Đại Nhân, Phạm Nhân Lại Không Thấy Rồi

Chương 4



Chương 4: Muốn cho ta thêm một tội danh trắng trợn cướp đoạt dân nữ?
Cho dù Tư Không Linh vẫn cứ che mặt, thế nhưng chỉ cách một tầng vải mỏng, môi nàng dán vào tai của Úc Nhiễm, nhẵn nhụi ma sát. Khí tức ấm áp để lỗ tai bộ đầu đại nhân chính trực từ trước đến giờ rất nhanh đỏ ửng, tiếp theo bôi màu đỏ lại càng ngày càng nhiệt liệt, nhuộm ngất cả khuôn mặt gò má đều hồng phấn lên
Phản ứng này thực sự thú vị, Tư Không Linh cười nhẹ đưa tay lần nữa bóp lấy cằm của Úc Nhiễm, lần này nàng không có cho cô cơ hội trốn tránh nữa
"Úc bộ đầu, ý như thế nào?" Nàng lại nhịn lấy tính tình thúc dục một tiếng
Úc Nhiễm luôn tức giận đến nghiến răng, cô dù là không hiểu thế sự, cũng biết Tư Không Linh chỉ có ý gì. Cô từ lỗ tai, mặt đến cổ đều mơ hồ nóng lên, một mặt là tức giận, một mặt....
"Kẻ điên!" Úc Nhiễm chửi nhỏ một tiếng, cô đại khái là biết Tư Không Linh nói tới "Người trong đồng đạo" là có ý gì, nhưng mà chuyện bỉ ổi cỡ này, cô như thế nào có thể đáp ứng?
"Không được sao?" Âm cuối hơi nâng lên, ngữ khí của Tư Không Linh nghe không ra thái độ gì. Thế nhưng hai con mắt Úc Nhiễm đóng chặt, biểu tình cắn răng nghiến lợi lại là chân thực biểu đạt - không được!
Úc Nhiễm cảm nhận được bàn tay nắm lấy cằm dưới của chính mình, lực đạo tăng thêm không chỉ gấp đôi, bởi vậy cô bị ép theo lực đạo của nàng đem đầu nhấc đến càng cao hơn, cổ duyên dáng mở rộng ra như vậy, ở đáy mắt của đối phương liếc mắt một cái là rõ mồn một
Úc Nhiễm bất thình lình cảm giác được một tia khủng hoảng, cô không nhịn được nuốt ngụm nước miếng
Kỳ thực khí tức trên người của Tư Không Linh rất nhẹ nhàng khoan khoái, cùng ăn mặc rách nát của nàng một trời một vực
Nhưng đây cũng hoàn toàn không thể hạ thấp cảm giác căm ghét của đáy lòng Úc Nhiễm
"Nếu như vậy, Úc bộ đầu không đáp ứng..." Tư Không Linh dừng một chút, "Vậy ta chỉ có thể đối với ngươi dùng sức mạnh rồi." Nàng vừa nói nháy mắt một cái, xem ra vô cùng ngây thơ hồn nhiên
"Ngươi! !" Úc Nhiễm giận không nhịn nổi, bắt gà không thành trái lại mất nắm thóc, lần đầu đụng tới nữ nhân như vậy, cô thật sự có chút hoảng loạn. Chẳng lẽ mong chờ những tên kia trong nha môn tới cứu mình sao? Cô đuổi theo vội như vậy, trong thời gian ngắn ai có thể tìm tới nơi này? cô nỗ lực bình tĩnh: "Ta khuyên ngươi, đừng càng sai càng....ah -!"
Câu nói kế tiếp bởi vì cằm dưới bị đau mà không thể không dừng lại, xương hàm của cô cơ hồ cũng bị bóp gãy
Khốn kiếp!
Úc Nhiễm cau mày, một câu nói cũng không nói được rồi.
Sau đó Tư Không Linh bỗng nhiên thì dạng chân đến trên người cô, không biết từ đâu lấy ra một miếng vải màu đen, một tay bịt kín con mắt cô
Tiếp theo Úc Nhiễm thì bị hôn rồi, bởi vì bị ép mở ra đôi môi, đối phương hôn đến như cá gặp nước. Ngực của cô dồn dập phập phồng, bởi vì không tiếp thụ được chuyện như vậy, cũng bởi vì đối phương bá đạo xâm lược để cô càng cảm giác nghẹt thở
Tư Không Linh từ trước đến giờ không phải người dây dưa dài dòng, tốc độ nàng thích một món đồ rất nhanh, sau đó nếu là đồ vật yêu thích, bước kế tiếp thì bất kể đánh đổi mà có được
Rất vừa khéo, Úc Nhiễm đã bị nàng trù liệu bên trong "Đồ vật yêu thích"
Kỳ thực Tư Không Linh nhìn chằm chằm Úc Nhiễm đã có một trận lâu rồi, lần đầu khi bộ khoái nha môn đi tra bình hoa Tây Vực, kỳ thực nàng thì ở trên cây cao không xa chợp mắt ngủ gật. Úc Nhiễm cẩn thận tỉ mỉ phá án xua tan ý ngủ nồng đậm của nàng
Tư Không Linh chỉ yêu qua ba người phụ nữ, một là mẫu thân của nàng, một là sư phụ của nàng, một là sư tỷ của nàng
Thế nhưng Tư Không Linh thích qua rất nhiều nữ nhân, nàng thậm chí không nhớ ra được tên hoặc là tướng mạo của họ
Có lẽ Úc đại bộ đầu một thân chính khí cũng sẽ trở thành một người trong đó, nhưng mà cô so với những nữ nhân kia lại có bản chất tương đương khác biệt
