Chương 697: Chuẩn Bị Chiến Đấu
Chương 697: Chuẩn Bị Chiến ĐấuChương 697: Chuẩn Bị Chiến Đấu
Ngày kế tiếp, Triệu Hoằng Nhuận về Trất huyện, chuyện thứ nhất, chính là triệu tập các tướng lĩnh, đến soái trướng bàn bạc.
Trừ Địch Hoàng Ngọc ở Tương thành và Tôn Thúc Kha đang phụ trách di chuyển dân Sở, hiện tại các tướng lĩnh cao cấp dưới trướng Triệu Hoằng Nhuận đều đến, nghe Triệu Hoằng Nhuận chỉ thị.
"..." Tình hình chính là như vậy."
Trong hội nghi, Triệu Hoằng Nhuận công bố chiến lược của Tề Vương, vẻ mặt các tướng lĩnh đều nghiêm trọng.
Động tĩnh Tê Vương quá lớn, Tề Lỗ liên quân, tây lộ quân Ngụy, đông lộ quân Tề, còn có Đông Việt Thiếu Khang và Tây Việt phản loạn, cùng Vũ Sơn quân Tê và 5 vạn Xuyên Bắc ky binh Triệu Hoằng Nhuận điều động.
Mấy đường binh mã, ước chừng khoảng 60 vạn, chưa bao gồm quân dự bị Tề Vương có thể điều động.
Nghe Triệu Hoằng Nhuận nói xong, mấy tướng lĩnh đều hít một hơi.
60 vạn liên quân, hơn trăm vạn quân Sở, trận chiến này đã lên tới gần 200 vạn người tham gia.
Gần trăm năm nay, các quốc gia trung nguyên chưa có chiến dịch nào quy mô lớn đến thế.
Đừng nói người khác, cả Từ Ân cũng sợ hết hồn.
Cục diện cuộc chiến này quá to lớn, nghe vài câu đã khiến người ta nghẹt thở.
Cả trướng im lặng, các tướng lĩnh thấp thỏm nhìn nhau. Cũng không phải e ngại đại chiến, bọn hắn chỉ kiêng kị đối thủ sắp gặp.
Thượng tướng quân Hạng Mạt, Thọ Lăng Quân Cảnh Xá, Tây Lăng Quân Khuất Bình, ba người ai mà không phải đại nhân vật ở Sở?
Nhất là Khuất Thăng, hắn không hề lạ lâm gì Khuất Bình.
"Nghĩ không ra, lần này lại gặp Cảnh Xá đại nhân trên sa trường..."
Yến Mặc thì thào.
Mà mấy tướng lĩnh Yên Lăng quân cũng thấp thỏm.
Triệu Hoằng Nhuận liếc mấy người, không nói gì.
Hắn từ chỗ lục huynh đã nghe về Cảnh Xá , Khuất Bình, là loại quý tộc chính thống.
Có lẽ, nước Sở còn đứng vững đến giờ, chính là còn hiền thần, anh tài, dốc hết sức chống đỡ, không để nước Sở bị những quý tộc tham lam hủy hoại.
Triệu Hoằng Nhuận không ngăn đám người nghị luận, hắn biết, mấy người Cảnh Xá, đều anh hùng nước Sở, đám Yến Mặc xuất thân nước Sở, đương nhiên sẽ bối rối.
Triệu Hoằng Nhuận tin tưởng, đám Yến Mặc sẽ điều chỉnh được tâm trạng.
Quả nhiên, một lát sau, Yến Mặc thở dài, vừa cười vừa nói: "thật không ngờ, Yến mỗ đời này có cơ hội làm đối thủ của Thọ Lăng Quân." Nói đến đây, hắn quay đầu, thấy Triệu Hoằng Nhuận nhìn mình, vội vàng nói: "điện hạ yên tâm, trên chiến trường, đều vì chủ, Yến Mặc đã quy hàng Đại Ngụy, tuyệt sẽ không chần chừ."
"Ừm, bản vương tin tưởng ngươi, cũng tin tưởng chư vị" Triệu Hoằng Nhuận gật đầu, khẳng định.
Hắn không muốn tiếp tục chủ đề này, nói càng nhiều sẽ chỉ làm mọi người thêm bối rối.
