Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 637 - Chương 692: Chặn Đánh Thất Bại

Chương 692: Chặn Đánh Thất Bại Chương 692: Chặn Đánh Thất BạiChương 692: Chặn Đánh Thất Bại

Điền Đam cũng như người quen với Hạng Mạt.

Từ lúc Hạng Mạt còn ở Ngô Việt, hẳn đã nghe nói, nước Tề ra một kẻ, dám dẫn theo mấy trăm binh sĩ dạ tập Sở doanh mấy vạn quân, lặng lẽ mà đến, thong dong mà đi.

Sau đó, Điền Đam càng lúc càng nổi, có một năm, Điền Đam xuất binh Vũ Sơn cứ điểm, một đường đánh tới Chiêu Quan của Hạng Mạt, gần như xuyên qua một nửa đông Sở.

Lúc đó, không biết có bao nhiêu người chế nhạo Điền Đam, đồng thời mấy lần phái binh cắt đứt đường lui, nhưng Điền Đam cứ như muốn chết, đánh một cuộc chiến kéo dài hơn năm ở đông Sở.

Trong khoảng thời gian đó, Điền Đam dẫn quân xuyên qua lãnh thổ nước Sở, trong tình hình lương thảo bị cắt, bốn phía đánh lén, chiếm thành trì nước Sở.

Có đôi khi nước Sở phái trọng binh, Điền Đam không cản được, liền rút.

Nhưng đợi quân Sở vừa lui, Điền Đam quay lại, cắm cờ quân Tề lên tường thành.

Năm ấy, Điền Đam đánh hạ 54 tòa thành, trong đó có thành trì, Điền Đam và quân Sở tranh cướp, Điền Đam 7 lần chiếm thành, đánh đến cùng, 10 dặm quanh thành biến thành đất chết, không khí nông nặc mùi máu.

Cuối cùng, Tê Vương phái Điền Húy, Điền Ngao tới, mới mang Điền Đam về.

Sau trận chiến, Điền Đam vang danh, người Sở sợ hắn như hổ, hung danh dọa một đứa trẻ ngừng khóc.

Bỏ qua thói treo cổ quý tộc lên cổng thành, Hạng Mạt thừa nhận người này đủ can đảm.

Nên Hạng Mạt không ngạc nhiên khi Điền Đam dân 5,6 vạn quân Tề lại dám phục kích 50 vạn đại quân, vì... Đây không phải điều điên nhất Điền Đam từng làm.

Trái lại, công tử Nhuận lại có dũng khí làm vậy, đã để Hạng Mạt bất ngờ.

Cũng để Hạng Mạt thêm kiêng ky Triệu Hoằng Nhuận.

Tâm một khắc, Hạng Mạt trở về đại quân.

Trong lúc đó, Hạng Mạt gặp được Tả Lương, hỏi về tình hình cuộc phục kích.

Tả Lương cũng khá bối rối.

Dù sao quân Sở có tận 50 vạn quân, dù biết bị mai phục, cũng rất khó tim được phương hướng.

"Dựng thẳng soái kỳ."

Hạng Mạt lệnh cho thân binh.

Lập tức thân binh dựng thẳng soái kỳ "Sở Thượng tướng quân Hạng”.

Dựng cờ soái là vì, phàm là nơi có cờ soái, là nơi thống soái đang ở.

Nên Hạng Mạt sai người dựng soái kỳ, là để tướng lĩnh biết được vị trí thống soái, không chỉ ổn định lòng quân, đồng thời cũng để thuộc hạ dễ dàng sai người đưa tin.

Chờ soái kỳ dựng lên, các tướng lĩnh bắt đầu phái binh đến báo tin.

Hạng Mạt lúc này mới biết, quân Ngụy ở phía Tây, mà quân Tê ở phía đông, cả hai đồng thời xuất động, tập kích trung tâm 50 vạn quân Sở, nên... Quân Sở bất ngờ, không kịp tổ chức phản kích.

Cũng phải, 50 vạn đại quân, có bao nhiêu người đủ dũng khí đánh lén?

Lúc này Hạng Mạt biết có quân địch phục kích, lại khổ vì không tiện truyền lệnh.

Lúc này phải xem năng lực của các tướng lĩnh trong quân.

Cũng may dưới trướng Hạng Mạt có không ít tướng quân có năng lực đảm đương một phía.

"Lệnh Chu Ngôi cản quân Ngụy, Mưu Lạc cản quân Tê... Những người khác, tạm do 2 tướng Chu, Mưu điều hành”

"RõI"

Thám báo tuân lệnh mà đi.

Hạng Mạt ở trong soái trướng mở ra hành quân đồ, đánh dấu vị trí quân Ngụy và quân Tề.

Hắn cũng không lo lắng thương vong, dù sao 2 đội quân có binh lực thua xa, bây giờ, Hạng Mạt càng muốn tìm vị trí hiện tại của Triệu Hoằng Nhuận và Điền Đam.

Một khi tìm được điểm dừng chân của 2 người, hắn liền chuyển thủ thành công, dùng 50 vạn đại quân tiêu diệt cả hai.

Không lâu sau, truyền đến tin quân Ngụy và quân Tề rút lui.

Hơn nữa, thám báo còn báo lại hướng rút lui cho Hạng Mạt.

