Đi được nửa đường, ta đột nhiên có cảm giác kỳ lạ, liền quay đầu nhìn lại.
Bất giác phát hiện phía sau kiệu hoa đã có thêm hai người lúc nào không hay, khiến ta giật mình.
Chuyện này tuy có chút quái lạ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến quá trình rước dâu.
Hơn nữa, tám người khiêng kiệu, chính danh chính phận, ta mừng còn không kịp.
Hôn lễ của trắc phi không sánh bằng chính phi, có thể lược bỏ nghi thức bái đường.
Nhưng dù sao nàng cũng là đích nữ của tướng môn, Thành vương phủ vẫn phát thiệp mời, thiết yến khoản đãi vô số công khanh quyền quý.
Tới trước cửa hông Thành vương phủ, vương gia đích thân đón tiểu thư xuống kiệu hoa, chỉ dặn dò mấy câu đơn giản rồi lập tức đi tiếp khách.
Trong phòng, chỉ còn lại mình ta hầu hạ bên tiểu thư.
Nhịn không được, ta ghé tai nàng thì thầm:
"Tiểu thư, là tám người khiêng kiệu!"
Tiểu thư phủ khăn voan đỏ, yên lặng hồi lâu, sau mới khẽ "ừm" một tiếng.
Không biết đã qua bao lâu, trời tối dần, vương gia cuối cùng cũng tới.
Người vén khăn voan lên, mụ bà ở bên chúc tụng mấy câu cát tường, rồi bưng rượu giao bôi dâng lên.
Hai người cùng nhau uống cạn, lễ thành.
Mụ bà cười híp mắt, bốc một nắm lạc cùng long nhãn rải lên giường, miệng không ngừng lẩm nhẩm:
"Chúc vương phi sớm sinh quý tử, sớm sinh quý tử!"
Sau đó, bà ta len lén nháy mắt với ta, ý bảo mau chóng lui ra.
Khi ra đến cửa, ta bỗng dưng quay lại, lấy hết can đảm cất cao giọng:
"Phu thê giao bái! Đưa vào động phòng!"
Tiểu thư sững sờ một thoáng, rồi bỗng bật cười, đưa tay che miệng mà cười mãi không dứt.
Còn vị vương gia trẻ tuổi trước nay luôn lạnh nhạt kia, cuối cùng cũng lộ ra nét sửng sốt hiếm thấy.
Mụ bà không ngờ ta dám làm trò này, vội vàng kéo ta ra ngoài, nhanh chóng đóng chặt cửa phòng.
Đi được mấy bước, ta nghe thấy tiếng "Ai da!" vọng ra từ trong phòng, tiếp theo là tiếng cười khanh khách của tiểu thư.
Hôm sau, ta đến phòng tân hôn hầu hạ, vừa bước vào liền thấy vương gia đứng nghiêm nghị giữa phòng, còn tiểu thư thì lười nhác tựa vào tháp mềm.
Lý ma ma chau mày, nghiêm giọng nói:
"Vương phi còn không mau dậy, hầu hạ vương gia rửa mặt thay y phục?"
Tiểu thư có chút miễn cưỡng muốn đứng dậy, nhưng vương gia lại nói:
"Không cần, để nha hoàn làm là được."
Chàng quay sang nói với tiểu thư:
"Vương phủ không có nhiều quy củ như vậy, sau bữa sáng theo ta vào cung bái kiến mẫu phi, chiều rảnh thì đến chỗ Triệu thị hỏi thăm một tiếng. Còn lại không cần để tâm."
Nói xong, chàng liền đi thẳng ra tiền thính.
Tiểu thư ngoan ngoãn vâng lời, đợi vương gia đi khuất liền vẫy tay gọi ta lại.
Rồi nàng cười tít mắt, ghé sát tai ta nói nhỏ:
"Ngươi để quên kim trên chăn, đâm vào mông vương gia rồi!"