Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế

Chương 3

(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 3:

Đại pháp sư truyền kỳ, nhà du hành vũ trụ, bậc thầy của bóng đêm, mỗi một danh hiệu của Ludwig đều được pháp tắc của thế giới phép thuật tán thành, Bạch Dạ Sương Tinh của thế giới tinh tế không hiểu ma pháp, Ludwig lại xem thường giải thích, cho nên trí tuệ nhân tạo tạm thời không thể từ mặt chữ hiểu chỗ vĩ đại của những danh hiệu này, nhưng không cần người khác hiểu, Đại pháp sư vĩnh viễn là Đại pháp sư.

Kiêu ngạo của Ludwig và ma pháp của cậu nổi trội như nhau, dựa theo tập tục trong hôn nhân của thế giới tinh tế, nếu nhất định phải tìm một người thực lực tương đương, vậy chỉ có thể tìm người lợi hại nhất trong bọn họ thử xem.

"Được rồi, nếu như là nguyên soái Hayden, vậy quả thực là ném Dios ra mấy con phố... Không, có thể ném ra cả một tinh cầu!" Bạch Dạ Sương Tinh cảm thấy chương trình của mình có chút hỗn loạn, nó phát ngốc một lát, mới nói, "Thế nhưng việc cấp bách là ngày kia ngài phải khởi hành đi học viện báo cáo, đến lúc đó, chỉ sợ ngài sẽ gặp phải Dios và vây cánh của hắn ở học viện, ngài -- "

"Yên tâm." Ludwig châm chước nói, "Hủy hôn là không tốt, nhưng cũng không phải là tội chết không thể tha thứ, ta nhất định hạ thủ lưu tình."

Hệ thống của Bạch Dạ Sương Tinh bị quá tải, không biết làm sao để tiếp tục cuộc trò chuyện.

Hủy hôn cũng không phải nói một câu là được, Dios · Sid đơn phương thông báo cho Shaw ý này, nhưng nếu muốn chính thức bãi bỏ hôn ước, cần tộc trưởng hai gia tộc đồng thuận, cũng phải báo cho tòa án đế quốc tuyên bố. Mọi người đều biết, nguyên soái Schlegel Ám Đạm Sắc Vi chỉ có mình Shaw là đứa con trai bảo bối, bà ấy không dễ đồng ý như vậy, cho nên biện pháp tốt nhất là làm Shaw hết hy vọng, chủ động yêu cầu mẹ mình nhượng bộ.

Shaw tự sát thất bại, Dios cũng biết -- thiết bị liên lạc không bị hủy có nghĩa là người đó chưa chết, Dios vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy phiền não.

Vì vậy hai ngày sau, khi đang lên tinh hạm đi học viện quân sự Saint Yoland, thiết bị liên lạc của Shaw nhận được một tấm ảnh một đôi tình nhân ân ái.

"Đây là ai vậy?" Ludwig hỏi, thuận tiện lật qua lật lại mẩu ký ức vụn vặt trong đầu Shaw, "A, Dos."

"... Dios." Bạch Dạ Sương Tinh sửa lại.

Người trẻ tuổi trong hình mặc quân phục, dáng người kiên cường anh khí bừng bừng, Ludwig gật đầu -- không tệ, hình dáng khung xương ưu mỹ, cơ bắp vừa phải, tư thế cơ thể hơi tệ hơn nhưng cũng có thể chấp nhận, nếu chết đi sẽ là một vật liệu làm phép thuật vong linh không tồi. (khen cho đã hóa ra em nó xem người ta là vật liệu =)))

Nhưng mà người hắn ôm trong ngực kia thì không ra sao, Ludwig nhìn một chút, kích cỡ khung xương cậu không hài lòng cho lắm.

Trong nháy mắt đó, Ludwig cảm giác Bạch Dạ Sương Tinh đang phẫn nộ.

"Làm như vậy thú vị sao? Từng bước ép sát, tiếp tục đả kích đối tượng kết hôn "Tự sát không thành"?"