Dựa vào tình báo, Hạng Mạt đoán được nơi quân Ngụy và quân Tề dừng chân: quân Ngụy ở trong khu rừng phía †ây nam, còn quân Tề ở hướng đông nam trên một sườn núi, đều nằm trên con đường quân Sở phải đi qua. Ï Hừ! Thì ra là thế. Xem ra hai người, không định để ta dễ dàng rút quân... J

Hạng Mạt bật cười, lắc đầu.

Nếu như coi Túc huyện là mồi nhử, vậy quân Ngụy và quân Tề kiểm soát đường rút của quân Sở là một cái bẩy.

Tóm lại, Triệu Hoằng Nhuận và Điền Đam không muốn để 50 vạn quân Sở rút về phía nam, hy vọng chặn Hạng Mạt lại, tốt nhất là kéo đến khi đại quân Tề Lỗ đuổi tới, ba đường vây công Hạng Mạt, có thể gây thiệt hại nặng nề cho quân Sở, thậm chí tiêu diệt toàn quân.

Chỉ là, chuyện này rất khó.

Vì chủ soái quân Sở là Hạng Mạt.

Quân Tề truy đuổi sau lưng ta, chính là Điền Húy dẫn binh, có Đồ Thân đối phó Điền Húy, đẳng sau không phải sợ. Mà Tề Vương đại quân cách đây một ngày đi đường... Không, vì lý do an toàn, cứ tính nửa ngày. Nói cách khác, ta có nửa ngày đối phó Cơ Nhuận hoặc Điền Đam... J

"Nửa ngày."

Hạng Mạt thở dài.

Nửa ngày có hơi ngắn.

Quân Sở từ khi rút lui đến giờ chưa được nghỉ ngơi, quân tâm mệt mỏi, bằng không, sẽ không bị quân Tề, quân Ngụy dễ dàng tập kích.

Vấn đề là nên đánh Cơ Nhuận, hay đánh Điền Đam? Hay chia binh, đánh cả hai?

Nghĩ một lúc, Hạng Mạt đưa ra quyết định.

"Truyền lệnh xuống, bao vây, toàn quân cường công quân Ngụy!”

Thế mà tiến đánh quân Ngụy? 7 Tử Xa Kế và Tử Lương nhìn nhau, bọn hắn đều cho rằng Hạng Mạt sẽ phá vây về phía Điền Đam.

Dù sao, nếu có thể giết Điền Đam, rất có thể sẽ giành được lại lợi thế đã mất.

Nhưng Hạng Mạt, lại lựa chọn công tử Nhuận để phá vây.

Đây có phải, Thượng tướng quân coi trọng công tử Nhuận hơn Điền Đam?

F....J

Tử Xa Kế và Tả Lương liếc nhau, có điều suy nghĩ.

Đúng như 2 người đoán, Hạng Mạt kiêng ky Triệu Hoằng Nhuận.

Nguyên nhân đơn giản, vì Điền Đam là Tê quốc tướng quân, trừ phi người này tạo phản thành công, bằng không, Điền Đam không thể đại biểu ý chí Tê quốc. Nhưng Triệu Hoằng Nhuận lại khác, hắn là công tử nước Ngụy, có cơ hội thành Ngụy Vương.

Nếu kẻ này tâm thường thì thôi, nhưng Hạng Mạt cảm thấy vị công tử này rất có dã tâm.

Hạng Mạt thậm chí hoài nghi, nếu công tử Nhuận trở thành Ngụy Vương, sẽ là họa của Sở quốc

Vì vậy Hạng Mạt chọn đánh quân Ngụy, nếu có cơ hội sẽ giết công tử Nhuận.

Ra lệnh một tiếng, 50 vạn quân Sở truy kích quân Ngụy.

Động thái làm Điền Đam khó hiểu.

Nhưng nghĩ một lúc, Điền Đam nghĩ đến điểm mấu chốt.

Hạng Mạt, đúng là người mưu tính sâu xa... J Điền Đam thầm nói.

Nếu không phải Tê Vương sắp chết, mấy vị công tử lại vô dụng, nước Tề cần dựa vào nước Ngụy giúp đỡ, bằng không, Điền Đam cũng muốn giết Triệu Hoằng Nhuận.

Chỉ tiếc, Tê quốc thế cục, không cho phép Điền Đam nhìn Triệu Hoằng Nhuận chết?

Huống chỉ hai người còn cá cược.

Điền Đam lại hạ lệnh xuất binh.

Đối đầu trực diện là hành vi ngu xuẩn, Điền Đam cần làm là quấy rối quân Sở.

Mặt khác, động tĩnh quân Sở, cũng được Thanh Nha báo cho Triệu Hoằng Nhuận.

Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc với việc này. Chặn đường đại quân là ý Điền Đam, hắn chỉ muốn uống miếng canh, đáng lẽ ra Hạng Mạt phải coi Điền Đam là kẻ nguy hiểm mới đúng.

Nhưng bây giờ, Hạng Mạt bỏ mặc Điền Đam, dẫn 50 vạn quân tấn công quân Ngụy, khiến Triệu Hoằng Nhuận không thể hiểu được.

Ta không phải chỉ theo sau Điền Đam thôi sao, đâu có chọc ai? .¡

Cười khổ, Triệu Hoằng Nhuận lập tức hạ lệnh đốt rừng, rút về hướng nam.

Để Triệu Hoằng Nhuận đối đầu 50 vạn quân Sở, hắn cũng không ngốc như vậy.
Bình Luận (0)
Comment