Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch Full)

Chương 738 - Chương 739: Kỳ Lân Chi Tử(2)

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng Chương 739: Kỳ Lân chi tử(2)

Cho nên lão phu mới sai phái Tam Thủ Quái Nha đi mời các ngươi tới, một hỏi ý kiến đến tột cùng!” Côn Bằng thở sâu, sờ sờ cái đầu nhỏ của Cổ Tam Thông, thở dài: “Hài tử, ngươi phải xưng ta một tiếng Côn Bằng Đại bá mới đúng a!”

Cổ Tam Thông không nói gì, khuôn mặt nhỏ đã nín đỏ lên, sống chết cắn môi, nhưng trong đôi mắt đã tràn đầy nước mắt.

Lại vỗ vỗ cái đầu nhỏ của hắn, Côn Bằng không ép buộc hắn, để hắn chậm rãi tiêu hóa sự thật này, lại quay đầu nhìn về phía Trác Phàm hỏi: “Tiểu tam tử thân thế không có vấn đề, chỉ là lão phu muốn biết, sau khi các ngươi đến Lạc Lôi Hạp, nhìn thấy Kỳ Lân huynh đến tột cùng là như thế nào, sống hay chết?”

Khóe miệng bất giác trễ xuống, Trác Phàm cười khổ một tiếng, đem cánh tay phải của chính mình nâng lên, khẽ phát ra hồng mang, thở dài: “Chỉ còn lại có cái này...”

“Cái gì, đây là... Trùng Thiên Kỳ Lân chân, lại an vị lên trên người ngươi?”

Tròng mắt nhịn không được co rụt lại, cho dù là Côn Bằng thấy thế cũng không khỏi hít sâu một hơi, vuốt ve cánh tay phải của Trác Phàm, thì thào nói: “Đường đường là một phần thân thể của thánh thú, thế mà có thể cấy ghép lên thân nhân loại. Nghiên cứu của Cửu U Ma Đế rốt cục cũng thành công... Tiểu tử này, thật đúng là kỳ tài a!”

Côn Bằng đương nhiên biết rõ, cái này tất cả đều là bí pháp của Cửu U Ma Đế. Nhưng Trác Phàm lại nhíu mày một cái, một tia thương cảm vừa mới nổi lên lại biến mất vô ảnh vô tung, ngược lại hiện lên vẻ mặt dè chừng sợ hãi nhìn về phía hắn.

Bà mẹ ngươi chứ, nhìn thấy di vật của hảo huynh đệ, không có nửa phần cảm xúc nhìn vật nhớ người cũng liền thôi, thế mà còn cảm thán về bí pháp của Cửu U Ma Đế.

Hừ hừ hừ, xem ra tình cảm giữa thánh thú ở cũng không gì hơn cái này.

Nói như vậy, vẻ bi ai mới nãy tất cả đều là diễn xuất sao?

Như vậy, hắn diễn xuất chỉ có hai loại lý do, một là tranh thủ niềm tin của Cổ Tam Thông, hai cũng là tranh thủ niềm tin của chính mình. Nghĩ đến hắn còn có chuyện muốn để cho mình đi làm, rất rõ ràng, vở kịch này, càng có vẻ là muốn tranh thủ niềm tin của mình hơn.

Tiếp đó, để xem hắn để muốn mình làm gì!

...

Ánh mắt khẽ híp lại một cái, Trác Phàm thầm hiểu trong lòng, nhưng vẫn như cũ không biểu hiện ra, thở dài: “Tiền bối, bớt đau buồn đi!”

“Ách, thật ngại quá, thất lễ rồi!” Gương mặt bất giác đỏ bừng, lúc này Côn Bằng mới thuận thế để cánh tay phải của Trác Phàm xuống, con ngươi trái chuyển phải chuyển đi loanh quanh, lại một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ đau thương kia.

“Tiền bối, không biết chuyện ngài muốn ta làm là chuyện gì?” Trong lòng thầm cười một tiếng, Trác Phàm một lần nữa ôm quyền khom người nói.

Hít một hơi thật sâu, Côn Bằng ngửa mặt lên trời thở dài: “Ai, lão phu thân là kẻ đứng đầu ngũ đại thánh thú, cảm niệm ba vị huynh đệ bị nhốt bên trong kết giới, lại không cách nào cứu ra, cảm giác hổ thẹn sâu sắc! Cho nên lão phu muốn mời tiểu tử ngươi xuất thủ, đem mấy vị huynh đệ còn lại đang bị vây ở tuyệt địa cứu ra. Đại ân đại đức này, ta tuyệt không dám quên!”

