**Cứ mỗi 1k tlt hoặc 10kp ủng hộ sẽ bạo thêm 2 chap
Lịch ra mỗi hôm chap- Ủng hộ trực tiếp momo 0966932518**
Tức!
Một tiếng huýt dài kinh thiên vang lên, nương theo đó là một bóng người trắng như tuyết xuất hiện, nhất thời gió nổi mây vần, nhiệt độ xung quanh cũng nhanh chóng hạ thấp xuống!
Mọi người bất giác giật mình, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào, trên đỉnh đầu mọi người đã là có một con chim lớn trắng muốt dài năm mét đang bay múa. Mỗi lần nó vỗ cánh, liền có gió lạnh nổi lên, đám người U Vũ Sơn vừa mới vọt tới, liền trong nháy mắt bị cuốn vào trong cuồng phong gào thét, thân thể cứng ngắc, không thể di động mảy may.
“Linh thú cấp năm, Tê Phong Hàn Minh Điêu!” Sở Khuynh Thành sắc mặt lẫm nhiên, hét lớn một tiếng.
Tạ Thiên Thương cùng Long Hành Vân liếc nhìn nhau, khẽ gật đầu, đồng thời vung tay, lại có thêm hai đạo quang mang bay ra.
Rống!
Nương theo một tiếng rống chấn thiên, một con báo chiều cao ba trượng, toàn thân lóng lánh kim quang loá mắt, liền xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.Trong hai con ngươi của nó thỉnh thoảng lại lóe lên ánh sáng lạnh thấu xương, chỉ là liếc qua liền khiến người ta có loại cảm giác tê tâm liệt phế!
“Linh thú cấp năm, Tử Kim Phi Vân báo!” Tạ Thiên Thương sắc mặt lẫm liệt, quát to.
“Còn có ta, linh thú cấp năm, Địa Diễm Phiên Thiên Mãng!” Lúc này, Long Hành Vân cũng chỉ một đầu cự mãng cao mười trượng, da như bàn thạch, đồng tử bên trong hai mắt hình tam giác hiện ra cuồn cuộn liệt diễm màu đỏ, lớn tiếng quát.
Chỉ một thoáng, ba đầu linh thú cấp năm đột nhiên xuất hiện trước mặt tất cả mọi người, làm cho mọi người một trận kinh hãi.Linh thú cấp năm này, thế nhưng thực lực đã tương đương với cao thủ Thần Chiếu cảnh, đột nhiên xuất hiện ba cái, trong nháy mắt liền khiến chiến lực ba nhà Sở Khuynh Thành đại tăng, khí thế không ngừng dâng lên!
Rống! Tức! Tê!
Tam đại linh thú ngửa mặt lên trời gào thét, phát ra khí thế cường đại làm cho tất cả mọi người liên tiếp lui về phía sau. Tiếp theo, tam đại linh thú liền xông về phía trước, nơi chúng đi qua, không người nào có thể ngăn cản, cho dù là cao thủ Thiên Huyền cũng không dám xem nhẹ!
Trong lúc nhất thời, tiếng gào thét kêu rên phát ra liên hồi, trước mặt nhóm người Sở Khuynh Thành lập tức xuất hiện một đầu thông đạo rộng rãi. Chỉ bất quá phía dưới đầu thông đạo, lại là liên miên thi thể nằm chồng chất như núi!
“Vân Hải, thông đạo đã mở, chúng ta mau xông ra!” Sở Khuynh Thành nhìn về phía Lạc Vân Hải, rồi chỉ thông đạo kia, lớn tiếng nói.
Lạc Vân Hải gật đầu một cái, nhưng ngay khi hắn muốn mang tất cả mọi người vọt tới trước, thì đúng lúc này, lại có ba tiếng cười lạnh quỷ dị đột nhiên truyền vào trong tai tất cả mọi người. Quay đầu nhìn qua, liền thấy ba người U Vũ Sơn đang dùng bộ mặt khinh thường nhìn bọn họ.
Cười lạnh một tiếng, sau khi U Vũ Sơn cùng hai người khác liếc nhau liền cùng nhau phát ra thanh âm cười nhạo: “Hừ, Sở Khuynh Thành, tất cả mọi người đều là ngự hạ thất gia, các ngươi nghĩ chỉ có các ngươi mang theo linh sủng sao? Vậy thì ngươi quá coi thường ba nhà chúng ta rồi, luận nội tình, chúng ta tuyệt không nằm dưới ba nhà các ngươi!”
Vừa dứt lời, U Vũ Sơn liền khoát tay, một con Hùng Ưng cao năm trượng, toàn thân thiêu đốt hỏa diễm xuất hiện ở trước mắt mọi người: “linh thú cấp năm, Sí Diễm Phi Ưng!”
“Còn có bổn công tử, linh thú cấp năm, Độc Vân Bách Đồng Chu!”
Nghiêm Bán Quỷ cười lạnh, ánh sáng trong tay lấp lóe, một con nhện to lớn cao mười trượng, toàn thân một màu đen kịt, liền rơi xuống trước mặt mọi người.