Shaw trước kia chịu áp lực quá lớn, tuy rằng chưa tới lần kiểm tra cuối cùng dành cho người thành niên, nhưng đánh giá cấp bậc thiên phú chắc chắn sẽ không cao, bản thân Shaw cũng nhận ra được, mình có cha mẹ chiến công hiển hách, sáng chói như vậy, bản thân mình lại tầm thường giống như là bế nhầm rồi, vì vậy tính cách cũng ngày càng tự bế, Dios dám từng bước ép sát như thế, cũng là chắc chắc Shaw sẽ không nói việc này cho người mẹ nguyên soái, mà sẽ tự mình yên lặng chịu đựng.

"Người này là ai?" Ludwig chỉ chỉ thanh niên xinh đẹp trong lồng ngực Dios.

"Một diễn viên." Bạch Dạ Sương Tinh trả lời, cũng không biết có phải vì Ludwig thường không nhớ tên người khác, nên Bạch Dạ Sương Tinh không nói tên, "Từ lâu tin tức giải trí có nói, người này và Dios có hảo cảm với nhau, nhưng bị hôn ước gia tộc của Dios ngăn trở nên không công khai ra ngoài."

"Diễn viên?" Ludwig nhíu mày.

Bạch Dạ Sương Tinh hiểu được ý đồ thực sự trong câu hỏi của Ludwig, tự giải thích: "Đúng, người này mặc dù là diễn viên, nhưng cũng không phải tiểu thịt tươi bình thường, nhiều lần giành được danh hiệu ảnh đế cho bộ phim có chủ đề chiến tranh, truyền cảm hứng cho nhiều người hâm mộ trẻ tuổi gia nhập quân đội, bởi vậy được đế quốc phát quân chương, người này còn là đại sứ tuyên truyền cho hình tượng bộ đội cơ giáp. Loại trừ yếu tố tình yêu không biết thực hư, nếu như cùng hắn kết hôn, xác thực cũng có thể tạo thế cho gia tộc Sid, dù sao sức ảnh hưởng lớn cũng coi như một loại thực lực mạnh mẽ.

Ludwig nói: "Đã hiểu, Nhiều Chuyện này dường như còn tra hơn so với tưởng tượng của ta."

Bạch Dạ Sương Tinh dùng ba giây đồng hồ, mới phản ứng được: "Là Dios, thưa ngài, không phải Nhiều Chuyện, không có người bình thường nào đặt tên là Nhiều Chuyện!"

"Điều đó không thành vấn đề." Ludwig chà xát ngón tay, "Nếu hắn đã làm vậy, ta cũng có thể làm như vậy khi đến nơi đó."

Ludwig búng ngón tay: "Giống như vầy."

Ầm --

Tinh hạm lay động mạnh, các hành khách phát ra tiếng la kinh sợ, khoang tàu trong nháy mắt sáng lên màu đỏ của đèn báo động.

Bạch Dạ Sương Tinh kinh ngạc thốt lên: "Thưa ngài, ngài làm gì vậy? Đây là ma pháp gì!"

Ludwig bỗng chốc tối mặt: "Ma pháp gì cũng không phải! Đây là trùng hợp, không có liên quan gì tới ta, pháp sư búng tay cũng chỉ là búng tay mà thôi, búng tay không phải cử chỉ của bất kỳ câu thần chú nào, đó chỉ dùng để thể hiện cảm xúc!"

Cậu đi tới bên cửa sổ mạn tàu, thời đại tinh tế, tinh hạm dân dụng rất thông dụng, nơi này là trung tâm tinh vực tương đối an toàn, tám ngôi sao chính bao quanh chủ tinh là các hành tinh có thể sống được, cho nên rất nhiều tinh hạm lui tới, hơn nữa không có thói quen trang bị hệ thống vũ khí, hầu hết hành khách ở trên đều là dân thường.

