Đây chính là hình thức ban đầu của bách gia tranh minh. Về sau, các đại thế gia Thiên Vũ cũng hy vọng có thể bộc lộ tài năng, bảy nhà và hoàng thất suy xét lợi hại trong đó thì đồng ý, hình thành nên bách gia tranh minh hiện tại."
"Có điều, nói là trăm nhà, nhưng vẫn lấy bảy nhà làm chủ. Những gia tộc còn lại, chỉ là phụ thuộc tại bảy thế gia thôi. Thậm chí đến sau cùng còn xuất hiện chuyện bảy thế gia muốn giữ lấy thể diện, giữ lại tinh anh, sẽ cùng không chém giết nhau. Nhưng gia tộc phụ thuộc, lại phải đánh nhau chết sống, không được làm chủ tử mất mặt. Người sống đến cuối cùng, tất nhiên được bảy nhà coi trọng, gia tộc đó cũng trở trở thành gia tộc phụ thuộc được coi trọng. Nhưng đại đa số, lại đều biến thành bạch cốt, đáng đáng buồn!"
Nói đến đây, trong mắt bàn tử lộ ra vẻ trào phúng, còn có thương hại, nhưng càng nhiều là phẫn nộ. Sự tồn tại của bảy nhà, làm cho thế gia khác không có ngày nổi danh, chỉ có thể biến thành công cụ cho chúng lợi dụng chơi đùa. Trăm năm một lần bách gia tranh minh, càng làm cho chiến lực Thiên Vũ đại giảm, vĩnh viễn không có tiến triển.
Trong mắt hắn, bảy nhà đã là khối u ác tính lớn nhất Thiên Vũ!
Trác Phàm gật đầu nói: "Như vậy hoàng đế muốn ta đi làm gì, đánh bại Đế Vương Môn sao?"
"Vậy thì không cần, đây đối với Lạc gia, thật không quá thực tế! Đế Vương Môn sở dĩ dám danh xưng đứng đầu bảy nhà, thậm chí có dã tâm chiếm đoạt bảy nhà, chính là bởi vì bách gia tranh minh chưa từng thua. Cho nên, ý phụ hoàng là, ngươi chỉ cần ngáng chân Đế Vương Môn là được rồi. Trong bảy nhà, những nhà còn lại, ai thắng cũng được, như vậy sẽ là đại đả kích đối với Đế Vương Môn!"
Trác Phàm nhăn mày nói: "Quấy rối? Ngươi để ta đi quấy rối? Đây không phải đại tài tiểu dụng sao?"
"Ha ha ha. . . Huynh đệ, ta biết bản sự của ngươi. Thế nhưng, ngươi cũng không thể khinh địch a. Xem như quấy rối cũng không phải ai đều có thể tuỳ tiện làm được."
Bàn tử chợt xuất ra một dải lụa màu vàng, nói: "Đây là thứ tự bách gia tranh minh lần trước, ngươi xem đi."
Trác Phàm nhận lấy, phía trên có viết danh tự bảy nhà cùng những người tham gia. Bàn tử nói: "Hạng 7, Hoa Vũ Lâu. Đứng đầu là Sở Bích Quân, danh tiếng hiển hách. Chỉ là, tuy nàng rất cường hãn, nhưng đồng đội thực sự quá yếu, Hoa Vũ Lâu năm đó cũng chỉ đành lót đáy. Như thể đã báo trước thực lực trăm năm của Hoa Vũ Lâu sẽ là yếu nhất bảy nhà."
"Hạng 6, Khoái Hoạt Lâm!" Trác Phàm liếc mắt, trực tiếp bỏ qua!
Hừ, cỏ đầu tường, đồ hèn nhát, không có gì đáng chú ý!
"Hạng 5, Kiếm Hầu Phủ, người tham dự là bọn người Kiếm Tùy Phong. . ."
"Hạng 4, Tiềm Long Các, người tham dự, bọn người Long Cửu; hạng ba, U Minh Cốc, người tham dự là bọn người U Quỷ Thất; hạng hai Dược Vương Điện, người cầm đầu Độc Thủ Dược Vương Nghiêm Tùng; hạng 1, tất nhiên là Đế Vương Môn. . ."
Trác Phàm bất giác cảm thấy nặng nề.
Những minh hữu của hắn, thế mà đều xếp vị trí sau cùng, chẳng những thực lực người mạnh nhất kém người ta, thực lực tổng thể cũng yếu hơn một mảng lớn.
Nhìn ra suy nghĩ của Trác Phàm, bàn tử cười lớn nói: "Ha ha ha. . . Huynh đệ không cần than thở, từ khi ngươi xuất hiện, những gia tộc này liền bị ngươi đánh cho tàn phế, thực lực không thể bằng lúc trước!"
"Là sao?" Trác Phàm sáng mắt lên. Hắn biết U Minh Cốc bị hắn đánh cho tàn phế, nhưng Dược Vương Điện thì liên quan gì?
Bàn tử cười cười nói: "Lần trước bách gia tranh minh sở dĩ có bài danh như thế, hoàn toàn là do mấy nhân vật kinh thiên động địa. Giống như U Minh Cốc xếp thứ ba, hoàn toàn là dựa vào lão ngũ kiềm chế tam trưởng lão Tiềm Long Các, thất khiếu quỷ linh lung U Quỷ Thất lại khống chế toàn bộ cục thế, mới đặt vững đại cục. Không có hai người này, thực lực U Minh Cốc không mạnh bằng Tiềm Long Các!"
"Còn Dược Vương Điện sở dĩ có thể xếp vị trí thứ hai, hoàn toàn là do độc công của Độc Thủ Dược Vương quá mạnh, không người nào dám đến gần. Nếu không có độc chưởng phụ trợ, thực lực chân chính của bọn họ thậm chí không bằng Khoái Hoạt Lâm. . ."
Nói cách khác, hơn phân nửa thực lực của U Minh Cốc cùng Dược Vương Điện đều dựa vào mấy người này. Nhưng những người này không phải là bị hắn làm thịt, cũng bị hắn đào đi.
Lúc này, bàn tử bĩu môi, cảm thán: "Bách gia tranh minh lúc đó, thật sự là xuất hiện rất nhiều nhân vật thành danh. Giống như trí tinh U Quỷ Thất, Độc Thủ Dược Vương Nghiêm Tùng, tuyệt thế Đan Vương ngàn năm khó gặp. Cửu thúc của Tiềm Long Các năm đó đại hiển thần uy với Tử Lôi Kim Nhãn, thiên cổ nhất tuyệt. . ."
Trác Phàm gật đầu, thầm cảm thấy may mắn. lúc trước hắn ra tay giết U Quỷ Thất, thật là giết đúng, trừ được đi không ít hậu hoạn. Nếu không, U Quỷ Thất còn sống, thầm tính kế hắn sẽ rất phiền phức. Mất đi U Quỷ Thất, quả thực chính là trừ đi hơn phân nửa thực lực của U Minh Cốc.