Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 456 - Chương 456: Đại Hắc Mã(2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 456: Đại hắc mã(2)

Đương nhiên, tỉ lệ đặt cược các gia tộc không giống nhau. Trác Phàm phát hiện, phía trên kia thế mà còn có tục danh của bảy thế gia, ngay cả biệt hiệu đệ tử thiên tài đại biểu cũng được viết lên.

"Phi Thiên Hàn Phượng Hoa Vũ Lâu, Xuyên Lâm Dực Long Khoái Hoạt Lâm, Kim Giáp Kiếm Long Kiếm Hầu Phủ. . ." Trác Phàm thì thào lên tiếng, cuối cùng đột nhiên cả kinh kêu lên: "Trùng Thiên Ma Long Hắc Phong Sơn, đây là biệt hiệu của ai vậy?"

Gã sai vặt trên chiếu bạc nghe vậy, lại thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Trác Phàm, liền khinh thường bĩu môi, cười nhạo nói: "Tên nhà quê, ngươi mới từ núi xuống sao, ngay cả Phong Lâm Thành, Hắc Phong Sơn, Lạc gia, Trùng Thiên Ma Long Trác Phàm, cũng không biết?"

Trác Phàm yên lặng gãi đầu, hắn lúc nào có biệt hiệu Trùng Thiên Ma Long vậy?

Thấy hắn vẫn ngơ ngác, gã sai vặt thở dài, giải thích: "Ngươi cũng quá vô tri a, Ma Vương Trác Phàm năm đó đại náo Hoa Vũ Thành, thiên hạ ai không biết ai không hay? Bây giờ nghe nói hắn muốn đại biểu Lạc gia tham gia bách gia tranh minh, tự nhiên phải cùng lục long nhất phượng sánh vai, cho nên có người đặt cho hắn làm biệt hiệu Trùng Thiên Ma Long, hình như là lấy từ một chiêu vũ kỹ hắn từng dùng!"

"Có cl!" Gã sai vặt vừa nói xong, một đại hán liền mắng to: "Toàn nói vớ nói vẩn, tuy năm đó Ma Vương Trác Phàm đại náo Hoa Vũ Thành, dùng một chiêu Ma Long ngút trời giết nhị công tử Đế Vương Môn, nhưng biệt hiệu đó, thực là ý chỉ hắn hóa thành Trùng Thiên Ma Long, xông phá bầu trời, khiêu chiến quyền uy ngàn năm của bảy thế gia! Cái gì cũng không biết, còn đi giải thích lung tung cho người ta!"

Trác Phàm khẽ gật đầu, cảm thấy giải thích thứ hai càng thêm hợp lý.

Mà tiên sư nó, ai dám đứng trên đầu lão tử, lão tử đập nát hắn, đó mới là tác phong của lão tử. Ha ha ha. . . Trùng Thiên Ma Long, lão tử thích!

Gã sai vặt sau khi trầm ngâm một chút, cũng mắng to lại: "Ngươi mới ngáo, dù Ma Vương Trác Phàm lợi hại hơn nữa, một mình hắn sao có thể địch nổi bảy nhà? Bảy nhà sừng sững Thiên Vũ ngàn năm, tất cả đều không phải hạng người bình thường. Chẳng lẽ ngươi không nghe nói, phía sau Lạc gia cũng là Kiếm Hầu Phủ, Tiềm Long Các cùng Hoa Vũ Lâu sao? Ta đoán, dù Lạc gia có tư cách quyết chiến với bảy nhà, cũng sẽ lấy thân phận gia tộc phụ thuộc ba nhà kia để tham chiến!"

Đùng!

Đột nhiên, Trác Phàm vỗ bàn, sắc mặt cấp tốc lạnh xuống, âm u nói: "AI nói cho các ngươi biết, Lạc gia là gia tộc phụ thuộc bọn họ? Ta bói cho các ngươi biết, lần nàyLạc gia lấy thân phận độc lập, cạnh tranh ngang hàng bảy nhà, tuyệt sẽ không núp dưới bất kì nhà nào, các ngươi chờ đó cho ta!"

Hai người không khỏi run lên, đều khó hiểu nhìn về phía Trác Phàm. Người này có quan hệ thế nào với Lạc gia vậy, nổi khùng cái gì?

Thế nhưng, còn không đợi bọn họ xùy cười ra tiếng, mắng Trác Phàm đầu óc có bệnh, từ bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng cười to già nua: "Ha ha ha. . . Không sai, Lạc gia chính là muốn lấy lực một nhà, khiêu chiến quy củ ngàn năm. Nếu không, bách gia tranh minh đến sau cùng, mỗi lần đều là bảy nhà chi chiến, chẳng phải quá vô vị sao?"

Trác Phàm xoay người nhìn, thấy ba thân ảnh già nua đứng sau lưng hắn. Mà lại, ba người bọn họ giống như hắn, đều mặc một bộ áo choàng đen trùm mình. Vị lão nhân đứng giữa chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra ánh mắt thâm thúy, nhìn về phía Trác Phàm, nhếch miệng cười nói: "Trác quản gia, lão phu cùng ngươi thần giao đã lâu, hôm nay chúng ta rốt cục gặp mặt. Tại hạ thừa tướng Gia Cát Trường Phong"

Trác Phàm bất giác co rụt mắt lại, thật sâu nhìn hắn, trong lòng đầy sự kinh ngạc. Hắn vạn vạn không nghĩ đến, đứng đầu tứ trụ, thừa tướng Gia Cát Trường Phong lại đích thân tìm hắn! Sau đó nhìn về phía hai vị lão giả bên cạnh hắn, hai người này khí tức ẩn mà không phát, tuyệt đối là tuyệt thế cao thủ hiếm có trên đời

Trác Phàm khẽ gật đầu. Gia Cát Trường Phong bật cười lớn, làm thế mời, rồi cùng Trác Phàm ngồi xuống một bàn rượu bên cạnh. Hai vị lão giả kia thì đứng bên Gia Cát Trường Phong, song đồng bỗng lóe lên, một cỗ khí thế vô hình bao quanh bốn người. Tạp âm nên ngoài rốt cuộc bị ngăn cách. Thế nhưng đối với tất cả mọi người, bốn người này lại không có gì khác biệt, bốn người này chỉ như bình thường mà thôi. Còn gã sai vặt cùng đại hán nhìn bốn người, cũng thấy rất là kỳ lạ, về sau liền lắc đầu, không nhìn nữa.

Trác Phàm hoảng hốt trong lòng, càng thêm kiêng kị hai lão giả này, luận thực lực, có thể nhẹ nhõm cách ly ngoại giới, đều không phải bản linh mà Thần Chiếu cao thủ bình thường có thể làm được. Cho dù là Thần Chiếu đỉnh phong, cũng tuyệt đối không thể!

Hai người này, nhất định là tu tập công pháp đặc thù nào đó, thật là không thể khinh thường!

Lại nhìn Gia Cát Trường Phong, tuy chỉ có tu vi Thiên Huyền nhị trọng cảnh, nhưng cao thủ bên người đông đảo, kỳ nhân xuất hiện lớp lớp, đáng sợ là thật sự không dưới bất kì bảy nhà nào.

Đứng đầu Tứ trụ, hoàn toàn xứng đáng. . .

Bình Luận (0)
Comment