Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262: Một Cái Rắm Kinh Hãi Dược Vương (1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 262: Một cái rắm kinh hãi Dược Vương (1)

Đã không thể ngăn cản hắn vậy liền kéo chết hắn! Đây chính là kế hoạch mà ngay sau khi biết được quy tắc của vòng thứ ba cạnh tranh Đan Vương Trác Phàm đã chế định tốt.

Dù sao lần này là so về tốc độ, chỉ cần khiến cho tốc độ luyện đan của lão gia hỏa này hạ xuống thì coi như hắn muốn lọt vào trong cũng khó.

Trác Phàm cười gằn lại nhìn về phía lão đầu kia. Thế nhưng mà Độc Thủ Dược Vương hình như đã hiểu rõ quỷ kế của hắn lại vẫn có thể bị mắc lừa?

Giờ khắc này hắn cố gia tăng thêm tốc độ, giành giật từng giây Địa Luyện đan. Nhưng mà không hổ là Độc Thủ Dược Vương đệ nhất Thiên Vũ, chỉ cần chăm chú lên thì tốc độ luyện đan cũng rất nhanh, chỉ qua mấy hơi thở liền đem tooàn bộ dược liệu còn lại luyện hóa thành dược dịch.

Tiếp đó cũng là ngưng tụ thành hình đan.

Đầu mi Trác Phàm hơi nhướng lên, cũng không có chút nào vội vã. Có một số việc cho dù mọi người biết là sai mà vẫn không quản được chính mình, hết lần này đến lần khác vẫn muốn làm. Chỉ bởi vì chuyện này làm bọn họ cảm thấy hứng thú mà thôi, Độc Thủ Dược Vương cũng không ngoại lệ.

“Khụ khụ khụ…” Ho nhẹ một tiếng, Trác Phàm hắng giọng thản nhiên nói: “Nghiêm lão, ta nhìn khối tài liệu luyện đan của ngươi thì kể cho ngươi chuyện ta luyện hóa dược tài ở vòng thứ hai. Dùng chiêu Cửu Thiên Long Ngâm Trảo bí quyết kia.”

Tuy hắn biết rõ đây là âm mưu của Trác Phàm nhưng vẫn không nhịn được vểnh tai, cũng hiểu rõ cái mà Trác Phàm gọi là bí quyết tuyệt đối đều là giả. Thế nhưng là một tên luyện đan sư, sau khi chứng kiến kỹ pháp luyện đan kỳ dị như vậy hắn vẫn không thể nhịn như cũ mà muốn thăm dò một lần.

Cứ như vậy vốn là chỉ cần sau một khắc thời gian là có thể ngưng tụ thành đan hình thức ban đầu, lại trong nháy mắt đình trệ lại. Tốc độ của hắn không ngờ bị Trác Phàm làm cho chậm trễ.

Trong lòng Trác Phàm vẫn không nhịn được mà cười lên nhưng vẫn duy trì vẻ mặt nghiêm túc như cũ: “Ừm, cái Cửu Thiên Long Ngâm Trảm này nghĩa như tên. Bên trong nó có chữ Long, lại có chữ Trảo, tất nhiên ngươi sẽ muốn để bàn tay uốn lượn thành hình vuốt rồng trước…”

Con mẹ nó không phải hắn đều nói nhảm sao!

Độc Thủ Dược Vương đối với âm mưu của Trác Phàm trong lòng rõ như gương sáng nhưng cũng tuyệt đối không muốn nghe thêm những lời nhảm nhí đó nữa. Thế nhưng mà lại không quản được hai lỗ tai của mình.

Chỉ cần nghe đến đề tài bí thuật luyện đan hắn đều không thể ngăn được mà dừng lại, vẫn muốn lắng nghe nghiêm túc một lần. Thế nhưng thứ truyền vào trong tai hắn vẫn là những câu chuyện cũ mèm không đau không ngứa kia của Trác Phàm, cả một rổ nhảm nhí.

Vì thế hắn sắp khóc ra rồi, hận không thể cắt luôn hai cái tai của mình đi.

Không có cách nào hắn đành phải hướng về phía Tiều Nhã ở trên đài cao, cáo trạng như một đứa trẻ, mách lẻo nho nhỏ: “Tiểu thư, tiểu tử này vẫn luôn ở đây cản trở lão phu luyện đan!”

“Cái gì, Tống đại sư ảnh hưởng ngài luyện đan sao? Hắn ảnh hưởng như thế nào?” Tiểu Nhã sững sờ, nghi ngờ nói.

