Chương 560: Gặp Cố Nhân
Chương 560: Gặp Cố NhânChương 560: Gặp Cố Nhân
Ngày 14 tháng 3, Triệu Hoằng Nhuận dẫn theo Vệ Kiêu, Chử Hanh, Lữ Mục, Chu Phác, Mục Thanh đi tới Yên Lăng huyện.
Lần này đến Yên Lăng là vì việc công, nên Triệu Hoằng Nhuận không dẫn theo mấy nữ nhân, mà để Dương Thiệt Hạnh đưa mấy nữ nhân đi chơi ở Thương Thủy huyện.
Vì có Túc Vương vệ bảo hộ mấy nữ nhân, lại thêm ở Thương Thủy huyện có Thương Thủy quân và Thanh Nha, huống hồ còn có Mị Khương, Mị Nhuế, nên Triệu Hoằng Nhuận không lo cho mấy nữ nhân.
Đêm đó, Triệu Hoằng Nhuận một nhóm sáu người tiến vào Tây Hoa huyện.
Tây Hoa huyện, là một huyện được bao quanh bởi Triệu Lăng, Yên Lăng, Thương Thủy, Trường Bình, Hoài Dương, có diện tích trung bình, nhân khẩu lên tới 2 ngàn hộ, nhưng trong cuộc chiến Sở Ngụy, người dân Tây Hoa huyện đều chuyển đến An Lăng, Hoài Dương, nên nơi đây gần như trống không.
Tuy là huyện trống, nhưng Tây Hoa huyện quan phủ vẫn duy trì đủ, huyện lệnh không phải người xa lạ, là người Triệu Hoằng Nhuận từng gặp trong cuộc chiến Ngụy Sở, hơn nữa ủng hộ Triệu Hoằng Nhuận về mặt hậu cần, Từ Hựu Chỉ.
Vì là người quen, nên Triệu Hoằng Nhuận trước khi đến Yên Lăng, thuận đường đi thăm hỏi.
Tây Hoa huyện giờ đây thật sự tiêu điều, trên quan đạo không có bao nhiêu người, cho dù tiến vào huyện thành, cũng cảm thấy trống trải. Thở dài một hơi, Triệu Hoằng Nhuận trực tiếp tới Tây Hoa huyện nha, để Vệ Kiêu tiến đến gọi cửa.
Sau khi người gác cổng đi thông báo, một lúc sau, Từ Hựu Chỉ vội vã ra ngoài huyện nha, nghênh đón Triệu Hoằng Nhuận.
"Túc Vương điện hạ đến Tây Hoa huyện, hạ quan không tiếp đón từ xa, xin thứ tội."
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy xua †ay, vừa cười vừa nói: "đều là người quen, Từ huyện lệnh không cần khách sáo? Đi thôi, đêm nay bản vương ở lại một đêm, đừng thấy bị quấy rây nha."
"Đâu có đâu có, Túc Vương ở lại, chính là phúc của Tây Hoa huyện."
Nói xong, Từ Hựu Chỉ vội vàng mời Triệu Hoằng Nhuận vào phủ, đồng thời lệnh nhà bếp chuẩn bị thịt rượu, khoản đãi Triệu Hoằng Nhuận và tông vệ.
Trong lúc đó, Từ Hựu Chi khó hiểu nhìn ra ngoài phủ, nghi ngờ hỏi: 'lần này Túc Vương điện hạ chỉ dẫn theo 5 vị tông vệ đại nhân?"
"Không sao." Triệu Hoằng Nhuận nhìn ra Từ Hựu Chi quan tâm, mỉm cười xua tay.
Bề ngoài, Triệu Hoằng Nhuận chỉ dẫn theo 5 tông vệ, nhưng có mấy chục, mấy trăm Thanh Nha chúng đi theo bảo vệ hắn.
Trong bữa tiệc, Từ Hựu Chỉ liên tiếp rót rượu cho Triệu Hoằng Nhuận, hai người cùng nói đến trận chiến 2 năm trước.
