Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 654 - Chương 711: Cơ Nhuận Cùng Hạng Mạt (3)

Chương 711: Cơ Nhuận Cùng Hạng Mạt (3) Chương 711: Cơ Nhuận Cùng Hạng Mạt (3)Chương 711: Cơ Nhuận Cùng Hạng Mạt (3)

Đến ngày 25 tháng 9, mưa thu đã rơi nửa tháng, khiến nước sông ở Phòng Chung cũng như các con suối lân cận dâng cao.

Vì vậy, Hạng Mạt sai người xây đập cao, cố ý chỉ đào phía bắc con đập, kể từ đó, nước sông sẽ chảy về hướng Phần Hình quân.

Vốn dĩ Hạng Mạt định tích thêm nước, từ đó, hắn có cơ hội kết thúc cuộc chiến trong một trận.

Chỉ tiếc, kế sách của hắn bị Triệu Hoằng Nhuận nhìn thấu, rơi vào đường cùng, Hạng Mạt chỉ đành phát động trước thời hạn, đồng thời đối tượng chỉ còn một mình quân Ngụy.

Cảnh tượng quân Sở phá đập, có thể nói là hoành tráng, sóng thần cuồn cuộn, trong chớp mắt. 10 dặm đều là màu trắng xóa.

Giờ khắc này, Hạng Mạt đứng ở trên mũi thuyền, chỉ huy hơn mười chiếc chiến thuyền, mấy chục chiếc bè lớn và hàng trăm con thuyên nhỏ, hung hãn đánh về phía quân Nguy.

Hạng Mạt quân và Phần Hình quân cách 30,40 dặm, nhưng nhờ dòng nước, hẳn đã đến nơi Phần Hình quân đóng quân trong chớp mắt.

Cách một thời gian, Phân Hình quân ở chỗ này dựng nên một quan ải, bày rất nhiều chướng ngại, định ngăn cản Hạng Mạt quân thông qua nơi đây.

Nhưng giờ đây, những thứ Phần Hình quân dựng lên, đều đã mất đi tác dụng.

"Thượng tướng quân! Cẩn thận mũi tên!"

Bỗng nhiên, Du Ký kêu lên, lấy một tấm khiến, che trước mặt Hạng Mạt, đồng thời hét lớn: "các binh sĩ, cẩn thận mũi tên!"

Chỉ chốc lát, một cơn mưa tên rơi xuống thuyên Hạng Mạt. Nhưng vì quân Sở có phòng bị nên không có thương ong.

Sau khi mưa tên đi qua, Hạng Mạt võ vai Du Ký, đồng thời quay sang nhìn hướng mũi tên tấn công.

Trên đỉnh núi, có một đám quân Ngụy đang tụ tập, không để ý trời mưa, tiếp tục bắn tên.

A.

Hạng Mạt bật cười

Giờ đây, hắn đã biết, chủ tướng Phần Hình quân chính là Từ Ân đã đóng giữ ở Phần Hình Tắc nhiều năm, tuy Hạng Mạt còn chưa chạm mặt Từ Ân, nhưng không cản hắn coi trọng Từ Ân.

Xét cho cùng, Từ Ân cũng là đại biểu tướng lĩnh Ngụy quốc, địa vị sánh ngang Hạng Mạt

Chỉ là, giờ đây Từ Ân đành trơ mắt nhìn Hạng Mạt ngồi chiến thuyền lướt qua.

Tính ngươi may mắn...

Hạng Mạt lạnh lùng nhìn ngọn núi.

Hắn thấy, nếu không phải công tử Nhuận nhìn thấu kế sách của hắn, Phần Hình quân sẽ bị nước lũ nhấn chìm

"Không cần để ý quân Ngụy, trực tiếp đến Trất Huyện!"

Hạng Mạt ung dung hạ quân lệnh.

Lúc này, Hạng Mạt không rãnh để ý tới Từ Ân hay Phần Hình quân, vì công tử Nhuận mới là linh hôn quân Ngụy, chỉ cần giết người này, quân Ngụy sẽ tan rã.

Hạng Mạt hạm đội đi qua mấy ngọn núi, liên tục bị Phần Hình quân bắn tên, nhưng Hạng Mạt quân không hề phản kích, trực tiếp lao qua.

Thấy cảnh này, Từ Ân ở trên một ngọn núi, vuốt râu, nhíu mày.

Nhưng sau đó, hắn nở nụ cười.

Đúng là! Hạng Mạt, quả thực không đơn giản, không ngờ hắn lại dùng thủy công, nếu không có Túc Vương điện hạ, chỉ sợ quân ta tổn thất hơn nửa, chí ít Phần Hình quân bị diệt toàn quân. Chỉ là... Hạng Mạt a Hạng Mạt, mặc cho ngươi tài giỏi, cũng không sánh được điện hạt!

Từ Ân thầm nghĩ.

"Tướng quân, quân Sở xông tới..." Thái Cầm Hổ trợn to hai mắt nói, dáng vẻ thất hồn lạc phách.

Có lẽ là vì đã từng thề thốt sẽ không cho quân Sở đến Trất Huyện.

"An tâm đừng vội."

Từ Ân lạnh nhạt nói, biểu cảm bình Tĩnh.

Chuyện này đã để Hạng Mạt hoàn toàn đoán sai: hắn cho rằng Từ Ân đang cực kỳ lo sợ, kỳ thực, Từ Ân không hề kinh hoảng, dù để Hạng Mạt hạm đội đi qua.

Vì Từ Ân biết, nếu Túc Vương điện hạ quyết định tương kế tựu kế, lợi dụng Hạng Mạt thủy công đối phó Hùng Ngô quân, thì Túc Vương nhất định có cách đối phó Hạng Mạt.

