Sau cánh cửa là hành lang đen nhánh, không nhìn thấy phần cuối, Trác Phàm cứ đi thẳng, chắc chừng một phút sau, mới nhìn thấy một tia ánh đèn tối tăm.
Trác Phàm tiếp tục bước về phía trước, rốt cục đi tới phần cuối hành lang, chỉ thấy chỗ đó sớm đã xuất hiện mười lăm bóng người đang khom người bái hạ, trên bàn gỗ bên cạnh đặt một cây đàn, đốt một ngọn đèn mờ nhạt.
Liếc nhìn bọn họ thật sâu một chút, Trác Phàm đạm mạc lên tiếng: “Các gươi rõ Bắc Châu hơn ta, ta muốn đi Bắc Hải Chi Tân, các ngươi muốn sắp xếp như thế nào?”
“Tiên sinh minh xét, từ sau khi Bất Bại Kiếm Tôn xâm nhập vào nội địa của Bắc Châu, các tông môn ở Bắc Châu ai ai cũng lòng mang lo sợ, mỗi địa vực đều đề phòng vô cùng nghiêm ngặt,người bình thường cơ hồ muốn đi nửa bước cũng khó khăn vô cùng,vô luận đi đến bất kỳ nơi nào, cũng đều có vô số trạm kiểm tra trấn giữ. Nếu gây bạo động, như vậy càng tạo nên phiền toái vô cùng lớn!”
Một tên công tử trẻ tuổi bỗng dưng tiến về phía trước một bước, khom người nhìn về phía Trác Phàm ở xa xa, bẩm báo nói:’ “Biện pháp có thể tránh được những phiền toái này cũng chỉ có mấy thế lực đặc thù mới có thể làm được. Một là đệ tử trưởng lão cung phụng của một trong ngũ tông Bắc Châu, chỉ cần giữ vững nguyên thần tương ứng cùng với lệnh bài của mình, liền có thể thông thuận hành tẩu. Một đường khác chính là vì để Bắc Châu chuẩn bị chiến đấu ba Đại Thương Cổ, bọn họ có ba con đường buôn bán độc quyền, có thể một đường thông hành thuận lợi mà đi, dần dần vì các tông môn vận chuyển vật tư, nhận được sự tín nhiệm từ các tông môn, như vậy có thể không cần bị kiểm tra!’’
Chân mày hơi nhíu lại,Trác Phàm suy nghĩ một chút,nhìn về phía bọn họ mà nói: “Như vậy các ngươi... Chuẩn bị cho ta đi bằng con đường nào?”
“Tiên sinh minh xét, chúng ta là thương nhân, tự nhiên cũng có lời nói của thương nhân, muốn tìm thân phận cho tiên sinh che giấu bên trong ngũ đại tông môn, thật sự là khó khăn cùng cực, nhưng nếu làm chút chuyện nhỏ trên đường buôn bán, thì có thể dễ dàng làm được.”
Khóe miệng hơi vểnh lên, trong tay người kia xuất ra một lệnh bài, đưa tới cười khẽ một tiếng: “Bắc Châu Tiền gia một trong ba Đại Thương Cổ, ai mà ngờ được thực ra là được Hải Xuyên thương hội của chúng ta âm thầm nâng đỡ trong bóng tối. Đây là vì phòng ngừa song phương khai chiến, người của Bắc Châu không tin lời nói của thương hội chúng ta, thân là thương nhân của Tiền gia cũng không thể chịu ảnh hưởng được, vẫn có thể cho chúng ta sử dụng. Hiện tại vốn thương hội từ sáng chuyển vào tối, bên khu vực Bắc Châu kia, Tiền gia chính là chiêu bài ngoài sáng của chúng ta, tùy ý chúng ta sử dụng. Tiên sinh đều có thể lợi dụng Tiền gia mà tự mình hành động ở Bắc Châu, đây là lệnh bài của Tiền gia, tiên sinh chỉ cần đem một tia nguyên thần rót vào là được!”
Đem lệnh bài kia nhận lấy, Trác Phàm nhìn chằm chằm nó ,không khỏi khẽ cười nói: “Xem ra Hải Xuyên thương hội giấu giếm rất sâu, trước kia đã làm không ít chuẩn bị rồi!”
“Ha ha ha... Tiên sinh nói giỡn, trong thời bình phải nghĩ đến thời loạn, đặc biệt là lợi dụng các thế gia quyền quý đang trỗi dậy, càng cần phải chuẩn bị cho tốt trong thời gian có thể tùy thời loạn lạc này. Lúc trước Lão Hội Trưởng còn sống liền đã dự liệu được sớm muộn gì cũng có một ngày này, chuẩn bị tốt đường lui. Nếu không phải lúc đó Bách Lý Kinh Vĩ động thủ quá nhanh, cửa hàng chúng ta cũng sẽ không ngay cả một chút biện pháp nhỏ này cũng không có!”
Cười khổ lắc đầu, người kia cảm thán một trận, rồi nhìn về phía Trác Phàm ôm quyền nói: “Đúng rồi tiên sinh, sau năm ngày nữa chúng ta sẽ an bài tiên sinh một đường vận chuyển vật tư đi Bắc Hải, dọc đường đi qua tông môn đều sẽ có trạm kiểm tra. Mặc dù bây giờ có lệnh bài, nhưng mỗi chỗ trạm kiểm tra đều sẽ có báo cáo chuẩn bị, phản hồi gửi về Tiền gia để chứng minh thân phận người tới. Cho nên mời tiên sinh chọn một cái tục danh, một cái tên dùng để hành động, chúng ta cũng dễ hơn ở Tiền gia lập hồ sơ, để tiên sinh chính thức trở thành là người của Tiền gia thành Bắc Châu!
Nghe được lời này, mi mắt Trác Phàm lắc một cái, trong lòng hơi hơi suy nghĩ một chút, thì thào lên tiếng: “Lần này bốn châu cùng chống chọi với Trung Châu, không thể nói được có khi đám người của Thượng Quan gia cùng Tây Châu đều sẽ tới, danh hào lúc trước ta dùng vẫn không nên dùng lại cho thỏa đáng, nếu là Tiền gia, vậy ta không bằng cũng chọn lấy một chữ Tiền, họ Tiền được đó,vậy gọi là Tiền Phàm đi!”
“Tiền Phàm... Tiền Phàm?”
Khẽ chau mày, người kia quai dị nhin Trác Phàm, không khỏi bật cười ra tiếng: “Tiên sinh thật sự là người cao nhã, xem tiền tài như cặn bã, trong thiên hạ ai sẽ ngại tiền phiền? Ha ha ha...”
Lời vừa nói ra, người khác nghe được, cũng bất giác cười một tiếng.
Trác Phàm nghe này cũng khẽ gật đầu, cười nhat ra tiếng: “Đúng vậy, có lúc nhiều tiền, xác thực cũng có chút phiền, ha ha ha...”
Ở một nơi khác, trong một cửa hàng nhỏ, Tước nhi thấy Trác Phàm đi vào lâu như vậy còn chưa đi ra, nàng có chút phiền muộn, buồn bực ngán ngẩm đi xuống tham quan bốn phía cửa tiệm.
Thực ra, cái tiệm tạp hóa nhỏ như vậy nhìn một chút cũng không vừa mắt, chỉ là vào triều đại sơ khai của Tước nhi, gặp bất cứ vật gì đều là kỳ trân dị bảo, tự nhiên nhìn đến say sưa ngon lành, mặt mũi tràn đầy kinh dị.
Hai mắt Tước nhi bất ngờ tỏa sáng, nàng để mắt tới một cái mặt nạ màu đỏ tím hinh Phi Ưng, liền bỗng dưng có loại cảm giác thân thiết và hiếu kỳ.
Dù sao, bản thể của nàng cũng là phi điểu, lúc này lại nhìn một mặt nạ ưng như thế, liền có cảm giác yêu thích không muốn buông tay.
Thế nhưng ngay lúc non nớt tay nhỏ của nàng không tự chủ đang muốn lấy mặt nạ kia, cùng lúc đó một đôi tay trắng nõn lại bỗng nhiên vượt lên trước cầm mặt nạ, môi đỏ nhẹ nhàng mở ra thản nhiên nói: “Chưởng quỹ, cái này ta muốn!”
Thân thể giật một cái, Tước nhi khẽ giật mình, sau đó vội vàng nhìn qua cái mặt nạ kia, nhin thấy một thiếu nữ có khuôn mặt mỹ lệ, thanh lệ thoát tục, trong tay đang vuốt vuốt mặt nạ, cười khẽ một tiếng.