Vèo
Một đạo kim sắc quang trụ từ trong lò luyện đan phóng lên tận trời, hỏa diễm trong lò vốn đã dần dập tắt đột nhiên cháy hừng hực, hóa thành một đạo Hỏa Long, xoay quanh kim trụ mà lên.
Trong tay lần nữa ấn quyết, miệng Trác Phàm lầm bầm:"Âm chuyển Dương, rắn hóa Long, lên Đăng Thiên Môn như diều gặp gió, đốt!"
Hống!
Lại một tiếng thần long ngâm dài, nước tiểu bên trong thấm vào đan dịch bỗng nhiên chớp động lên ánh sáng vàng óng. Một khắc sau chất lỏng vàng óng kia giống như nước suối chảy róc rách, dọc theo dáng người cự long, ngược dòng thẳng lên.
Mà theo đan dịch vàng óng lưu động, toàn thân cự long khí thế cũng cường thịnh hẳn lên, dường như đan dịch chính là huyết mạch cự long, cho nó sinh mệnh lực vô tận.
Thấy tình cảnh này, tất cả mọi người đã hoàn toàn kinh ngạc, bao gồm cả những Luyện Đan Sư đỉnh cấp Thiên Vũ, dường như quên đang luyện chế đan dược, ngơ ngác mà nhìn.
Bọn họ luyện đan mấy chục năm nhưng lần đầu nhìn thấy có người luyện đan, có thể luyện đến kinh thiên động địa như vậy.
Kinh ngạc nhìn đan dịch dần dần tràn lan trong toàn bộ thân thể cự long, đột nhiên Độc Thủ Dược Vương cảm thấy trong lòng bất an, như nghĩ đến chuyện gì, vội vàng tăng hỏa lực, muốn nhanh chóng luyện chế đan dược trong tay thành công.
Cười lạnh, khóe miệng Trác Phàm nhếch lên đường cong tà dị, quát lớn: "Lão gia hỏa, muộn rồi, vô địch vòng cạnh tranh đan thứ hai vẫn là lão tử."
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Trác Phàm ấn quyết lần nữa biến đổi, kêu lên: "Thần long quay đầu công thành lui, Long khí nhập viêm linh đan!"
Vù!
Chỉ một thoáng, một đạo dao động mắt thường có thể nhìn thấy từ trong quang trụ tản ra, ngay sau đó, quang trụ lập tức nổ tung hóa thành một điểm ánh sáng vàng óng, phiêu tán trong không trung.
Mà Hỏa Long không có quang trụ phụ thuộc, nghiêng đầu lao vào trong lò đan.
Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Hỏa Long đột nhiên nổ tung hình thành hỏa cầu lớn, thế nhưng không đợi hỏa cầu kia khuếch tán, kim quang bốn phía đã nhanh chóng tụ tập lại, lấy đỉnh lô luyện đan làm trung tâm, như dệt thành tấm lưới lớn, từng bước áp hỏa cầu vào bên trong.
Cuối cùng, trong tiếng gào thét to lớn của thần long, tất cả kim quang cũng ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một viên đan hoàn có kim quang lưu động.
Trác Phàm đưa tay thu nhận đan dược, giơ lên cao cao, lớn tiếng nói: "Tam phẩm đan dược, Long Dương đan, luyện chế hoàn thành!"
Thông báo của Trác Phàm vang vọng trong tai tất cả mọi người nhưng bọn họ còn đang kinh hãi với cảnh tượng luyện đan vừa rồi, khi kịp phản ứng mới giật mình kinh hãi.
Riêng nhóm Luyện Đan Sư kia càng không thể tin.
Không phải đan dược của Tống Đại Sư đã bị hủy rồi sao, làm sao còn có thể luyện ra tam phẩm đan chứ?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn giám khảo trên đài, Tiểu Nhã, nàng phân biệt một chút, đan dược này của Trác Phàm có thuộc hàng ngũ tam phẩm hay không?
Hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, Tiểu Nhã trầm ngâm một chút vẫn kiên trì đến trước mặt Trác Phàm. Nhưng tiếp nhận viên đan dược kia nàng lại có chút do dự.
Viên đan dược quỷ dị này mọi người đều biết Trác Phàm dùng nước tiểu mà luyện. Không biết nó có phải là tam phẩm đan hay không nhưng cách điều chế của nó khiến Tiểu Nhã cô nương khó mà tiếp nhận được.