Thế là, hắn đổi chủ đề: 'vừa rồi, chính là Tê Vương chiến lược, hiện tại, quân ta cần bố trí cụ thể"
Nghe vậy, các tướng tập trung tinh thần, vì Túc vương muốn giao nhiệm vụ.
Dưới cái nhìn của mọi người, Triệu Hoằng Nhuận trầm giọng nói: "đầu tiên, là Hạng Mạt đang đóng quân ở Phòng Chung với gần 50 vạn binh..."
Nói đến đây, hắn quay đầu nhìn Từ Ân, trầm giọng nói: "đại tướng quân, bản vương hy vọng ngươi có thể gánh vác trọng trách này."
"Rõ!" Từ Ân chắp tay, nghiêm túc nhận nhiệm vụ, sau đó nhếch miệng cười nói: "Từ mỗ đã sớm nghe Hạng Mạt uy danh, lại vô duyên chạm mặt, hôm nay rốt cuộc đã đạt được ước muốn."
Nghe thế, Triệu Hoằng Nhuận trầm ngâm một hồi, lập tức nghiêm túc nói với Từ Ân: "đại tướng quân, liền nhờ ngài."
Sở dĩ hắn nói như vậy, vì nhiệm vụ này quá gian khổ.
Tuy Triệu Hoằng Nhuận đã điều 5 ngàn quân Đông Vệ doanh đến Trất huyện, nhưng Phần Hình quân chỉ có 1 vạn rưỡi, chỉ bằng từng đó mà đối đầu 50 vạn quân, đúng là thử thách khó khăn.
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận chỉ đành như thế, vì binh lực trong tay hắn không nhiều, tuy có thêm hàng quân, nhưng còn đang rèn luyện, sức chiến đấu rất khó nói.
Nghĩ tới nghĩ lui, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy chỉ có Phần Hình quân có thể gánh vác. Thấy Triệu Hoằng Nhuận áy náy, Từ Ân không để ý, cười nói: "điện hạ yên tâm, Phần Hình quân dù không am hiểu tấn công, nhưng luận cố thủ, trong nước không có đội quân nào sánh bằng Phần Hình quân?"
Hắn còn muốn nói tiếp, lại bị Thái Cầm Hổ cướp lời: "điện hạ yên tâm, Hạng Mạt dám tấn công, đến một tên ta giết một tên, đến một đôi giết một cặp!. . Chỉ 50 vạn mà thôi, mỗi binh sĩ giết 10 người là xong."
Thái Cầm Hổ rất hung hãn, nhưng nhìn Thái Cầm Hổ không tim không phổi, mọi người không hề thấy hung hãn, ngược lại thấy buồn cười: theo lời ngươi, nước Sở trăm vạn đại quân, chỉ cần 1 người giết 20 người là xong?
Nhưng không ai bắt bẻ gì Thái Cầm Hổ, tỉ như Triệu Hoằng Nhuận, hắn vui mừng nói theo: "tốt! Thái tướng quân quả nhiên dũng mãnh!"
Giao nhiệm vụ cho Từ Ân xong, Triệu Hoằng Nhuận không yêu cầu Yên Lăng quân, Thương Thủy quân làm gì quá khó, vì bờ nam Kỳ hà toàn là quân Sở, Triệu Hoằng Nhuận đưa ra chiến thuật, sao đuổi kịp biến hóa trên chiến trường?
Nên Triệu Hoằng Nhuận quyết định trao quyền cho Yên Lăng quân và Thương Thủy quân tự quyết.
"Khuất Thăng, Ngũ Kị."
"Có mạt tướng." Khuất Thăng và Ngũ Kị chắp tay đáp.
"Bờ nam Kỳ hà, có đầy quân Sở, trận này nguy hiểm vượt quá tưởng tượng... Bản vương hy vọng Yên Lăng quân và Thương Thủy quân có thể tạm thời buông thành kiến."
".. Rõ." Khuất Thăng và Ngũ Kị liếc nhau, dù gật đâu đáp ứng, nhưng không có bao nhiêu hi vọng.
Sau đó, Triệu Hoằng Nhuận lại trao quyền cho mấy vị tướng lĩnh, cho bọn hẳn tự lĩnh binh.