“Tiền bối nói quá lời! Chỉ là với thần thông của tiền bối còn làm không được, vãn bối chỉ là một con kiến hôi, nơi nào có được loại uy năng có thể cứu được chư vị tiền bối thoát ly khổ hải?” Trác Phàm lắc đầu, thở dài.

Côn Bằng lại vội vàng khoát khoát tay:

“Tiểu tử, ngươi chớ có tự coi nhẹ mình. Bây giờ ngươi có thần thông truyền thừa từ Cửu U Ma Đế cùng Thiên Đế, tương lai thành tựu không thể xem thường! Mà lại, kết giới kia đều là do Không Minh Thần Đồng gây nên, thân ngươi có Không Minh Thần Đồng chi năng, có cùng một ngọn nguồn, một khi thời cơ đến, liền có thể giải khai kết giới!”

“Nhưng công lực của vãn bối bây giờ vãn còn thấp, nếu không tại hạ đem công pháp truyền cho tiền bối, tốc độ tu luyện của tiền bối tự nhiên sẽ nhanh hơn tại hạ rất nhiều, đến lúc đó có thể tự...”

“Không không không...” Thế mà, Trác Phàm nói còn chưa dứt lời, Côn Bằng đã vội vã lắc đầu, phủ định nói: “Mèo có mèo đường, chuột có chuột đạo. Nhân loại tham ngộ thiên đạo, thành vạn thánh chi tôn. Linh thú thiên phú dị bẩm, chỉ đợi khai quật! Song phương ai cũng có sở trường riêng, nhưng đạo thống không đồng nhất, không thể giao thoa. Công pháp của nhân loại các ngươi, mặc kệ là thánh thú chúng ta hay là linh thú, đều tuyệt đối không học được!”

Trác Phàm gật đầu, trong lòng yên tâm hơn không ít.

Thực hắn nào có hảo tâm như vậy, chịu đem công pháp giao ra, chẳng qua là muốn thăm dò một phen mà thôi. Nếu biết thánh thú vô luận như thế nào đều không thể đánh chủ ý lên công pháp mà nói, vậy hắn một trái tim luôn treo lên của hắn liền có thể để xuống.

Dù sao, song phương không có xung đột về lợi ích, liền có thể xây dựng mối quan hệ đồng minh xây dựng ổn định.

“Lão cha, ngươi ra tay đi!” Lúc này, Cổ Tam Thông tội nghiệp mà nhìn qua Trác Phàm, cuối cùng mở miệng.

Tựa hồ là cảm niệm chuyện cha của mình đã bỏ mình, Cổ Tam Thông cũng rất muốn cứu ra những vị thánh thú đang bị vây khốn kia.

Liếc hắn một cái thật sâu, Trác Phàm vỗ vỗ cái đầu nhỏ của hắn, từ ái cười cười, nhưng trong lòng lại thầm than một tiếng.

Đồ ngốc, lão cha làm sao có thể không xuất thủ? Hiện tại ngươi đang ở trên địa bàn của người ta, tuy lão gia hỏa này đã nói rõ sẽ không cưỡng cầu. Nhưng cho dù là kẻ ngu cũng minh bạch, thật sẽ không cưỡng cầu sao?

Hừ hừ hừ... Đến lúc đó nếu ngươi thực có can đảm không đáp ứng, chỉ sợ liền thi thể đều đi không ra khỏi được sơn mạch này.

Bất quá Cổ Tam Thông lại rất vui vẻ chưng lên vẻ mặt vui cười, nụ cười ngây thơ khiến đáy lòng Trác Phàm một trận mềm mại.

Thế nhưng mặt mũi của nhi tử là mặt mũi, lúc thương thì nói lời thương, gặp phải cái đại tài chủ như thế, không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của một phen, cũng không phải là phong cách của Trác Phàm hắn.

Sau đó, Trác Phàm lại một lần nữa khẽ khom người, cười đùa nói:

“Tiền bối, đã ngài để cho ta đi chấp hành một nhiệm vụ lớn như thế, hẳn là cũng nên cho ta chút điểm chống đỡ phải không?.”

Gương mặt nhịn không được co rụt lại, Côn Bằng làm sao có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng của hắn, không khỏi cười to nói: “Ha ha ha... Tuy ngươi chưa gặp qua lão ma đầu Cửu U kia , nhưng ngược lại thật sự là có phong cách của lão tiểu tử kia a. Ha ha ha, yên tâm đi, lão phu sẽ chuẩn bị cho ngươi một phần đại lễ...”

Bình Luận (0)
Comment