Mí mắt chợt run lên, Bách Lý Ngự Thiên mắt thấy viêm trụ đen kịt này sắp đánh tới, không khỏi sợ tới mức trong lòng hoảng sợ. Hắn như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, thần thông của Linh Vương đã vượt qua phạm trù kiến thức của thường nhân, cư nhiên ở trước mặt tên tiểu quái vật Trác Phàm này mất đi hiệu lực.
Vì thế cũng không quan tâm được mấu chốt trong đó, vội vàng luống cuống, theo bản năng nâng Bổ Thiên Kiếm lên, tiến về phía trước ngăn cản!
Bành!
Một tiếng vang lớn phát ra, hai tay Bất Bại Kiếm Tôn run rẩy một trận, không khỏi trong nháy mắt bị lực trùng kích cường hãn kia đánh bay ra ngoài, đợi đến khi dừng người lại, đã là lui về phía sau ngàn thước. Ngọn lửa màu đen vẫn đang thiêu đốt trên thân kiếm rực rỡ như trước, hai tay cầm kiếm của hắn cũng không ngừng run rẩy.
Gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt tà tiếu ở phía xa xa kia, Bách Lý Ngự Thiên cuối cùng lại lộ ra sắc mặt ngưng trọng, hơn nữa, lúc này đây so với lúc trước còn ngưng trọng hơn nhiều. Dù sao hiện tại, ngay cả lợi thế cuối cùng là Linh Vương thần thông, hắn đã cũng sử dụng ra, nhưng vẫn không thể chiếm được ưu thế tuyệt đối. Điều này cho thấy, hắn thật sự có khả năng thất bại, bại ở trên tay người rõ ràng chỉ là Quy Nguyên cảnh, lại có thể có cách phá giải Linh Vương thần thông, một tên quái vật thần bí!
Mà đám người phía dưới cũng nhìn hết thảy, đã hoàn toàn trợn tròn mắt, nhất là đám người Bách Lý Kinh Vĩ, càng là kinh hãi trợn mắt há mồm. Bọn họ làm sao cũng không thể tin tưởng, lão tổ tông vốn đã đứng ở vị trí đỉnh phong trong thế gian, sau khi lên một tầng, còn có thể bị người từng bước ép sát đến mức này.
Trác Phàm... Hắn đến tột cùng thần thánh phương nào?
"Ám dạ tập lai, Kiếm Tinh vẫn lạc…Ám dạ tập lai, Kiếm Tinh vẫn lạc…."
Đúng lúc này, trong đám đệ tử của Thiên Ma Điện, không biết là ai kinh ngạc nhìn trận chiến kịch liệt trên trời, thì thào lên tiếng. Mọi người nghe được cũng là hai mắt sáng ngời, tựa hồ lại nghĩ đến bài hát lưu truyền trên đại lục kia, kìm lòng không đậu, hò hét theo : ""Ám dạ tập lai, Kiếm Tinh vẫn lạc…Ám dạ tập lai, Kiếm Tinh vẫn lạc…."
Một truyền mười, mười truyền trăm, chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ mọi người trên đài xử phạt, đã đồng loạt điên cuồng hò hét lên, trong mắt đều là vẻ kích động hưng phấn.
Đây chính là điện chủ Thiên Ma Điện bọn họ, Ám Dạ Ma Quân, nam nhân tiêu diệt bất bại đế quốc, Kiếm Tinh!
Gầm gầm!
Tiếng rống điên cuồng, trong chốc chốc truyền khắp bên tai mọi người ở đây. Đám người Bách Lý Kinh Vĩ nghe xong, sắc mặt âm trầm, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mà các tướng lĩnh của Kiếm Tinh, lại là một đám khuôn mặt do dự nhìn nhau, trong lòng cuối cùng cũng có dao động.
Lão tổ tông sẽ bại, Kiếm Tinh sẽ vẫn lạc, đây là... thật sao?
Ông!
Nhưng mà, nghi hoặc trong mắt mọi người còn chưa sinh ra, đã chợt nghe thấy một đạo không gian ba động vang lên, bên người Bách Lý Kinh Vĩ, Bách Lý Kinh Thế, cùng mấy Kiếm Vương của Kiếm Tinh, liền chợt xuất hiện một đạo kết giới không gian vô hình, đem tất cả bọn họ bao bọc ở bên trong.
