Thực lực của hắn trong tương lai có lẽ không dưới Ngọc Tiêu Kiếm Thần Phương Thu Bạch.
Lúc này, sắc mặt mọi người càng thêm ngưng trọng, chỉ có Sở Khuynh Thành ngẩng cao đầu, càng thêm tự tin. Người này là nàng mời đến, thực lực của hắn càng mạnh thì lực chấn nhiếp càng lớn, mới có thể ra mặt cho Hoa Vũ Lâu nàng.
“Thanh Vân, mười năm không gặp không ngờ thực lực của ngươi đã đạt đến cảnh giới này, có lẽ ta không địch được người rồi.” Sở Khuynh Thành cười nói.
“Ha ha ha... Khuynh Thành, muội đừng giễu cợt ta. Ở trước mặt muội ta nào dám động thủ chứ.”
Cười lớn một tiếng, màn kiệu chậm rãi nhấc lên, từ bên trong đi ra một vị công tử trẻ tuổi phong thần tuấn lãng, khoảng hơn hai mươi tuổi, nhưng hai mắt lóe sáng lại thâm thúy hơn mấy lão gia hỏa kia nhiều. Đồng thời, trong lúc lơ đãng, trên thân sẽ có kim quang thoáng hiện qua.
“Thiên Huyền nhị trọng, tu giả luyện thể!” Tròng mắt Trác Phàm co rụt lại, trong lòng càng thêm ngưng trọng.
Ngày đó hắn có thể tuỳ tiện giết U Quỷ Thất, hoàn toàn là bởi vì lão đầu kia chỉ là một trí tướng, không phải xông pha chiến đấu, không phải chiến binh thuộc phái thực lực.
Thế nhưng ứng phó với tu giả luyện thể Thiên Huyền thì phiền phức hơn nhiều. Mà điều quan trọng là không chỉ một người.
Trác Phàm thở dài, nhìn về phía ngũ trưởng lão trong đoàn người của U Minh Cốc, dưới ánh mắt hắn, cũng có thể nhìn rõ ngũ trưởng lão cũng là một người bách luyện kim cương.
Đồng thời đối phó với hai tu giả luyện thể, cho dù là hắn, cũng không hoàn toàn nắm chắc phần thắng.
Haizzz, chuyện này càng ngày càng khó rồi đây!
Trác Phàm chép miệng buồn rầu ra mặt.
Tiếu Đan Đan nhìn thấy, cho là hắn vì chuyện của Hoa Vũ Lâu mà phiền não, lên tiếng an ủi: “Nghĩ không ra ngươi thật có tâm, vì chuyện của chúng ta mà buồn như vậy. Nhưng ngươi yên tâm, hiện tại công tử Hoàng Phủ Thanh Vân cho chúng ta chỗ dựa, chắc chắn tên Độc Thủ Dược Vương sẽ ngoan ngoãn giao ra giải dược.”
Hừ, có quỷ mới lo lắng cho các ngươi.
Trác Phàm hừ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng nhìn về phía Hoàng Phủ Thanh Vân hắn như nhìn thấu mọi chuyện.
Huống chi tiểu tử này cũng không phải đèn cạn dầu!
Cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Trác Phàm, lần đầu tiên Hoàng Phủ Thanh Vân cảm thấy toàn thân run lên, quay đầu nhìn về phía Trác Phàm ở sau lưng mọi người.
Thấy hắn đứng cùng Tiếu Đan Đan, tròng mắt hơi híp lại hỏi: “Khuynh Thành, từ khi nào Hoa Vũ Lâu ngươi lại có nam tử?”
Sở Khuynh Thành cũng nhìn Trác Phàm, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Hắn là con rể Hoa Vũ Lâu chúng ta, làm sao, chẳng lẽ ngươi không biết chuyện Hoa Vũ Lâu chúng ta có ở rể à?”
Hoàng Phủ Thanh Vân nhíu mày, tỏ vẻ đã hiểu cười nói: “Hoa Vũ Lâu chiêu rể cực nghiêm, có thể ở rể trong Hoa Vũ Lâu chắc hẳn cũng là nhân trung long phượng, không biết lúc nào ta mới có vinh hạnh này?”
Hoàng Phủ Thanh Vân cười híp mắt nhìn về phía Sở Khuynh Thành, Sở Khuynh Thành trợn mắt nhìn hắn, hai má đỏ ửng.
Thấy vậy Hoàng Phủ Thanh Vân ngửa mặt lên trời cười lớn, người của mấy thế gia như bị hung hăng đánh vào mặt, Nhị công tử Đế Vương Môn chết tiệt này thật quá cuồng vọng, bỏ chúng ta một bên mà tán tỉnh lâu chủ Hoa Vũ Lâu?
