Một tiếng vang thật lớn, vẫn là phía trên cung điện kia, một bóng người mặc cẩm y ngọc phục nhất thời bị đánh bay ra ngoài, máu tươi phun trào, ngã trên mặt đất lăn ba vòng mới dừng lại, không ngừng nôn ra máu, rất hiển nhiên đã thương tới nội phủ, nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng.
Đối diện hắn, là một đại hán thân hình to lớn, mặc một bộ áo bào xám, đứng nhìn người nằm trên mặt đất kia, liên tục cười lạnh, tiếp lấy vừa nhìn về phía những đệ tử còn lại, trong mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ, vừa ồm ồm nói: “Thế nào, tinh anh môn Ma Sách Tông không có người a, sao lại chỉ có một đám phế vật các ngươi!”
Khóe miệng bất giác run lmột cái, chúng đệ tử nhìn về phía tên đại hán kia, chỉ là tu vi Thần Chiếu bát trọng, nhưng lại dị thường phách lối, trong lòng đều giận dữ. Nhưng khi vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của tông chủ ở vị trí chủ tọa, bọn họ đành hung hăng cắn răng, đè xuống nộ khí trong tâm.
Bà mẹ ngươi chứ, cái gì gọi là tinh anh môn chúng ta không có người, nếu không phải mấy ngày trước bị tạp dịch phòng đào đi một đống lớn cao thủ, vừa mới nãy lại bị Hàn tam thiếu đả thương một nhóm, không thể xuất chiến, nào có đến lượt con gấu nhà ngươi làm càn?
Nếu không phải tông chủ ngăn trở, không để người tạp dịch phòng ra mặt, đừng nói là tên quái vật Trác Phàm có thể đánh giết hai tên trưởng lão, vẻn vẹn là mấy vi sư huynh sư tỷ Thích Trường Long, liền đủ để thu thập ngươi, phách lối cái gì chứ!
Thế nhưng, khi mọi người vừa định lên tiếng mắng chửi người kia, phun ra tức giận trong lòng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo Tà Vô Nguyệt, lại đành co rụt đầu, lui về.
Tại vị trí khách mời, một vị lão giả tóc trắng xoá, nhìn thấy tràng diện này thì tỏ ra vô cùng tự đắc, vẻ mặt cuồng ngạo nhìn về phía Tà Vô Nguyệt, bật cười nói: “Tà tông chủ, sớm nghe nói cao thủ tinh anh môn của quý tông xuất hiện lớp lớp, sẽ không phải là chỉ có những người này đi!”
“Lỗ trưởng lão quá khen, tất cả đệ tử tinh anh môn của tông ta đều ở đây, theo lệnh đến cửa luận bàn, như vậy có vừa lòng thỏa ý ngài chứ?” Giả bộ ra vẻ tức giận, Tà Vô Nguyệt lạnh lùng lên tiếng.
Ánh mắt khẽ híp lại một cái, lão già kia một lần nữa liếc hắn một cái thật sâu, xác nhận nói: “Thật sự chỉ có chừng này, không có giấu diếm sao?”
“Hừ, ta đường đường một đại tông, đối với nhân số đệ tử làm sao lại có thể giấu diếm? Chẳng lẽ Lỗ trưởng lão còn nghi ngờ lời nói của nhất tông chi chủ Tà Vô Nguyệt ta?” Phanh một tiếng, vỗ xuống bàn, Tà Vô Nguyệt liên tục nổi giận.
Lỗ trưởng lão giật mình, hai mắt đảo quanh, bất giác khẽ cười một tiếng, khẽ gật đầu: “Ha ha ha... Tà tông chủ là tông chủ, tự nhiên là không cần thiết phải dấu giếm những thứ này, lão phu tự nhiên tin tưởng.”
Sắc mặt vẫn như cũ âm trầm, Tà Vô Nguyệt không nói một lời, tựa như tức giận không nhẹ.
“Ây... Đã như vậy, vậy lão phu xin cáo từ trước, khi nãy quấy rầy, có nhiều mạo muội, còn mời rộng lòng tha thứ!” Chậm rãi đứng dậy, Lỗ trưởng lão kia lại lần nữa chăm chú nhìn chằm chằm Tà Vô Nguyệt thật lâu, thấy hắn không giống như đang giả vờ, mới khom người cúi đầu, từ biệt.