Bất Bại Kiếm Tôn trên chín tầng trời nhìn ngọn lửa màu đen thiêu đốt trên Ích Thiên Thần kiếm, trong mắt bất giác có chút kiêng kỵ, nhưng rất nhanh lại biến thành chiến ý hừng hực, vung mạnh cánh tay, đem tất cả những hỏa diễm kia đánh tan.
Khí thế cường đại đột nhiên phóng ra, toàn bộ các ngóc ngách trong thiên địa, không hiểu sao lại bắt đầu chấn động, một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố, nhất thời truyền khắp nơi, một hoa một cỏ, đều không ngừng run rẩy co rút lại, phảng phất như ngày tận thế sắp tới gần.
"Không Minh thần đồng tầng thứ năm, không gian bình chướng!
Tựa hồ đã biết hắn muốn làm gì, năm đạo hào quang màu vàng trong mắt phải Trác Phàm bỗng dưng sáng lên, rắc rắc... Từng đạo không gian chấn động, đột nhiên phát ra. Xung quanh Tiểu Tam Tử, mấy vị pháp vương, Đan Thanh Sinh, cùng mọi người trên đài xử phạt, liền đồng loạt xuất hiện bảy đạo kết giới vô hình, phảng phất như bảy cái lồng lớn, đem bọn họ mạnh mẽ bao ở bên trong!
Ngay sau đó, Trác Phàm chậm rãi giơ tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve Ma Kiếm trong tay, theo mỗi một tấc bị hắn chạm qua, lôi viêm màu đen kia cũng theo bàn tay của hắn, nhất thời bám vào Ma Kiếm, cứ như thế, khí tức của Ma Kiếm kia bỗng dưng tăng lên, càng lộ ra vẻ khủng bố!
Bá!
Vung kiếm lên, chỉ thẳng vào bóng người phía trước, khóe miệng Trác Phàm vẫn lộ ra vẻ tà dị như trước, nhưng trong mắt lại là chiến ý hừng hực, khí thế toàn thân cũng trong nháy mắt đề cao tới đỉnh phong!
Ách!
Bọn họ muốn làm gì vậy?
Khóe miệng hung hăng giật giật một chút, tất cả các tướng lĩnh của Kiếm Tinh nơi này, cảm thụ được không gian xung quanh đang không ngừng rung động, lại xa xa nhìn đãi ngộ của Bách Lý Kinh Vĩ cùng đám người trên đài xử phạt một chút, nhất thời liền hiểu được cái gì, khóe miệng xiêu xiêu, đều sắp khóc tới nơi.
Đại ca, hai vị các ngươi đây là muốn phóng đại chiêu sao, trước khi đánh còn bảo hộ toàn bộ nhân vật trọng yếu. Nhưng... Nhưng... Còn chúng ta thì sao?
Chúng ta chính là tôm cá nhỏ, cả đám chết sạch cũng không sao cả, có phải hay không? Quá con mẹ nó khi dễ người khác mà.
Còn nữa, bản thân Ám Dạ Ma Quân người ta chính là địch nhân của chúng ta, làm như vậy còn chưa tính, nhưng lão tổ tông ngươi cũng làm như thế... Hơn nữa, con mẹ nó, còn là do ngươi làm trước...
Nghĩ tới đây, trên mặt mọi người đều là tư vị chua xót, sau khi liếc nhau một cái, mũi giật giật, đúng là không hẹn mà cùng đồng loạt chạy tán loạn.
Chạy mau!
Ầm ầm!
Thế nhưng, còn không đợi bọn họ nhấc chân, trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, toàn bộ nơi này, đều vang lên sấm sét phô thiên cái địa, uy áp khủng bố trong nháy mắt tràn ngập toàn trường, đem hết thảy vẫn diệt thành tro tàn. Những tướng sĩ Kiếm Tinh còn lại, trong chớp mắt, hơn trăm vạn, hơn ngàn vạn cứ thế biến mất, thậm chí ngay cả trước khi chết cũng không thể lưu lại một câu kêu rên, liền tan thành tro bụi.