“Hừ, phí thời gian, không bằng bổn công tử đi luyện kiếm!”
Tạ Thiên Dương hừ lạnh một tiếng, quay người muốn đi, bị Kiếm Tùy Phong kéo lại, lắc đầu với hắn. Hoàng Phủ Thanh Vân nhíu mày, nhìn về phía Tạ Thiên Dương cười nói: “Vị này chắc là Nhị công tử Kiếm Hầu Phủ, thất kính thất kính!”
Tạ Thiên Dương không để ý tới, Kiếm Tùy Phong vội vàng cười làm lành nói: “Nhị công tử thứ tội, đứa nhỏ Thiên Dương này được nuông chiều quen rồi, lão phu quản giáo không nghiêm, mong Nhị công tử rộng lòng tha thứ.”
“Làm gì có, Tạ công tử là người có khí chất, tại hạ cũng muốn giao lưu nhiều một chút!”
Hoàng Phủ Thanh Vân chậm rãi đến trước mặt Tạ Thiên Dương, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai hắn. Nhưng đột nhiên, ánh mắt lóe lên, tay Hoàng Phủ Thanh Vân bỗng nhiên dùng lực, tiếng răng rắc giòn tang vang lên, xương vai Tạ Thiên Dương như vỡ vụn.
“Nhị công tử!” Kiếm Tùy Phong quýnh lên, vội nói.
Ném cho hắn ánh mắt trấn an, Hoàng Phủ Thanh Vân lần nữa nhìn về phía Tạ Thiên Dương, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, nhưng ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo: “Bổn công tử rất thích hạng người như Tạ công tử, không xu nịnh như những người xung quanh, nếu không bổn công tử đã sớm chán ghét rồi, ha ha ha...”
Nói xong, Hoàng Phủ Thanh Vân cười lớn cùng một đám xu nịnh rời đi, chỉ có Tạ Thiên Dương cắn chặt răng, chịu đựng đau nhức nhưng vẫn ngạo nghễ đứng thẳng người.
Kiếm Tùy Phong bất đắc dĩ thở dài, vỗ vai Tạ Thiên Dương: “Haizz, Thiên Dương, ngươi hà tất phải như vậy chứ? Lão phu sớm đã nói với ngươi, người của Đế Vương Môn mạnh nhất là Đế Vương thuật, ai ngang ngược với bọn họ cũng sẽ không có quả ngon để ăn.”
“Bát trưởng lão, hiện tại ta đã biết được cảm nhận của Ngưng Nhi. Nghĩ không ra Kiếm Hầu Phủ chúng ta cũng có một ngày thế này.”
Mồ hôi từ trán rơi xuống, Tạ Thiên Dương nghiến răng nghiến lợi nói: “Hoàng Phủ Thanh Vân khoản nợ này ta ghi lại, ngày nào đó, ta muốn ngươi hoàn trả gấp bội!”
Kiếm Tùy Phong nhìn hắn lắc đầu.
Một ngàn năm rồi Đế Vương Môn vẫn đứng đầu thất thế gia, không có một gia tộc nào có thể vượt lên bọn họ, cho dù không cam lòng đến đâu, ủy khuất lớn thế nào cũng phải nhẫn nhịn.
Có điều, bọn họ không nhìn thấy ở trong một góc phía xa, Trác Phàm nhìn bọn họ với ánh mắt lãnh đạm, song quyền nắm chặt.
“Tống Ngọc, ngươi làm sao vậy? Sắc mặt thật đáng sợ.” Tiếu Đan Đan nghi ngờ hỏi.
Trác Phàm lắc đầu quay người trở về: “Không có gì. Đúng rồi, nếu tỷ muội ngươi bị hiếp đáp, ngươi sẽ làm gì?”
Tiếu Đan Đan ngạc nhiên nhìn Trác Phàm, đây là lần đầu tiên hắn trò chuyện bình thản với nàng như thế, Tiếu Đan Đan thản nhiên nói: “Chuyện này còn phải xem đó là người thế nào, nếu là người bình thường, ta tự sẽ dẫn người đi xả tức giận, nếu là thất thế gia ta sẽ báo cáo với sư phụ, để người làm chủ.”
“Hừ, vậy thì có ích gì?” Ánh mắt khẽ híp lại, trong mắt Trác Phàm lóe lên sát ý trần trụi: “Dám ăn hiếp huynh đệ ta, ta sẽ khiến cả nhà hắn bị diệt tộc, vĩnh viễn không được siêu sinh!”
Trác Phàm lạnh lẽo nói, khiến Tiếu Đan Đan lạnh run người, kinh ngạc nhìn về phía hắn, tựa như nàng chưa hiểu rõ gì về nam nhân này.
Truyện được dịch bởi Nhóm Tại Hạ Bất Tài Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển.