Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 1328 - Chương 1339: Đại Hỗn Chiến (2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 1339: Đại hỗn chiến (2)

Nhưng có vết xe đổ từ tên trưởng lão trước đó, Bạch Hạc sao có thể tuỳ tiện mắc lừa? Cho nên Trác Phàm chế tạo huyện tượng, để Bạch Hạc coi là thân thể Trác Phàm đã khó mà chống đỡ được nữa, sẽ hết sức yên tâm đi công kích thần hồn hắn. Có điều, huyện tượng rất dễ bị vạch trần, bốn tên trưởng lão phát giác linh binh của mình cùng ma kiếm va chạm vào nhau, nhưng lại không truyền đến lực đạo, liền phát giác ra có điều gì đó kỳ quặc. Nhưng Bạch Hạc trưởng lão đứng nơi xa quan chiến làm sao biết những thứ này, hắn chỉ có thể bằng ánh mắt đi xem mà thôi. Khi nhìn thấy đại sự đã thành, tự nhiên không kịp chờ đợi mà muốn xuất thủ, ngay trong tích tắc này, chỉ vì thành công trước mắt, để Trác Phàm lại một lần nữa bắt được sơ hở, thành công giết thêm một tên trưởng lão nữa!

Bạch Hạc trưởng lão đã rời khỏi thế gian, thi thể bị chém thành hai khúc rơi mạnh xuống mặt đất vàng, nhưng hai mắt thủy chung khó có thể nhắm lại. Ai có thể ngờ được, đường đường cao thủ Dung Hồn cảnh lại chết một cách uất ức như thế? Bé thứ tư... bốn vị trưởng lão còn sót lại rung động tột cùng, nhìn Trác Phàm đang há mồm thở dốc, thỉnh thoảng còn phun máu, nhưng vẫn cứ bị dọa cho hai chân không tự chủ mà lui về phía sau! Một tiểu tử còn chưa tu đến Hóa Hư cảnh, bị cả một nhóm chiến lực cực lớn trùng điệp vây quanh, có thể giết một cường giả Dung Hồn cảnh, đã là kỳ tích cực kỳ bất ngờ, giết hai tên, thì quá là ngoài ý muốn, nhưng lúc hắn giết đến người thứ ba, tất cả đã phải chuyển sang một suy nghĩ hoàn toàn mới, đó là không thể an phận chờ chết. Nhưng bây giờ, hắn đã giết được bốn người, vậy chỉ có thể chứng minh, hắn thật sự rất rất có thực lực! Lúc này, bốn vị trưởng lão đều đã run sợ, chứ không đơn giản chỉ là hết coi thường Trác Phàm, khó có thể nhìn thẳng ánh mắt hung ác kia, nội tâm bọn họ đang lớn tiếng đang reo hò. Người này, đến cùng thần thánh phương nào! Có điều, dù nói thế nào, bốn người vẫn là cường giả tu hành nhiều năm, qua ngắn ngủi chấn kinh, rất nhanh bình tĩnh trở lại, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Bọn họ là cao thủ Dung Hàn cảnh, lại bị tiểu tử Thần Chiếu cảnh giết bốn người, trông còn ra thể thống gì, nếu không xử lý được hắn, bọn họ còn mặt mũi nào tồn tại trên đời này? Rốt cục, dưới tình cảnh tổn hại bốn viên đại tướng, những trưởng lão này trở nên điên cuồng, một

người hét lớn một tiếng: "Lên cho ta, tất cả lên hết cho ta, chỉ cần giết tiểu tử này, cái giá nào cũng không đáng k!"k Ngay sau đó xông mạnh về phía Trác Phàm, các bé Hóa hư cảnh còn lại cũng đều bị lây nhiễm cảm xúc mà nổi rõ sát ý, bay theo thật sát. Triệu Đức Trụ là kẻ cầm đầu, trong mắt đầy vẻ huyết hồng. Lần này tác chiến là do hắn thỉnh cầu tông môn xuất thủ, kết quả tổn thất bốn vị trưởng lão, nếu còn bắt không được kẻ cầm đầu, hắn không dám hỏi tông lĩnh mệnh, về chỉ có chịu chết mà thôi! Trác Phàm lạnh lùng nhìn biển người đang vọt tới, phảng phất muốn đè chết hắn, ma kiếm trong tay gấp gáp xiết chặt, hắn hít sâu một hơi, cố tự trấn định, khẽ cắn môi, kéo thân thể bị trọng thương xông lên. Từ cổ chí kim, chỉ sợ chưa từng xảy ra chuyện như vậy, mấy trăm cao thủ bao vây một tu giả cấp thấp, mà lại trong cuộc hỗn chiến này, còn đánh đến thôn thiên hắc địa, oanh liệt không gì sánh được. Nếu đoàn người Thiên Địa Chính Nghĩa Tông tiếp tục có vây công tổ chức, có lẽ tổn thất sẽ không lớn như vậy, nhưng thời gian không thể quay lại được, qua một trận hỗn chiến này, nhất định phải chết thương thảm trọng! Một đám Hóa Hư tu giả không não thả ra thần hồn xông tới Trác Phàm, Trác Phàm phóng xuất Thanh Long Vương, phun ra một biển Long Việm, thiếu chết không ít, Tử Long Vương phóng ra tử lôi đầy trời, lại đánh chết không ít. Nhưng vẫn có vô cùng vô tận thần hồn xông phá Lôi Viêm, tấn công long hồn. Trác Phàm tê minh một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt tối sầm lại, gần như phải té xỉu, nhưng vừa nghĩ tới phía sau còn nữ nhân của hắn, hắn cắn mạnh đầu lưỡi, gắng

sức tỉnh táo lại. Tử Long Vương lại lập tức chuyển hóa thành Ma Long Vương, hấp thu những lực đạo từ vô vàn thần hồn, sau đó lại chuyển thành Đại Lực Xích Long Vương, long vị hất lên, lại đánh chết mấy chục thần hồn. Cứ như vậy, Trác Phàm không ngừng chuyển đổi long hồn, ứng đối thần hồn trùng kích, sống sót dưới một cơn bão thần hồn, lại dần triệt tiêu nó, từng tiếng thét vang tận mây xanh. Mà long hồn cũng liên tục bị đánh trúng, khiến mình nó đầy thương tích, gào rú không ngừng! Trác Phàm Cố nén đau đớn từ những công kích thần hồn mang đến, hắn xông vào đám địch, tay cầm ma kiếm gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật, hai mắt đã đỏ thẫm. Những nơi ánh mắt chiếu tới, đều là phạm vi chém giết. Một mảng lớn tu giả ngã xuống, bốn vị trưởng lão tay cầm linh binh, xông lên phía trước nhất, đỡ lại vô vàn sát thương khủng khiếp từ Trác Phàm, ma kiếm sắc

bén, bốn vị trưởng lão khí thế mãnh liệt, hai bên giao chiến hơn trăm chiêu, không ai làm gì được ai.

Bình Luận (0)
Comment