Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 320 - Chương 334: Đôi Bên Hợp Tác Cùng Có Lợi (2)

Chương 334: Đôi Bên Hợp Tác Cùng Có Lợi (2) Chương 334: Đôi Bên Hợp Tác Cùng Có Lợi (2)Chương 334: Đôi Bên Hợp Tác Cùng Có Lợi (2)

"Lý Thượng Thư, xem ra cũng để ý đến chuyện Công Bộ."

Thấy bầu không khí có hơi nghiêm trọng, Tào Trĩ nói đùa một câu.

Chuyện Dã Tạo ty, Ngu ty và Thương †y hợp tác cùng bán nến, đã truyền khắp triều đình.

Khiến không ít quan viên ánh mắt sáng lên, trước đây không hề có việc hợp tác phát triển, phần lớn là do các bộ tự làm, nhiều nhất sẽ có nha môn dưới trướng phối hợp.

Mà bây giờ, dưới sự lôi kéo của Triệu Hoằng Nhuận, Ngu ty và Thương ty đã dần hợp tác nhiều hơn, trừ bán nến, Ngu ty sẽ chế tạo chậu gõ, thùng gõ, đồ dân dụng để Thương Bộ bán thay, so với Ngu ty tự bán tốt hơn nhiều.

Đương nhiên, cũng có một vài quan viên đưa ra ý kiến phản đối, bọn hắn cho rằng cách làm vậy dễ gây xáo trộn cho các nha môn, nhưng sự phản đối này dần biến mất với việc Ngự Sử Đài "không quan tâm'.

Hiện tại, sau khi Công Bộ và Hộ Bộ hợp tác, Binh Bộ dường như cũng có ý tham gia cách làm này, khiến mọi người trong phòng đều ngạc nhiên.

Dù sao, Binh Bộ Thượng Thư Lý Dục nổi tiếng là người cứng đầu, rất khó tin lão già này lại định dùng cách vận hành mới.

"Thế nào, điện hạ?' thấy Triệu Hoằng Nhuận, Lý Dục nghiêm túc nói: "Dã Tạo ty phụ trách cải tiến kỹ thuật, mà Binh Đúc ty thì trả thù lao cho Dã Tạo ty... Mà việc hợp tác, để Dã Tạo ty làm chủ, thế nào?" Ï Thật đúng là...

Triệu Hoằng Nhuận sờ cằm, im lặng.

Đề nghị của Lý Dục khiến hắn có suy nghĩ, hắn vốn không phải chiếm đoạt Binh Đúc ty vì tranh giành quyền lực, nói thẳng ra, chỉ muốn Binh Đúc ty có thể theo kịp bước chân Dã Tạo ty.

Mà đề nghị của Lý Dục, để hắn không tìm ra được lỗi nào.

Một lúc sau, Triệu Hoằng Nhuận nghiêm túc hỏi: "Lý Thượng Thư, ngươi biết làm vậy có nghĩa là gì không?"

Lý Dục vuốt râu, gật đầu nói: "có nghĩa, Binh Bộ sẽ coi "cách đo lường mới" là tiêu chuẩn, lấy quy định của Dã Tạo ty làm chuẩn mực."

Nghe vậy, Tào Trĩ và Từ Quán giật mình.

Sau Công Bộ, Binh Bộ cũng sẽ áp dụng cách đo lường mới?!

Nhưng nghĩ kỹ lại thì không sai, dù sao Dã Tạo ty chế tạo đồ vật, đều là chế tạo theo "Túc thị đo lường tân quy”, nếu Binh Bộ dự định dùng kỹ thuật mới, thì chỉ đành bỏ cách đo lường cũ.

Đồng nghĩa, mục tiêu thống nhất đo lường trong cả nước của Triệu Hoằng Nhuận đã gần thêm một bước.

"Bản vương có điều kiện!"

Triệu Hoằng Nhuận suy nghĩ một lúc rồi nói.

Ï Chỉ cần không phải chiếm đoạt Binh Đúc ty, chuyện gì cũng dễ nói. ¡

"Túc vương điện hạ mời nói." Lý Dục chắp tay nói.

"Đầu tiên." Triệu Hoằng Nhuận dựng một ngón tay lên, trầm giọng nói: "Dã Tạo ty phụ trách thiết kế cho vũ khí và áo giáp của quân đội."

