Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 634 - Chương 634: Hoàng Quyền Tranh Đấu(1)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 634: Hoàng quyền tranh đấu(1)

“Ha ha ha... Lão tam, mọi người đều nói Hoàng Phủ Thanh Thiên là một tên quái vật. Nhưng theo ta thấy đến, ngươi mới thật sự là quái thai a! Những năm này ta thấy ngươi cũng bôn ba không ít, làm sao một thân thịt mỡ này không những không giảm trái lại còn tăng chứ!”

Nhị hoàng tử Vũ Văn Dũng nhìn bộ dáng mỏi eo đau lưng của thái tử sau khi đem Vũ Văn Thông để xuống, lớn tiếng giễu cợt nói: “Còn có thái tử đại ca, ngươi một mực tỏ ra mình là người hiền lành, lần này cuối cùng cũng ăn vào đau khổ đi!”

Nghe được lời này, thái tử liền vừa tức giận, vừa bất đắc dĩ than thở, tựa hồ bởi vì đệ đệ không hiểu chuyện mà đau thương. Vũ Văn Thông cũng trợn mắt nhìn, hừ lạnh nói: “Nhị ca, ta biết ngươi một mực nhìn ta không vừa mắt, nhưng cũng không đến mức liên lụy đến đại ca đi.”

“Ngươi bớt đi, ta nhìn ngươi không vừa mắt, chỉ vì một thân thịt mỡ này của ngươi khiến cho ta có trướng mắt! Về phần hắn... Hừ, đó là triệt triệt để để căm hận!” Ánh mắt khẽ híp một cái, ánh mắt Vũ Văn Dũng lộ ra trần trụi sát ý.

Thái tử cùng Vũ Văn Thông bất giác run rẩy trong lòng, liếc nhìn nhau, lại đều là thở dài một tiếng.

Vị công tử đang ẩn núp trong đám người nhìn thấy hết thảy, sớm đã tức giận đến sắc mặt phát hồng, vén lên ống tay áo tựa như muốn xông lên: “Nhị ca thực sự quá phận, đại ca khiêm tốn nhường nhịn như thế, chỉ mong tất cả mọi người hòa hòa khí khí, hết lần này tới lần khác hắn lại cứ muốn gây chuyện! Nhìn xem Bản Công... Công tử đi lên, cho hắn hai bạt tai!”

“Công... Công tử, ngài thì đừng làm loạn thêm nữa! Nếu để người ta biết ngài tự tiện chạy ra đây, không chỉ mình ngài mà chúng ta cũng gặp nạn theo a!” Thư đồng kia vẻ mặt cầu xin, vội vã lôi kéo hắn.

Đúng lúc này, một tiếng kinh hô lại đột nhiên phát ra từ trong đám người: “Mau nhìn, người của U Minh Cốc đến!”

Bỗng nhiên, tất cả mọi người ngừng động tác trên tay, đồng loạt xoay người nhìn sang. Chỉ thấy nơi đó có một đoàn người mặc áo bào tro đang chậm rãi đi đến, người cầm đầu chính là cốc chủ U Minh Cốc, U Vạn Sơn không thể nghi ngờ.

Bên cạnh hắn là một đám trưởng lão, nhất là một vị thanh niên đặc biệt trẻ tuổi, ánh mắt lạnh lùng, chính là cố vấn đương nhiệm của U Minh Cốc, quan môn đệ tử của U Quỷ, U Minh.

Phía sau bọn họ là bốn vị lão giả toàn thân tản ra khí thế cường đại, chỉ cần tùy ý phiêu động một ánh mắt, liền có thể khiến người ta nhịn không được mà phát run trong lòng.

Tựa hồ chỉ cần một cái ý niệm trong đầu người kia, liền có thể khiến tất cả mọi người có mặt tại đây, trong nháy mắt biến thành tro bụi vậy.

Không sai, đây chính là bốn đại cung phụng của U Minh Cốc, đều là cao thủ Thần Chiếu cảnh. Vốn dĩ bọn họ có năm người, nhưng trong một trận chiến tại Phong Lâm Thành, đã chết mất một người, hiện tại cũng chỉ còn lại bốn.

Cho nên U Vạn Sơn vô cùng căm hận Trác Phàm, chẳng những giết chết mấy vị trưởng lão nhà bọn họ, còn thuận tiện làm chết một vị cung phụng, đã kích này làm cho bọn họ khó có thể chịu đựng.

