"Kỳ Lân thần uy, uy chấn bát phương!"
Theo một tiếng thét dài, Cổ Tam Thông vung lên hai tay nhỏ non nớt, hướng về không gian bốn phía đánh ra một kích, đạo hồng sắc kỳ lân kia cũng phát ra tiếng rống giận rung trời! Ông!
Bỗng dưng, một cỗ kinh khủng không gian ba động lấy Cổ Tam Thông làm trung tâm, hướng bốn phía tản ra. Một luồng sóng đỏ thắm khếch tán ra bốn phía. Thế nhưng luồng song này, lại khác với lúc đầu! Phảng phất như Lưỡi Hái Tử Thần, luồng sóng kia đi đến đâu, trên trời dưới đất, toàn bộ không gian đều như là muốn bị xé nứt ra, không ngừng rung động. Tất cả mọi vật đều muốn bị phá hủy! Tròng mắt nhịn không được hung hăng co lại, Tuyên Tông chủ bọn người bất giác hít sâu một hơi, kêu lên sợ hãi: "Chạy mau!" Vừa dứt lời, Huyền Thiên Tông cũng là đầy mặt kinh hoảng, vội vã lui về phía sau.
Đáng tiếc, bọn họ hành động đã trễ. .. Vốn bọn họ cách Cổ Tam Thông gần nhất, vừa mới lại không nắm thời cơ mà chuồn đi, bây giờ lại muốn chuồn mất, thời gian quá muộn! Trong lúc bối rối, mấy trăm nhân mã, người chen người, người đè người, sao có thể nhanh chóng rút lui? Chỉ trong nháy mắt, đạo hồng mang kia liền đuổi kịp tốc độ bọn họ, khẽ quét mà qua
Ааа Từng tiếng thê thảm tru lên, tuy bọn họ đều là Hóa Hư cảnh cao thủ, nhưng dưới không gian chấn động này, vẫn khó có thể bảo vệ tính mạng mình. Cho dù bọn họ có nguyên lực hộ thể, nhưng nếu tiếp tục ở đây, chẳng mấy chốc liền sẽ bị đánh tan. Nhục thể lấy tốc độ kinh khủng mà vỡ thành nhiều mảnh, đến thần hồn, cũng bị chấn đến sụp
đổ hoàn toàn. Mà tất cả mọi thứ này, chỉ diễn ra trong vài hơi thở a! Tất cả mọi người khi đối mặt với thời khắc sống chết này, trong lòng trừ rung động, thì cũng là kinh khủng. Về cần những chỗ lúc trước mà hắn đi qua, cũng trong một chốc mà hoá thành bụi phấn, chỗ hồng
mang kia đi qua, chẳng những không còn một ngọn cỏ, liền ngya cả một hạt bụi đều không còn, thật sự là chôn vùi tất cả! Ầm ầm... Phảng phất là thiên địa tận thế, lúc trước còn lộng lẫy, rường cột chạm trổ Huyền Thiên Tổng, giờ này lấy Cổ Tam Thông làm trung tâm, từng bước một biến thành phế tích, mà vùng phế tích này lại đang lan rộng ra xung quanh! "Trác quản gia, đạo hồng mang kia đang quét đến chỗ của chúng ta, làm sao bây giờ?" Từ xa chứng kiến đám người Huyền Thiên Tông thê thảm, Thích cung phụng nhìn thấy đạo hồng mang đáng sợ kia đánh tới, không khỏi sợ mất mật nói. Chậm rãi khoát khoát tay, Trác Phàm đạm mạc lên tiếng: "Không có gì đáng ngại, nhìn ta!" Nói rồi, đồng tử bên phải của Trác Phàm thoáng hiện lên 5 đạo vầng sáng màu vàng óng, tròng
mắt ngưng tụ, quát to: "Không Minh Thần Đồng tầng thứ năm, Không Gian Bích Chướng, tam trọng thiên!" Ong ong ong! Đột nhiên, từng đạo từng đạo không gian ba động thoáng hiện, trước người bọn Trác Phàm bỗng
xuất hiện một vách ngăn không gian. Sau khi đạo hồng qaung kia đụng vào, nhất thời ngừng lại, sau đó cùng chấn động lên! Răng rắc răng rắc răng rắc. .. Từng tiếng vỡ vunjc của không gian, tâm tình mọi người trì trệ, đầu đầy mồ hôi. Ngay sau đó nghe đụng một tiếng vang thật lớn, đạo bình chướng thứ nhất ầm vang vỡ nát, đạo hồng sắc gợn sóng tiếp tục hướng tràn về phía trước! Mọi người trong lòng trầm xuống, vẻ mặt khẩn trương nhìn về phía Trác Phàm, đồng thời trong
mắt tràn đầy lo nghĩ. Ta nói Trác quản gia, sao con trai của người đánh đánh đến không phân rõ ai là địch ai là bạn vậy hã, ngay cả chúng ta đều dính líu vào! Minh bạch tâm tư của bọn họ, nhưng Trác Phàm hiện tại không tiện giải thích, chỉ có thể chăm chú nhìn bình chướng tầng thứ hai kia!
Phốc!
Lại là một tiếng trầm vang phát ra, màu đỏ gợn sóng cùng đạo thứ hai không gian bích lũy hung hắng đụng nhau, lại phát ra một tiếng nổ vang, bất quá lần này, lực lượng của màu đỏ gọn song kia tựa hồ tiêu giảm rất nhiều, lại đụng một tiếng đem không gian bích lũy chấn võ, cũng đã dùng thời gian gấp ba lần lúc trước! Sau đó, đạo hồng quang kia tiếp tục lan tràn, cùng tầng bích chướng sau cùng đụng nhau, phát ra âm thanh kịch liệt run rẩy. Dường như hai lực sĩ đang đấu sức, ai cũng không nhường ai!
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn không gian vô hình kia, lông mày nhíu thật chặt, trong lòng lo
Sợ bất an. Nếu là tầng bích chướng sau cùng này của Trác Phàm lại không ngăn được, thì bọn hắn cũng phải lâm vào quần cảnh giống bọn người của Huyền Thiên Tông a. Chỉ bất quá đám bọn hắn so với bọn người kia may mắn hơn là, đạo hồng mang này đã ảm đạm đi rất nhiều, chắc lực lượng khi chấn lên cũng ít hơn a