Dù sao quân Sở quá đông, tập trung một chỗ sẽ rất khó tiến lên.
Đã thế, không bằng chia binh, càng dễ tìm sơ hở.
Chỉ là làm thế dễ bị quân Sở nuốt chửng với quân số áp đảo, nên càng thử thách vận may và khả năng đọc tình huống của tướng lĩnh
Làm vậy, sẽ càng thêm khó cho Triệu Hoằng Nhuận, Khuất Thăng, Ngũ Kị điều phối chung.
Nếu một trong ba xảy ra vấn đề, quân Ngụy sẽ thiệt hại nặng.
Nên Triệu Hoằng Nhuận cũng không muốn chia binh, nhưng hết cách, binh lực trong tay hắn không đủ, nếu không làm thế, quân Ngụy dù vượt sông cũng khó giữ vững trận địa.
"Nhớ kỹ, lúc đầu chỉ cần quấy rối quân Sở, suy yếu quân Sở... Nhớ kỹ 16 chữ "địch tiến ta lùi, địch lui ta tiến, địch trú ta nhiễu, địch mệt ta đánh", trước khi bản vương hạ lệnh tổng tiến công, quân ta không lập doanh trại, không đánh chính diện, không lộ diện trước kẻ địch..."
Tiếp đó, Triệu Hoằng Nhuận cẩn thận giải thích chiến thuật "du kích", hắn không buộc các tướng lĩnh lập tức nắm giữ, chỉ cần nhớ kỹ trong lòng.
"Nếu có người cho rằng quân ta "hèn", không cần để ý, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ hai điểm: một, thắng trận; hai, sống sót."
"RõI" Các tướng chắp tay đáp. Chương 698: Chuẩn Bị Chiến Đấu (2)
Mấy ngày sau, cả Triệu Hoằng Nhuận, Tê Vương hay Điền Đam, đều khẩn trương chuẩn bị cho cuộc chiến.
Thợ nước Lỗ đi theo đại quân, thể hiện kỹ năng thần kỳ, trong mấy ngày, liền dựng được mấy chiếc cầu nổi rộng 20 thước, để đại quân có thể vượt sông.
Nghe tin này, Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc: cầu nổi rộng cỡ này, nhất định rất nặng, binh sĩ sao có thể đẩy xuống sông?
Vì hiếu kỳ, Triệu Hoằng Nhuận phái Mục Thanh đi hỏi thăm, lấy được đáp án làm hắn giật mình: thì ra thợ nước Lỗ đã biết dùng gỗ lăn dưới vật nặng để dễ di chuyển.
Ngoài ra, thợ nước Lỗ còn chế tạo mấy chiến thuyền, dùng để chống lại hạm đội Sở quốc.
Về chuyện này, Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu, hắn thấy, Kỳ hà cách Thọ Dĩnh rất gần, chắc chắn sẽ có thuỷ quân canh giữ, chỉ bằng mấy chiếc chiến thuyền, làm sao có thể chống lại?
Nên khi Tê Vương phái quan hậu cần đến, Triệu Hoằng Nhuận từ chối chiến thuyền, mà xin 100 chiếc trọng nỏ, đồng thời tự mình thiết kế một loại tên nhằm vào chiến thuyền, mời thợ nước Lỗ chế tạo.
Loại tên này rất đơn giản, khắc thêm một cái rãnh dẫn nước trên đầu tên, để sau khi bắn trúng thuyền, nước sông sẽ nhanh chóng vào thân thuyền theo đường rãnh.
Đáng nhắc tới, là khi Triệu Hoằng Nhuận đưa bản thiết kế cho thợ nước Lõ, những người thợ kia đã thảo luận, từ bỏ đóng thuyền, ngược lại cải tạo trọng nỏ, tăng cường sản xuất mũi tên.
Thậm chí, Tê Vương phái người đến khen ngợi, ghi cho Triệu Hoằng Nhuận một đại công.
Mấy ngày kế tiếp, Triệu Hoằng Nhuận ở trong quân doanh, mỗi ngày mô phỏng đủ loại tình huống, cùng với tình huống bất ngờ, miễn cho lúc đó luống cuống tay chân.