Nếu không phải hiện tại bọn hắn xác thực thực lực không đủ, không dám cùng Lạc gia liều mạng mà nói, bọn họ đã sớm vọt tới Phong Lâm Thành, đại sát một trận, đâu buồn để ý đến cái gì mà hoàng thất cấm lệnh?

Thế nhưng là không có cách, bây giờ người ta địa thế còn mạnh hơn người, chỉ có thể nhẫn!

“U cốc chủ, đã lâu không gặp, không thể từ xa tiếp đón, thất lễ thất lễ!” Thái tử đối diện đi lên phía trước, hướng U Vạn Sơn ôm một quyền, cười nói.

U Vạn Sơn cũng là hồi lại một lễ, nhếch miệng cười nói: “Thái tử điện hạ khách khí!”

“U cốc chủ, đã ba ngày không thấy, gần đây vẫn khỏe chứ?” Lúc này, nhị hoàng tử Vũ Văn Dũng cũng đi lên phía trước, kiêu ngạo mà hiên ngang ngẩng đầu, cười khẽ một tiếng.

Nghe được lời ấy, thái tử không khỏi nhíu mày một cái, U Vạn Sơn cũng là nhịn không được nhíu nhíu mày, cười khan nói: “Ha ha ha... Nhờ được nhị hoàng tử lo lắng, bản cốc chủ gần đây cũng không tệ.”

“Nga, cũng sắp đến lúc mở cửa thành, bản cốc chủ xin rồi đi trước để chuẩn bị!” Tựa hồ là sợ cùng bọn họ tiếp tục nhiều lời, U Vạn Sơn vội vàng mượn cớ, tựa như muốn chạy trốn, nhanh chóng tiến về phía một trong chín cánh cổng thành.

Chín cánh cổng thành này, chính là cửu long bảo vệ!

Phàm là sự kiện trọng đại, các thế gia trong Thiên Vũ tụ tập đầy đủ, chín cánh cổng lớn này sẽ đồng thời mở ra, cánh cổng lớn ở chính giữa là dành cho hoàng đế tiến vào, tám cánh cổng còn lại sẽ phân chia cho ngự hạ thất gia cùng nhóm các vị hoàng tử tiến vào.

Có thể thấy được, ngự hạ thất gia có địa vị ngang cùng hoàng thất, mà các thế gia còn lại thì theo sau bọn họ tiến nhập, cùng thương thảo đại sự!

Giờ khắc này, hoàng đế đang ở trong thành chờ đợi sắc phong bát gia tộc, tự nhiên không thể thông qua cổng thành, vậy một cánh cổng dư ra kia chính là để Lạc gia tiến vào.

Đến lúc đó sẽ lại là một phen xếp hàng, lựa chọn đi theo gia tộc nào tiến nhập, liền tương đương có ý đầu nhập vào ngự hạ gia tộc đó.

Chỉ bất quá, hiện tại bát đại gia tộc còn chưa đến đông đủ, cổng thành nhất định không mở, U Vạn Sơn lại nói muốn tranh thủ thời gian đi chuẩn bị, liền khiến cho bất kỳ ai cũng đều có thể nhìn ra là đang có ý trốn tránh.

Mang theo đám người vội vã đi vào trước cửa thành, U Vạn Sơn lại quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm về phía nhị hoàng tử, thấp giọng mắng: “Tên ngu ngốc này, não tử có vấn đề sao, sao có thể làm ra chuyện lỗ mãng như thế. Hắn nói như vậy, không phải là có ý muốn nói cho thế nhân biết, U Minh Cốc chúng ta âm thầm qua lại cùng hắn sao?”

“Ha ha ha… xin cốc chủ bớt giận, nếu như hắn dị thường khôn khéo mà nói, chúng ta hợp tác với hắn còn không an toàn đâu! Cũng chính bởi vì hắn lỗ mãng như thế, ngày sau mới dễ khống chế a!”

Khóe miệng xẹt qua một đường cong tà dị, U Minh cười lạnh một tiếng nói: “Nghĩ lại, vừa mới nãy hắn là muốn phơi bày một ít thực lực của hắn trước mặt thái tử, cứ kệ hắn đi.”

“Nhưng nếu cứ như vậy, kế hoạch mà chúng ta đang vụng trộm tiến hành, không phải thoáng cái liền bại lộ sao?” Lông mày nhịn không được nhíu lại một cái, U Vạn Sơn tức giận hừ nói.

Bình Luận (0)
Comment