Trên tuyến đường an toàn, không gian phát sinh biến dạng thị giác, một vật thể bay lớn hơn tinh hạm dân dụng rất nhiều thoát khỏi trạng thái tàng hình, phút chốc, tất cả tinh hạm chung quanh phát ra tiếng cảnh báo ầm ĩ.

Vật thể bay kia làm cho Ludwig cảm giác thật thân thiết -- đúng, còn hơn là tinh hạm công nghệ cao của nhân loại, vật thể bay kia nhìn qua đặc biệt giống sản phẩm giả kim thuật của hắc ma pháp cổ đại, rõ ràng là lớp vỏ sừng bên ngoài của cấu trúc sinh học thể hiện màu xanh đậm không đều, cấu trúc nhô ra trên bề mặt rất khó gọi tên, vừa giống xúc tu vừa như mạch máu đan xen chằng chịt.

Đương nhiên, sau khi tinh thần lực của pháp sư dò xét qua liền phát hiện, đồ chơi kia chỉ là hình dáng trùng hợp giống sản phẩm hắc ma pháp, mà bản chất tuyệt đối không phải.

"Đó là vật gì!" Ludwig kinh ngạc, mà hiển nhiên, người chung quanh đều biết đó là cái gì.

"Mẫu hạm của trùng tộc lẻn vào! Mẫu hạm của trùng tộc lẻn vào! Xin quý khách giữ bình tĩnh, nếu bạn có trình độ lái cơ giáp, xin đến cổng phóng khu D để chuẩn bị cho trận chiến, nếu bạn không mang theo cơ giáp, trên tàu có thể cung cấp ba chiếc cơ giáp tiêu chuẩn của binh đoàn đế quốc..."

Hành khách cũng không quá hoảng loạn, Ludwig nhận thấy cảm xúc căng thẳng bất an đang tràn ngập, mà cho dù là đứa trẻ nghịch ngợm mới vừa rồi còn chạy giỡn, hiện tại cũng đều quy củ ngồi cạnh cha mẹ, buộc chặt dây an toàn.

Sự kinh ngạc của pháp sư càng lớn, cậu không nhịn được cảm khái: "Gần như có trật tự, đây có phải do tác động của nhiều thế kỷ chiến tranh mang đến không?"

Bạch Dạ Sương Tinh trả lời: "Đúng, mọi người từ lâu hiểu biết đầy đủ về kẻ thù, thậm chí làm quen với việc chiến đấu với trùng tộc."

Mẫu hạm trùng tộc trôi nổi trong không trung như một con thoi lớn, rất khác với tinh hạm gần giống hình đĩa của đế quốc nhân loại, trong mắt của Ludwig, đó là một vật còn sống. Sinh vật lớn mở ra những lỗ tròn kỳ diệu trên cơ thể, rất nhiều sinh vật nhỏ từ giữa bay ra, chúng nó xếp thành hàng chỉnh tề, cấp bậc rõ ràng, căn cứ tướng mạo khác biệt, dù cho Ludwig tới từ thế giới khác cũng có thể liếc mắt một cái đoán ra chúng nó có sự phân công khác nhau, những sinh vật này rời đi cái gọi là mẫu hạm, lượn vòng đánh về phía chung quanh tinh hạm nhân loại.

"Khó mà tin nổi." Ludwig thì thào nói, "Ta lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật hình thái như vậy..."

Cảm xúc của pháp sư đã xảy ra chấn động kịch liệt, cả Bạch Dạ Sương Tinh cũng nhận ra, trí tuệ nhân tạo lo âu liếc nhìn pháp sư, lại phát hiện cảm xúc kia căn bản không phải kinh ngạc sợ hãi, mà là... một loại cuồng nhiệt loại giống như đã yêu từ cái nhìn đầu tiên.

"Thưa ngài?" Bạch Dạ Sương Tinh chần chờ.

"...Sinh vật tuyệt vời, thật là một loài vật kỳ diệu! Ta muốn có nó, ta muốn đem nó mang về phòng thí nghiệm của ta, ta muốn giải phẫu nó!" (mấy con trùng thật đáng thương)

Nhìn ánh mắt hừng hực của pháp sư, Bạch Dạ Sương Tinh từ khi ra đời tới nay lần đầu tiên mở khóa được loại cảm xúc kinh dị này.

