Sau cùng đạo ba động này xông thẳng lên trời, ầm vang một tiếng, xông thẳng tới chân trời!
Lôi vân đen kịt giống như nắp nồi trên không trung cũng trong nháy mắt bị đánh mở ra một lỗ hổng rộng gần một dặm, khiến ánh sáng mặt trời từ trên chín tầng trời chiếu thẳng xuống vùng đất nhiều năm vẫn luôn bị lôi vân bao trùm!
Phốc!
Một tiếng vang trầm, Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên phun ra một ngụm máu tươi, đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Nhìn Cổ Tam Thông tựa như chiến thần đứng yên lặng trong cốc, cùng không trung phía trên đã bị phá vỡ ra một cái động lớn, hai người nhịn không được cùng nhau hít vào ngụm khí lạnh.
“Bất Bại Ngoan Đồng, quả nhiên bất bại, quả thực là mạnh đến bất hợp lí! Khó trách năm đó có thể lấy một địch cả một nước, có được danh xưng Bất Bại!” Trác Phàm thở dài một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu: “Lần này, là ta bại! Lệ lão, kết ấn đem lôi vân kia bổ túc lại, nhốt hắn thêm một lát, chúng ta rút lui! Bất Bại Ngoan Đồng này, không phải là kẻ mà ta có khả năng thu phục! Hoặc là nói, chờ sau này có cơ hội hẵng tính đi!”
Lệ Kinh Thiên giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe Trác Phàm nói từ bỏ. Bất quá nhìn qua Cổ Tam Thông đang lạnh nhạt đứng thẳng một chút, đứng trong đại trận lục cấp nhưng hắn chỉ cần một quyền liền có thể dễ dàng phá thiên, Lệ Kinh Thiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ai thán.
Dạng quái vật như vậy, phàm nhân không có khả năng khống chế! Mặc dù nói Trác Phàm cùng Hoàng Phủ Thanh Thiên cũng thuộc về hàng ngũ quái vật, nhưng so sánh cùng tiểu quái vật này thì chỉ có thể coi là tiểu vu gặp đại vu!
Lệ Kinh Thiên cười khổ một trận, cùng Trác Phàm đồng thời kết ấn, tu bổ chỗ sơ hở của lôi vân trên không trung kia. Đồng thời truyền âm cho tứ quỷ để bọn hắn mau chóng rút lui.
Hiện tại bọn hắn vận dụng trận pháp, đã không phải vì muốn bắt được Bất Bại Ngoan Đồng, mà chỉ là muốn trì hoãn hắn một chút. Nếu không, bọn hắn cũng chỉ có thể chết không có chỗ chôn!
Cảm giác bất lực như thế, đoán chừng cả hắn cùng Trác Phàm đều là lần đầu tiên gặp phải.
Riêng Trác Phàm tâm kế chồng chất, tính toán không bỏ sót, nhưng vẫn như cũ không thể làm gì tiểu gia hỏa này! Hắn cũng chỉ có thể thầm than rằng mình đã dốc hết toàn lực!
Thực lực tuyệt đối, quả nhiên so với bất luận kế sách gì đều cường đại hơn vạn lần!
Thế nhưng, khi Cổ Tam Thông nhìn thấy mảnh mây đen phía trên đỉnh đầu lập tức muốn lần nữa đoàn tụ, chân mày liền dựng đứng, gầm thét lên tiếng: “Sáu tên các ngươi thật sự quá đáng giận, tiểu gia không phải đã nói là, tiểu gia ghét nhất là sét đánh, thế mà các ngươi còn muốn đặt lôi trận, hừ!”
Hừ lạnh một tiếng, Cổ Tam Thông nâng chân phải mạnh mẽ giẫm xuống đất, sau đó chân trái lại giẫm một cái!
Liên tục hai lần dậm chân, làm cho toàn bộ Tích Lôi Sơn giống như bị động đất, bốn ngọn núi càng không ngừng lay động.Thân thể Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên lung lay, trong lòng kinh hãi, nhưng lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng một khắc sau, một màn làm cho tất cả mọi người đều run như cầy sấy phát sinh.