Triệu Hoằng Nhuận đặc biệt xem trọng cuộc chiến sắp tời, vì đây là lần đầu hắn tham gia vào một cuộc chiến có quy mô lớn.
Phần Hình quân đã được Từ Ân chỉ huy, rời khỏi Trất huyện, ở một nơi giữa Phòng Chung và Trất huyện, dựng trại, tạo chướng ngại, bảo vệ Trất huyện, một khi quân Ngụy vượt sông, Trất huyện trở thành nơi cực kỳ quan trọng.
Hạng Mạt để cắt đường lui của quân Ngụy chắc chắn sẽ phát động tấn công Trất huyện.
Đến lúc đó, cần Từ Ân và Phần Hình quân cố gắng.
Về phân Yên Lăng quân và Thương Thủy quân, mấy ngày nay thừa dịp chỉnh đốn, để binh sĩ có thể phát huy hết sức mình.
Lần chỉnh đốn này để binh tướng thêm phấn chấn, Triệu Hoằng Nhuận gần như thăng tất cả lên một cấp.
Ngũ trưởng thăng thập trưởng, thập trưởng thăng truân trưởng, truân trưởng thăng bá trưởng, bá trưởng thăng khúc hầu, khúc hầu thăng quân hầu (thiên nhân tướng), quân hầu thăng thiên tướng (nhị thiên tướng).
Nhưng chức vụ Nhiễm Đằng không đổi. Ï Có chuyện gì thế này? ,
Nhiễm Đằng không khỏi chán nản.
Thương Thủy quân sau khi nhận thêm 2 vạn hàng binh, lại thêm tàn quân Ngô Nguyên, Thương Thủy quân đã có tận 5 vạn người.
Nên các tướng lĩnh gân như nhận số binh nhiều hơn chức vụ.
Lần này, Triệu Hoằng Nhuận đề thăng cấp bậc, để các tướng lĩnh danh chính ngôn thuận.
Ngay vừa rồi, Nhiễm Đằng gặp đồng liêu Hướng Đại.
Hướng Đại cùng Nhiễm Đẳng đều từ binh sĩ lên làm tướng, mà một ngày trước cả hai đều là thiên nhân tướng, hôm này, Hướng Đại được tăng cấp lên thành nhị thiên tướng. Ở nước Sở, điều này vô cùng khó khăn.
Nên Nhiễm Đằng cũng mừng cho Hướng Đại.
Nhưng!!
Nhiễm Đẳng, vẫn là thiên nhân tướng.
Không những binh sĩ dưới trướng chỉ có 1 ngàn người, mà chức vụ cũng không tăng.
Sau khi Hướng Đại nghe chuyện, đã nhìn Nhiễm Đẳng với vẻ kỳ lạ.
Nhiễm Đằng hiểu vẻ mặt Hướng Đại, vẻ mặt như đang nói: toàn bộ tướng lĩnh được đề thăng, chỉ có ngươi ngoại lệ... Có phải đắc tội Túc Vương? Hoặc là ngươi có dị tâm?
Nhiễm Đằng không nhớ rõ làm sao rời chỗ Hướng Đại, vì hắn chỉ nghĩ một chuyện: tất cả tướng lĩnh được thăng, trừ hắn.
Ï Chẳng lẽ ta làm gì sai khiến Túc vương điện hạ hiểu lầm?
Nhiễm Đẳng có chút bối rối, vì bản thân hắn luôn trung thành.
Cảm thấy chán nản, Nhiễm Đằng tìm hai tri kỷ: Hạng Cách và Trương Minh.
3 thiên nhân đội của 3 người này là tỉnh nhuệ trong Thương Thủy quân nên 3 người hay gặp nhau.
Nhiễm Đằng hỏi xem Hạng Cách và Trương Minh có được đề thăng.
Hỏi đến mới biết, không chỉ hắn, Hạng Cách và Trương Minh cũng không được thăng chức.
Ï Rốt cuộc.. Có chuyện gì xảy ra? ï 3 người quả thực không hiểu nổi.
Nhưng chuyện này không tiện hỏi, nên 3 người cùng nhau uống rượu.
Trong lúc đó, Nhiễm Đằng kể lại lúc gặp Hướng Đại, ghen ty nói Hướng Đại lúc đó ra sao.