Mà chuyện phát sinh tiếp theo càng kinh sợ hơn -- Ludwig mang theo nó trong nháy mắt biến mất tại chỗ, một giây sau, bọn họ xuất hiện ở ngoài tinh hạm.

"Thưa ngài! Đây chính là chân không vũ trụ, ngài --" Bạch Dạ Sương Tinh thét lên một nửa, tự động mất âm.

Một loại bình phong lưu động nào đó bao lấy thân thể của pháp sư, cậu trôi nổi trong vũ trụ, chỉ dựa vào thân thể, tóc dài của pháp sư bởi vì chân không mà tự phát bay lên, nửa che lại vẻ mặt cuồng nhiệt của Ludwig, mà vẫn như cũ dọa cho Bạch Dạ Sương Tinh phát sợ.

- - đây là biểu hiện của người bình thường lần đầu tiên nhìn thấy trùng tộc? Hiện tại pháp sư nhìn qua lại trông giống như một con mèo ngửi thấy cỏ bạc hà*!

(*Cỏ mèo hay cỏ bạc hà mèo có tên tiếng Anh là Catnip là một loại thực vật được mèo rất ưa thích có tác dụng kích thích mèo hưng phấn.)

"Tiểu Bạch, nhà chúng ta có không gian nào cỡ lớn không? Ta xem có thể bỏ vào bao nhiêu con."

Nghe câu hỏi của Ludwig, Bạch Dạ Sương Tinh đã sợ đến quên sửa đúng tên mình.

"Bản thể cơ giáp của tôi đặt ở kho vũ khí, tôi là một cỗ máy chiến đấu không gian rộng lớn, bản thể của cao ít nhất mấy chục mét, cho nên toàn bộ kho cơ giáp rất lớn."

"Rất tốt."

"Thế nhưng!" Bạch Dạ Sương Tinh phản ứng lại, vội vàng bắt đầu bổ cứu, "Tôi có thể đề nghị, không nhét trùng tộc vào không?"

Khi Ludwig mặc sức tưởng tượng về tương lai, binh đoàn của nhân loại đã triển khai chiến đấu với trùng tộc, tất cả tinh hạm dân dụng đang dành thời gian lùi về sau, quân đoàn phòng giữ tinh vực trung ương bao vây mẫu hạm trùng tộc ở giữa, máy bay chiến đấu cuốn lấy đàn ong trùng tộc, không có quá nhiều chiến sĩ cơ giáp nỗ lực xung kích, hạ cánh lên bản thể mẫu hạm trùng tộc.

Nổ tung và bùng cháy ở chân không trong nháy mắt tỏa ra, ngọn lửa được dập tắt trong giây lát, hài cốt trôi nổi bay qua bên cạnh pháp sư, mảnh vỡ cơ giáp nhỏ nhất cũng dài mười mấy mét, Ludwig tung bay trên chiến trường, làm cho Bạch Dạ Sương Tinh căng thẳng đến mức hệ thống lần thứ hai quá nhiệt, toàn bộ biến thành màu đỏ.

"Kỳ quái." Ludwig một bên quan chiến, một bên không kiềm chế được, đặt câu hỏi đã tính hỏi nhiều ngày, "Tiểu Bạch, ngươi rốt cuộc là dạng tồn tại gì? Phép thuật vong linh không thể miêu tả trạng thái linh hồn của ngươi, mà có thể xác định ngươi cũng không phải là sinh vật, có thể ngươi cũng không phải tộc bất tử, ngươi rốt cuộc xem là gì?"