Đón lấy, hắn vừa nhìn về phía tên đại hán giữa sân, vừa đạm mạc lên tiếng: “Hôi Hùng, chúng ta đi, còn không mau hướng Tà tông chủ thi lễ tạ ơn, cảm tạ tông chủ đã mở rộng cửa, an bài nhiều đệ tử tinh anh môn cùng ngươi luận bàn đọ sức như vậy!”
“Đa tạ Tà tông chủ thịnh tình khoản đãi, an bài nhiều giá áo túi cơm cho ta luyện tay như vậy. Tuy đối với ta mà nói không có ích gì, nhưng tốt xấu không có công lao thì cũng có khổ lao, ta cũng là tạm thời bái tạ đi.”
Xa xa ôm quyền, Hôi Hùng một mặt cười nhạo, khinh miệt nhìn về phía Tà Vô Nguyệt, hết sức vô lễ.
Vẻ mặt âm trầm của Tà Vô Nguyệt càng phát ra đáng sợ, nhưng lại không nói một câu, Lỗ trưởng lão thấy thế thì không khỏi cười khẽ một tiếng, nhìn như răn dạy hắn đệ tử, nhưng kì thực là nói móc, nói: “Hôi Hùng, làm càn, ở trước mặt Tà tông chủ, há có thể vô ý như thế. Tuy là sự thật, nhưng cũng không thể nói trắng ra như thế a. Lần Song Long hội này, người ta còn muốn xuất chiến đấy, dù sao cũng phải cho người ta một tia hi vọng...”
“Tiễn khách!”
Tựa hồ rốt cuộc không chịu được bọn họ ồn ào, Lỗ trưởng lão còn chưa dứt lời, Tà Vô Nguyệt đã hét lớn, toàn thân tức giận đến run lên cầm cập.
Bất giác cười lạnh, Lỗ trưởng lão một lần nữa khinh miệt khoát khoát tay, liền mang theo tên đồ đệ đồng dạng một mặt đắc chí kia rời khỏi nơi này.
Thế nhưng, bọn họ tuyệt đối nghĩ không ra, chờ đến khi bóng người bọn họ hoàn toàn biến mất, tròng mắt Tà Vô Nguyệt lại khẽ híp, nhất thời lộ ra một tia tà tiếu, cùng các vị trưởng lão cung phụng ở hai bên liếc nhau, khinh bỉ nói: “Một đám ếch ngồi đáy giếng, đợi đến Song Long hội chờ xem chúng ta làm sao đánh chết bọn họ!”
Nhìn xem lẫn nhau, các vị trưởng lão cung phụng cùng phát ra một tiếng thoải mái cười vang. Bọn họ còn thật muốn nhìn thấy tràng cảnh khi một đôi sư đồ phách lối kia nhìn thấy tên quái vật Trác Phàm tại Song Long hội, hai sư đồ bọn họ có lẽ sẽ cùng nhau bị tên quái vật kia ăn sống nuốt tươi a, nếu vậy, hẳn là sẽ rất thú vị.
Ha ha ha…
Tại nơi cách Ma Sách Tông một dặm, Hàn nhị thiếu phốc một tiếng, lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt đáng sợ, sâu trong mắt vẫn tản ra vẻ kiêng dè thật sâu.
“Nhị ca, sớm biết ngươi cũng không được, lần này lẽ ra nên gọi đại ca đến, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác nhất định phải ôm lấy cọng rơm cứng này. Giờ thì tốt rồi, ăn quả đắng a, hơn nữa còn là hai huynh đệ chúng ta, cùng ăn quả đắng trong tay một người!” Hàn tam thiếu ở một bên, vừa nhìn lấy bộ dáng suy yếu của huynh đệ mình, vừa ai thán không thôi.
...
Hung hăng nguýt hắn một cái, Hàn nhị thiếu gầm thét lên tiếng: “Im miệng, ai biết bên trong một cái hạ tam tông nho nhỏ, lại cất giấu một tên quái vật như thế, thực lực lại còn biến thái như thế?”
“Đúng vậy a, lấy thực lực của tiểu tử kia, chỉ sợ đã là vô địch trong Thần Chiếu cảnh, người duy nhất trong Ma Hồn Tông chúng ta có thể chế trụ hắn, cũng chỉ có đại công tử đã đột phá Hóa Hư cảnh!”
Nhẹ nhàng vuốt vuốt chòm râu, trong mắt Mạc trưởng lão lóe lên tinh mang, đạm mạc lên tiếng: “May mắn lần này chúng ta sớm đến Ma Sách Tông tìm tòi, quả nhiên chuyến đi này không tệ.