Bất Bại Kiếm Tôn hét lớn một tiếng, Ích Thiên Kiếm hung hăng chém về phía Trác Phàm, toàn bộ thế giới phảng phất đều thành lưỡi kiếm của hắn, giống như vạn mã bôn ba, vô số cương kiếm, toàn bộ hướng Trác Phàm đâm tới, nếu không có không gian lực hộ thân mà nói, lần này cho dù là cao thủ cấp Kiếm Vương, cũng phải trong khoảnh khắc biến thành tro tàn.
Thấy tình cảnh này, những người may mắn được kết giới vô hình bảo hộ dưới lòng đất, không khỏi đồng loạt kinh hãi thất sắc.
Đây là hỏa lực khi cao thủ Linh Vương cảnh toàn lực khai hỏa? Thực sự quá khủng khiếp! Đối địch với Linh Vương, không khác gì đối địch với cả thế giới. Dù sao, ở trong không gian Linh Vương này, hết thảy đều là bị hắn khống chế, tất cả lực lượng đều là nghe hiệu lệnh của hắn, ai còn có thể chống lại mệnh lệnh của hắn?
Khó trách trước khi hai người này đánh nhau, trước hết liền dùng kết giới đem bọn họ bao bọc lại. Không sai, không có kết giới này mà nói, bọn họ chỉ sợ trong khoảnh khắc cũng cùng thế giới này tan thành tro bụi!
Nhìn những sinh linh bên ngoài kết giới giống như cắt rau hẹ, trong chớp mắt liền biến mất, tất cả mọi người không khỏi sờ sờ mồ hôi lạnh trên trán, phun ra một ngụm trọc khí, cảm thấy may mắn vì mình cũng coi như là nhân vật trọng yếu, không bị hai đại lão này vứt bỏ!
Ngay sau đó, mọi người lại dùng vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Trác Phàm, trong lòng căng thẳng. Đối mặt với toàn bộ thế giới này, bốn phương tám hướng đều là địch nhân, ở trong tình huống không có chỗ trốn, hắn phải đối mặt như thế nào?
Loại tình huống này, cũng không thua kém gần triệu chiến lực lúc trước vây công Bất Bại Kiếm Tôn, thậm chí còn hơn!
Bất quá, đối mặt với tình cảnh hung hiểm như vậy, Trác Phàm lại mỉm cười, không chút để ý. Mặc dù toàn bộ thế giới đều thành Bách Lý Ngự Thiên ngươi, nhưng một mẫu ba tấc đất này của ta, vẫn không nằm trong phạm vi thế lực của ngươi!
Trong lòng hừ lạnh một tiếng, trong mắt phải Trác Phàm bỗng dưng sinh ra bốn vòng ánh sáng màu vàng kim, lôi viêm trong đồng tử bên trái, cũng điên cuồng trào ra.
"Không Minh thần đồng tầng thứ tư, Lôi Viêm Không Chấn!
Ầm ầm!
Lấy Trác Phàm làm trung tâm, trong vòng một dặm, toàn bộ không gian không ngừng chấn động kịch liệt, lôi viêm màu đen nhất thời tràn ngập các góc, hóa thành một mảnh đế quốc màu đen của Trác Phàm!
Tuy rằng hắn không phải Linh Vương cảnh, không cách nào đem lực lượng của mình dung nhập vào không gian xung quanh, thế nhưng ở trong một mẫu ba phần đất này, coi như là Linh Vương ma chưởng kia, cũng đừng mơ tưởng đặt chân một bước.
Lốp bốp!
Lôi kiếm màu tím cường hãn không ngừng bắn về phía Trác Phàm, nhưng vừa vào đế quốc màu đen của hắn, tất cả đều bị Lôi Viêm lĩnh vực càng thêm khủng bố hủy diệt sạch sẽ, căn bản không thể đến gần hắn dù chỉ một chút!
Hai tròng mắt nhịn không được mà co rụt lại, Bách Lý Ngự Thiên thấy chiêu này không có nửa phần tác dụng đối với hắn, lúc này liền xoay người, tập hợp lực lượng toàn thân, hung hăng bổ về phía trước, vẫn là lựa chọn một điểm đột tiến, trực tiếp đánh vào tướng địch!