Không biết Hạng Mạt khi biết thủy công hẳn dùng, lại hại chết Hùng Ngô 8 vạn quân đội, Hạng Mạt sẽ có biểu cảm như thế nào.

Vừa nghĩ tới việc này, Từ Ân nở nụ cười, để các tướng lĩnh bên cạnh bối rối.

Lúc này, Hạng Mạt hạm đội đã đột phá Phần Hình quân phòng tuyến.

Nói chính xác là đi qua, vì Phần Hình quân gần như không làm gì quá nhiều để cản Hạng Mạt hạm đội.

Tuy nhiên, binh khí Lỗ quốc cũng gây ra một vài thiệt hại cho quân Hạng Mạt.

Theo thống kê sau đó, Hạng Mạt quân tổn thất một chiếc thuyền lớn, 3 chiếc bè lớn và một vài thuyền nhỏ.

Về việc này, Hạng Mạt không nói gì, chút tổn thất không đáng cho hắn quan tâm.

Hiện tại, trời đã tạnh mưa, nhưng mây đen vẫn bao phủ bầu trời. Cũng không biết công tử Nhuận làm sao đề phòng...

Hạng Mạt đứng ở mũi thuyền nhắm mắt dưỡng thần, nghĩ xem công tử Nhuận có cách gì ứng đối.

Không biết qua bao lâu, Hạng Mạt nghe được tiếng kinh hô, tiếng kêu thảm, trong lòng hắn thấy kinh ngạc.

Quân Ngụy? Quân Ngụy làm sao ra khỏi thành?

Vì tò mò, Hạng Mạt mở mắt nhìn.

Vừa nhìn, hẳn đã choáng váng, vì trước mắt hắn, có mấy trăm binh sĩ đang chống chọi lại nước lũ, những người này ôm chặt ngọn cây mấy tránh khỏi nước lũ cuốn trôi.

Khiến Hạng Mạt khó tin là, những binh sĩ này mặc giáp kiểu Sở.

Đây... Đây là quân đội ở đâu? Bọn họ vì sao lại ở đây?

Hạng Mạt sắc mặt khó coi, vì hắn đã mơ hồ cảm giác, mình trúng kế.

"Cứu người!"

Hạng Mạt hét lên.

Vừa dứt lời, binh sĩ trên thuyền hành động, mang tới dây thừng, ném cho binh Sĩ ở trong nước.

Tuy nhiên, con thuyền bị nước lũ đẩy đi, Hạng Mạt hạm đội không dừng được, chỉ có binh sĩ may mắn mới nắm được dây thừng, kẻ không nắm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội được cứu trôi qua.

Có người nắm được dây thừng cũng bị nước lũ cuốn trôi.

Xui xẻo hơn, bị nước cuốn đập đầu vào thuyền.

Cảnh này khiến Hạng Mạt vô cùng lo lắng.

Chuyện gì xảy ra? !

Vừa sợ vừa giận, thấy mấy binh sĩ được cứu lên, hắn vội vã đi tới chất vấn: "các ngươi là binh sĩ ở đâu?"

Vài binh sĩ được cứu nghe Hạng Mạt hỏi, có một người đứng ra nói: "Hồi bẩm tướng quân, bọn ta là binh sĩ dưới †rướng Cố Lăng Quân Hùng Ngô."

Hùng... Ngô công tử?

Hạng Mạt càng lúc càng có linh cảm xấu.

Hắn thất thanh hỏi: "Ngô công tử hiện ở đâu?"

Vài binh sĩ lắc đầu, trong đó có một người nói: "không biết, khi nước lũ đến, mấy vị tướng quân che chở Ngô công tử đi trước, không biết đi hướng nào."...

Nghe thế, Hạng Mạt thầm kêu khổ. Cố Lăng Quân Hùng Ngô là con Sở Vương, nếu vì hắn mà chết, Thế... Thế thì cả Hạng thị cũng không gánh nổi!

Nghĩ tới đây, Hạng Mạt tức giận hỏi: "Các ngươi... Các ngươi tại sao lại ở đây? Không phải các ngươi đang ở Cự Dương huyện sao?"

Vài binh sĩ mỗi người một câu, kể lại mọi chuyện cho Hạng Mạt, khiến Hạng Mạt áo não không thôi.

Lúc này, Trất Huyện đã gần trong gang tấc, thấy vậy, Du Ký nhắc nhở Hạng Mạt: "Thượng tướng quân, Trất Huyện đến rồi..."

Hạng Mạt quay đầu nhìn về Trất Huyện.

Xung Quanh Trất huyện đã chìm trong biển nước, trên mặt nước thỉnh thoảng thấy thi thể trôi nổi.

Cơ Nhuận... Hạng Mạt nghiến răng nghiến lợi nhìn Trất Huyện.

Cùng lúc đó, trên tường thành, quân Ngụy cao giọng hét.

"Đa tạ Hạng Mạt thượng tướng quân thay Trất Huyện giải vây!"

"Đa tạ Hạng Mạt thượng tướng quân thay Trất Huyện giải vây!"

"Đa tạ Hạng Mạt thượng tướng quân thay Trất Huyện giải vây!"

Quân Ngụy đồng thanh hét, âm thanh vang vọng khắp 10 dặm.

Lại nhìn Hạng Mạt, giờ đây sắc mặt hắn âm trầm, hai mắt lồi ra, siết chặt nắm đấm.

"Bành!"

Ghê tởm!

Trong lòng mắng một câu, Hạng Mạt đấm mạnh vào mạn thuyền.
Bình Luận (0)
Comment