Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1326 - Chương 1337: Liên Sát 2

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1337: Liên sát 2

A a a... Chỉ một thoáng, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, những thần hồn sôi trào

mãnh liệt chưa đến gần long hồn, đã rơi vào trong biển lửa thanh sắc, thân thể chúng co lại, toàn thần kịch liệt đau nhức.

Có kẻ vội vã lui lại được, có kẻ không kịp lui ra, nháy mắt hóa thành tro tàn trong biển lửa kia, thần hồn cấu diệt! Chỉ là trong nháy mắt, lại có vài chục Hóa Hư cảnh chết! Tất cả mọi người càng thêm hoảng sợ, nhất là Triệu Đức Trụ, hắn làm sao có thể nghĩ đến, lúc đánh với Diệp Lân một trận, Thanh Long Vương chỉ biết bị đánh, không có thành tích gì, thực tế lại cường hãn như thế, một đợt thổ tức, đã diệt đi mấy chục thần hồn, trọng thương trên trăm thần hôn.

Hắn làm sao mà biết, Hỗn Độn Thanh Viêm tuy là lửa nhỏ, lực chiến đấu so ra kém lửa to, chính là Phần Thiên Kim Viếm, nhưng dù nói thế nào vẫn là lực lượng của thánh thú thượng cổ, nó cũng chỉ lộ ra sự yếu đuối trước mặt Kim Long Vương, trước mặt Phần Thiên Kim Viêm thôi. Nếu ngươi thật sự cho rằng Thanh Long Vương yếu, vậy kết bây giờ quả chính là hậu quả rõ ràng nhất! Bạch Hạc trưởng lão lại hung ác trừng mắt Triệu Đức Trụ, ánh mắt đầy vẻ trách cứ, trách hắn sao lại không kịp thời báo cáo thực lực của đối phương?

Triệu Đức Trụ rất ủy khuất, hắn nào biết được, lúc nhìn người ta đánh là một chuyện, lúc chính diện đối đầu Trác Phàm lại là một chuyện hoàn toàn khác nữa! Hắn thật sự nhớ rõ ràng, trong trận đấu đó, trừ Đại Lực Xích Long Vương có thể hiện ra chút chiến lực, mấy loại hình thái long hồn còn lại chỉ có biết phòng ngự, không có lực công kích gì mà, sao bây giờ lại. .. Triệu Đức Trụ run run, thật sắp khóc ra. Bây giờ hắn mới rốt cuộc hiểu, trận đối chiến giữa Trác Phàm và Diệp Lân thảm liệt cỡ nào, trình độ đã vượt xa khỏi phạm trù nhãn giới của bọn họ, không phải bọn họ có thể lý giải! "Tiểu tử này, con mẹ nó còn có thủ đoạn gì nữa, tiểu tử ngươi thành thật khai báo cho lão phu!" Bạch Hạc trưởng lão nghiến răng quát. Triệu Đức Trụ lắc đầu, mề mang nói: "Chắc là hết rồi, còn có một biến hóa nữa, là Tử Long Vương, nhưng đó chỉ dùng để đánh lén, không có gì lợi hại. ." Ầm ầm! Hắn còn chưa dứt lời, một tiếng lôi minh kinh thiên vang lên, tử sắc thần lôi cuồn cuộn xuyên qua đầy trời biển lửa, đập tới mấy trăm thần hồn. Ngay lập tức có mười mấy thần hồn tiêu tan tại chỗ, mấy chục thần hồn trọng thương, buộc phải lui ra. "Đây chính là hình thái thần hồn mà người nói không có gì lợi hại?" Bạch Hạc trưởng lão run rẩy rống lên, thật muốn một bàn tay quất chết tiểu tử này. Triệu Đức Trụ bất đắc dĩ cúi thấp đầu, không còn gì để nói. Trác Phàm này, làm sao lúc đối chiến

Diệp Lân, nhìn như toàn chiêu thức rất yếu, bây giờ lại đều trở nên mạnh như vậy chứ? Bạch Hạc trưởng lão tức giận lườm hắn, rồi lại vung lên ống tay áo, lắc đầu nói: "Ai, thôi thôi, không hỏi người nữa, cái gì cũng không biết, lão phu tự mình đi phá long hồn của hắn còn hơn, hỏi

người chỉ thêm một đầu! Mọe cái thằng vô dụng" Ngay sau đó xông đến long hồn, thực lực cường giả Dung Hồn cảnh mạnh mẽ trong nháy mắt đột phá tử lối cùng Thanh Viêm. Triệu Đức Trụ hảo tâm mở miệng nhắc nhở: "Bạch Hạc trưởng lão, hình thái Tử Long Vương của hắn là long hồn có lực phòng ngự thấp nhất!" Nhưng lại nhận về được lời mắng chửi của Bạch Hạc trưởng lão: "Lão phu méo tin được người nữa, cút đi!" Làm cho hắn co rụt đầu lại, không dám lên tiếng nữa, chỉ biết thầm giận. Lão tử hảo tâm nhắc nhở, không nghe thì thôi, hừ! Cùng lúc đó, bốn tên trưởng lão đang cầm linh binh vây quanh Trác Phàm, mang theo khí thế cường hãn hung hăng nện xuống. Trác Phàm nhấc ma kiếm, vung mạnh tới bốn người! Bạch Hạc trưởng lão xông tới Tử Long Vương, nâng lên một quyền, lại ngay lập tức nện mạnh xuống, ngay sau đó nhìn sang chỗ Trác Phàm Những thần thông của Trác Phàm, bọn họ đã nhìn, đã tự cảm nhận rõ ràng, di chuyển tức thời, thực sự quá nghịch thiên. Giờ khắc này, đối mặt bốn đại cao thủ toàn lực nhất kích, hắn vẫn cứng rắn đứng đó, cho dù ma kiếm có thể hủy đi linh binh của đối phương, thế nhưng cỗ cường lực trùng kích vẫn sẽ có thể đánh chết hắn, nhưng nếu hắn thuấn di thoát đi, như vậy Bạch Hạc hắn sẽ đúng lúc xuất thủ, trừng trị thần hồn hắn, cho hắn chết không toàn thây. Sợ là sợ đến lúc đó hắn chơi chiêu cũ, thuấn di đến gần mình, rồi bất ngờ đổi thành kiếm, chém

mình thành hai nửa!

Vì dự phòng loại kết quả này, cho nên Bạch Hạc không vội động thổ, sợ như người trưởng lão lúc trước, bị long hồn hút lại, cho đối phương thời cơ lợi dụng. Cứ như vậy, cho dù Trác Phàm di động đến trước người hắn, hắn vẫn có thể trong nháy mắt thoát đi, rồi tiếp tục triển đấu với Trác Phàm, mà bốn người còn lại sẽ tiếp tục đối phó long hồn của hắn, hắn sẽ không đối phó nổi. Cho nên, có ba loại lựa chọn, vô luận chọn như thế nào, Trác Phàm đều sẽ phải đi vào một con đường chết, quan trọng ngay tại chi tiết, ngay tại những điều phân tích nhỏ nhặt, cái gọi là chi tiết quyết định thành bại, Bạch Hạc trưởng lão là người thông minh, cho nên lúc này, hắn lựa chọn tạm dừng tay, quan sát, phân tích Trác Phàm, rồi mới ra quyết sách...

Bình Luận (0)
Comment