Đại Ngụy Đế Quốc (Dịch)

Chương 734 - Chương 798: Suy Diễn Hiện Trường Vụ Án

Chương 798: Suy Diễn Hiện Trường Vụ Án Chương 798: Suy Diễn Hiện Trường Vụ ÁnChương 798: Suy Diễn Hiện Trường Vụ Án

Khi Triệu Hoằng Nhuận dẫn Di vương và tông vệ đến, Lại Bộ vẫn bị binh vệ và cấm vệ phong tỏa, người không liên quan, không được vào.

Đương nhiên, bằng danh nghĩa đốc tra sứ, Triệu Hoằng Nhuận dễ dàng vào trong.

Hắn trực tiếp đi tới kho, Triệu Hoằng Nhuận cảm thấy, nơi đây có thể là nơi Chu Yên bị đánh ngất, vì vậy đây cũng là nơi Chu Yên lưu lại manh mối.

Nhưng khi Triệu Hoằng Nhuận đến kho, hắn kinh ngạc phát hiện, binh vệ và cấm vệ canh ngoài kho rút đi phân nửa.

Người còn lại đang chuyển từng rương quan tịch lấy từ 2 ngày trước vào kho.

Khiến Triệu Hoằng Nhuận lo lắng là, hắn không thấy Từ Vinh, chỉ có Chử Thư Lễ.

"Chử đại nhân, có chuyện gì?"

Thấy Chử Thư Lễ chỉ huy binh sĩ đưa quan tịch về vị trí ban đầu, Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc hỏi.

Chử Thư Lễ quay đầu nhìn, thấy Triệu Nguyên Dục cũng ở đây, khá kinh ngạc.

Dù sao Triệu Nguyên Dục chưa bao giờ can thiệp triều chính.

"Di vương gia?" Chử Thư Lễ tới trước mặt Triệu Nguyên Dục và Triệu Hoằng Nhuận, chắp tay nói: 'Chử Thư Lễ bái kiến Di Vương gia, bái kiến Túc vương điện hạ."

Triệu Nguyên Dục xua tay, buồn bã nói: "bản vương vừa về Đại Lương, từ Hoằng Nhuận biết Chu thượng thư bị hại, nên đến để xem..." Nói xong, hắn giơ tay ra hiệu Chử Thư Lễ không cần để ý.

Thấy vậy, CHử Thư Lễ trong lòng sáng tỏ, quay đầu chắp tay với Triệu Hoằng Nhuận: "Túc vương điện hạ.”

Triệu Hoằng Nhuận xua tay nói: "Chử đại nhân khách khí... Chử đại nhân, các ngươi đây là..." Hắn chỉ vào binh vệ.

Chử Thư Lễ ánh mắt ảm đạm, thấp giọng nói: "điện hạ, mời sang chỗ khác nói chuyện." Nói xong, hắn áy náy nhìn Triệu Nguyên Dục, mà Triệu Nguyên Dục ra hiệu không sao.

Triệu Hoằng Nhuận tất nhiên biết Chử Thư Lễ lo ngại, cũng không nói nhiều, đi theo Chử Thư Lễ tới một góc vắng.

Chử Thư Lễ nói với hắn: "điện hạ, lão thân không dám tra tiếp..."

Triệu Hoằng Nhuận hiểu ý: vất vả bắt được hung đảng thành viên, lại kinh động Ngụy Vương, thậm chí Ngụy Vương còn giết Dư Ngạn.

Điều này có nghĩa gì, rất rõ ràng.

Chử Thư Lễ làm sao dám tra tiếp?

"Không tra?" Triệu Hoằng Nhuận kinh ngạc, cấp bách hỏi: 'vậy Chu thượng thư làm sao bây giờ?”

"Điện hạ đừng làm khó lão thần." Chử Thư Lễ cười khổ nói: "bất luận là Từ đại nhân cũng tốt, lão thân cũng được, đều muốn tìm hung thủ, nhưng hôm qua... Hôm qua, điện hạ cũng thấy, không phải lão thần không muốn tra, mà là không dám..."

"Cứ vậy kết án?" Triệu Hoằng Nhuận trầm mặc một lúc, bình tĩnh hỏi: "trả lời Chu phu nhân ra sao?" Chử Thư Lễ bờ môi giật giật, đang muốn nói gì, nhưng có sự kiêng ky, hắn chỉ lắc đầu, thở dài: "trước hết... Trước hết kéo dài, chuyện Chu thượng thư kinh động toàn bộ Đại Lương, qua loa kết án, sẽ gây nên nghị luận, sau đó... Phải xem Thủy Cùng điện."

Nói xong, hắn lo lắng nhìn Triệu Hoằng Nhuận, vì giọng điệu của hắn có sự phàn nàn.

Để hắn kinh ngạc là, Triệu Hoằng Nhuận nhíu chặt mày, gương mặt tức giận.

"Đường đường Hình Bộ thượng thư bị hại, còn chưa tìm ra hung thủ, lại cứ mặc kệ?" Triệu Hoằng Nhuận nhìn chằm chằm Chử Thư Lễ, khí thế thống soái vạn quân, đè lên Chử Thư Lễ.

"Điện hạ bớt giận, điện hạ bớt giận." Chử Thư Lễ chắp tay hành lễ, luôn miệng nói: "mong điện hạ thông cảm... Lão thân quỳ lạy ngài."

Chử Thư Lễ bây giờ lo Túc vương vì tức giận mà làm ra chuyện gì đó.