Hả?? J

Lý Dục nghi hoặc nhìn Triệu Hoằng Nhuận, có hơi hồ đồ.

Một khi Binh Đúc ty và Dã Tạo ty đạt được hợp tác, Dã Tạo ty tất nhiên là phụ trách thiết kế quân bị, có cần nhắc lại không?

Nhìn Lý Dục không hiểu, Triệu Hoằng Nhuận bèn giải thích: " Lý Thượng Thư vẫn chưa rõ ý của bản vương... Ý của bản vương là, nếu Dã Tạo ty thiết kế ra trang bị mới, đồng thời dùng nó thay thế cho trang bị cũ, thì Binh Đúc ty và Binh Bộ không thể phản đối!"

Vấn đề này, Triệu Hoằng Nhuận đã cân nhắc rất lâu.

Hắn thấy, vũ khí dùng trong quân đội nước Ngụy đã quá lạc hậu, hơn nữa có một số trang bị không cần thiết.

Tỉ như kiếm sắt.

Đây là vũ khí thông dụng trong quân đội nước Ngụy, nhưng có thực sự phù hợp sử dụng trên chiến trường không?

Tuy nó được dùng trên chiến trường từ sớm, nhưng sớm muộn sẽ bị thay thế bằng đao.

Nhất là với ky binh, dùng kiếm không bằng dùng đao.

Điểm này Triệu Hoằng Nhuận hiểu rất rõ.

Nhưng khó khăn ở chỗ, lấy sức một mình hắn, muốn đổi những vũ khí quân Ngụy đã dùng mấy chục năm, quả thực rất khó.

Những binh sĩ đã quen dùng kiếm, làm sao có thể chấp nhận dùng một món vũ khí xa lạ?

Trừ phi cưỡng ép thúc đẩy, nhưng nếu muốn, nhất định phải được Binh Bộ ủng hộ, bằng không, rất khó làm được.

Nghe câu này, Lý Dục lộ vẻ khó xử.

Lý Dục cũng hiểu, chuyện này ảnh hưởng rất lớn.

Nói câu khó nghe, vạn nhất vũ khí Dã Tạo ty thiết kế không thích hợp dùng trên chiến trường? Trách nhiệm này ai gánh?

Chẳng lẽ muốn Binh Bộ chịu?

Lùi một bước, Binh Bộ chịu trách nhiệm không ít, dù có thêm cũng chẳng sao, mấu chốt ở chỗ, nếu trang bị mới khiến binh sĩ tiền tuyến thua trận thì sao? Ai sẽ chịu tội?

Lại nói câu khó nghe, nếu vì vậy mà nước Ngụy lâm vào cảnh khó, ai chịu trách nhiệm?

Nghĩ đến đây, Lý Dục nhíu mày nói: "thứ ta nói câu không xuôi tai, thợ rèn của Dã Tạo ty chưa từng lên chiến trường, sao biết được cách thiết kế trang bị?"

"Điểm này Lý Thượng Thư có thể yên tâm, bản vương sẽ lắng nghe ý kiến của quân thường trú" Triệu Hoằng Nhuận nói ra cách giải quyết.

"Nghe ý kiến binh sĩ?" Lý Dục kinh ngạc nhìn riệu Hoằng Nhuận, giờ hắn mới nhận ra, điều hắn cân nhắc, Túc vương điện hạ, chỉ sợ đã sớm nghĩ tới.

"Được!" Lý Dục gật đầu, đồng ý yêu cầu đầu tiên của Triệu Hoằng Nhuận.

Triệu Hoằng Nhuận lại nói: "thứ hai, nếu Dã Tạo ty thiếu nhân lực, thì có thể mượn dùng người của Binh Đúc ty."

Lý Dục nghĩ một lúc, nói: "được... Nhưng phải là lúc Binh Đúc ty nhàn rỗi."

"Đương nhiên."

Dưới sự quan sát của mọi người, Triệu Hoằng Nhuận và Lý Dục đạt được hiểu ngầm.

Ngoài yêu cầu thứ nhất ra, Lý Dục cảm thấy mấy yêu cầu còn lại đều bình thường, để hắn càng thêm chắc chắn: Túc vương điện hạ không phải vì bản thân, mà chiếm đoạt Binh Đúc ty.

Nhưng, yêu cầu cuối cùng của Triệu Hoằng Nhuận lại khiến Lý Dục khó hiểu.