Bạch Dạ Sương Tinh sửng sốt một lát, giải thích: "Tôi là nhân cách trí tuệ nhân tạo cơ giáp. Tôi là tạo vật của khoa học kỹ thuật, bản chất không có gì khác máy vi tính, điện thoại thông minh. Tính cách, tâm tình của tôi đều là kết quả mô phỏng của hệ thống giải toán, nếu như ngài cần tôi thay đổi một loại tính cách, tôi có thể đưa ra những lựa chọn khác."

Ludwig lắc đầu: "Không, lúc nãy, ta cảm nhận được cảm xúc của ngươi, không phải là chương trình, ở bên kia của chúng ta, khoa học kỹ thuật ma đạo cũng đã có thể chế tạo điện thoại thông minh và robot, cho nên chương trình là cái gì ta vẫn hiểu, có thể ngươi có cảm xúc, phép thuật vong linh sẽ không nhầm lẫn cảm xúc và chương trình."

"Không có khả năng, tôi chỉ là một trí tuệ nhân tạo." Bạch Dạ Sương Tinh trả lời bằng âm thanh không hề lay động.

"Được rồi, chờ ngày nào đó ta làm làm thí nghiệm sẽ biết." Ludwig gật đầu.

Vì vậy Bạch Dạ Sương Tinh lần thứ hai bại lộ tâm tình: "Cái gì? ngay cả tôi mà ngài cũng phải thí nghiệm?" =))

Ludwig ôn nhu an ủi: "Yên tâm, ta bảo đảm sẽ không gây ra thiệt hại không thể đảo ngược cho ngươi."

Bạch Dạ Sương Tinh mơ hồ cảm thấy càng sợ hãi.

Binh đoàn của nhân loại đang tan tác, mặc dù Ludwig không hiểu rõ chiến trường tinh tế, nhưng cậu vẫn có thể cho ra phán đoán này.

Pháp sư nhíu mày, cơ giáp bị bầy trùng xé rách, phi công bắn ra khoang thoát hiểm vào phút cuối, nhưng trùng tộc bay qua duỗi ra xúc tu, nắm lấy khoang thoát hiểm hình vỏ trứng nho nhỏ, ánh mắt Ludwig lóe lên một tia sáng màu bạc, một lời nguyền im lặng vô hình bay qua, gốc vòi của trùng tộc khổng lồ bị cắt đứt, giúp khoang thoát hiểm thoát khỏi khống chế.

Nhân loại trong hỗn chiến không phát hiện khác thường, nhưng tất cả xúc tu nhỏ trên người nhóm trùng tộc đều giơ lên, tựa hồ tìm kiếm cái gì thương tổn đồng bạn của bọn chúng. Ludwig không có động tĩnh, giữa chiến trường, một con người quá mức nhỏ bé, huống hồ cậu còn sử dụng thuật ẩn nấp.

Cậu vội chất vấn Bạch Dạ Sương Tinh: "Nhân loại không phải là thế lực ngang hàng chiến đấu chống lại trùng tộc, tại sao bị đánh thảm như vậy?"

"Bởi vì đó là trùng tộc cấp chủ mẫu!" Bạch Dạ Sương Tinh lập tức đưa ra giải thích, "Trùng tộc cấp chủ mẫu rất mạnh, cũng vô cùng hiếm thấy, chúng ta chỉ có thể dùng chiến sĩ cơ giáp cấp A trở lên tạo thành tạo đội hình đến hợp lực đối kháng, hoặc là cường giả từ S trở lên đối chiến, hơn nữa họ tiếc mệnh, không nên một mình thâm nhập tinh vực trung tâm mới đúng. Cho nên tập kích lần này rất khác thường, trong cơ sở dữ liệu của tôi, chưa bao giờ ghi lại có cấp chủ mẫu được ăn cả ngã về không thâm nhập tinh vực trung tâm tập kích tự sát, cô ta tuyệt đối không thể thoát thân an toàn, cơ giáp mạnh mẽ của đế quốc đang đến, một chủ mẫu mạnh hơn cũng không ích gì, huống chi, tháng trước nguyên soái Hayden ở tiền tuyến, giết chết mười tám chủ mẫu, trùng hoàng của trùng tộc tinh thần bất ổn hay sao mà để chủ mẫu không muốn sống xông tới?"