Tơ độc nương theo từng trận sương bao phủ khắp nơi, thông đạo phía trước chỉ trong nháy mắt đã bị một tấm lưới lớn mờ ảo cắt đứt.
Bọn người Sở Khuynh Thành thấy vậy thì bất giác kinh hãi, thông đạo phá vây lại bị đánh gãy!
Lâm Toàn Phong nhìn thấy gương mặt ngưng trọng của bọn họ, cũng tà dị cười một tiếng rồi cũng hơi vung tay, lớn lối nói: “Vậy các ngươi lại tới mở mang kiến thức một chút, bổn công tử linh thú cấp năm, Phong Liêm Cửu Trảo Dụ!”
Tiếng nói vừa dứt, theo cuồn cuộn cương phong nổi lên, một con chồn hôi có hình thể tuy nhỏ, đại khái không đến một mét, nhưng trên thân lại có tới chín cái móng vuốt, đột nhiên thoáng hiện bên trong ánh mắt mọi người!
Chỉ một thoáng, sáu đầu linh thú đã bắt đầu giao chiến, mọi thứ lại một lần nữa rơi vào thế giằng co, uy thế cường đại của cuộc giao chiến khiến cho tất cả mọi người bất giác cùng nhau lui lại, tránh cho khỏi bị vạ lây!
Dù sao, đây là tương đương với sáu vị cao thủ Thần Chiếu giao chiến, chỉ cần bị một tia dư uy tác động đến thì cho dù là cao thủ Thiên Huyền, cũng không tránh khỏi kết quả không chết cũng bị trọng thương!
Bỗng nhiên, sắc mặt tất cả mọi người lại một lần nữa ngưng trọng, mà sâu trong đáy mắt còn có thêm một cỗ sợ hãi sâu đậm! Đối với nội tình thất hạ thế gia, càng thêm kính nể.
Không hổ là thất hạ thế gia a, thế mà mang theo linh thú cấp năm trong người, cái này cùng với việc bên cạnh có một cao thủ Thần Chiếu không có gì khác biệt a!
Tuy bây giờ sáu đầu linh thú này đánh ngang tay, đám người U Vũ Sơn lại sợ bị ảnh hưởng nên không còn dám tiếp tục vây khốn, nhưng bọn người Sở Khuynh Thành cũng vô pháp phá vây.
Cứ như vậy, theo tình cảnh Hoàng Phủ Thanh Thiên đang ngày càng tiếp cận đến gần, bọn họ chẳng qua chỉ là đang chờ chết mà thôi.
Chân mày nhíu lại thật sâu, Sở Khuynh Thành nhìn về tất cả mọi người nói: “Nếu như bây giờ còn tiếp tục giằng co, đối với chúng ta sẽ rất bất lợi. Không biết trong các ngươi, còn có người nào có linh thú cấp năm có thể tham chiến, giúp thay đổi bại cục!”
Nghe xong lời ấy, mọi người cùng nhau trợn trừng mắt một cái.
Chúng ta cũng không phải là ngự hạ thất gia a, làm sao có thể có dạng nội tình như vậy, có thể dưỡng nổi linh thú, còn là con mẹ nó cấp năm?
Tựa hồ sớm đã minh bạch điều đó là không có khả năng, Sở Khuynh Thành bất đắc dĩ lắc đầu, một mặt cười khổ, mọi người cũng liên tục thở dài. Chỉ có ba người U Vũ Sơn, cười tà nhìn thấy hết thảy.
Bởi vì thời gian kéo dài càng lâu thì càng có lợi với bọn họ!
Nhìn tình hình chiến đấu ở phía xa, Hoàng Phủ Thanh Thiên lộ ra một nụ cười thoải mái, nhìn về phía Trác Phàm chế nhạo nói: “Nghĩ không ra bọn Sở Khuynh Thành thế mà lại xuất ra đòn sát thủ cuối cùng, cho linh sủng các nhà tự dưỡng ra để quyết đấu. Bất quá đáng tiếc, chiến cục tựa hồ không có chút nào cải biến!”
Khẽ nhíu mày một cái, Trác Phàm liếc mắt nhìn về chỗ đó, trong tay bất giác run lên một cái.
“Ha ha ha... Xem ra ngươi rốt cục vẫn là lo lắng! Như vậy liền để ta giúp ngươi triệt để yên tâm đi, ngươi sẽ không cần phải tốn nhiều thời gian với một đám người chết nữa!” Khóe miệng xẹt qua một đường cong tàn nhẫn, Hoàng Phủ Thanh Thiên hất tay lên, hét lớn một tiếng: “Xích Viêm Sư Vương, đi kết thúc hết thảy đi!”
Rống!
Sau một tiếng rống khí thế cường đại thông suốt toàn trường, khiên nội tâm tất cả mọi người rung động, một con sư tử có hai cánh khổng lồ, toàn thân bao phủ hỏa diễm, gầm thét bay về phía bọn người Sở Khuynh Thành, trong đồng tử tràn đầy sát ý khát máu!
“Linh thú cấp sáu, Xích Viêm Sư Vương!”
Tròng mắt bỗng nhiên co rụt lại, mọi người cùng nhau hít vào một ngụm khí lạnh.