻ, Triệu Hoằng Nhuận đánh giá ống bễ to lớn. Thợ kéo ống bễ, tuyệt đối là người làm việc gian khổ nhất trong thời đại này.
Triệu Hoằng Nhuận nhìn thấy mồ hôi trên người bọn hắn đều nhanh chóng bốc hơi thành khói trắng.
"Nghiên cứu xem có cách cải tiến ống bễ không."
Triệu Hoằng Nhuận quay đầu nói với Vương Thích, khiến Vương Thích sững SỜ.
"Cải tiến? Ống bễ?' Vương Thích không hiểu.
Đối với việc này, Triệu Hoằng Nhuận không đưa ra lời giải thích, nếu muốn cải tiến ống bễ khó tránh khỏi dính đến bánh răng, ổ trục, ...
Đồng thời Triệu Hoằng Nhuận còn suy nghĩ về cách thổi khí vào lò.
Lần đầu tiên dùng cách này để luyện quặng sắt, thợ của Dã Tạo ty thể hiện ra sự thiếu kinh nghiệm. (trước đó là luyện riêng từng quặng không luyện chung)
Bọn hắn không cách nào đoán được quặng sắt đã luyện thành công hay chưa.
Bọn hắn chỉ có thể chờ củi trong lò cháy hết, nhiệt độ nguội dân mới lấy quặng sắt ra.
Một lần nung mất mấy canh giờ, vì kỹ thuật thổi khí lạc hậu, những thợ phụ trách ống bễ phải liên tục đổi người, tất cả đều mệt mỏi.
Để những thợ rèn có kinh nghiệm phải làm chuyện này thật không phải.
Đáng lẽ ra chuyện này phải có thợ phụ hoặc học đồ làm, chỉ là lần đầu Dã Tạo ty tiến hành luyện sắt kiểu mới, nên vì tích lũy kinh nghiệm, đồng thời giảm thiểu sai sót, nên hôm nay toàn là thợ rèn có kinh nghiệm tham gia luyện sắt.
Đợi đến đêm khuya, nhiệt độ trong lò dân hạ xuống, đám thợ mới thử mở cửa lò.
Khi cửa lò mở ra, lửa đã được dập tắt, nhưng vẫn có nhiệt độ tản ra, khiến nhiệt độ trong lò đất nâng cao.
Nhưng đây là chuyện tốt, gạch chịu lửa có hiệu suất cách nhiệt và giữ nhiệt khá tốt.
"Làm việc, làm việc!"
Một người thợ võ tay gọi những người đang nghỉ ngơi đứng dậy.
Công việc thổi khí thực sự đã khiến những người thợ kiệt sức.
Nhưng mệt mỏi thì mệt mỏi, những thợ rèn này vẫn đứng dậy làm việc.
Hai người thợ dùng gậy tìm trong lớp tro những cục màu đen xấu xí. Những cục màu đem này chính là phôi sắt
Những phôi sắt này rất mềm, có thể tạo hình sau khi bỏ vào nước.
Nhưng trong đó, có một số phôi sắt bị dính tạp chất.
"A2"
Một người thợ nhặt lên một phôi sắt, dùng vải quấn quanh, kinh nghiệm nhiều năm để hắn nghi ngờ phôi sắt.
Vì nghiệm chứng suy đoán trong lòng, hẳn đốt một lò rèn, đặt phôi lên, dùng búa đập mấy cái.
"Chuyện gì vậy?"
Nghe được câu này, Triệu Hoằng Nhuận và Vương Thích đồng thời đi tới, chỉ thấy người thợ kia đang kinh ngạc nhìn phôi sắt trong tay.
"Chuyện gì xảy ra?" Vương Thích nhíu mày hỏi.
Người thợ kia nói: "Ty lang, phôi sắt này... Có độ cứng ngang với nhị thập luyện."
"Cái gì?"
Vương Thích nghe vậy giật mình.
Trước đây, Dã Tạo ty rèn rất nhiều lần mới thu được sắt có độ cứng cao, nhưng bây giờ người thợ này lại nói, cách nung quặng sắt trực tiếp lại thu được sắt có độ cứng cao, điều này đã lật đổ hiểu biết của Vương Thích.
Còn Triệu Hoằng Nhuận không hề kinh ngạc, hắn biết, cách nung khô quặng sắt đúng là có thể trực tiếp tạo thành sắt có độ cứng cao.
Loại sắt được nung kiểu này chính là hợp kim.
Hợp kim không thích hợp để rèn, nhưng nó lại là vật liệu tốt để luyện thép.
Tiếc rằng những thợ rèn kia không biết chuyện này, bọn hắn mặc dù bất ngờ trước độ cứng của hợp kim, nhưng đã coi nó là "thứ phẩm", đồ vô dụng.
Cũng may là có Triệu Hoằng Nhuận.
"Đây không phải hàng thất bại." thấy thợ rèn lộ vẻ thất vọng, Triệu Hoằng Nhuận cười nói với bọn hắn: "phân loại những khối sắt có độ cứng cao, bảo quản cẩn thận, sau này, chúng ta sẽ dùng tới chúng."
Nghe vậy, thợ rèn ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ Túc vương điện hạ lại muốn những khối sắt không thể tạo hình này.
Triệu Hoằng Nhuận cũng không giải thích chỉ tiết.
Những hợp kim này xuất hiện, tuy ngoài ý muốn, nhưng cũng nằm trong dự đoán. Hợp kim trong mắt Triệu Hoằng Nhuận còn quý giá hơn phôi sắt. Ï Thép... Thực sự xa vời. ,J Sờ khối hợp kim, Triệu Hoằng Nhuận thở dài. ƒ Tuy nhiên, ít nhiều đã có bước khởi đầu. ¡ Hắn chỉ có thể tự an ủi mình.