Nghe Nhiễm Đằng kể, Hạng Cách và Trương Minh cũng gật đầu phụ hoạ, rõ ràng bọn hắn cũng trải qua điều tương tự.
Ngay khi 3 người phàn nàn, bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra, có một người mặc giáp xám bước vào, trầm giọng nói: "thiên nhân tướng Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh, Túc vương điện hạ cho mời!"
Ï Thanh Nha chúng... .)
3 người liếc nhau, thâm nghĩ một câu, trong quân, người mặc giáp xám chỉ có Thanh Nha chúng. Chẳng lẽ chúng ta ở đây phàn nàn, bị Túc Vương điện hạ biết được?
Tâm trạng bất an, Nhiễm Đẳng, Hạng Cách, Trương Minh đi theo Thanh Nha chúng tới chỗ Triệu Hoằng Nhuận.
Khi bọn hắn bước vào, Triệu Hoằng Nhuận còn ngồi sau bàn làm việc, tô tô vẽ vẽ trên bản đồ, khi thì nhíu mày trầm †ư.
"Túc Vương điện hạ." 3 người lo lắng hành lễ.
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận ngẩng đầu lên, đặt bút xuống, cười nói: "bản vương nghe nói, ba vị có phàn nàn?"
Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh biến sắc, vội vàng giải thích.
Triệu Hoằng Nhuận lại xua tay, vừa cười vừa nói: "ha ha, đùa chút thôi, không cần tưởng thật." Nói xong, hắn thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: "ba người các ngươi có phải rất kinh ngạc, bản vương thăng những người khác, lại sót 3 người?"
"Điện hạ làm thế tất có ẩn ý, chúng †a sao dám đoán bừa." Nhiễm Đằng chắp tay nói.
Nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận gật đầu nói: "đúng vậy, bản vương đúng là có ý khác... Các ngươi đều đang hâm mộ các tướng lĩnh khác? Hâm mộ bọn hắn được đề bạt, nhưng trên thực tế? Binh sĩ trong tay những tướng lĩnh này còn không bằng lúc trước. Vì sao? Vì thu nhận hàng quân mới, thực lực chênh lệch... Ba người các ngươi, chỉ huy thiên nhân đội là tinh nhuệ, bản vương không muốn phá hỏng, nên không thăng chức cho các ngươi, cũng không bổ sung binh sĩ"
F Thì ra là thết ,J Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh chợt hiểu ra, nghi ngờ trong lòng biến mất.
Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận đứng dậy, nhìn 3 người, nói: "nhưng bản vương nghĩ, làm vậy đối với các ngươi không công bằng, nên gọi các ngươi đến, để các ngươi tự lựa chọn: thăng chức, hay tiếp tục dẫn thiên nhân đội."
Trong trường hợp này, đồ đần cũng biết nên lựa chọn gì.
3 người vội vàng nói: "đa tạ Túc Vương điện hạ, là chúng ta hồ đồ... Chúng ta lựa chọn từ bỏ thăng chức."
"Rất tốt!" Triệu Hoằng Nhuận thỏa mãn gật đầu, nghiêm túc nói: "vậy bản vương trao cho các ngươi quyền tự dẫn binh, chờ đại quân vượt sông, ba người các ngươi dẫn thiên nhân đội rời đi, tự mình chiến đấu... Bản vương sẽ cho 10 Thanh Nha chúng hỗ trợ các ngươi. Chuyện các ngươi cần làm rất đơn giản, xâm nhập nước Sở, tập kích hắn lương thảo, kho lương."
Tự mình xâm nhập? Trong tình huống bị trăm vạn quân Sở bao vây? ,¡
Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh liếc nhau, nặng nề chắp tay.
"Tuân lệnh!"
"Rất tốt, kể từ hôm nay, các ngươi là độc lập doanh, chỉ cần các ngươi có bản lĩnh, dù là đội ngũ vạn người, bản vương cũng sẽ trao quyên tương ứng."
ƒ Vạn người.. chức so tướng quân! ¡¡
Nhiễm Đằng, Hạng Cách, Trương Minh nhìn nhau, hào hứng nuốt nước bọt.