"..." Triệu Hoằng Nhuận kịp thời đỡ Chử Thư Lễ, một hồi sau thở dài, trâm giọng nói: "bản vương hiểu... Đã đắc tội, mong Chử Thư Lễ chớ trách."

Thấy Triệu Hoằng Nhuận khí thế biến mất, Chử Thư Lễ trong lòng thở ra.

Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận nghiêm mặt nói: "Chử đại nhân tạm thời về đi, nhưng binh vệ và cấm vệ, tạm để lại... Bản vương nói thế nào cũng là đốc tra sứ, hai vị đại nhân không tra, vậy thì bản vương tới trai"

"Điện hạ, ngài..."

"Bản vương đã quyết, Chử đại nhân không cần khuyên nữa!" Triệu Hoằng Nhuận giơ tay cắt ngang.

Thấy vậy, Chử Thư Lễ há miệng, cuối cùng chỉ đành gật đầu.

Đại thần trong triều đều biết, Túc vương cố chấp, một khi đã quyết định, rất khó để thay đổi.

"Lão thần... Cáo lui." Chử Thư Lễ chắp tay hành lễ với Triệu Hoằng Nhuận, sau đó rời đi.

Nhìn Chử Thư Lễ rời đi, Triệu Nguyên Dục mới bước tới, thấy Triệu Hoằng Nhuận sắc mặt khó coi, liền hỏi: "thế nào, Hoằng Nhuận?”

Triệu Hoằng Nhuận thở dài, nói: "bọn hắn sợ... Sợ án này liên lụy đến một số chuyện của phụ vương, không dám tra."

"..." Triệu Nguyên Dục mí mắt giật giật, vừa cười vừa nói: 'ngươi nói gì đó, phụ vương ngươi sao có chuyện không dám cho người khác biết."

Triệu Hoằng Nhuận liếc Triệu Nguyên Dục, không nói gì.

Kỳ thực, Triệu Hoằng Nhuận cũng biết một vài chuyện đen tối của phụ vương, tỉ như chuyện Hùng Thác, hay Nãng quận Du Mã.

Chỉ là Triệu Hoằng Nhuận không để ý.

Hắn cảm thấy, đó là quyết định phù hợp lợi ích quốc gia, tuy thủ đoạn không vẻ vang, nhưng có lợi cho toàn bộ Ngụy quốc.

Vì vậy hắn có thể hiểu và chấp nhận.

Bao gồm cả chân tướng đẳng sau vụ án này.

Lấy một ngọn đèn dầu, Triệu Hoằng Nhuận bước vào kho, đứng đó một hồi.

Thấy vậy, Triệu Nguyên Dục tò mò hỏi: "Hoằng Nhuận, ngươi ở đây làm gì?" Triệu Hoằng Nhuận đánh giá gian phòng trước mặt, thấp giọng nói: 'nơi này đã được Chử đại nhân dẫn binh điều tra nhiều lần, nhưng vẫn không tìm được manh mối, đủ để chứng minh, tìm kiếm không phải cách tốt. Nên ta định dùng cách khác."

"Cách khác?"

"Ừ, dùng cách suy diễn... Ta dự định tái hiện hành động của Chu thượng thư, có lẽ sẽ có thu hoạch."

Nghe vậy, Triệu Nguyên Dục kinh ngạc, khó tin hỏi: "làm được sao?"

"Thử xem”" Triệu Hoằng Nhuận liếm môi, nhìn ngọn đèn dầu, trâm mặc.

Thấy vậy, Triệu Nguyên Dục và tông vệ lui về sau hai bước, không dám quấy rầy.

Lúc này, Triệu Hoằng Nhuận tiến lên, miệng lẩm bẩm.

"... Chu thượng thư cầm đèn dầu vào kho, hắn đang tìm kiếm quan tịch... Trước tiên tìm Vương Linh, vì Vương Linh là bạn cũ..." Nói đến đây, Triệu Hoằng Nhuận nhớ lại: Vương Linh, Hồng Đức năm thứ 2 bị chuyển đi... Hồng Đức năm 2"

Hắn giơ tay lướt qua các kệ.

"Hồng Đức năm đầu... Không phải, Hồng Đức năm 2... Chính là đây." Liếc dòng chữ, Triệu Hoằng Nhuận thấp giọng nói: "quan tịch sắp xếp theo họ, Vương... vị trí thứ 4."

Triệu Hoằng Nhuận đi vài bước.

Binh vệ đã tìm nhiều lần, đều không thấy quan tịch Vương Linh.

Nhưng Triệu Hoằng Nhuận cũng không cần thứ đó.

"... Chu thượng thư tìm được Vương Linh quan tịch, hắn chuẩn bị xem, nhưng hắn cầm ngọn đèn... Cho nên hắn đặt xuống..." nhìn trái nhìn phải, Triệu Hoằng Nhuận đặt ở vị trí thuận tay - đặt lên giá.

"... Chu thượng thư xem Vương Linh quan tịch, hắn có phát hiện, nhưng hắn không thể xác định, thế nên hắn vội vàng tìm kiếm Mã Kỳ, Tô Lịch quan tịch..." Triệu Hoằng Nhuận xoay người, nhìn 2 giá gỗ khác.

Nhìn Triệu Hoằng Nhuận như trúng tà, Triệu Nguyên Dục và tông vệ nhìn nhau.

Đây... Thật có thể tìm được? .I
Bình Luận (0)
Comment