Vẫn không có người nào ở dưới nụ hôn của nàng nhiệt liệt giãy dụa như vậy, coi như trừng phạt, Tư Không Linh tiện tay xé nát vạt áo nghiêm cẩn.....áo trong mỏng manh trắng nõn lại làm cho người càng có dục vọng xé nát
"....Hờ..... Dừng tay.....!" Úc Nhiễm rất không dễ dàng có được không khí gấp gáp thở dốc, con mắt bởi vì thiếu khí mà hơi có chút ướt át ở sau miếng vải đen cái gì cũng không nhìn thấy, thân thể lại vì thế trở nên mẫn cảm đặc biệt. Cô cảm nhận được động tác tìm tòi lôi kéo của Tư Không Linh, cô khàn giọng hoảng loạn kêu dừng
Hai tay của Úc Nhiễm tạo thành nắm đấm, thỉnh thoảng phát ra thanh âm vang vọng của xương khớp. Tư Không Linh mơ hồ có thể biết rõ, một nữ nhân kiêu ngạo như thế, nữ nhân xưa nay được người nâng mà cao cao tại thượng, đột nhiên đối mặt chuyện thân bất do kỷ như vậy, trong lòng có không cam lòng cỡ nào
Nhưng làm người hưng phấn há chẳng phải chính là loại quật cường và không cam lòng này của cô sao? Huyết dịch của Tư Không Linh sôi trào, đó là một loại dục vọng mãnh liệt muốn chinh phục và chiếm vì bản thân
Tay của Tư Không Linh thuận theo miệng quần áo tiến vào, ngón tay bỗng nhiên tiếp xúc lớp da man mát để nữ nhân bị hạn chế không khỏi cả người run lên, xúc cảm đó quá mức rõ ràng, bất luận thế nào cũng không cách nào lơ là
"Dừng lại! Dừng lại.... Kẻ điên! Ngươi biết ngươi đang ở đây làm cái gì.... Ngươi....."
Tư Không Linh xoa nắn lấy nơi tròn trịa của cô, sau đó ở sau khi cô vất vả mắng vài câu, hai ngón tay bỗng nhiên kẹp lấy thù du của nơi đỉnh núi. Úc Nhiễm suýt nữa kinh hãi thốt ra tiếng, cũng rất nhanh cắn môi dưới. Cô co rúm lại một hồi, muốn tránh cũng không nơi có thể trốn, cô dựa lưng vào ghế tựa, cho dù là giãy dụa vặn vẹo cũng chẳng qua phối hợp động tác lôi kéo của Tư Không Linh thôi
"Dừng tay...." Đau! Kỳ thực còn kèm theo một loại cảm giác vi diệu nào đó, để Úc Nhiễm một lần phát điên
Tư Không Linh lại chơi nghiện rồi, nàng cơ hồ đem quần áo của Úc Nhiễm toàn bộ gỡ bỏ, hiện ra thân thể đẹp đẽ của đối phương
Úc Nhiễm theo bản năng lắc đầu, "Thả ra, thả ta ra! !" Cổ tay của cô bị ghì ra xanh tím rõ ràng, thậm chí muốn tràn ra máu
"Ta sẽ giết ngươi! Ta sẽ..... A....."
"Giết ta?" Tư Không Linh trầm giọng cười khẽ, tay lại lướt qua trên người cô đi tới phòng tuyến cuối cùng của Úc Nhiễm, "Sẽ không, ngươi sẽ thích"
"Không, không....." Không được!
Theo tiếng lôi kéo lanh lảnh kia, kế tiếp là ác mộng đáng sợ nhất mà Úc Nhiễm từ nhỏ cho tới nay gặp phải. Cô lại như cá nằm trên thớt mặc người làm thịt, cả người đều theo động tác như có như không của Tư Không Linh mà sản sinh phản ứng khiến người ta sỉ nhục
Cô là một nữ nhân bình thường, không cách nào làm được vô tri vô giác
"Ngươi đang sợ?"
Sau khi không biết bao nhiêu lần, mãi đến tận Úc Nhiễm cho dù không còn bị trói cũng chỉ có thể nằm ở trên giường, cả động một chút khí lực cũng không có, Tư Không Linh như là hỏi
Úc Nhiễm bảo trì im lặng, Tư Không Linh thanh lý xong chính mình đang giúp cô thanh lý, nơi đó lại một lần nữa bị đụng vào, cho dù chỉ là bôi thuốc rửa sạch cũng làm cho cô theo bản năng cảm thấy hoảng sợ
Tư Không Linh bỗng nhiên nở nụ cười, "Không nghĩ tới, Úc bộ đầu vẫn là lần đầu tiên đó"
Úc Nhiễm càng khó chịu đem đầu chôn ở giữa chăn, qua một lát Tư Không Linh giúp cô xử lý xong rồi, đi đến cạnh bàn rót cho mình một chén nước, Úc Nhiễm thanh âm vô lực mới lại vang lên: "Ta sẽ giết ngươi...."
Thanh âm của cô nhỏ đến cơ hồ không nghe thấy
Tư Không Linh uống một hớp nước, "Người làm quan, tri pháp phạm pháp không quá tốt đâu?" Nàng gãi gãi cái trán, "Theo ta được biết, cho dù tội ăn cắp cũng không đáng chết mà. Hay là...."
Nàng bỗng nhiên lại trở lại bên giường, cúi đầu vuốt ve gò má của Úc Nhiễm, "Úc bộ đầu muốn cho ta thêm một tội danh trắng trợn cướp đoạt dân nữ?"
Hết chương 4

Bình Luận (0)
Comment