Nói đến đề tài này, Từ Hựu Chỉ lộ ra hứng thú, trong trận chiến đó, hắn lần lượt thu phục Tây Hoa cùng Thương Thủy, trải qua việc làm một võ tướng. Tuy lúc đó quân Sở chiếm lĩnh Tây Hoa cùng Thương Thủy đã mất ý chí, đến khi Từ Hựu Chi chạy đến, cơ hồ đã hàng, nhưng bất kể thế nào, Từ Hựu Chi cũng đã thu phục hai huyện thành, đây là công huân để hắn có thể khoe khoang cả đời.
Làm một quan văn, có mấy cơ hội lấy được công huân?
2 người hàn huyên tới hiện trạng Tây Hoa huyện, khi Triệu Hoằng Nhuận nói không nhìn thấy người trong lúc đi đường, Từ Hựu Chỉ thở dài, cười khổ nói: "hạ quan cũng hết cách, Tây Hoa huyện dân chúng đều chạy trốn tới An Lăng, Hoài Dương, chỉ có chưa đến 1 phần dân chúng quay vê... Tiếp tục như vậy nữa, Tây Hoa huyện sẽ bị triều đình bỏ qua."
Triệu Hoằng Nhuận rất hiểu, Tây Hoa huyện ít người như vậy, rất có thể bị triều đình từ bỏ, đem đất đai nhập vào các huyện khác. Mà Từ Hựu Chi đến lúc đó chỉ có thể bỏ chức huyện lệnh, biến thành dự quan, đợi đến khi có nơi thiếu huyện lệnh, lại đến đó nhậm chức.
Nhưng có một việc làm Triệu Hoằng Nhuận không hiểu, Từ Hựu Chi là công thân trong cuộc chiến Ngụy Sở, sau cuộc chiến không nên ở Tây Hoa huyện, hẳn là nên được điều nhiệm đến kinh thành nhậm chức mới đúng.
Nghe Triệu Hoằng Nhuận hỏi, Từ Hựu Chi trầm mặc một lúc, rồi mới lên tiếng: "Lễ Bộ đã đưa xuống ban thưởng, còn việc lên chức, Lại Bộ từng phái người tới, muốn điều hạ quan đến Hoàng Trì, nhưng về sau, chuyện này không còn tin tức..."
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy nhíu mày, lập tức nghĩ tới điều gì, trâm giọng nói: "xem ra, là bản vương hại Từ huyện lệnh." Rõ ràng, Thái tử sau khi vào Lại Bộ đã phủ quyết việc này.
Tuy trong cuộc chiến Ngụy Sở, Từ Hựu Chi kiếm được công huân, nhưng khó tránh khỏi bị coi là thuộc phe Túc vương, mà thái tử kiêng kị Triệu Hoằng Nhuận, sao có thể cho quan viên phe Túc vương lên chức? Chớ nói chi là đảm nhiệm Hoàng Trì huyện lệnh.
Cảng Bác Lãng Sa được xây dựng, 4 huyện bên ngoài Đại Lương đã trở nên có tiếng, ai cũng đoán được Tường Phù, Hoàng Trì, Trung Mưu sẽ phát triển, thái tử không muốn để nơi có tiềm lực cho các quan viên khác phe.
Nghe Triệu Hoằng Nhuận nói xong, Từ Hựu Chỉ lại nở nụ cười, hài lòng nói: "hạ quan đọc sách 30 năm, lại mò được công huân mà quan văn khó được, đợi ngày sau mất đi, khuyển tử có thể khắc công huân lên bia mộ hạ quan, chậc chậc. . Hạ quan đời này, đáng giá."
"Ha ha ha." Triệu Hoằng Nhuận bị sự phóng khoáng của Từ Hựu Chi chọc cười.
Ai nói quan văn không có trái tim võ tướng?
Nhưng sau khi cười, Triệu Hoằng Nhuận khá coi trọng chuyện này, hắn rất bất mãn chuyện thái tử cố ý chèn ép Từ Hựu Chi.
Chưa nói Từ Hựu Chi không phải phe Túc Vương, cho dù đúng, Từ Hựu Chi là có công huân, dựa vào cái gì không được thăng chức?