Chỉ thấy Cổ Tam Thông nắm chặt song quyền, giang tay ra hai bên, tròng mắt ngưng tụ, hung hăng nắm chặt nắm đấm, phảng phất như đang súc lực. Tiếp đó liền đột nhiên đập mạnh hai tay vào nhau!
Ông!
Lại một đạo ba động vô hình khuếch tán ra bốn phía, mà theo ba động truyền ra, toàn bộ không gian cũng bắt đầu kịch liệt chấn động. Lấy Cổ Tam Thông làm trung tâm, mặt đất bốn phía bắt đầu vỡ vụn thành từng mảnh, hóa thành bột mịn.
Một cỗ năng lượng vô hình chậm rãi khuếch tán ra bốn phía, thế nhưng tốc độ lại càng lúc càng nhanh, những nơi nó đi qua đều hóa thành một mảnh bột phấn!
Hai tròng mắt Trác Phàm nhịn không được mà co rụt lại, hét to: “Lực lượng của tiểu tử này vậy mà nghịch thiên đến như thế, chỉ một quyền liền có thể chấn động hư không! Chạy mau, trận thức lục cấp trước mặt tiểu tử này cùng chỉ như giấy, chúng ta căn bản nhốt hắn không được! Còn nữa, nếu thực sự chạy không nổi thì chui xuống lòng đất!”
Nghe được lời này, Lệ Kinh Thiên không khỏi kinh hãi.
Tuy hắn biết Cổ Tam Thông nghịch thiên, nhưng cũng không nghĩ tới hắn nghịch thiên đến trình độ này, liền loại trận thức lục cấp có thể nhẹ nhõm khóa lại cao thủ Thần Chiếu mấy chục năm, cũng không thể làm gì hắn mảy may.
Cái này, con mẹ nó, còn là người sao?
Thế nhưng, không chờ bọn hắn chạy ra được hai bước, cỗ năng lượng kia đã trong chốc lát tản ra, khuếch tán dọc theo đường chân trời!
Oanh!
Phương viên trong vòng trăm dặm trong nháy mắt bị bụi mù quét qua, bị bao trùm trong màn sương nồng đậm bụi mù. Chờ bụi mù tán đi, hình ảnh xuất hiện trước tầm mắt tất cả mọi người khiến người ta ngăn không được mà trái tim ngưng đập, hoảng hốt không thôi.
Tất cả mọi thứ chung quanh, những nơi có thể dùng mắt nhìn thấy đều đã biến thành trống rỗng, không còn gì cả! Chỉ trong nháy mắt, Cổ Tam Thông vậy mà đã đem phương viên trăm dặm san thành bình địa.
Đến lúc này thì Tích Lôi Sơn cùng lôi vân cũng đã biến mất không còn tăm hơi.
Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên từ dưới đất chui ra, nhìn bốn phía, kinh hãi nói không ra lời. Tứ quỷ cũng từ dưới đất bò ra ngoài, sau khi nhìn bốn phía một vòng miệng liền mở lớn, cơ hồ có thể bỏ vừa mười quả trứng vịt, trong lòng sớm đã bị dọa sợ đến vỡ mật.
Quỷ Nhát Gan càng là run rẩy ôm đầu, tình nguyện đem chính mình cả đời chôn dưới đất, cũng không muốn nhìn thấy mặt tiểu quái vật kia nữa.
Cổ Tam Thông này cũng không khỏi quá đáng sợ a, nếu không phải Trác quản gia thời khắc mấu chốt nhắc nhở bọn hắn chui vào trong đất, bọn hắn hiện tại đoán chừng thì đều đã thịt nát xương tan!
Quỷ Hung Sát lắc lắc đầu, trong lòng cảm thán.
Ai, Bất Bại Ngoan Đồng đúng là Bất Bại Ngoan Đồng, thật biến thái a, về sau không nên tiếp tục đối địch với hắn, coi như là bị Trác quản gia kia hành hạ chết, cũng không làm cái chuyện nơm nớp lo sợ này!
Tứ quỷ liếc nhau, trong lòng âm thầm phát lời thề, thế nhưng bọn hắn không biết là, hiện tại Cổ Tam Thông đang đứng sau lưng bọn hắn, dùng bộ mặt lạnh lùng nhìn vào cái ót của bốn tên quỷ lùn đang mặt mày xám xịt, trong mắt lóe lên từng trận sát ý…