"Này, Tống đại sư, ngài xác định đây là tam phẩm đan sao?" Tiểu Nhã xoa xoa tay, có chút khó khăn nói.
Trác Phàm nhíu mày, đem đan dược đến trước mặt nàng, cười xùy một tiếng nói: "Ngươi là giám khảo, đương nhiên phải do ngươi đến giám định, nếu dùng mắt thường không nhìn ra thì cắn vào, ta cũng không để ý."
Gương mặt Tiểu Nhã hung hăng co rút, trong lòng nàng vô cùng tức giận, Trác Phàm lại trêu đùa nàng. Đừng nói là tam phẩm đan, chỉ nhìn cách hắn điều chế, cho dù có là thất phẩm đan, bà cô ta cũng tuyệt đối không cắn vào.
Thế nhưng đối mặt với ánh mắt hi vong của mọi người nàng lại không thể không cho mọi người một đáp án được.
Không có cách nào, nàng ai oán thở dài, căm ghét tiếp nhận viên đan dược luyện từ nước tiểu kia, thế nhưng đan dược vừa mới tới tay lại trở nên rét lạnh. Rõ ràng là vừa mới luyện chế, vì sao đan dược không nóng mà lạnh chứ?
Tiểu Nhã cảm thấy kỳ quái, nhưng chờ nàng cầm tới gần xem xét tỉ mỉ lại càng cảm thấy kỳ lạ hơn.
Đan dược này chẳng những không nóng mà đan hương cũng không có, giống như dùng bùn đất nặn ra, căn bản không nhìn ra phẩm cấp của nó.
Không thể nào, nhìn chiến trận to lớn của tiểu tử này không có khả năng ngay cả nhất phẩm đan đều luyện không ra. Chẳng lẽ đan dược này có gì đó quái lạ sao?
Tiểu Nhã chần chờ, nhìn nửa ngày nhìn cũng không nhìn ra cái gì, chỉ có thể lúng túng nói: "Ồ, xin lỗi, Tống đại sư, tha thứ của Tiểu Nhã ánh mắt vụng về, không nhìn ra phẩm cấp Long Dương đan này của ngài."
Nghe được lời này, mọi người càng thấy kỳ lạ hơn, trong nháy mắt trở nên toán loạn.
Nếu là đan dược đều có phẩm cấp, làm gì có đan dược không có phẩm cấp chứ? Hay đan dược này, chẳng qua chỉ là một đống cặn đan tụ lại mà thành, cho nên mới nhìn không ra phẩm cấp?
Nghe tiếng thảo luận hối hả, Trác Phàm khẽ cười một tiếng, nhìn về phía Tiểu Nhã nói: "Bằng không, ngươi uống nó đi, xem nó là đan phẩm cấp mấy?"
Lời vừa nói ra, mọi người lập tức ồn ào hô lớn: "Uống nó, uống nó, uống nó. . ."
Tiểu Nhã thống khổ hung hăng trừng Trác Phàm, nhưng lại nhìn đan hoàn trong tay như sắp khóc.
Nếu đan hoàn có tác dùng còn tốt, nếu không chẳng khác nào lão nương uống nước tiểu của hắn.
Trong lúc nhất thời, Tiểu Nhã lâm vào tình thế khó xử, không biết nên làm thế nào cho phải!
Đột nhiên, đúng lúc này, một âm thanh già nua đột nhiên phát ra: "Giám khảo không cần uống nó, chỉ cần đem đan dược này phân thành hai, tự nhiên có thể phân biệt phẩm cấp, có điều. . ."
"Có điều cái gì? Cứ theo lời Lưu đại sư ngài nói mà làm!"
Tiểu Nhã như tìm thấy một cọng cỏ cứu mạng, cảm kích nhìn Lưu đại sư, sau đó khép hai ngón lại, nhẹ nhàng vạch đan hoàn làm hai.
Vèo.
Từng tia kim khí từ trong đan dược tiết ra, bên trong còn kèm theo tiếng long ngâm, đan hương cuồn cuộn phát ra, trong khoảnh khắc tràn ngập toàn trường.
Truyện được dịch bởi Nhóm Tại Hạ Bất Tài Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển.
Mọi người ngửi được đan hương tinh thần rung động, nguyên lực toàn thân căn phồng.