Bá!
Lưỡi kiếm màu tím lần một nữa xẹt qua bầu trời, nương theo tiếng sấm trên trời dưới đất gia trì, nhất thời hóa thành cự kiếm trăm trượng, hung hăng bổ về phía đế quốc màu đen của Trác Phàm, muốn hủy diệt địa vực mà hắn không thể đặt chân.
Bất quá, đối với chiêu dùng cứng đối cứng này, Trùng Thiên Kiếm của Trác Phàm, cũng không phải ăn chay.
Kết quả là, cánh tay phải của hắn cũng là hào quang đại thịnh, thân hình lúc ẩn lúc hiện, xoay người một cái, đồng dạng tụ tập kỳ lân lực, hung hăng bổ về phía trước.
Hưu!
Một đạo kiếm đen kịt lóe lên, nương theo lôi viêm mãnh liệt, kiếm quang quỷ dị mà khủng bố kia cũng hung hăng bắn tới lôi kiếm trăm trượng của Bất Bại kiếm tôn.
Ầm ầm!
Hai đạo kiếm quang giao nhau, bộc phát ra rung động kịch liệt, lại là lực lượng ngang nhau, nhao nhao nổ tung. Uy áp khủng bố nhất thời tràn ngập thiên địa, Tử Lôi cùng Hắc Viêm cũng giống như mưa sao băng, rơi xuống bốn phía, nhất thời đem địa giới vốn đã bị hủy thành phế tích, một lần nữa phi hôi yên diệt ( tan thành mây khói).
Đám người nhân vật trọng yếu ở trong vòng bảo hộ, tận mắt nhìn trận quyết chiến đỉnh cao này, trong lúc nhất thời tất cả đều sợ ngây người. Nhìn cảnh tượng hủy thiên diệt địa bên ngoài, cho dù là người có thực lực mạnh hơn nữa, một trái tim cũng không nhịn được không ngừng nhảy lên.
Muội muội ngươi chứ, hai tên này, còn có thể tính là người sao?
Căn bản là Thần Ma Chiến!
Bất quá, còn không đợi khiếp sợ trong lòng bọn họ hạ xuống, Trác Phàm đã đạp chân một cái, một lẫn nữa phát động. Cầm Ma Kiếm, xông tới chỗ Bách Lý Ngự Thiên, lôi viêm không chấn trong mắt vẫn không thay đổi, nhưng đã không phải lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía, mà là hóa thành một con hắc long dài một dặm, hắn đứng ở giữa long thủ, phóng ra sát khí.
Toàn bộ không gian đều bị Bách Lý Ngự Thiên khống chế, tất cả tử lôi trên trời dưới đất đều điên cuồng nhào về phía hắn, nhưng lại có tác dụng gì?
Hắc sắc cự long đơn binh đột kích, đánh đâu thắng đó, tất cả lôi kiếm đánh vào người nó, đều hóa thành hư vô, mặc cho ngươi có thiên quân vạn mã, ta cũng có thể giữa vạn quân lấy đầu thượng tướng!
Trong lòng không khỏi hoảng hốt, Bách Lý Ngự Thiên mắt thấy Trác Phàm dũng mãnh phi thường chi thế, sắc mặt càng thêm nặng nề.
Lúc này, hắn mới bỗng nhiên phát hiện, cho dù hắn đạt được thiên hạ, tất cả mọi người đều ở trong tay để hắn tùy ý nắm bóp, định đoạt, nhưng chỉ có Trác Phàm, cho dù là ở trong thế giới của hắn, cũng có thể hoành hành vô kỵ( làm việc không cố kỵ), thật sự là quái vật trong quái vật, thiên hạ đệ nhất ma đầu, hoàn toàn không thể khống chế!
Kết quả là, Bách Lý Ngự Thiên cắn răng một cái, trong lòng quyết tâm, cuối cùng buông tha khống chế không gian phạm vi lớn, mà là co rụt mạnh lại, đem tất cả lực lượng của thế giới này tụ tập lại một chỗ...