Bạch Dạ Sương Tinh sử dụng "Cô ta" gọi cấp chủ mẫu, Ludwig rất nhanh liền rõ là tại sao. Vỏ ngoài của mẫu hạm trùng tộc chậm rãi mở ra như một bông hoa tà ác, từ bên trong nổi lên một bóng dáng khổng lồ, đó là một thứ có cùng kích thước với cơ giáp của nhân loại, cũng là hình người, ở vị trí của khoang bụng, vô số các mô sinh học mà Ludwig không cách nào miêu tả liên kết một cơ thể phụ nữ.

Kia rất giống một người, xem từ khuôn mặt và vóc dáng, cô ta gần như còn xinh đẹp hơn cả nữ diễn viên nổi tiếng, nhưng đặc điểm của trùng khiến nhân loại không thể đánh giá cao vẻ đẹp của cô -- cô mở mắt ra, con ngươi dựng thẳng của trùng lộ ra hơi thở nguy hiểm, cô trông thật xinh đẹp tà ác, mái tóc dài của cô mềm mại mượt mà, nhưng phần đuôi biến thành xúc tu liên kết với lớp vỏ bên ngoài.

Ngoại trừ Ludwig.

"Trời ạ! Hỡi thần ma pháp ơi, đây chính là chủ mẫu của trùng tộc? Thật là xinh đẹp a!" Ludwig liên tục thán phục, "Chỗ này diện tích không lớn, ta không bắt con trùng lớn, ta lấy bản thể của cô ấy ra mang về nhà, ngươi sẽ không để ý bên cạnh để một người chứ? Ngươi xem, cô ấy rất đẹp! A đúng rồi, ngươi biết làm thế nào nuôi trùng tộc không?"

Bạch Dạ Sương Tinh: "..."

Giây đầu tiên chủ mẫu của trùng tộc mở mắt ra, cơ giáp khoảng cách gần từ từ dừng hành động, mặc cho trùng tộc phổ thông bên cạnh vung vẩy xúc tu xé nát bọn họ.

"Tinh thần uy áp? Hay là mê hoặc thuật?" Ludwig nheo mắt lại, "Có ý tứ, cái này rất giống một số sinh vật huyền bí có thiên phú, ta thực sự cần nghiên cứu về các sinh vật của thế giới này."

Đầu ngón tay Đại pháp sư nổi lên cấm chú gió lốc, áp lực ma thuật xung quanh Ludwig bắt đầu phát sinh biến hóa, Bạch Dạ Sương Tinh đo lường ra con số này: "Chờ đã, ngài Ludwig, ngài muốn ra tay? Ngài ở trước mặt mọi người ra tay, liền bị toàn thế giới phát hiện!"

"Vậy là ngươi muốn xem binh lính nhân loại đáng thương này bị vị nữ sĩ xinh đẹp tàn sát?"

"Chúng ta -- "

Lời Bạch Dạ Sương Tinh nói bị gián đoạn bởi một đợt bắn phá bất ngờ, công kích này cắt ngang bầu trời đầy sao, sức mạnh rất lớn, xán lạn huy hoàng, chủ mẫu trùng tộc không thể không mở ra lồng phòng hộ, binh lính vừa trúng chiêu trong nháy mắt hoàn hồn, đều lui về phía sau.

"Đó là..."

Trên kênh của họ, vang lên hoan hô.

"Là nguyên soái Hayden, nguyên soái Hayden đến!"

**maitran.wordpress.com**

~~~~~~~~~~:。・:*:・゚"★,。・:*:・゚"☆~~~~~~~~~~

Đừng hỏi tại sao thẩm mỹ lẫn tam quan của Ludwig không giống người thường... Thấy sinh vật huyền bí là muốn mang về làm thí nghiệm. Vì em nó vốn cũng khác thường rồi =))

1 chương truyện này dài vật vã nên edit hơi lâu.
Bình Luận (0)
Comment