Nghĩ tới đây, Triệu Hoằng Nhuận buột miệng nói: "Từ huyện lệnh, nếu sau này Tây Hoa huyện không còn, hoặc Lại Bộ sắp xếp không để ngươi hài lòng, ngươi cứ tìm bản vương."
Hả? Từ Hựu Chỉ kinh hãi, kinh ngạc nhìn Triệu Hoằng Nhuận một lúc, ngẫm nghĩ giây lát, mới chắp tay nghiêm túc nói: "hạ quan tuân lệnh."
Tuân lệnh?
Vệ Kiêu ngạc nhiên nhìn Từ Hựu Chi.
Đây là sự khác biệt giữa Vệ Kiêu và Trầm Úc
Trầm Úc thấy nhiều chuyện hơn Vệ Kiêu, nếu hắn ở đây, sẽ hiểu Từ Hựu Chi đã đứng về phe Túc vương, chứ không như Vệ Kiêu, vẫn không hiểu tại sao Từ Hựu Chỉ nói tuân lệnh.
Ngược lại, Lữ Mục cùng Chu Phác đã nhìn ra.
Mà Triệu Hoằng Nhuận cũng rất cao hứng, Thương Thủy huyện, binh sĩ, võ tướng, quân bị, tiền tài, cái gì cũng không thiếu, thiếu là quan văn xử lý nội chính, chỉ là người đọc sách vừa vặn là chỗ Triệu Hoằng Nhuận khó can thiệp, nên Triệu Hoằng Nhuận nghĩ có thể lôi kéo được ai thì hay người đó.
Màn đêm buông xuống, Triệu Hoằng Nhuận cùng Từ Hựu Chỉ nói chuyện tận hứng mới đi nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Triệu Hoằng Nhuận được Từ Hựu Chỉ tiễn đưa, lên đường đi tới Yên Lăng.
Nằm ngoài dự liệu của hắn, ở gần địa giới Yên Lăng, hắn bất ngờ gặp Khuất Thăng dẫn theo tướng lĩnh và 200 binh sĩ đón chờ.
"Mạt tướng Khuất Thăng cùng các tướng lĩnh cung nghênh Túc Vương!"
Trước mặt Triệu Hoằng Nhuận, Khuất Thăng quỳ một gối hành lễ.
Khuất Thăng đúng là biết làm người, rõ ràng là võ tướng, nhưng khéo léo xử lý mọi việc.
Đồng dạng, loại người này rất nguy hiểm, vì... Người này mặt ngoài cung kính, nhưng trong lòng hắn nghĩ cái gì, ngươi không thể nào biết được.
Triệu Hoằng Nhuận nghĩ như vậy, là vì Khuất Thăng đâu hàng khác với đám Cốc Lương, Vu Mã.
Cốc Lương Uy cùng Vu Mã Tiêu cân nhắc tính mạng và tiền đồ, hơn nữa bọn hẳn không được trọng dụng dưới trướng Hùng Thác.
Nhưng Khuất Thăng lại khác, mặc dù từng là thuộc hạ của Hạnh Thành Quân Hùng Nhậm, nhưng vẫn được Hùng Thác trọng dụng, hơn nữa, còn định giả hàng giúp Hùng Hổ trốn ra.
Về sau, nghe Triệu Hoằng Nhuận phân tích lợi hại, mà Khuất Thăng vẫn do dự, mãi đến khi nghe tin Tử Xa chết trận, cho rằng Hùng Thác chắc chắn bại, mới quyết định phản bội, hiến cho Hùng Thác một "diệu kế”
Nhờ diệu kế này mà Triệu Hoằng Nhuận đánh bại hoàn toàn Hùng Thác.
Nhưng cũng vì.."Diệu kế” này, mà Triệu Hoằng Nhuận cảnh giác Khuất Thăng,'diệu kế" này rõ ràng là dùng cho cả hai phe.
Khuất Thăng thân phục là bên người thắng.
Hắn trung thành, là có tiền đề.