Gương mặt của Độc Thủ Dược Vương hơi phiếm hồng, trầm ngâm một lát rồi cắn răng nói: “Tiểu tử này ở bên tai lão phu nói liên miên lải nhải, quấy rầy đến mức tân thần lão phu bất an!”

Lời vừa nói ra toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh. Ngay sau đó đột nhiên phát ra một trận cười vang!

Thân là luyện đan sư điều quan trọng nhất là tâm cảnh. Người ta mới nói mấy câu liền khiến ngươi không thể luyện đan thì còn tính gì là luyện đan sư? Như vậy mà cũng có thể làm luyện đan sư đệ nhất Thiên Vũ?

Tất cả mọi người ở đó đều khinh thuưường bĩu môi, ánh mắt nhìn về phía Độc Thủ Dược Vương đều tràn ngập chế giễu. Chuyện này trước đây chưa từng có.

Thế nhưng mà bọn họ làm sao biết được, những lời mà Trác Phàm nói đến đều đánh sâu nhất vào dục vọng lớn nhất trong tâm khảm của hắn. Coi như hắn không muốn nghe cũng không thể quản được hai lỗ tai mình.

Đừng nói chỉ riêng Độc Thủ Dược Vương, đổi lại là ai cũng sẽ như thế.

Mà Độc Thủ Dược Vương nghe thấy mọi người cười như điên, mặt càng thêm đỏ bừng. Lần này hắn đã mất sạch mặt mũi.

Tiểu Nhã bất giác hung hăn co rút da mặt, có chút dở khóc dở cười nói: “Nghiêm lão sao người lại giống như tiểu hài từ. Chút chuyện nhỏ này cũng muốn hướng đến ta cáo trạng sao?”

“Đúng đấy, chẳng qua lão tử tâm sự cùng hắn, bồi cưỡng chút tình cảm, có gì mà cáo trạng?” Trác Phàm cũng không ngại lớn chuyện, vẫn ở bên cạnh nói thêm vào chọc cười mọi người.

Câu này lại không khỏi gây nên một trận cười vang cho mọi người!

Hít mấy hơi thật sâu, mới khiến cho cơn thịnh nộ trong lòng lắng xuống, Độc Thủ Dược Vương hướng phía Tiểu Nhã quát to: “Tiểu nha đầu kia, ngươi thân là người chủ trì, đến cùng ngươi có quản chuyện này hay không? Nếu không thì lão phu sẽ tự mình ném tiểu tử này đi!”

“Được được được, ta lo còn không được sao?” Tiểu Nhã bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn về phía Trác Phàm áy náy cười nói: “Tống đại sư xin ngài thông cảm cho thói quen luyện đan của Nghiêm lão một chút. Không nên nói nữa, Hay là xin mời ngài đến chỗ ghế khách quý ngồi nghỉ một chút, được không?”

Trác Phàm không khỏi nhướng đầu mi, bĩu môi nói: “Tốt thôi, ta nể mặt ngươi, không nói!”

Sau khi nói xong, Trác Phàm thật sự ngậm chặt miệng, không nói thêm một chữ nào. Chỉ một thoáng, Độc Thủ Dược Vương cảm giác được toàn bộ thế giời đều thanh tĩnh, nhìn lại những người đang luyện kia, phần lớn đều đã ở cấp độ thành đan. Vậy mà hắn ngay cả hình thức ban đầu của đan dược cũng chưa thể luyện ra.

Sau đó vội vàng gia tăng tốc độ, đem tất cả dược dịch tụ lại một chỗ, biến thành đan hình

“Ngũ phẩm đan dược luyện chế thành công!”

Lại một tiếng hô đắt giá vang lên, có một người đã luyện chế hoàn thành. Đến tận lúc này đã có bảy người tiến vào trận chung kết Đan Vương.

Độc Thủ Dược Vương chà mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng càng khẩn trương, vội vàng nắm chặt thời gian hoàn thành linh đan. Thế nhưng trong lòng của hắn vẫn lo sợ tiểu tử này sẽ có hoa chiều gì quấy rối mình.

Sau đó vừa luyện đan vừa phân tâm xem xét nhất cử nhất động của Trác Phàm. Nhưng mà lúc này Trác Phàm dường như rất nhu thuận, cuối cùng vẫn im lặng không nói. Thậm chí ngay cả nhìn hắn cũng không, hình như đã sớm từ bỏ kế hoạch cản trở hắn.

Bình Luận (0)
Comment