Triệu Hoằng Nhuận yêu cầu Lý Dục đưa cho hắn quân bị cũ của quân thường trú.

Số quân bị này đã được Hùng Thác đặt mua từ tháng 5, bây giờ có cơ hội, Triệu Hoằng Nhuận tất nhiên muốn lấy số quân bị này. Nhưng Lý Dục thì thấy khó hiểu: "điện hạ muốn quân bị cũ của quân thường trú để làm gi?"

Triệu Hoằng Nhuận liền bịa ra một lý do: "bản vương muốn cung cấp số quân bị này cho Yên Lăng quân và Thương Thủy quân."

Lý dục kỳ lạ nhìn Triệu Hoằng Nhuận.

Có ai trong triều mà không biết Yên Lăng quân và Thương Thủy quân ngoại trừ Ngụy Vương, chỉ có Túc vương mới có thể điều động, ngay cả Binh Bộ cũng không điều động được.

Là đội quân riêng, nhưng vì sao phải dùng quân bị cũ của quân thường trú?

Chẳng lẽ... Điện hạ không tin tưởng hàng quân nước Sở? Ừm ừm, dù sao cũng là người Sở. ¡

Lý Dục tự cho là đúng. Hắn không biết số quân bị đó, Triệu Hoằng Nhuận định đưa cho Hùng Thác, bây giờ mối quan hệ giữa Hùng Thác và Triệu Hoằng Nhuận có hơi vi diệu, vì cẩn thận, Triệu Hoằng Nhuận sẽ không cung cấp cho Hùng Thác trang bị mới nhất.

Suy cho cùng, Hùng Thác là người có dã tâm, Triệu Hoằng Nhuận không muốn nuôi hổ gây họa.

Lý Dục vuốt râu nhíu mày nói: "số trang bị này, Binh Bộ vốn định đưa cho An Lăng... Nếu điện hạ muốn, Binh Bộ có thể giao ra, nhưng..."

"Bản vương hiểu." đoán được tâm tư Lý Dục, Triệu Hoằng Nhuận gật đầu nói: "số quân bị này, bản vương sẽ mua, huynh đệ ruột cũng phải tính rõ ràng!"

Ï Huynh đệ ruột... .)

Bao quát Lý Dục, biểu cảm mọi

người trong phòng đều trở nên kỳ lạ, nhất là Lý Tấn.

Sau đó, Triệu Hoằng Nhuận và Lý Dục viết khế ước dựa trên điều kiện vừa thương lượng, mặc dù mấy vị quan viên Binh Bộ thấy không cần làm như vậy, bọn hẳn đâu dám giở trò với Túc vương?

Nhưng Triệu Hoằng Nhuận vẫn yêu cầu giấy trắng mực đen.

Lần gặp mặt này để hai bên rất hài lòng, Lý Dục hài lòng vì bảo vệ được Binh Đúc ty, đồng thời cũng được Dã Tạo ty ủng hộ, mặc dù bỏ ra không ít thứ; mà Triệu Hoằng Nhuận hài lòng vì có quyền lên tiếng với Binh Đúc ty, dù trên danh nghĩa Binh Đúc ty vẫn thuộc Binh Bộ, nhưng trên thực tế, Binh Đúc ty đã thành xưởng của Dã Tạo ty.

Tất cả đều vui vẻ.

Ï Lý Dục... Cứng đầu nhưng không hồ đồ. Ừm, không thể coi thường. . Sau khi mấy quan viên Binh Bộ rời đi, Triệu Hoằng Nhuận cảm khái.

Từng có lúc, hắn thấy Lý Dục làm Binh Bộ Thượng Thư khá hữu danh vô thực, nhưng qua chuyện này, lão già này có thể chính xác đoán ra hắn muốn gì, quả nhiên là xảo quyệt.

Nhưng bất kể thế nào, Triệu Hoằng Nhuận cũng coi như đạt được mục đính.

So với chuyện Binh Đúc ty, thì hắn lại lo một chuyện khác.

Đó là Thành Cao săn thú, cũng chính là cuộc thương lượng giữa nước Ngụy và Âm Nhung.

Ï Sẽ thuận lợi sao? /¡

Ôm đầu ngồi trên ghế, Triệu Hoằng

Nhuận thầm tính toán.
Bình Luận (0)
Comment